Chap 1: Năng Lực Thời Không Có Thể Di Chuyển Sang Thế Giới Khác.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Au's POV:
 
Cả 2 đi đến 1 bệnh viện. Thấy kì kì nên Atsushi hỏi:

"Dazai-san! Tại sao chúng ta lại ở bệnh viện?"

"Từ từ đi rồi sẽ hiểu." Cô nói với Atsushi rồi đi tới chỗ y tá hỏi: "Chị ơi! Cho em hỏi có bệnh nhân nào tên Dazai Osamu mới nhập viện không chị?"

"Hửm? Hình như là mới vào thì phải đó. Bệnh nhân đang ở phòng 34 tầng 4. Mà em là gì của bệnh nhân?"

"Em tên là Dazai Osumi, em gái của bệnh nhân ạ."

"Ừm vậy em đi đi."

"Vâng."

"Atsushi đi nhanh nào."

Osumi và Atsushi đi tới phòng bệnh của Osamu. Vừa mở cửa ra đã thấy 1 xác ướp mang tên Dazai Osamu.

"Phụt....Hahahaha....cho anh chừa cái tội bỏ vợ lén phéng với thằng khác."

"D.A.Z.A.I.O.S.U.M.I......SAO EM LẠI CHỤP CÁI HÌNH ĐÓ CHỨ."

"Haha...vậy anh đưa tiền đây em đi dỗ vợ hộ anh.". Làm gì cũng được nhưng tiền vẫn không thể thiếu nha. Đấy là châm ngôn sống của 1 đứa ham tiền mang tên Osumi.

"Hừ...được thôi. Tiền trong thẻ là 50 triệu yên. Tự đi rút."

"Úi cha...Thank you Onii-sama.

Năng lực: Thời không."

Osumi chạy đi bỏ lại con người nào đó đang cắn răng vì tiếc tiền.

-----------I'm a bad guy-----------

Dazai thiếu nữ sau khi dùng năng lực của mình thì 1 nguồn năng lực nào đó hút lấy năng lực của cô rồi kéo cô đi đâu mất. Khi tỉnh lại, cô thấy mình ở 1 nơi nào đó mà cô không biết. Vội sử dụng năng lực của mình dò xét có khí tức của ai không mới nhận ra ở chỗ này không ai sử dụng năng lực cả. Vội dùng năng lực để trở về:

"Năng lực: Thời không. Mở."

Vẫn như mọi lần cô sẽ trở về bằng cách này nhưng lần này lại không bước vô được, lỗ đen như bị 1 bức tường vô hình chắn lại. Thôi thì đành tìm cách khác. Cô đi xung quanh hỏi mọi người thì nhận ra nơi này là Tokyo. Hỏi mọi người có biết Yokahama ở đâu không thì mọi người đều nói:" Đất nước này căn bản không có thành phố cô nói tới." Ôi thật hài hước, đây rõ ràng là ở Nhật mà lại không có Yokahama. Osumi nhớ lúc đó 1 thứ gì đấy làm gián đoạn việc thi triển năng lực rồi mới bị đưa tới đây. Vậy có thể cô đã bị đưa tới 1 thế giới song song.
'Wow thật không ngờ năng của mình truất thật, có thể dịch chuyển sang 1 thế giới khác nữa.'

"Bạn không thể thực hiện tự tử đôi 1 mình~~Tự tử đôi~~Tự tử đôi~~"

Cô vừa đi trên đường vừa hát bài hát thân quen. Xong rồi cô lấy cuốn sách "1001 cách tự tử" ra đọc. Vừa đi vừa đọc cô bị đâm vào 1 cô bé thấp hơn cô 1 chút, mặc đồng phục học sinh, chắc cô bé đó là học sinh đi nhưng mùi máu trên người rất đậm, mặc dù đã tắm rửa kĩ càng. Cô đụng vào thì cuốn sách của cô cũng bị văng ra. Đồ của cô bé đó cũng bị như vậy nên cô bé đó dọn đống đấy nhanh nhất có thể như đang chạy trốn vậy. Sẽ không chuyện gì nếu cố bé đấy không cầm cuốn sách của cô. Ais thật đau đầu. Giờ đã là buổi tối mà còn như vậy nữa. Osumi đành đi lần theo khí tức của cô bé đó và:

"Năng lực: Thời không. Mở."

Tới nơi cô cảm thấy không tin được vào mắt mình. Cô nhìn thấy 1 cái mặt nạ với cái thân như 1 bãi nhầy màu đen nhưng nồng nàn mùi máu. Còn cô bé lúc nãy đang chật vật né. Các tế bào trong cơ thể cô đang thôi thúc gọi cô hãy sử dụng năng lực thứ 2. Thôi thì cứ thuận theo ý. Nghĩ là làm, cô bước chân tơi gần cái mặt nạ đó và chạm tay lên:

"Năng lực: Nhân gian thất cách."

1 ngón trỏ của cô đặt trên cái mặt nạ rồi  nó biến mất, sau đó 1 mảnh ngọc rơi xuống tay cô. Cô có thể cảm ngận được năng lực của cô ở trong đây. Lúc nãy khi cô dùng năng lực thời không thì cô nhận ra là dịch chuyển ở thế giới này thì vẫn được nhưng không tài nào cô dùng được để về thế giới kia. Mảnh ngọc cô dang cầm trên tay có 1  chút năng lực của cô, vậy nên cô phải thu nhập mấy cái mảnh này thành hoàn  chỉnh thì mới vêc được. Phiền phức thật nga.

-To be continue-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net