[Najun] Thích là được (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 喜新不厌旧

Nguồn: 2133325.lofter.com

Edit: Ayujun

———

Hiện đại

Học sinh La x Thầy giáo Hoàng

OOC

TẤT CẢ CHỈ LÀ HƯ CẤU

———

[BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ] [KHÔNG ĐƯỢC CHUYỂN VER, KHÔNG ĐƯỢC MANG RA KHỎI WATTPAD]

———

WARNING: TỪ NGỮ NHẠY CẢM. KHÔNG CHỊU ĐƯỢC LÀM ƠN KHÔNG CẦN ĐỌC.

———

La Tại Dân ngủ đến giữa trưa mới tỉnh.

Ngày hôm qua cùng đám người kia chơi đến nửa đêm cho nên hiện tại đầu cậu vẫn còn choáng váng.

Còn không chờ cậu hoàn toàn tỉnh táo thì màn hình di động bên gối đã liên tục sáng lên. La Tại Dân liếc mắt một cái rồi bị số lượng tin nhắn trong group chat doạ sợ.

Trừ khi hẹn mở tiệc thì đám người này có bao giờ nói lời nào đâu?

Tại Dân nhìn thoáng qua nội dung. Đề tài đều xoay quanh giáo viên mới tới hôm nay.

Giáo viên mới thì sao vậy? Chẳng lẽ là tuyệt thế mỹ nữ? Tỷ tỷ ngực bự như trong AV?

La Tại Dân có chút khinh thường bĩu môi rồi chuẩn bị rời giường để đi học.

———

Khi cậu đến lớp thì tiết hai vừa mới bắt đầu.

Lúc này một người xa lạ đang đứng trên bục giảng.

Sau khi mở cửa, La Tại Dân liền không biết nên gọi người trẻ tuổi này là thầy hay là bạn học.

Cũng may là đối phương chỉ kinh ngạc một lúc rồi mở miệng trước.

"La Tại Dân?"

"Đúng vậy. Cậu biết tôi?"

"Giáo viên chủ nhiệm đã giới thiệu qua cho tôi rồi. Em là giáo thảo của trường."

Người trẻ tuổi dừng một chút.

"Cũng là học sinh khó quản nhất, La Tại Dân."

La Tại Dân nhìn đối phương rồi cảm khái, người này cười thật ngọt. Đáng yêu như vậy mà là thầy giáo sao?

"Mau trở về vị trí đi."

Thầy giáo trẻ thấy học sinh đột nhiên sững sờ thì chỉ kéo khóe miệng rồi dùng sách giáo khoa vỗ nhẹ lên đầu La Tại Dân.

Kỳ quái là cậu cũng không thấy phản cảm. Có lẽ là vì thanh âm của đối phương quá mức ngọt ngào lại ôn nhu. La Tại Dân nghĩ vậy.

Lúc này, trừ thầy giáo mới thì các học sinh còn lại đều kinh ngạc nhìn La Tại Dân ngoan ngoãn trở về chỗ ngồi. Quả thực giống như nhìn thấy tận thế.

———

Các giáo viên khác trong văn phòng thấy Hoàng Nhân Tuấn mang theo vẻ mặt bình đạm trở về liền tò mò.

"Hôm nay La Tại Dân tới lớp?"

"Đúng vậy."

Vị giáo viên trẻ mới vừa nhậm chức đáp, giống như vẫn hơi khó hiểu.

"Tôi thấy La Tại Dân rất ngoan mà?"

Nghe vậy, những người còn lại trong văn phòng liền kinh hoàng.

"Rất ngoan? Thầy có chắc người mình gặp là La Tại Dân không?"

"Chắc chắn."

Giáo viên mới gật đầu.

"Tuy nhìn có chút nghịch ngợm —— Một đầu hồng quá chói mắt. Nhưng các thầy cô nói đúng, em ấy rất đẹp. Lại còn khá nghe lời. Trừ việc không dùng kính ngữ."

"Trời ơi. Đây là lần đầu tiên tôi thấy có người bảo La Tại Dân nghe lời."

"Thầy Hoàng, La Tại Dân mà thầy thấy chắc là giả rồi!"

"Bình thường thằng nhóc đó không đi học thì không nói làm gì. Nếu có đi mà không gây chuyện thì đúng là cảm ơn trời đất."

"Khoa trương như vậy sao? Tuy đến muộn một tiết, nhưng khi tôi bảo về chỗ thì em ấy rất ngoan ngoãn làm theo mà. Hơn nữa ngồi trong lớp cũng rất chăm chú nghe giảng."

"???"

———

Sau khi Hoàng Nhân Tuấn tuyên dương trước mặt đồng nghiệp rằng La Tại Dân khá ngoan ngoãn, thì cậu đã lập tức gặp được học sinh mình luôn mồm khen ngợi này trong một trường hợp không mấy tốt đẹp.

Hoàng Nhân Tuấn cảm thấy lý do mà bảo vệ của club không kiểm tra thẻ căn cước của La Tại Dân là do một đầu hồng chói loá kia.

Lúc này, có vẻ như học sinh với bề ngoài xinh đẹp ngoan ngoãn kia của cậu đang bị một chị gái ngực khủng quấn lấy.

Âm nhạc quá mức ồn ào khiến Hoàng Nhân Tuấn không thể nghe rõ bọn họ đang nói gì. Nhưng khi đi ngang qua thiếu niên tóc hồng, cậu đã mơ hồ nghe được một câu.

"Tỷ tỷ thật sự muốn lên giường với em sao? Em chưa có thành niên đâu."

Thằng nhóc này còn biết chính mình là vị thành niên cơ à.

———

Sau khi Nhân Tuấn ra khỏi WC, La Tại Dân đã rời khỏi quầy bar.

Cậu ngồi trên vị trí lúc trước của đối phương rồi gọi một ly Gin Fizz. Đúng lúc này, giọng nói mang theo chút trêu đùa bỗng vang lên bên tai Nhân Tuấn.

"Không ngờ là thầy cũng tới nơi như thế này."

"Thầy mới là người nên nói câu đó. Em thấy có đúng không? La Tại Dân?"

Hoàng Nhân Tuấn sờ sờ vành tai bị đối phương thổi đến ngứa rồi hỏi.

"Chủ động để thầy giáo bắt gặp như thế này không sợ bị báo về trường à?"

"Đó là trên lý thuyết. Nếu bắt được nhược điểm của thầy thì không phải mọi thứ sẽ khác sao?"

La Tại Dân dùng thanh âm dụ hoặc trầm thấp đáp lại, bên trong còn mang theo chút trêu đùa. Sau đó uống cạn sạch cái ly trước mặt.

"White Russian?"

Hoàng Nhân Tuấn giật mình. Tuy có thể chỉ là sữa và cà phê, nhưng cậu không cảm thấy nơi này sẽ cung cấp loại đồ uống cho nhi đồng kia.

"Em đang khiêu khích thầy sao? Ở trước mặt thầy phạm luật?"

La Tại Dân nghe vậy liền cong cong khóe miệng. Thanh âm càng không đứng đắn.

"Chỉ là mocktail mà thôi. Thầy vô cớ hoài nghi học sinh như vậy là không tốt lắm đâu."

Hoàng Nhân Tuấn đánh giá cậu học sinh đứng dưới ánh đèn lập loè nhưng vẫn đẹp đến quá mức này của mình. Sau đó liền minh bạch vì sao đồng nghiệp lại gọi đối phương là tiểu ác ma.

Thấy Hoàng Nhân Tuấn híp mắt không nói lời nào. La Tại Dân cũng không tính dừng lại.

"Thầy dễ tin như vậy à? Không tới xác nhận một chút sao?"

Hoàng Nhân Tuấn nhận lấy cái ly mà La Tại Dân đưa qua rồi quơ quơ.

"Ly rỗng rồi em bảo thầy xác nhận như thế nào? Dùng nước bọt của em sao?"

La Tại Dân nghe vậy liền ngây ra.

Cậu xác thật muốn dùng cái cớ này để nếm thử đôi môi của thầy giáo trẻ. Nhưng lời này của đối phương lại như nói với cậu rằng —— Xem đi, thầy đã nhìn thấu em rồi.

Cái này đối với La Tại Dân mà nói chính là mới lạ.

Từ trước đến nay chỉ có cậu đùa giỡn người khác. Nhưng thầy giáo trẻ với gương mặt ngây thơ này là sao?

La Tại Dân còn chưa hiểu rõ tình huống thì đối phương đã sờ phía sau cổ cậu.

"Nếu Tại Dân nhất quyết muốn bảo đảm trong sạch trước mặt thầy, thì đương nhiên thầy cũng không cự tuyệt."

Giống như trong tưởng tượng, không đúng, hơn những gì La Tại Dân tưởng tượng, đôi môi này quá mềm mại.

Thầy giáo trẻ rõ ràng chưa uống gì. Nhưng cậu lại có thể nếm đến vị cam tươi mát, ngọt ngào.

Cái hôn nhẹ này kéo dài không đến một giây.

Sau khi đôi môi tách ra, Hoàng Nhân Tuấn vẫn tươi cười như lúc ban đầu.

"Coi như là thầy đưa nhược điểm cho em."

Lời này quả thực giống như trấn an. Ý của Hoàng Nhân Tuấn là —— Bạn nhỏ không cần lo lắng, thầy sẽ giữ bí mật.

La Tại Dân không thể dứt khỏi dư vị của cái hôn kia. Sau khi nghe đối phương nói vậy, cậu đột nhiên cảm thấy thất bại và không cam lòng.

"Chút nhược điểm này không đủ."

Vì thế La Tại Dân liền nhìn thẳng vào thầy giáo trẻ đang thản nhiên uống rượu.

"Phải là thứ có thể khiến em an tâm với bí mật nhỏ này cơ."

Hương vị lần này mang theo chút chanh và soda. La Tại Dân cảm thấy, nếu ly rượu kia kết hợp với ánh mắt kinh ngạc của thầy giáo trẻ thì sẽ càng khiến người ta hưng phấn.

Khi đầu lưỡi vói vào khoang miệng, đối phương cũng không quá chống cự mà chỉ rên rỉ vài tiếng.

Nước bọt trao đổi, có lẽ còn mang theo chút cồn.

Sau khi nụ hôn này kết thúc, La Tại Dân liền liếm liếm vệt nước dính bên môi Nhân Tuấn rồi vui vẻ nói.

"Như vậy có tính là xúi giục vị thành niên uống rượu không?"

Hoàng Nhân Tuấn cười. Cậu duỗi tay xoa nhẹ một đầu hồng nhạt của La Tại Dân.

"Em còn nhớ mình là vị thành niên à?"

"Đương nhiên."

La Tại Dân cảm nhận bàn tay đang vuốt ve đầu mình của thầy giáo trẻ rồi đặt tay lên đùi đối phương.

"Cho nên dù em có làm gì thì thầy cũng không thể có ý tưởng kỳ quái."

Thân thể của thầy giáo trẻ mẫn cảm hơn trong tưởng tượng của cậu. Chỉ cần đụng đến đùi cũng có thể cảm nhận được cơ bắp run rẩy căng chặt, thanh âm cũng trở nên mị hoặc. Hơn nữa, gương mặt tinh xảo kia rõ ràng thuần khiết giống như thiên sứ, thế nhưng lại vì cồn và xúc cảm mà ửng hồng, ngược lại càng có vẻ sắc tình.

Thật là khiến người nghiện.

Đây đại khái chính là mị lực không ngừng thay đổi. Khi bạn cho rằng người nọ ngây thơ, thì đối phương sẽ chủ động hôn bạn, trêu chọc bạn. Còn khi bạn cho rằng người nọ là một incubus, thì đối phương sẽ đột nhiên lộ ra vẻ yếu đuối.

Quan trọng nhất chính là, Hoàng Nhân Tuấn rõ ràng biết tâm tư của La Tại Dân, nhưng lại bởi vì đủ nguyên nhân mà không thể từ chối và tức giận.

Cái này thật sự khiến ai kia vui vẻ trong lòng.

Đương nhiên La Tại Dân cũng có chỗ khó chịu.

Nhưng đấy là do cậu tự đào hố.

"Vừa rồi không phải còn rất tự giác chính mình là vị thành niên sao? Mới qua vài phút đã mất trí nhớ?"

Khi tay của La Tại Dân từ trên eo của Nhân Tuấn trượt xuống kẽ mông, thì thầy giáo trẻ đã đột nhiên lên tiếng.

"Chẳng lẽ thầy không muốn sao? Ướt như vậy."

"Muốn. Rất muốn."

Hơi thở dồn dập, thanh âm càng sắc tình.

"Nhưng thầy cũng không muốn phạm tội —— Nếu em thật sự muốn tìm người để giải quyết thì sao lúc trước không đi theo chị gái ngực khủng kia?"

Lúc này La Tại Dân mới ý thức đối phương đang nói cái gì. Cậu đột nhiên có chút khó chịu.

"Đã thấy hết mà thầy vẫn để mặc cho học sinh rơi vào nguy hiểm sao?"

"Không phải bạn học La rất hưởng thụ ư? Cố ý dụ dỗ đối phương sau đó dùng cái mác vị thành niên để người ta rơi vào thế bí —— Thật đáng tiếc, cái này không có tác dụng với thầy."

Gương mặt của Nhân Tuấn ửng hồng, vừa dụ hoặc lại câu nhân. Cậu cười cười rút tay của La Tại Dân ra rồi vỗ nhẹ lên gương mặt kinh ngạc.

"Thứ hai nhớ đi học đúng giờ. Tiết đầu là của thầy."

———

Khi Nhân Tuấn bước vào phòng học, nhìn đến vẻ mặt ngoan ngoãn của La Tại Dân, cậu liền có chút giật mình và vui vẻ.

Giật mình là bởi vì cậu không ngờ La Tại Dân sẽ nghe theo. Nói là ra ngoài dự kiến cũng không chính xác, mà nói là như trong dự kiến cũng không phải.

Còn vui vẻ là vì biết được chính mình giống như không phải đơn phương.

Rốt cuộc thứ duy nhất cậu có thể xác định là khi đó bản thân đã bị tiểu ác ma xinh đẹp này dụ dỗ.

Tuy nhiên cậu cũng biết La Tại Dân chỉ là một siren nho nhỏ mặc lên bộ đồ gắn mác vị thành niên để dụ dỗ những thuỷ thủ đi ngang qua thôi.

Hơn nữa còn bỏ đi khi đối phương cắn câu.

Đúng là không thể giữ vững lí trí trước dục vọng.

Và hiện tại, siren xinh đẹp kia đang cực kỳ nghiêm túc cầm sách giáo khoa, nhìn chằm chằm vào thầy giáo trẻ rồi cười ngọt ngào giống như một học sinh ngoan ngoãn.

Nếu không duỗi tay sờ mông khi thầy đi qua thì có lẽ chính là như vậy.

Thậm chí ỷ vào chiều cao, ngồi bàn cuối nên càng càn rỡ.

Cho nên từ một phương diện khác tới nói, Hoàng Nhân Tuấn vẫn có chút đau đầu vì La Tại Dân.

———

Hoàng Nhân Tuấn rất muốn nói với các đồng nghiệp là lúc trước mình quá ngây thơ. La Tại Dân chính xác là tiểu ác ma. Nhưng hôm nay chỉ cần Nhân Tuấn nhắc đến cái tên của cậu học sinh không ngừng quấy rối mình thì các thầy cô còn lại sẽ cảm khái.

"Thầy Hoàng lại khoe rồi. Không ngờ La Tại Dân lại nghe lời thầy như vậy."

"Trước kia, nếu có người trói được thằng nhóc đó rồi kéo đến văn phòng thì đúng là kỳ tích. Còn hiện tại không cần gọi cũng tự giác chạy đến."

"Thậm chí còn quan tâm mà hỏi xem có gì cần hỗ trợ chuẩn bị cho tiết sau hay không. Nếu không biết còn tưởng La Tại Dân là đại biểu môn của thầy Hoàng."

"Thật hâm mộ!"

———

Các thầy cô khác đều nhất trí ném tất cả những vấn đề liên quan đến La Tại Dân cho Nhân Tuấn. Vì vậy cậu đã nghiễm nhiên được giao cho nhiệm vụ đến nhà La Tại Dân để nói chuyện với gia đình về nguyện vọng thi đại học.

Bầu không khí gia đình của La Tại Dân rất khác những gì Nhân Tuấn tưởng tượng.

Nó hoà thuận, ấm áp, tràn ngập không khí vui vẻ.

Thật ra nếu suy nghĩ kĩ thì cũng không có gì khó hiểu.

Cậu học sinh thích trốn học, thích chơi, nhân khí cao lại xinh đẹp này, tuy xa cách với các thầy cô nhưng thành tích học tập rất tốt. Nếu không thì bọn họ cũng không than thở đơn giản như vậy rồi để học sinh thích làm gì thì làm. Chỉ cần không phạm pháp là được.

Đương nhiên, dù có muốn phê bình thì cũng không ai có thể bôi xấu tiểu quỷ thông minh này với gia đình học sinh.

Bởi vì danh tiếng của La Tại Dân ở trường có ác liệt đến mấy, thì ở nhà cũng là một đứa con ngoan ngoãn đáng yêu.

Sau khi Nhân Tuấn thân thiết chào hỏi ba mẹ của La Tại Dân, cậu đã bị đối phương ngọt ngào gọi hai tiếng "thầy ơi" rồi lôi vào phòng ngủ.

"Biết ngay là bọn họ sẽ bảo thầy tới mà."

La Tại Dân ấn Nhân Tuấn lên ván cửa rồi hôn xuống.

Hoàng Nhân Tuấn làm bộ làm tịch giãy giụa một chút rồi thuận theo nụ hôn kịch liệt này. Sau đó cậu mới cười cười.

"Em không sợ bị ba mẹ phát hiện sao?"

"Một lúc nữa bọn họ phải ra ngoài dự tiệc."

"Vậy hiện tại thầy gọi bọn họ lên nhé?"

"Ở văn phòng, Nhân Tuấn cũng xấu tính như vậy với các thầy cô sao?"

"Như vậy mà em đã thấy xấu tính?"

Thầy giáo trẻ với gương mặt ngây thơ mang theo dục vọng nghe vậy liền cười rộ lên.

"Thầy còn tưởng công việc của bạn học La là dụ dỗ thầy giáo đấy?"

Sau khi bị phủ nhận năng lực, La Tại Dân có chút tức giận. Cậu cắn một cái vào hầu kết của Nhân Tuấn.

"A......"

Khi nghe thấy tiếng rên rỉ ngọt ngào của đối phương thì cậu mới vừa lòng mà chép chép miệng.

"Nhân Tuấn, chúng ta làm đến bước cuối cùng đi?"

Hoàng Nhân Tuấn hơi thất thần.

Còn La Tại Dân thì trực tiếp coi như đối phương ngầm đồng ý.

Từ khi cắm vào giữa đùi Nhân Tuấn, cảm nhận được dục vọng và nhiệt độ của người nọ, La Tại Dân lại càng tin tưởng rằng thân thể của đối phương đã sớm không nhịn được.

Hiện tại đầu óc của Nhân Tuấn rất loạn.

Khi La Tại Dân không ngừng trêu chọc cậu thì Nhân Tuấn đã ý thức được rồi.

Vô luận như thế nào, ở bên cạnh học sinh không phải là một lựa chọn sáng suốt.

Cái này không phải vì thứ buồn cười gọi là đạo đức.

Thật ra cậu đã suy nghĩ rất nhiều. Lúc trước cũng không phải là chưa từng nghe tới tiền lệ.

Có khá nhiều vụ liên quan đến việc học sinh dùng tình yêu để lừa giáo viên ở bên mình, sau đó cử báo là bị quấy rối tình dục.

Cũng có những vụ là yêu nhau chân thành, nhưng khi bị lôi ra ánh sáng thì sẽ đổ hết trách nhiệm lên người giáo viên.

Tóm lại vị thành niên vĩnh viễn đều là người bị hại.

Cho nên lúc trước cũng chỉ là dụ dỗ nhau.

Chỉ là một trò chơi mà thôi.

Nhưng nhìn thế nào thì tình huống hiện tại của cậu cũng quá nguy hiểm.

Mà càng thêm thần kỳ chính là, Hoàng Nhân Tuấn phát hiện chính mình còn lo lắng cho cảm xúc của người được giả định là nạn nhân trong tương lai.

Cho nên cũng không thể không trịnh trọng nhắc lại rằng, không thể giữ vững lí trí trước dục vọng quả nhiên không tốt.

Khi bị La Tại Dân ôm lên giường, thầy Hoàng đột nhiên hoàn hồn rồi hô một tiếng.

Nhưng đối phương đã trực tiếp hôn xuống. Đầu lưỡi triền miên. Những lần trêu chọc ái muội trên trường hoàn toàn không thể bằng lúc này.

"La......Tại Dân......"

Ngay cả gọi tên đối phương cũng trở nên khó khăn.

"Thầy gọi em là Nana đi......"

Đôi tay bị giam cầm trên đỉnh đầu, đầu gối của La Tại Dân chen vài giữa hai chân Nhân Tuấn. Môi lưỡi tùy ý xâm lược.

"Nana......"

Một tiếng này vừa ra, ngay cả người đã hoàn toàn chìm vào khoái cảm như Nhân Tuấn cũng có thể cảm nhận được chút biến hoá của Tại Dân.

Cho nên —— Lo lắng làm gì. Thích là được.

Nhà giáo nhân dân thầm nghĩ như vậy. Cậu nhịn không được mà nhấc chân vòng lấy eo của Tại Dân.

"Thầy đang dụ dỗ vị thành niên sao?"

La Tại Dân thiếu chút nữa thì trực tiếp đè Nhân Tuấn ra rồi làm đến khi đối phương ngất đi.

Nhưng cậu nghĩ như thế nào cũng cảm thấy từ hôn môi trực tiếp nhảy đến cuối cùng thì cũng quá không ra gì.

Sau khi môi được buông tha, Hoàng Nhân Tuấn quả thực đã mềm nhũn. Nhưng lời nói lại không có một chút hạ phong.

"Vậy thầy chịu thiệt một chút rồi giữ lại lý trí nha? Để bảo vệ sự trong trắng của Nana."

"?"

"Không làm đến cuối cùng nên dùng chân được không? Hay là Nana chỉ cần dùng tay cũng đủ?"

"???"

"Chẳng lẽ em thích dùng miệng hơn?"

Muốn chơi thì quả nhiên vẫn là Hoàng Nhân Tuấn biết chơi.

Lớn hơn vài tuổi và bản chất hồ ly cũng không phải để trưng.

Thầy giáo "ngây thơ" nói như vậy, nhưng hai chân vòng lấy La Tại Dân càng chặt, chặt đến mức bên dưới đã dán sát vào nhau.

"Nhưng em chỉ còn mấy tháng là thành niên thôi ~"

Rốt cuộc vị thành niên vẫn là thiếu kiên nhẫn. Cư nhiên còn lấy lí do.

Hoàng Nhân Tuấn bị một tiếng này kích thích đến không nói nên lời. Nhưng mặc kệ thế nào, mặt mũi của người làm thầy vẫn phải có.

Nhìn học sinh bởi vì nhẫn nại mà đỏ mắt, Hoàng Nhân Tuấn liền cắn lấy môi đối phương rồi nói.

"Vậy lần này coi như cho em nếm trước. Nào, nhanh lên."

La Tại Dân nhận lệnh. Cậu lanh lẹ cởi quần áo của cả hai rồi cúi đầu cắn lấy đầu vú của Nhân Tuấn.

Bởi vì dục vọng nên cơ thể cực kỳ mẫn cảm.

Nhân Tuấn nhịn không được mà rên lên một tiếng.

La Tại Dân đem ngón tay vói vào khoang miệng của Nhân Tuấn rồi cuốn lấy đầu lưỡi linh hoạt.

"A...... A a......"

"Nhân Tuấn rất giống một bé mèo nha."

Nghe Nhân Tuấn nức nở, La Tại Dân đã đánh giá như vậy. Sau đó càng thêm ra sức mà liếm láp.

Hoàng Nhân Tuấn bởi vì trước ngực kích thích mà vặn vẹo phần eo. Cậu muốn hướng đầu vú đến nơi càng ấm áp, đồng thời muốn Tại Dân quan tâm đến bên dưới.

Cậu học sinh ngoan ngoãn đương nhiên hiểu thầy giáo nhà mình muốn gì. Cậu dùng tay còn lại nắm lấy dục vọng của bọn họ rồi cọ sát vào nhau.

Bởi vì dục vọng được thoả mãn nên tiếng rên rỉ cứ như vậy vang lên trong căn phòng.

Hoàng Nhân Tuấn thậm chí còn có tâm tư mà cảm khái rằng tay của Tại Dân thật tốt.

Sau đó còn không tự giác nghĩ rằng, ngón tay xinh đẹp kia lát nữa sẽ giúp mình khuếch trương. Thật là tuyệt vời.

—— Nếu cậu học sinh vị thành niên này thật sự chỉ vì câu cá mà dừng lại nửa đường thì Nhân Tuấn thề là có phạm tội cũng phải kéo đối phương theo.

Cũng may là La Tại Dân còn biết dùng tinh dịch của bọn họ giúp cậu bôi trơn. Ngón tay thon dài tiến xuống kẽ mông để tìm kiếm.

Đó là cấm địa mà La Tại Dân đã muốn thăm dò và xâm lấm từ lần ngẫu nhiên gặp mặt tại club.

—— Nếu lần này Nhân Tuấn còn dùng lý do không muốn phạm pháp để từ chối thì Tại Dân sẽ mạnh mẽ làm đối phương rồi sửa lại ngày sinh.

Ngón tay vuốt ve vách trong.

Móng tay cắt gọn sạch sẽ chạm nhẹ mang đến từng đợt khoái cảm khiến người run rẩy.

"Nana...... A......"

Bởi vì đối phương không chịu buông tha môi cậu nên Nhân Tuấn chỉ có thể phát ra những âm tiết không rõ ý vị, sau đó kẹp chặt, ám chỉ rằng muốn cậu học sinh nghe lời này tiến vào càng sâu.

La Tại Dân vừa mới bắn xong, nhưng bởi vì xúc giác ôn nhu đến từ Nhân Tuấn nên đã nhanh chóng ngẩng đầu.

"Nhân Tuấn...... Thầy......"

Môi lưỡi tiến công, nước bọt ướt át dính lên hai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net