1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phạm Minh Tuệ từ nhỏ đến lớn đều là một cô gái tự lập, đặc biệt là sau khi gia đình ly tán, ý thức độc lập của Minh Tuệ càng phát triển hơn bao giờ hết.

Minh Tuệ cứ phải gọi là mẫu phụ nữ thành công.

15 tuổi bắt đầu vừa học vừa làm, 21 tuổi xong việc học, 22 tuổi bắt đầu mở được cửa hàng thời trang, 23 tuổi ổn định được công việc thiết kế thời trang, 24 mua được được nhà, 25 tuổi mua được xe hơi.

28 tuổi, chết.

Minh Tuệ: "..."

Bởi vì chạy theo sự nghiệp làm giàu, độc lập, không cần cưới chồng sớm theo lời mấy mụ hàng xóm lắm mồm, Minh Tuệ không hề giao lưu bạn trai sau năm 16 tuổi, và độc thân đến năm 28 tuổi.

Còn thằng bạn trai duy nhất thì đã khắc sâu vào tim Minh Tuệ một vấn đề, yêu đương là rác rưởi, đàn ông là phù du, chỉ có tiền mới là chân ái.

Cắm đầu lao động, định hết năm này sẽ nghỉ việc, bắt đầu hưởng thụ cuộc sống thì gặp phải tai nạn, đúng là xui xẻo tận mạng. Vẫn còn nhiều thứ trên đời này cô chưa nếm trải mà!

Sau đó, khi Minh Tuệ mở mắt dậy, cô phát hiện bản thân đang ở Nhật Bản.

Minh Tuệ: "..." Chấn động, đứa nào bắt cóc tao ném ra nước ngoài!? Lẽ nào lũ buôn người??

Minh Tuệ hoang mang nhìn xung quanh, đập vào mắt cô khung cảnh của một căn nhà mang đậm phong cách Nhật Bản, có hơi cổ xưa. Trên bàn còn có một tấm lịch, hiển thị rằng:

"Ngày 6 tháng 6 năm 2003."

Minh Tuệ lúc đó đúng kiểu bị hoảng loạn luôn, cô nhìn hai tay mình, gầy và nhỏ, trên người còn mặc bộ yukata trắng.

Vất vả lắm mới tìm thấy một chiếc gương, Minh Tuệ khiếp sợ, nhìn thấy mình bị bệnh đau mắt đỏ.

Không phải! Là mắt bị biến thành màu đỏ! Thế giới này quá ảo diệu rồi!

Minh Tuệ lâm vào trầm tư, bản thân cô không yêu đọc tiểu thuyết mạng hay xem manga, anime isekai. Nhưng không ăn heo, không có nghĩa chưa thấy heo chạy. Minh Tuệ gian nan tiếp thu sự thật rằng bản thân đã xuyên không sau khi gặp tai nạn giao thông.

Tưởng xuyên không ngon lắm, sẽ giống bao nữ chính khác bởi kết cấu căn phòng này cũng được xem là nhà giàu. Chắc mẩm rằng bản thân là tiểu thư gia tộc lớn hoặc giàu có. Nhưng không, không, và không.

Minh Tuệ sinh ra trong một gia tộc cổ hủ, thối rữa như thời phong kiến.

Minh Tuệ vẫn nhớ mãi cái ngày mình đi dọc hành lang của căn nhà to lớn này. Ánh mắt khinh thường, dè bỉu, lời lẽ sắc nhọn, châm chọc, mọi thứ như cụ thể hóa thành dao nhọn đâm vào người, đầm đìa máu.

Đặc biệt là một thằng nhãi con từ đâu nhảy nhót tới trước mặt Minh Tuệ, chỉ thẳng vào mặt cô và nói rằng:

"Chà, hôm nay chị dám bước ra khỏi phòng luôn ấy à. Ánh mắt của chị trông có vẻ sáng sủa, thuận mắt hơn nhiều đấy. Nhưng đừng làm ô uế tầm mắt của tôi chứ đồ phế vật."

"Chị cứ ngoan ngoãn mà ở trong phòng đi, giữ gìn cho tốt cái nhan sắc đó. Thể loại đàn bà như chị đợi lớn một chút thì có thể dùng để liên hôn. Hừ, hi vọng có nhà nào đó chịu lấy một thứ không có chú lực như chị... Đã thế ngực còn lép."

Nếu hiện tại Minh Tuệ là cô gái của năm 15 tuổi, cô sẽ xé nát cái miệng của thằng nhãi này ra làm hai.

Ngu dốt, cơ thể chị mày mới có 13 tuổi, vẫn còn trong tuổi phát triển cơ thể. Hơn nữa "đàn bà" là dùng cho phụ nữ lớn tuổi, thằng ngu, đi học môn quốc ngữ rồi về đây nói chuyện với tao. Tao mới xuyên qua Nhật Bản, nhưng tao có bằng tiếng Nhật, ok?

Ngu mà thích ra vẻ, thượng đẳng, body shaming, kì thị giới tính, tư tưởng cổ hủ... Đủ tổ hợp toxic đã hội tụ vào thằng nhãi ranh này.

Trong khi vạn vật chạy theo thời gian, con người cố tiến hóa thành một giống loài sang chảnh nhất. Thì thằng ranh này đã trực tiếp thoái hóa thành một con lợn đội lốt khỉ. Gương mặt đẹp cũng không thể nào cứu rỗi được cái nết của nó.

28 năm sống trên cuộc đời, Minh Tuệ lần đầu tiên muốn rủa một ai đó... À không, tốt nhất thì nguyên cái dòng họ Zenin này nên xuống địa ngục đi.

Minh Tuệ, hiện tại đã có tên Nhật Bản là Zenin Chie, sinh ra và lớn lên trong dòng tộc là thất bại của tạo hóa, một trong Ngự Tam Gia - Zenin.

Bản thân cô cũng có thân phận khá lẫy lừng, thảm hại lẫy lừng.

Đây là một thế giới ảo diệu, nơi tồn tại chú linh, chú lực, chú thuật sư, siêu năng lực gia, siêu năng lực. Mà Zenin Chie, sinh ra ở gia tộc chú thuật sư Zenin nổi tiếng, con gái của tộc trưởng một gia tộc lại có một lượng chú lực bằng 0, thậm chí là nhìn không thấy chú linh.

Zenin Chie có thể thở đến thời điểm này, tất cả là nhờ vào cái mặt đẹp và "phược".

Phược - một loại ràng buộc, giống như lập lời thề. Mẹ của Zenin Chie đã lập ràng buộc với Zenin Naobito - cũng là bố ruột của Zenin Chie rằng: Nuôi dưỡng Zenin Chie như một tiểu thư đài cát.

Ừ thì Zenin Chie không chịu khổ về mặt thể xác, nhưng trong ràng buộc không có cấm bên phía Zenin không được phép dùng lời lẽ phỉ báng, tra tấn về mặt tinh thần.

Zenin Chie trước đây sợ Zenin đến chết khiếp, nhát gan, chỉ dám trốn trong phòng của mình.

Đó là Zenin Chie, còn hiện tại cô gái đang đứng ở đây là Minh Tuệ.

Zenin Chie là con riêng của Zenin Naobito với một nữ chú thuật sư thông minh và tài ba. Ngay cả Zenin Chie cũng không phải đồ vô dụng như cô ấy tưởng.

Zenin Chie là một Thiên Dữ Chú Phược, một tay cũng có thể nâng được tảng đá bự gấp đôi cô ấy.

Chỉ là Zenin Chie không biết, một phần do cô ấy tự bế, phần còn lại do Zenin Naobito giấu diếm.

Lý do thì đơn giản là cái nhà Zenin này có một Zenin Toji là đủ rồi. Cậu ta ít lâu trước còn mớt lột nóc nhà Zenin xuống kìa. Thêm một Zenin Chie, không biết gia tộc này sẽ còn bao nhiêu cái nóc nữa!

Nhưng đáng tiếc, Phạm Minh Tuệ đã biết.

Con người theo chủ nghĩa độc lập tự do, tự chủ, không ngán bất cứ bố con thằng nào. Phạm Minh Tuệ, chỉ trong vòng ba tháng đã nối bước Zenin Toji, lột sạch mái nhà của gia tộc Zenin xuống.

Đó là câu chuyện của ba tháng sau, còn hiện tại, cô ấy đã bắt đầu con đường làm trùm đất khách.

"Chie, sao cô không thử mượn sức Gojo Satoru? Cậu ta mạnh như thế, quyền lực như thế, có thể giúp cô thành bà hoàng!"

"Tại sao tôi lại phải dựa vào cậu ta trong khi tôi đã là một bà hoàng?"

***

***

Truyện theo hướng nữ mạnh mẽ, độc lập không cần dựa vào thằng nào. Hãy cùng Phạm Minh Tuệ nói không với tình yêu, cùng cô ấy cầm gậy bóng chày phang conditinhyeu bay lên vũ trụ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net