Chương 3: Quyến rũ lòng người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Ưm...Ưm...      Toản bộ người Vũ Nghê kể cả đầu và hai bờ vai đều bị đè xuống, ngâm vào trong bồn tắm khiến cô không sao thở được ở trong nước, chỉ đành giơ hai tay khua loạn trong không trung đầy bất lực.      "Phó Vũ Nghê, tại sao lúc trước tôi lại không phát hiện ra cô có tâm kế sâu đến thế nhỉ? Cô lại còn biết báo cho cả cảnh sát lẫn phóng viên đến đây, định tuyên bố với toàn thế giới rằng cô đã trèo lên giường của tôi, từ nay về sau sẽ có không ít chuyện liên quan với tôi chăng?" Lạc Ngạo Kiệt hét đến nổi gân xanh, từ trong mắt loé lên ánh nhìn tàn nhẫn, tựa như cho dù có cắn xé tan nát người ở trong bồn tắm lớn kia ra cũng không sao tiêu tan hết sự phẫn nộ trong lòng anh.      Đáng chết, thì ra vẽ vời thêm chuyện túi máu nhỏ là để cho phóng viên chụp ảnh.      Anh chưa từng bị chật vật như thế bao giờ, "đội chó săn" đã đuổi theo anh  vào tận trong phòng tắm, trước khi chúng bị cảnh sát đuổi đi.      "Ưm...Ưm..." Cô không nhịn nổi nữa, quai hàm phùng lên phì hơi ra ở trong nước liên tục thành những bong bóng nước.      Lạc Ngạo Kiệt đưa tay nhấc cô từ trong nước ra, cô há miệng thật to hít một hơi còn chưa kịp thở ra...      "Đừng mà... đừng mà." Đầu cô lại bị nhấn mạnh vào trong nước, hai tay cố gắng bám chặt vào bên thành bồn tắm.      Sau vài lần lặp lại sự hành hạ, cuối cùng anh nhấc cô từ trong nước ra.      "Khụ, khụ, khụ, khụ... Vũ Nghê ngẩng đầu lên ra sức thở dốc sau khi ho khan một trận, nước từ trong mũi, miệng đua nhau phun ra giống như suối phun vậy. " Anh định giết em sao?" Cô sợ tới mức nức nở thành tiếng, trong lòng run sợ hỏi.      Cô không phải là một người phụ nữ dễ dàng nhát gan. Nhưng hiện tại thật sự cô thấy rất sợ hãi, chỉ cần anh tùy tiện động động ngón tay vào đầu thôi, thì cô thật sự đi đời nhà ma...      Nhìn thấy toàn thân cô run lên, khóc không còn ra bộ dáng hình tượng gì nữa, Lạc Ngạo Kiệt buồn bực đẩy cô trở lại vào trong bồn tắm. "Nếu không phải sợ bị bẩn tay, tôi hận thực không thể bóp chết cô luôn."      Vũ Nghê trốn ở trong làn nước lạnh băng, nhanh chóng cuộn tròn thân thể đã trở nên tái nhợt của mình lại, môi lạnh run va vào nhau, mái tóc ướt chèm nhẹp dính chặt vào gương mặt cô. Cô cố gắng co người lại nhưng vẫn không sao kiềm chế được sự run rẩy của toàn thân.      "Tìm cảnh sát và phóng viên đến đây cô nghĩ mình được cái gì?" Hai tay Lạc Ngạo Kiệt để ở bên cạnh bồn tắm lớn, đôi mắt như chim ưng gắt gao nhìn cô chằm chằm.      Vũ Nghê nhắm mắt lại không chút giấu diếm: "Gả cho anh"!      Trong cơn thịnh nộ, gương mặt anh càng lộ rõ vẻ anh tuấn nguy hiểm. Anh áp lại gần cô chậm rãi châm chọc: "Cô cho là em gái cô đã bỏ chạy với người khác thì người làm chị như cô có thể thay thế vị trí để gả cho tôi sao?      "Tin tức về đám hỏi giữa nhà họ Lạc và nhà họ Chu đã sớm được chính thức công bố. Hiện tại Chu Nhạc San bỏ trốn chẳng lẽ anh không nên có một người vợ dự khuyết hay sao? Em tin rằng người nhà họ Lạc sẽ không chấp nhận để mình trở thành trò cười trong giới thương mại!" Ngồi ở trong nước lạnh, Vũ Nghê bình tĩnh nói, xem nhẹ vẻ khinh thường của anh.      Lạc Ngạo Kiệt nhướng lông mày gia tăng thêm ngữ điệu trào phúng: "Cô nghĩ rằng người chuẩn bị làm vợ của tôi bỏ chạy thì tôi sẽ tùy tiện tìm một con chó, con mèo khác để kết hôn sao?      "Em không phải là con chó con mèo, tên em là Phó Vũ Nghê có bằng thạc sĩ, năm nay hai mươi bốn tuổi, hiện đang là thư ký của tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn Lạc thị, cũng là thư ký của anh." Cô không hề có ý nói đùa nửa điểm, dùng một phương thức khác rất nghiêm túc giới thiệu bản thân, nói cho anh biết cô tuyệt đối không phải là con chó con mèo.      Lúc này ánh mắt kiêu ngạo của Lạc Ngạo Kiệt không khỏi bị cô hấp dẫn thật sâu một lần nữa. Anh nhìn hai nụ hoa trước ngực chìm ở trong nước đang được hai tay của cô ôm lấy, trong lúc vô ý đã để lộ ra khe rãnh mê người. Làn nước trong suốt liên tục vỗ vào thân thể lung linh như ngọc vẫn còn dấu hôn nhàn nhạt của anh bởi lúc nãy tình cảm quá mức mãnh liệt, nhất là ở những nơi mà anh đã cắn hiện lên vô cùng rõ ràng. Trên gương mặt có lúm đồng tiền, trong sự đau đớn vẫn biểu lộ sự ngượng ngùng. Hàng lông mi xinh đẹp cong cong bị ướt nhẹp dính vào nhau, vây quanh đôi mắt tròn ướt át và sống mũi thon gọn, cánh môi đỏ tươi như đoá hoa quỳnh bị hôn đến sưng lên. Lúc này cô ngồi ngây ngô ở trong nước tựa như một con búp bê Nhật Bản mang theo vẻ quyến rũ đến động lòng người.
Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=296514


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net