Chương 6: Amaterasu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 *Tách*

Tiếng nước chảy ngoài sân

Sương mù buối sáng còn chưa kịp tan

" Này... Juuni..."

" Ồ, hiếm lắm mới thấy cậu gọi ta đó, có chuyện gì vậy?~"

".... Là ngày hôm nay đúng ko?"

Im lặng, hắn ta trả lời, giọng điệu có sự vui mừng, sự khẩn trương, và không thể giấu được sự sung sướng " Ừm, là ngày hôm nay~ "

Tôi nhìn vào 1 tấm bảng trên máy tính "Đại thần sao? Ahaha... Loạn mất loạn mất...được rồi... lễ thanh tẩy nhỉ? "

Tôi lấy trong ngăn kéo 1 túi giấy, đưa cho Ichigo "Đưa cái này cho Basil, nhưng không được để anh ta biết"

Ichigo khó hiểu nhìn tôi "Tại sao vậy?"

"Cứ làm theo lời ta nói đi... "

Tuy rằng vẫn còn rất nhiều nghi vấn trong đầu, nhưng Ichigo vẫn đứng dậy, đi làm nhiệm vụ của mình

" Sakura nghìn năm? Đại Saniwa mấy người giàu nhỉ?"

" Đại Sani tuy giàu, nhưng những hạt giống như vậy không phải muốn là có, ngươi biết ta kiếm nó khổ tới mức nào không?"

" Hừm, thế mà 1 người cũng không thể đem trở về nổi" Giọng hắn ta đầy sự khinh bỉ, như đang giễu cợt tôi vậy

 Cơn tức truyền lên tới tận não

" Không phải ta chưa cố gắng, chỉ là... lần nào tạo tới phần linh hồn... nó cũng bị hỏng..."

"Khục khục, loài người quả là giống loài tự cao, lúc nào cũng tự cho mình là giống loài đứng trên mọi loài, có trong tay quyền phán xét mọi thứ, nhưng quả những thứ quan trọng nhất đối với mình thì lại không thể làm gì được ~"

 Bực mình thật đó, nhưng...

 Không thể phản bác lại....

 Vì nó quá đúng

 Loài người thực chất chỉ là giống loài nhỏ bé thôi

 "..... Sắp tới lúc rồi...."

 Nhẹ đứng dậy, tôi lại đội chiếc ô sa quen thuộc lên

------------------------------------------

 Trên một ngọn đồi nọ, có một bóng người hòa cùng với bóng tối bao trùm cả thế giới

 Gió thổi thoai thoải, khẽ làm cho dây từ chiếc ô sa bay lên, rung lên giữa không trung

 Cảm nhận được bóng người đi tới. Tôi không hề phải lo nghĩ, vì đó... chắc chắn là cậu ta. Quay lại, chiếc khăn voan màu trắng nổi bật giữa nền trời đen

 Thật trong suốt, không một chút vẩn đục. Cậu vẫn như vậy, tâm hồn thật trong sáng, không như kẻ đáng trách này

 "Tới rồi à Basil?"

 Cậu ta vẫn ngốc nghếch như vậy, lại cho tôi thấy bộ mặt ngốc nghếch đó, cái nụ cười ngốc nghếch đó

 Basil, đừng nhìn tôi như vậy nữa, tôi không phải là người mà cậu vẫn hay nghĩ đâu

 "Ju-chan... Sao lại hẹn tôi bằng cách này? "

 "Tôi biết cậu sẽ tới, nhất định... sẽ tới.... " Không thể chịu đựng được cái nụ cười đó nữa, tôi quay đi " Nghi lễ thanh tấy... Cậu sẽ cần hạt giống này..."

 " Ju-chan..."

 ".... Hãy làm việc của cậu đi..."

 ----------------------

 Ngọn lửa liên tục cháy lên, làm cho hạt giống nảy mầm. Từ từ trở thành một cây Sakura nở rộ sắc đỏ

Thật đẹp, sắc đỏ đó khiến cho mọi loài hoa xung quanh phải ghen tị

"Ha... Tôi làm được rồi!"

 Được rồi....

 [Hãy cùng nhau kết thúc mọi chuyện nào ~]

 "Tốt lắm... "

 "... Tôi có việc muốn nhờ cậu..."

 Cả người bỗng mất đi trọng lượng, đầu gối khuỵu xuống đột ngột

 "Ugh!!..... "

 Tay bấu chặt lấy thanh kiếm để chống đỡ cơ thể, đôi mắt trở nên mờ đi, tai không còn khả năng nghe. Chỉ biết rằng, tới lúc mọi thứ xong xuôi

 Mình  đã rơi vào cõi hư không

 Đằng xa đó, bóng dáng quen thuộc của Basil hiện lên,... Và đối diện.... Chính là Juuni....

 Bất chợt nhận ra

 Từ khi nào mà mối liên hệ giữa mình và hắn ta lại mạnh tới vậy?

 Thật không ngờ luôn đó... 

 Quả là duyên phận mà

 Basil có vẻ đang rất khó xử "... Nếu tôi từ chối? " 

 Nếu cậu từ chối... Thì về sau... Cậu sẽ cực kỳ hối hận vì quyết định của mình đó

 Kế hoạch này... Tôi đã lập ra, từ kiếp trước rồi mà

 Nụ cười tà ác bất chợt nở ra

-------------------------------------------

 "Hãy trân trọng người đó thêm một lần nữa, hứa với tôi đấy"

 Cậu ta bước về những cánh anh đào rơi

 Bỏ lại 1 người ở đây. Vẫn là thanh tachi màu trà đó, nhưng trong tâm thì lại xáo động không ngớt

 "Cuối cùng lại lựa chọn hy sinh bản thân, quả thực không thể hiểu nổi tên nhóc này mà"

 "... Ngươi biến đi được chưa?"

 "Ta vẫn chưa đạt được mục đích đâu, nhưng ta sẽ đi theo và bảo vệ tên nhóc này. Còn ân nguyện của ngươi, Juudaine, nhìn kỹ nào"

 Chiếc mũ ô sa đột nhiên bị cuốn bay đi mất

 Tới lúc chiếc mũ đáp xuống, thân hình người đó cũng hiện lên

 Nhẹ nhàng như đã ở sẵn đó

 Khoảnh khắc em trở lại, dường như tôi đã quên cả thở

 Nụ cười lâu lắm rồi mới quay lại

---------------------------------------------

 "Anh đang làm gì vậy?"

 Một người thanh niên mặc kariginu đen tuyền tiến lại gần tôi

 "A? Bảo bối à?... Ừm... Anh chỉ làm một số việc vặt thôi..." 

 Trên tay là thanh kiếm đã bị gãy mất nửa, nhưng tôi vẫn miệt mài lau nó, tới khi phần lưỡi sáng bóng lên, phản chiếu được cả hình ảnh chủ nhân nó

 Torechi bước tới, không do dự mà ngồi luôn vào lòng tôi, thoải mái dựa vào " Em quăng đống ô sa nhìn như dở người của anh đi rồi nha... Thật là... Cái mũ nhìn như...."

 "... Bảo... Bảo bối.... cái đống đó của anh...." 

 " Thôi thôi... Mà... thanh kiếm đó của anh... "

 " À, nó á? Hừm... Nó bị gãy rồi, nhờ em đó... Nhưng không sao hết... Anh sẽ sửa lại nó thôi... "

 Tra thanh kiếm lại vào vỏ, tôi quay sang ôm người đó vào lòng "Cuối cùng bảo bối đáng yêu cũng về a~ Cuối cùng thì... chúng ta cũng có thể, thực hiện kế hoạch dang dở đó. Kế hoạch mà từ tiền kiếp đã đề ra..."

 Tôi gạt tay, mở ra bảng điều khiển, nhìn lướt qua những gương mặt trên đó " Lãnh chúa,Shiro, Yuki, Reiko, Basil, Tôi, và cả bảo bối đáng yêu nữa ~ chúng ta, đã đoàn tụ đủ rồi a~"

 Toretchi nhìn những khuôn mặt trên đó, bất chợt dừng lại ở hình của Basil "Hắn ta... chính hắn ta đúng không?..."

 " Đúng rồi đó.. " Nhẹ xoa mái tóc đen tuyền kia " Chúng ta... Chuẩn bị tinh thần đi gặp đại tỉ thôi nào ~"

 Basil, hãy chuẩn bị cho sự đại hỗn loạn đi 

 Chiếc mặt nạ bấy lâu nay tôi đeo lên, sẽ được phá bỏ ngay bây giờ đây

----------------------------------------------

 Nếu như bây giờ em lại phá hoại mọi thứ lên như trước

 Thì liệu chị còn tiếp tục trốn trong Thiên Nham Động nữa không? ~

 Đại tỉ, Susanoo này

 Chuẩn bị tới để đòi lại Kusanagi đây ~

----------------------------------------

  Yakumo tatsu

 Giữa muôn trùng mây

Izumo yaegaki

 Lớp lớp tầng tầng

Tsuma-gomi ni yaegaki tsukuru

 Quanh người yêu dấu

Sono yaegaki wo

 Muôn hàng phiên xây

--------------------------------------

 Hệ thống thông báo: User "Juudaine" đã thành công nâng mức độ hack từ "rối như sh!t" lên "god mode"

 *I'm so fab**tung bông*



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC