Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: có H

Tường Hòa hội quán là nơi con cháu Thương gia dùng để tu hành võ thuật, đặt tại ngoại ô thành phố Đài Bắc, cách trung tâm chừng một giờ đường xe. Đương nhiệm quán chủ Thương Học Cần là lục thúc của Thương Qúy Nho. Nói là lục thúc kỳ thật so với Thương Qúy Nho không lớn hơn mấy tuổi vì Thương Học Cần là do ông nội Thương Hiểu Hồng lúc tuổi già sở sinh, cùng đại ca của hắn Thương Học Bác kém hai mươi bốn tuổi, cho nên Thương Qúy Nho còn có thúc thúc trẻ tuổi này.

Tường Hòa hội quán trước kia cũng chỉ là vì huấn luyện con cháu Thương gia mà thành lập, nhưng trải qua thời gian dài, Thương gia cũng bắt đầu bồi dưỡng huấn luyện những người và vệ sĩ cao cấp của Thương thị. Cho nên Tường Hòa hội quán hiện nay so với lúc mới mở lớn hơn nhiều, chế độ huấn luyện khác nhau, nội dung giảng dạy từ chỉ dạy võ thuật Trung Quốc đã phát triển thành tổng hợp nhiều loại kỹ năng phòng thân. Đồng thời, bởi vì tiến hành thức phong bế tập trung huấn luyện, đệ tử phải ở đây nên ở phía sau hội quá là ký túc xá theo phong cách tu kiến đại hình (ta cũng không biết đây là kiểu gì, hình như là kiểu cổ xưa), mà mỗi vị đệ tử Thương gia đều có phòng xa hoa để hưởng dụng.

Chạng vạng hai ngày trước, Thương Qúy Nho đột nhiên đến Tường Hòa hội quán. Theo lời cậu nói thì thời gian này không kiên trì tiến hành huấn luyện khiến thể năng của cậu giảm sút nghiêm trọng nên mới tham gia huấn luyện đặc biệt trong kì nghỉ hè. Thương Học Cần mặt ngoài cái gì cũng chưa nói mà bên trong thì thì một lời cũng không tin. Vì hắn rõ rang cảm nhận được Thương Qúy Nho có tâm sự. Lúc cậu ở một mình thì tâm thần bất định, đầu óc như đang trên mây vậy.

Một ngày huấn luyện trôi qua, Thương Qúy Nho cảm thấy thực mệt mỏi, tắm rửa sạch sẽ, trong tay cầm một chén rượu, người dựa vào đầu giường, suy nghĩ dần đi xa, bay đến cái đêm cùng uống rượu với Vân Ngạo Thiên.

Từ sau khi chạm mặt ở tiệc thương nhân, bọn họ thỉnh thoảng sẽ cùng nhau hẹn đi quán bar uống rượu, nói chuyện phiếm. Đa số là Vân Ngạo Thiên tìm cậu, mà cậu cũng không chối từ.

Ngay tại hai ngày trước, Vân Ngạo Thiên lại hẹn Thương Qúy Nho ra ngoài uống rượu, lần này lại không đi quán bar mà bị Vân Ngạo Thiên đưa đến chỗ ở của hắn, nói là có một chai rượu vang đỏ mới từ Pháp chuyển về, mời cậu đến thưởng thức.

Sau khi vào cửa, hai người đi thẳng đến quầy bar gần phòng ăn, Vân Ngạo Thiên đi sau vào lấy một chai Lafite năm 84.

_ Qủa nhiên là rượu tốt – Thương Qúy Nho vừa thấy nhãn chai rượu liền không khỏi khen ngợi một câu.

_ Đương nhiên là rượu tốt chân chính mới dám mời quỷ rượu như cậu đến uống. – trong giọng nói của Vân Ngạo Thiên vài phần trêu chọc.

Thương Qúy Nho nhẹ nhàng cười cười, không nói lời phản bác, dù sao chính mình cũng có ham mê ấy.

Lúc nói chuyện, Vân Ngạo Thiên đã mở bình rượu ra, lấy hai ly vì hai người rót hơn phân nửa, sau đó hướng Thương Qúy Nho là cái động tác mời. Thương Qúy Nho cũng không khách khí, cầm lên một ly rượu nhưng không trực tiếp uống mà đặt trước mũi thưởng hương rồi lại nhẹ nhàng lắc cái ly trong tay, lúc này mới đưa đến bên môi thưởng thức, sau đó không tự giác nhắm lại hai mắt. Hết thảy động tác đều tự nhiên mà tao nhã. Vân Ngạo Thiên vốn đang cầm ly rượu lên định uống một ngụm nhưng khi nhìn thấy động tác liên tiếp này của Thương Qúy Nho thì nháy mắt đã bị hấp dẫn. Ánh mắt không thể rời đi khuôn mặt say mê, nhắm chặt hai mắt thả lỏng cả giác của cậu. Theo bản năng, Vân Ngạo Thiên hướng người về phía trước, lướt qua quầy bar nhỏ, vô cùng chuẩn xác hôn lên môi cậu.

Thương Qúy Nho đang say mê trong mùi rượu, bỗng nhiên cảm thấy đôi môi bị đánh lén liền mở hai mắt, phản xạ đưa tay đỡ. Ai ngờ lại dùng đúng tay phải đang cầm ly rượu, vừa hay, ly rượu của hai người tên không trung không hẹn mà gặp. Bởi vì xung lượng rất mạnh nên hai cái ly đồng thời bị dập nát. Nháy mắt, rượu bắn ra, thân mật tiếp xúc hai người, nhất thời khiến quần áo hai người sũng rượu màu đỏ thẫm.

Chuyện xảy ra đột nhiên khiến cả hai đều ngẩn người. Sau khi tỉnh lại, hai người đều cảm thấy ngượng ngùng, ngực lại có chút dính.

_ Xem chuyện tốt anh làm đi, uống rượu liền uống rượu, làm nhiều chuyện như thế để làm gì! – Thương Qúy Nho có chút bất đắc dĩ mở miệng. Lúc sau, thật sự không chịu được cảm giác dinh dính nên cậu tìm Vân Ngạo Thiên mượn phòng tắm rửa.

Nước ấm chảy xuống, cuốn đi rượu vang trên da, Thương Qúy Nho cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái nên cậu quyết định hảo hảo tẩy trừ. Lúc đang tắm thì Vân Ngạo Thiên lõa thể tiến vào, đứng dưới vòi hoa sen chia sẻ nước ấm.

Thương Qúy Nho sửng sốt một chút, không hiểu lắm mà hỏi:

_ Anh sẽ không chỉ có một gian phòng tắm đi. Nếu không thì có thể chờ tôi tắm tốt rồi mới vào không được sao? Như thế này thực chật trội!

_ Tôi chính là muốn cùng cậu tắm, ân! – Vân Ngạo Thiên nói tiếp, sau đó liền yên lặng nhìn Thương Qúy Nho duyên dáng thân mình. Đột nhiên, hắn cảm thấy toàn thân dâng lên một cỗ táo nhiệt. Không nghĩ nhiều, hắn một tay đẩy Thương Qúy Nho ép lên tường, không hề báo trước mà hôn lên.

Thương Qúy Nho cảm thấy sau lưng tiếp xúc mạnh với tường men sứ lạnh như băng, lạnh đến thấu người. Nhớ không rõ là lần thứ mấy bị Vân Ngạo Thiên cường hôn, chỉ cảm thấy lần này so với những lần trước mãnh liệt hơn rất nhiều, mà đại não giống như nhớ kỹ miệng lưỡi của người nam nhân này, thậm chí còn có cảm giác quen thuộc.

Đầu lưỡi dẻo dai kiên cường, hơi thở nóng bỏng, cách thức bá đạo, cư nhiên trong thời gian ngắn làm Thương Qúy Nho rung động. Vốn đang có chút chống cự, nhưng theo nụ hôn không ngừng cuốn lấy cùng dục vọng bị khơi lên, Thương Qúy Nho thân thể dần dần mềm nhũn, hai tay không tự giác vòng lên cổ Vân Ngạo Thiên, "bất tri bất giác" (vô thức) mà đáp lại hắn. Cảm thấy sự đáp trả của Thương Qúy Nho, Vân Ngạo Thiên càng cố sức mút vào, trút xuống toàn bộ sự nhiệt tình của bản thân. Dần dần, hắn cảm thấy hôn không thể thỏa mãn, tay bắt đầu vuốt ve lưng, thắt lưng; chậm rãi đến mông, lưu luyến không dời. Động tác thực tốt, nhưng rõ ràng không phải quá thuần thục.

Dục vọng bị gợi lên mà Vân Ngạo Thiên lại không tìm đúng điểm mẫn cảm làm cậu cảm thấy ngưa ngứa, khó chịu. Vì thế Thương Qúy Nho dùng sức đem hắn vào trong lòng, dùng ngực chính mình cọ xát, một tay hướng phần eo hắn ôm chặt, tay kia thì vuốt ve dọc sống lưng hắn, chậm rãi tiếp lấy quyền chủ đạo, bắt đầu "đốt lửa" trên người hắn.

Thương Qúy Nho lơ đãng một cái, ngón tay sát qua bên gáy Vân Ngạo Thiên, cảm giác được người trong long run rẩy, cậu lập tức biết được đó là nơi mẫn cảm của hắn nên không ngừng vuốt ve, làm Vân Ngạo Thiên khinh hãi không thôi, nhẹ nhàng thốt ra tiếng rên rỉ – "Ân, cậu..a..." – Vân Ngạo Thiên không nghĩ tới Thương Qúy Nho thủ pháp thành thạo, cao minh như thế khiến hắn cứ như vậy mất đi vị trí khống chế.

Nước ấm không ngừng chảy xuống khiến cho toàn bộ phòng tắm dày đặc sương mù, lại tăng thêm vài phần ám muội. Dục hỏa của hai người càm thêm dày đặc, tất cả việc làm vừa rồi đã đạt tới phần tiền diễn. Thương Qúy Nho từ sau khi về nước vẫn chưa có tìm nữ nhân, vốn dục niệm sắp đến lúc muốn phát tiết, lúc này bị Vân Ngạo Thiên trêu chọc như vậy căn bản là không thể vãn hồi. Mà trong lòng Vân Ngạo Thiên càng có chút không hiểu tình hình, hiện tại lại sắp hỏng mất, bởi vì dục vọng gây sức ép khiến hắn không còn cường thế lúc vừa rồi. Nếu không phải Thương Qúy Nho chống giữ, hắn đứng cũng không vững. Thương Qúy Nho cuối cùng quyết định khuất tùng dục vọng. Cậu sờ soạng cái mông cong của Vân Ngạo Thiên, thân thủ hướng đến u huyệt nho nhỏ kia, nhờ vào nước ấm làm dịu, đem đầu ngón tay vói vào, hảo chật, Thương Qúy Nho thở dài.

Đau đớn bất ngờ khiến Vân Ngạo Thiên thanh tỉnh một chút, trong ánh mắt hàm chứa kinh hãi, vẻ mặt không thể tin được mà ngẩng đầu nhìn về phía Thương Qúy Nho. – "Hắc, cậu muốn làm gì?" – Trong tạp âm của hắn chứa nồng đạm tình dục, khàn khàn hỏi, lúc nói chuyện đã nghĩ đến chuyện phản kháng.

_ Anh không biết sao? Cần phải khuếch trương trước bằng không sẽ bị thương. – Gương mặt tao nhã trước đây của Thương Qúy Nho hiện tại trở nên có chút tà khí, vừa nói còn vừa chuyển đạo ngón tay.

_ Ách...a... – Vân Ngạo Thiên nhất thời hiểu được Thương Qúy Nho muốn làm gì nên xấu hổ đến nửa đầu. Hắn chưa từng nghĩ tới Thương Qúy Nho xúc động lên sẽ làm càn như thế.

_ Dừng tay, a...không cần...a, cậu­­ ‒‒

Thấy Vân Ngạo Thiên giãy dụa lợi hại như thế, Thương Qúy Nho đổ người hôn lên môi hắn, cường ngạnh đem lưỡi hắn đến trong miệng mình, sau đó rút ngón tay ra đưa về phía trước, cầm phân thân cứng như sắc đang chảy ra chất nhầy của hắn, không ngừng gia tăng kích thích. Hắn trước nay tính tình đạm mạc sao đối phó nổi với Thương Qúy Nho lão luyện. Chỉ trong chốc lát, Vân Ngạo Thiên bị khoái cảm đánh bại, vô lực phản kháng, không ngừng rên rỉ.

_ A... – Một tiếng thét cao vút, Vân Ngạo Thiên chỉ cảm thấy trước mặt bạch quang chợt lóe, toàn thêm co rút, phân thân không ngừng run rẩy, kịch liệt bắn ra. Vân Ngạo Thiên đạt được tận cùng khoái cảm, toàn thân hư nhuyễn, cả người nhào vào vòng tay của Thương Qúy Nho, dựa vào thân thể cậu để chống đỡ.

Thương Qúy Nho thấy Vân Ngạo Thiên phóng ra khoái cảm, cả người vô lực, không thể hoàn thành động tác vừa rồi. Theo tinh dịch trong tay làm trơn nhập khẩu nhỏ hẹp kia của hắn. Có tinh dịch làm trơn, lần này cho vào một ngón tay dễ dàng hơn nhiều. Cho dù lúc này Vân Ngạo Thiên vô lực cũng bị động tác này của Thương Qúy Nho làm hoảng sợ.

_ Cậu...a...không cần – Khi hắn nói chuyện vẫn dùng sức giãy dụa không cho cậu tiếp tục.

Thương Qúy Nho không để ý đến phản kháng của Vân Ngạo Thiên, ôm hắn xoay người, đem Vân Ngạo Thiên áp đến trên tường. Sau đó ở trên cổ hắn không ngừng hôn, bộ vị mẫn cảm bị hôn như vậy, Vân Ngạo Thiên nhất thời mất đi lực, để tránh bị trượt, hắn chỉ có thể dùng hai tay bám vào tường. Trải qua đợt khuếch trương vừa rồi, hiện tại tiểu huyệt Vân Ngạo Thiên có thể cất chứa ba ngón tay. Bởi vì thụ lúc làm tình rất dễ bị thương mà Thương Qúy Nho không muốn Vân Ngạo Thiên lần đầu phải chịu thống khổ nên đã làm đủ tiền diễn.

Thấy không sai biệt lắm, Thương Qúy Nho rút ra ngón tay, nâng lên thắt lưng của Vân Ngạo Thiên, sau đó động thân một cái vọt vào trong cơ thể Vân Ngạo Thiên.

_ A...a ──

Lúc tiến vào đó, Thương Qúy Nho nghe thấy tiếng gầm nhẹ của Vân Ngạo Thiên, trong đó bao hàm thật lớn nhẫn nại. Dục vọng của Thương Qúy Nho bị kích thích, mà chưa bao giờ cảm thụ qua sự chật trội làm cậu không chịu đựng nổi. Nhưng lúc nhìn đến khuôn mặt tái nhợt của Vân Ngạo Thiên, cậu đành phải dừng lại xúc động muốn di chuyển.

Thương Qúy Nho đưa tay khẽ vuốt lưng, cũng ôn nhu hôn vành tai, bên gáy hắn, cùng đợi hắn thích ứng chính mình. Làm tình phải cả hai người đều đạt được khoái hoạt mới coi là hưởng thụ, nếu có một bên cảm thấy thống khổ vậy không phải là làm tình.

Dưới sự mê hoặc ôn nhu của Thương Qúy Nho, Vân Ngạo Thiên dần dần thả lỏng thân mình, liếc mắt nhìn sườn mặt Thương Qúy Nho một cái, trên mặt lộ vẻ mờ mịt vừa qua tình dục. Thương Qúy Nho lập tức bị biểu tình của hắn kích thích, rốt cục chịu đựng không nổi dục hỏa dày vò, bắt đầu thong thả mà hữu lực chuyển động, đồng thời lại xoa phân thân của Vân Ngạo Thiên.Vân Ngạo Thiên thấy Thương Qúy Nho toàn thân tâm tập trung, cũng dàn dần buông ra cảm giác không tốt, càng thêm thả lỏng chính mình, cố gắng phối hợp luật động của cậu.

Hai người phối hợp với nhau khiến cho tình dục càng cao, độ ấm trong phòng tắm tựa hồ nóng lên rất nhiều. Trừ bỏ tiếng nước chảy ở ngoài, cũng chỉ có tiếng rên rỉ trầm thấp của hai người. Rốt cuộc sau vài lần tiến vào hữu lực, Thương Qúy Nho cảm thấy sắp đến đỉnh, sau một trận co rút liền đem mầm mống nhiệt tình đều bắn vào trong cơ thể Vân Ngạo Thiên. Cùng lúc đó, Vân Ngạo Thiên cũng chịu không được thủ pháp cao minh của Thương Qúy Nho, lại một lần bắn ra dục vọng của mình.

Cao trào qua đi, hai người mệt mỏi đến không muốn động. May mắn là ở phòng tắm, nước ấm chảy ra không ngừng, giúp hai người tẩy trừ đơn giản. Mà Thương Qúy Nho còn cẩn thận lấy ra tất cả tinh dịch trong người Vân Ngạo Thiên, sau đó đem cả hắn bước nhanh vào phòng ngủ. Vừa đên bên giường, hai người đồng thời đổ ập xuống, trận này thực hao tổn tinh lực của bọn họ nhiều lắm.

_ Cậu cư nhiên bắn ở bên trong tôi, mẹ nó, cậu! – Vân Ngạo Thiên sai khi nghỉ một lúc liền mở miệng căm hận chỉ trích Thương Qúy Nho, ngay cả ngôn ngữ thô tục bình thường không dùng cũng lôi ra.

_ Tôi thật lâu không có chạm qua nữ nhân, anh lại còn hấp dẫn tôi. – Thương Qúy Nho nhàn nhạt nói một câu, rất có xu hướng "lửa cháy đổ thâm dầu".

Qủa nhiên, Vân Ngạo Thiên vừa nghe lời này liền giống bị kim đâm, oán hận nhìn Thương Qúy Nho.

_ Ngủ đi, giằng co hơn nửa đêm rồi, anh không mệt sao? – Thương Qúy Nho nhanh nói dịu xuống, trấn an Vân Ngạo Thiên.

_ Nghe nói nam nhân lúc làm tình, bên thụ lần đầu tiên có thể không chịu nổi mà phát sốt, anh cẩn thận một chút. – Cậu đột ngọt lại nói ra một câu mang ngữ khí thân thiết.

Vân Ngạo Thiên nghe ra sự ôn nhu trong lời nói của Thương Qúy Nho nên lại nằm xuống. Có thể do quá mệt mỏi mà dần dần tiến vào mộng đẹp.

Ngược lại Thương Qúy Nho sau khi vui vẻ qua đi, tâm tư lúc này lại phức tạp khiến cậu không ngủ được. Cậu nghĩ: hai người đang ở trên giường, mà cậu cư nhiên thượng Vân Ngạo Thiên ── Long Diễm Minh minh chủ ── lão đại của hắc bang lớn nhất Đài Loan.

********* ********** *********** ********** **********

Chú thích (của tác giả) : Tường Hòa hội quá chỉ là đi mượn! Vì tên này êm tai, tôi rất thích nên sẽ dùng tên này chỉ căn cứ huấn luyện của Thương gia.

Thấy cái gì là điên long đảo phượng chưa? Mọi người đã thấy em thụ nào lần đầu tiên đã áp đảo a công như thế này chưa? Tiểu Nho thực cool a~~~ *uốn éo*

—Hết chương 13—

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammy