Tuyết (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sanzu ngồi một lúc thì lấy lại bình tĩnh, cậu đứng dậy, đi về hướng cô bé chỉ lúc nãy

- Về thôi Yoko

Yoko đang mắng chửi hăng say lại bị cậu cứt ngang, ả bực dọc, gào lên với cậu

-Về cái gì mà về, hôm nay tao không vặt trụi lông đầu nó tao không xứng là Cửu vĩ yêu hồ

Cậu thở dài ngán ngẩm, quay lại thì thấy cả hai sắp lao vào choảng nhau đến nơi, hết cách, cậu đi lại bế Yoko lên vác trên vai

- Mika nhỉ, tôi nhớ rồi, xin lỗi vì đã gây phiền phức

- Hứ, cảm ơn khuôn mặt của mình đi, không có lần sau đâu

- Hứ, lần sau em không bỏ qua cho Haru-nii đâu

Nói rồi cô bé hất mặt bỏ đi mất, để lại Sanzu giữa rừng tử đằng, chắc hẳn cô bé cũng là em gái của ai đó nhỉ

- Mẹ bà cái con ranh lông chưa mọc đủ đã dám quyến rũ khế ước giả của bà!!! Có giỏi thì đứng lại!!!

- Bình tĩnh đi Yoko! Đố kị sẽ giết chết cô đó

- Ai cơ, ai đố kị cơ, trước giờ chỉ có người khác đố kị với chị mày thôi nhá!!!

- Vừa nhìn đã biết con bé đó lớn lên sẽ đẹp hơn cô

- Gì cơ, nó...

Ả đang định cãi lại thì Sanzu cắt ngang

- Nhưng nó không thể lớn lên được nữa

Không khí im lặng bao trùm, ả có vẻ không muốn hơn thua nữa, dần biến thành một làn sương ẩn vào trong đồng tử Sanzu. Cậu ra khỏi rừng, một góc văn phòng đã hiện ra trước mặt, trong sân tuyết đã phủ trắng từ lúc nào

- Đón lấy nè!

Một quả bóng tuyết bay tới đáp thẳng trên mặt cậu, kèm theo đó là tiếng cười ha hả của tên sát thần mất nết nào đó

- Hahaha, đồ con gà có trái banh không cản được

Mặt cậu ửng đỏ vì lạnh, dù cậu đang là một linh hồn, gân máu từ đâu nổi lên. Trong văn phòng dưới bàn sưởi Trảm Nguyệt động đậy dữ dội, vụt ra từ dưới gầm bàn, sắp đâm vào cửa sổ thì...

- Không phá nhà!!!

Là giọng của Kazuha lúc đang chạy deadline, độ đàn áp được nhân 1000, Trảm Nguyệt nghe thấy cũng phải phanh gấp, nó ngoan ngoãn nhích thân kiếm đẩy cửa sổ ra một chút phi ra ngoài, không quên đóng cửa lại. Takemichi không khỏi cảm phục sự thất thời của nó, y nằm ườn trên sofa cạnh Kisaki, quấn chăn bông còn có thêm một cái gối ôm nhỏ hình cỏ bốn lá, đang đọc thông tin về một vụ án mà sở cảnh sát gửi qua. Thanh kiếm phóng ra ngoài vườn đáp vào giữa không trung rồi tự mình chuyển động, chém liên tục vào không trung. Là Sanzu đang rượt chém tên sát thần của Kisaki té khói ấy mà. Kisaki biểu cảm như đã quen, không buồn quan tâm, vẫn mân mê ly cacao nóng hổi, Takemichi tự hỏi bộ cái ly đó không có đáy à. Kazutora bóc quả quýt thứ mấy không nhớ nổi, hắn cười khúc khích xem chuyện bên ngoài. Thân xác Sanzu tận hưởng hơi ấm trong bàn sưởi, đang say giấc nồng, trên đỉnh đầu  đôi tai hồ ly vẩy vẩy như nghe ngóng thứ gì đó, tổng thể khá đáng yêu, đặc biệt là trái quýt tròn ủm giữa đôi tai thú, vừa nhìn đã biết là trò của ai. Bạch Hổ cuộn tròn sau lưng Kazutora, hơi hé mắt nhìn tên kẻ thù cũ bị rượt lần hai, rồi lại cúi xuống tiếp tục vào giấc. Takemichi chán nản nhìn lại đống hồ sơ, cả văn phòng đều nghỉ, chỉ có y và Kazuha phải làm việc, bất công quá đi. Cơ mà việc này cũng chẳng kéo dài lâu. Đến tối ngày hôm đó, một quyết định quan trọng đã được Kazuha thông qua

-Văn phòng này cần thêm người!!!!!

- Takemichi vừa đến mà, thầy trừ tà với dị năng giả cũng đâu phải bó rau ngoài chợ, muốn có là có được- Izana lên tiếng phản bác

- Em đâu có bảo là cần thêm thầy trừ tà hay dị năng giả

- Văn phòng quản lí siêu nhiên? Không càn thêm thầy trừ tà với dị năng giả thì cần gì? Ma có hai con còn chưa đủ?

Sanzu khó hiểu, thậm chí còn mang cái biển hiệu ngoài cửa vào để chắc chắn. Kazuha lập tức chỉ tay vào cái bảng

- Đó là vấn đề đó!

Cả bọn khó hiểu, ngước nhìn nhau tự hỏi Kazuha chạy deadline phát điên rồi à

-Đừng có  nhìn tao kiểu đó! Dỏng tai lên mà nghe cho ông

Anh đập xuống bàn một chồng giấy cao gần một mét, anh giơ lên hai phần ba sấp giấy 

-Đây là hóa đơn của văn phòng trong một năm qua

-Anh có lộn không vậy Kazu- Kazutora không muốn tin, văn phòng có sửa chữa cỡ nào cũng không đến mức đó

- Tháng 1, lúc Izana mới tới, anh chê rừng trúc sau văn phòng không hợp mắt, trực tiếp đốt sạch, chi tiền mua 50 gốc tử đằng về trồng, đây là chứng từ dọn đẹp, hóa đơn mua cây, giao dịch với bên chăm sóc cây trồng

Một sấp giấy yên vị trước mặt Izana

-Cái rừng trúc đó nhìn vẫn như c*c

- Cũng trong tháng 1, Sanzu Haruchiyo, lúc mày hành nghề bói toán, mày đập gãy 23 cái bàn, làm sứt bản lề cửa 9 lần, ném 17 quả cầu thủy tinh vào mặt khách,xé rách 42 bộ tarot, đánh 2 khách nữ, 7 khách nam trong đó 3 người nhập viện, hóa đơn cho mấy thứ đó lẫn tiền bồi thường đều ở đây!!!

Sanzu +1 chồng hóa đơn

- Tao đánh cho nhớ, hỏi gia đạo thì hỏi bao giờ con trai tôi hết gay như thầy, hỏi công danh thì hỏi bao lâu tôi lấy được chồng đại gia, hỏi tình duyên thì hỏi bao giờ tôi giựt được chồng con mụ đó, ai mà chịu nổi

Cậu đập bàn bất mãn

- À quên, đây là tổng chi phí tao đút lót cho cấp trên chuyển mày từ mảng bói toán sang thầy trừ tà

Hóa đơn của Sanzu +2

- Tiếp theo, tháng 2 đến tháng 5, Tora, mày có 3 phút tự thú

- À ừm- hắn gãy gãy đầu, hắn không nhớ

- Khỏi nhớ, để tao nhắc cho nghe, đi làm nhiệm vụ cấp A đâm thủng ông dẫn nước của thành phố, đi làm nhiệm vụ cấp S trên núi thổi bay nửa cánh rừng, nửa cái biệt phủ của người ủy thác, đánh cắp sáo U Hồn của gia tộc Kinoya không chịu trả, phóng mô tô trên đường cao tốc làm ùn tắc giao thông diện rộng, chuyển qua đi  ô tô thì đâm vào thanh chắn đường, anh mày phải đi xin lỗi bồi thường, còn làm báo cáo tai nạn lấp liếm cho mày nữa

- Thì, thì em

- Chưa hết, mày không có quyền nói, mắc gì Kisaki anh mày nuôi đang là bánh bao trắng trẻo mềm mềm, mày rủ rê nó đi làm mochi một nắng là sao, nhuộm tóc không nói còn xỏ khuyên, nếu  nó không có ấn khế ước mày tính rủ nó xăm luôn cho đủ bộ hay gì...

Kisaki tạm đang tìm cái lỗ chui xuống

-...đã vậy anh đã nhắc mày bao nhiêu lần, luyện thương thì kiếm chỗ nào xa xa một chút, chạy vô rừng tử đằng phá cây, em ấy giận oanh tạc luôn nửa cánh rừng, tao bảo con chó nhà hàng xóm là yêu ma cấp đặc biệt, mày đi chọc nó để nó thổi bay luôn cái hàng rào, tao bảo mày quản Bạch Hổ cho kĩ vào, thế đếch nào nó nặng quá còn nằm trên nóc nhà làm sụp luôn nóc phòng anh mày..., từ trong nhà đến ngoài ngỏ, còn chỗ nào mày không phá được nữa không

Kazutora im bặt, hắn không thể phản bác, giương mắt nhìn hơn nửa chồng giấy còn lại trên bàn bị đẩy qua cho mình, ừ, một phần ba chồng giấy lúc đầu thuộc về Kazutora trong vòng chưa đến nửa năm








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net