Đoản văn #13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Không reup dưới mọi hình thức khi chưa có sự đồng ý của tác giả. Cảm ơn và chúc đọc đoản vui vẻ !


Đoản văn #13.

Author : Hủ Nhi

--------------------------------

- Vương Cải anh nhanh lên coi !! Chân thì dài 1m ra mà đi bộ thôi ốc sên cũng phải bái làm cụ là sao ?!?

- Em không thể phát âm tên anh chuẩn một lần được sao bà xã ãããããããã...~~~

Vương Tuấn Khải vừa khổ sở kêu gào với Vương Nguyên đang đứng ở mãi tít phía xa vừa cố gắng lết tấm thân nặng nề tới chỗ Vương Nguyên đang đứng. Vì sao Vương Cải anh lại nặng nề đến như vậy á ?? Đơn giản thôi vì Vương Nguyên bắt anh xách hết đồ đạc còn cậu chỉ đeo duy nhất một cái balo đựng bánh kẹo nước nôi cùng mấy thứ lặt vặt thôi, nặng chết anh rồi....

Chả là hôm bữa 1/6 chủ chung cư nhà hai vợ chồng đang sốn mua một vé tour du lịch hẳn 1 tuần bao gồm đi tắm biển và đi thăm các chùa chiền, các khu di tích lịch sử lâu đời trên cả nước và đương nhiên hai vợ chồng son còn sung sức như Khải Nguyên đây tất nhiên không thể từ chối rồi, được đi đây đi đó với ía vé ''khá hời'' thì còn gì bằng. Và hôm nay, 6/6, Khải Nguyên đang có mặt tại một ngôi chùa ở phía Bắc Trung Quốc. Chính là chùa Liuhe hay còn gọi là ''chùa 6 nốt nhạc hòa âm'', đây là một trong những điểm đến trong tour du lịch lần này. Với kiến trúc khá rộng lớn và cao đồ sộ, việc đi hết một vòng ngôi chùa này sau khi đã đi qua đi lại rất nhiều nơi khác khiến Vương Tuấn Khải cảm thấy mình sắp ngất ra đây rồi.

- Nhưng mà vợ ơi...giò anh muốn nhũn ra rồi...- Vương Tuấn Khải lại kêu gào

- Xời !! Thế mà cũng đòi làm công, sau lần này thì nằm dưới cho tôi !!! Tôi sẽ cho anh biết sức mạnh của tôi.

Vương Nguyên cười đểu đầy gian xảo đồng thời xốc balo lên rồi quay lại chỗ Vương Tuấn Khải và giật lấy mấy cái túi lỉnh kỉnh trên tay Vương Tuấn Khải, cậu bĩu môi nói giọng chế giễu :

- Công cơ đấy~~ Công nhề~ Thôi đi nhanh lên, chúng ta sắp lạc rồi đấy !

- Yêu vợ ghê~~!!

Vương Tuấn Khải cười tít mắt đi theo Vương Nguyên trở lại đoàn của mình và tiếp tục tới tham quan những nơi khác.

Tối hôm đó, tại khách sạn.....

- Vương Cải chết tiệt !!! Anh đã nói là anh sẽ nằm dưới !! Ach !!!

Vương Nguyên đau đớn đập vào ngực Vương Tuấn Khải một cái rồi kêu lên đau đớn.

- Anh đâu có nói, là em nói đó chứ. Với lại nằm dưới hay trên đâu có quan trọng đâu, quan trọng là em ngoài anh trong là được rồi~

Vương Tuấn Khải cười ôn nhu cúi đầu hôn lên mái tóc bồng bềnh của Vương Nguyên.

- Vợ yêu ngủ ngon..~

- Anh cứ như thế này thì tôi ngủ ngon bằng niềm tin à....(==)

Vương Nguyên đen mặt, cậu thật sự rất muốn đấm Vương Tuấn Khải một nhát. Và cậu đã đấm, Vương Tuấn Khải hôm sau không thể lết khỏi giường vì Vương Nguyên đêm qua đấm đúng chỗ cần đấm (:vvv)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC