Tổng Tài khó gần mà Lại mang thai Con trai hắn
Chương 20
Vì Chính Vũ ngất xỉu hồi sáng cô giáo có gọi tôi, tôi không thể để thằng bé nguy hiểm đến tính mạng, nên tôi đã đưa thằng sang Mỹ chữa bệnh đợi gặp em rồi tôi đưa qua bên đó luôn..
“Cái gì?” Giọng Tiêu Chiến còn cao hơn hồi nãy: “anh đưa bé Vũ sang Mỹ chữa bệnh,tại sao bây giờ anh mới nói cho tôi biết?”
Tiêu Chiến.. Em cứ trốn tránh tôi thì làm sao tôi nói được ,không phải nói ttôi phải chịu trách nhiệm với em con của em àk, tôi đã làm theo những gì em nói còn gì ,nhưng thấy cử chỉ của em thì tôi không chắc cho em gặp thằng bé đâu ,chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ sớm để em gặp lại hai đứa nhỏ còn không thì đợi thằng bé hoàn toàn hết bệnh thì sẽ gặp, nhưng không biết bao lâu thôi.. ”
Nói rồi, hắn nhanh chóng thả vòng eo cậu ra ,sau đó đi ra ngoài thì tiếng chuông điện thoại Đúng lúc điện thoại đổ chuông
“Có chuyện gì?” Hắn lạnh giọng.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười ngả ngớn không thể che giấu: Vương Nhất Bác.. Mày làm gì mà cọc với tao bằng giọng điệu lạnh lùng như vậy hay không hả..
“Mau nói đi mày nhiều lời quá.. Vương Nhất Bác siết chặt điện thoại, kìm nén cảm giác muốn tẩn cho người ở đầu dây bên kia một trận..
Thôi được rồi tao nói, mấy thằng theo tao nhìn thấy vị hôn thê của mày đang bài tính chuyện gì á,mà tao còn nghe cô ta cùng tên Trương Lục lảng vảng quanh khu nhà nhỏ của thư ký, mà nếu tôi nhớ không nhầm, thì cô ta không có người quen ở gần đó đâu.. .
Mày nghe tao mau bảo vệ người đẹp mà mày đang đưa về biệt thự , dù sao cậu thư ký đó cũng là vợ của bạn tao,phải không thằng bạn hiền..
”
Nói xong những lời muốn nói,Hạo Hiên ôm chầm lấy Tống Kế Dương vào lòng mà thủ thỉ..
Tôi đã giúp bạn em ,em phải giữ lời hứa với tôi chứ
Anh muốn gì...Tống Kế Dương hơi khó chịu..
Nếu tôi nói muốn ngủ với em thì sao..
Anh..anh..Kế Dương hơi bất ngờ mà nói không nên lời..
Giỡn thôi.. Tôi không muốn em khó xử, chỉ cần embvui vẻ là tôi luôn giúp em bằng mọi giá.. ,chỉ cần em chấp nhận tôi theo đuổi em là được...
Ok anh muốn theo đuổi thì cứ tự nhiên..nói rồi Tống Kế Dương đẩy Hạo Hiên ra mà bước ra ngoài, nhưng trên miệng cậu vẫn nở nụ cười tươi...
Vương Nhất Bác ngồi nghe tình cảm của Hạo Hiên mà hai mắt tia lửa mà lên tiếng .
Hạo Hiên mày được lắm, không tắt máy để tao nghe chuyện của mày, mày muốn tao chôn sống dòng họ nhà mày không hả thằng chết tiệt..
Từ từ anh bạn đừng nóng có gì vài bữa tao tạ lỗi bây giờ tao cúp máy nha .Hạo Hiên nói xong liền tắt máy ..
Vương Nhất Bác nghe vậy liền tức giận mà siết chặt điện thoại trong tay, quay đầu nói với vệ sĩ đang ở phía sau chờ lệnh.. Tiết Quân cậu hãy điều tra xem tại sao Diễn Châu lại xuất hiện ở gần khu ở chuột..
.Vương Nhất Bác liền gọi bác sĩ bên mỹ..
Anh Vương.. Có chuyện gì vậy...
Bệnh tình Tiêu Chính Vũ có làm sao không..
Tình trạng bệnh nhân hiện tại vô cùng nguy kịch, ba dòng tế bào máu ngoại vi đã giảm rõ rệt so với lần xét nghiệm trước,cho nên tôi nghĩ chúng ta có cần xạ trị cho thằng bé không..
Tại sao lại cần xạ trị..
Vì tất cả những người hiến tế bào gốc mà chúng tôi tìm được đều không tương thích protein với thằng bé vì máu của thằng bé rất hiếm.. Chúng tôi đã dùng mọi cách nhưng những thứ đó không phù hợp cấy ghép..
Anh vợ anh g phải sang đây một chuyến xem tình hình rõ hơn..
“Cái gì cơ..Vương Nhất Bác bất ngờ mà lên tiếng..
Vì bệnh tình thằng bé không có khả quan ,nên tôi mong anh sang đây mà xem thử, nếu không con trai anh gần như chắc chắn sẽ chết.” Không tìm được tế bào gốc thương thích, không thể làm phẫu thuật cấy ghép, chắc chắn sẽ chết trong tình trạng suy kiệt.
Vương Nhất Bác.. Được.. Tôi và vợ sẽ qua..
Nhưng tôi nghĩ anh hiểu lầm thì phải tôi với thằng bé..
Anh Vương... Tôi làm bác sĩ 40năm mà nhầm lẫn được, Tôi đã xem kết quả xét nghiệm ADN rồi, chín mươi chín phần trăm là quan hệ cha con ruột vậy vợ anh không nói anh biết sao..
Chuyện này tôi... Chưa nói xong ông bác sĩ cúp máy.. Khiến cho Vương Nhất cảm thấy hồ đồ, đã trách cái tên đàn ông đã bỏ rơi cậu và 2 đứa nhỏ, vậy là hắn chửi rủa hắn nhiều đến thế, vậy người tồi tệ là hắn, chính là gã đàn ông khốn nạn đó sao..
Thật phải hỏi em ấy mới được, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Sao hai đứa nhỏ có thể là con của hắn chuyện đó cứ khiến cho hắn nhức cả đầu..
Vương Nhất Bác rời khỏi phòng chạy đến nhà Tiêu Chiến mà tức giận, khi thấy Tiêu Chiến mở cửa hắn liền lên tiếng hỏi..
Tiêu Chiến... tôi hỏi em…Hai đứa nhỏ là con của ai...
Tiêu Chiến không nghĩ tới hắn lại đột nhiên hỏi chuyện này, cậu mở to hai mắt khiếp sợ nhìn hắn, sau đó thở dài một hơi, cụp mắt xuống.
“Hai đứa là con của em được chưa, anh sắp kết hôn rồi đừng hỏi vô cớ mà chi..
Phải, hai đứa nhỏ là con của em , chỉ là con của một mình em sinh ra ,vậy tên đàn ông đó không có liên quan gì đến 2 thằng bé sau..
Suốt 5 năm hai đứa nhỏ không cần có người đàn ông đó, thì chúng nó có vẫn tồn tại mãi thôi.. Bây giờ anh hỏi vậy thì cũng không có liên quan đến anh cả..
Vương Nhất Bác nhíu mày: “Tôi muốn biết sự thật về 2 đứa nhỏ..
“Sự thật? Sự thật đối với anh có quan trọng hay không?” Tiêu Chiến đột ngột cao giọng, cảm xúc đè nén bùng phát mãnh liệt, không thể khống chế nổi.
Anh biết rồi có được gì, anh đã nói là cô Diễn Châu của anh đã có con của anh rồi còn gì mấy ngày anh và cô ta sắp kết hôn còn gì.. Tiêu Chiến vừa nói vừa khóc nức nở mà nắm áo hắn nói tiếp..
Vương Nhất Bác anh xem em và con của em có ý nghĩa gì trong cuộc đời anh nữa đâu… Phải, hai đứa nhỏ là con của anh, nhưng như vậy thì sao chứ..dù anh biết thì có thay đổi được gì đâu ..
Vương Nhất Bác vẫn sững sờ, cả người cứng ngắc.Rốt cuộc 5 năm trước đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tôi lại không nhớ gì cả?” Hắn thở dài một hơi.
“Anh không nhớ gì cả sao?” Tiêu Chiến hơi nghi hoặc: “Em cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với chúng ta, em chỉ nhớ đêm đó em đến cùng bạn em nhưng em không hiểu tại sao em khi bừng tỉnh lại đã trên giường với anh rồi. Tất cả tại anh cuộc đời của em mới rơi vào bế tắc như thế.. Anh là tên khốn huhuhu..
Vương Nhất Bác nhìn thấy cậu khóc mà ôm chầm lấy cậu.,mà cũng hiểu đêm đó đã xảy ra chuyện gì..
Vậy hôm em và anh trong phòng em đã gợi ý cho anh àk..
Thì em cũng đã ám chỉ với anh rồi, nhưng anh cố tình không chịu hiểu chứ bộ đâu phải em không nói đâu ,với lại anh còn sắp kết hôn với người khác nên em giấu luôn
.
Tiêu Chiến.. Em ám chỉ cái nào nhanh hơn không được hả , anh là người chứ có phải trâu bò đâu mà có thể hiểu nổi lời nói của em chứ.. Nói xong hắn vươn tay kéo cậu vào gần, cánh tay ôm siết lấy vòng eo nhỏ gọn mà thì thầm to nhỏ.. Tại em không chịu nói thẳng cho anh biết..Nếu biết các con là con của tôi, làm sao tôi có thể kết hôn với người khác được chứ… Yên tâm đi, tôi sẽ hủy hôn với cô ta sẽ lập tức kết hôn với em và các con ..
Tiêu Chiến vàng lên cổ hắn mà đỏ mặt: “Anh có thể đưa em qua bên mỹ thăm bé Chính Vũ được không...
Đáp lại ánh mắt thỉnh cầu của cậu Vương Nhất Bác khe khẽ gật đầu: em yên tâm đi anh sẽ làm những gì em yêu cầu, vì Chính Vũ là con tôi, tôi sẽ không làm hại con đâu.. .
Và tôi hứa với em, tôi sẽ mang lại cho em và các con những gì tốt đẹp nhất trong khả năng của tôi.. Chỉ cần em hứa không rời xa tôi, và hứa với tôi sẽ sinh cho tôi 2 đứa con gái là được ..
Ai sinh cho anh chứ.. nhưng tới khi Tiêu Chiến hoàn toàn mất lý trí, thì cậu đã nằm ở trên giường với hắn tự bao giờ.. người đàn ông phía trên đang miệt mài nhấn chìm cậu trong men say tình ái,rất nhanh, cậu đã bị hắn cuốn vào nhịp điệu của từng cơn sóng tình mãnh liệt của hắn mang đến ,khi cậu hoàn toàn bình tĩnh thì quần áo của cậu đã nằm dưới sàn nhà lạnh lẽo..
Khi hắn hết phát tiết ,liền nhìn người đang say giấc mà nhè nhàng cúi người, khẽ khàng hôn lên vầng trán nhẵn mịn của người đang say ngủ mà thì thầm..
Ngoan ngoãn ở nhà , chờ tôi trở về với em và các con nhé.. .. Tôi yêu em Tiêu Chiến.. ”
Dựa cái sống và cái chết, thì 2 đứa nhỏ có được hp hay không xin mọi người chờ xem chương tiếp theo nhé cảm nghĩ của tác giả rất liên quan tới chuyện na hihihi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net