[Hắc Miêu] Khi điện thoại bỗng nhiên kết nối với bluetooth phòng tập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link: https://tianyi17861.lofter.com/post/4c18fdb5_1cbad60a8

Author: 813378=_=

Author's note:

*Ấu trĩ văn vui lòng thông cảm.

*ooc không áp đặt.

___


Trong phòng tập nhảy vang lên tiếng cười 'ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng' của cô Thẩm.

Fans trong livestream đều hết lần này đến lần khác nhìn Thẩm Mộng Dao cười đến mức dập đầu xuống, khóe miệng bất giác dần dần nhếch lên trong vô thức.


Tất cả những gì nhìn qua thì có vẻ kỳ quái, vì không biết vị xox nào lại vô tình kết nối bluetooth với cái loa trong phòng tập nhảy để xem video CP, còn gì ghê gớm hơn các 'bậc tiền bối' khác, vị xox 'không xác định' lại tiếp tục tăng âm lượng của video đến mức tối đa. Vì thế mà âm thanh của video CP mà cô ấy xem đã truyền đến tai của Thẩm Mộng Dao và các fan trong livestream một cách rõ ràng.


"Nữ nhân không có khuyết điểm trong trái tim mình."

"Cảm ơn cậu nam nhân."

"Điều hòa trung tâm."

"Nhưng mình có điều khiển từ xa." ......



Thẩm Mộng Dao lần đầu tiên nghe thấy đã choáng váng cả đầu óc, nhưng họ Thẩm vẫn đúng chất là họ Thẩm, vui vẻ bắt đầu len lén đập đường, và tiếp tục trò chuyện với fans, vui vẻ đến mức khóe miệng càng ngày càng cong lên.


Âm thanh đột nhiên ngừng lại một chút, Thẩm Mộng Dao cho rằng người kia đã nhận ra rằng mình đang kết nối bluetooth với phòng tập, nhưng thanh âm phát ra tiếp theo lại khiến đồng tử của Thẩm Mộng Dao có chút run lên——


"Nhìn nhau một cái." "Hai người có thể nhìn nhau." "Nhìn chị ấy một cái được không?"


Chưa kịp nghe hết cái video đó, khóe miệng đang cười toe toét của Thẩm Mộng Dao đã cứng đờ trên khuôn mặt nàng, không thể nâng lên càng không thể hạ xuống. Chuyện gì thế này, còn có gì kỳ quái hơn cái này nữa không? Nhìn đạn mạc trên màn hình điện thoại, Thẩm Mộng Dao không thể tưởng tượng ra được nếu như tiếp tục nghe thì chuyện gì có thể xảy ra? Nàng không kiềm được được vội vàng tìm cớ dừng livestream.


Sau khi tắt livestream, Thẩm Mộng Dao vất vả lắm mới bình tĩnh lại, không khỏi tức giận, nghe cái âm thanh đó vẫn còn tiếp tục phát ra, hết một video lại xem tiếp một video khác gần mười phút cũng chưa hết, "Thẩm Mộng Dao: Có dưa lưới ở bên cạnh mình mà?" Thẩm Mộng Dao tức giận trong lòng thầm thề thốt rằng nhất định phải đem cái người KY này ra trước mặt chính chủ ngay lập tức.


Nhưng người nọ có vẻ như vẫn còn đắm chìm trong thế giới riêng, không hề ý thức được rằng điện thoại của mình đang được kết nối với bluetooth của phòng tập, Thẩm Mộng Dao ngồi bẻ khớp tay trong vô thức muốn báo thù nhưng lại thôi, ngồi xổm xuống trong phòng tập, nghe người nọ hết lần này đến lần khác phát lại chuyện cũ của mình và bạn gái cũ, thỉnh thoảng còn tua đi tua lại, cảm giác như răng Thẩm Mộng Dao có chút không ổn rồi.


"Sau này chúng ta sẽ có rất nhiều, đúng không?"

"Đúng vậy."

"Đây là chó a."

"Mình có Viên Nhất Kỳ, cậu có không?"

"Em có Thẩm Mộng Dao, chị có không?"

"Sau đó chúc mừng sinh nhật Viên Nhất Kỳ..."

"Chúc mừng sinh nhật Thẩm Mộng Dao..."


Từng câu từng chữ Thẩm Mộng Dao đều nghe được, từng giọt từng giọt ký ức ẩn sâu trong trí nhớ, hóa thành thủy triều bao phủ cả đầu óc.


Quá khứ của chúng ta thật vất vả mới lén lút giấu đi nhưng người đời cứ như vậy mà vạch trần từng chút một, Thẩm Mộng Dao hoảng hốt đến mức tự nhéo bản thân như cách mà ông bà hay chỉ.

Ngay cả khi Thẩm Mộng Dao sắp co chân lên chạy thật nhanh, người kia lại có điện thoại gọi đến, âm thanh của video bị cắt ngang, thay vào đó là giọng nói của Trương Hân: "Này Kỳ Kỳ, cùng bọn chị đi xem đi?... Này? Viên Nhất Kỳ?... Alo? Em có nghe được chị nói gì không?... Viên Nhất Kỳ." Sau đó cuộc gọi bị ngắt. Đồng thời, Thẩm Mộng Dao cũng sững sờ chôn chân tại chỗ, không biết phải làm sao.


Thì ra, người kia chính là Viên Nhất Kỳ.


Nàng phải làm sao khi bạn gái cũ KY cái BE cp của chúng tôi lúc còn mặn nồng, nàng thật sự đang rất rối.


Sau đó, âm thanh cũng không còn nữa. Có lẽ Viên Nhất Kỳ đã phát hiện rằng điện thoại của em ấy đang được kết nối bluetooth với phòng tập, Thẩm Mộng Dao nghĩ thế. Không biết vì sao, Thẩm Mộng Dao hiện tại có chút nhớ lại cảm giác vừa rồi. Thở dài một chút, Thẩm Mộng Dao cảm thấy mình cô đơn quá.


Quên đi, tất cả đều đã qua rồi. Thẩm Mộng Dao tự an ủi bản thân mình. Vậy em ấy có ý gì khi vừa xem video của bọn cô trong vòng nửa giờ đồng hồ? Không nghe được âm thanh mà cũng coi được à, quá đáng! Thẩm Mộng Dao bắt đầu đấu tranh tư tưởng.


Có lẽ, em ấy vẫn chưa quên được bọn họ khi ấy. Đó là lý do cuối cùng mà Thẩm Mộng Dao đưa ra để tự thuyết phục bản thân mình.


Thẩm Mộng Dao lại thở dài, bật dậy đi về phòng, lúc đi ngang qua nàng 348 không nhịn được mà ngừng lại. Đứng ở ngoài cửa phòng, Thẩm Mộng Dao tay chân luống cuống, tay đã vươn ra nhưng lại buông xuống. Phải hỏi cho rõ ràng. Thẩm Mộng Dao cuối cùng vẫn là nhịn không được cảm giác mong chờ ở trong lòng.


Gõ cửa, cửa mở ra, Viên Nhất Kỳ bên trong thò đầu ra, trong đầu không nghĩ đó là Thẩm Mộng Dao, trên mặt đầy sự ngạc nhiên.



"Em đang làm gì vậy?" Thẩm Mộng Dao mở lời trước, ngữ điệu không nóng cũng không lạnh.


Viên Nhất Kỳ há miệng nhưng vẫn không lên tiếng, giống như là bạn gái cũ quan tâm bị dọa đến sợ, dừng lại một chút lắp bắp trả lời "Sử... sửa điện thoại.", suy nghĩ một chút lại bổ sung thêm một câu nữa, "Điện thoại đột nhiên lại không phát ra âm thanh nữa."


Nói xong cô lại phát ngốc nhìn Thẩm Mộng Dao. "Em có biết rằng điện thoại của em đang kết nối với bluetooth phòng tập không?" Sắc mặt của Thẩm Mộng Dao không chút thay đổi nhìn cô. Nghe thấy như vậy, Viên Nhất Kỳ lập tức phản ứng: "Thì ra là như vậy, cứ tưởng có gì đó không đúng, chỉnh thế nào cũng không nghe thấy gì."


Cô nói xong liền ý thức được rằng có gì đó không đúng, đồng tử đột nhiên run rẩy, âm lượng theo đó mà tăng lên vài phần: "Làm sao chị biết? Chị ở phòng tập à? Vậy, vậy chị đều nghe được?"


Trước ánh mắt hoảng sợ của Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao gật gật đầu, sau đó còn bổ sung thêm: "Lúc đó chị còn đang livestream, tất cả mọi người đều nghe thấy được." Vừa dứt lời, nàng nhíu mày lại nhìn Viên Nhất Kỳ.


Những lời vừa rồi Viên Nhất Kỳ đã mất rất lâu để tiêu hóa được, biểu tình ở trên mặt cũng có chút mất mát, ánh mắt cũng ảm đạm mà cụp xuống, cô suy nghĩ thật lâu rốt cuộc cũng chậm rãi mở miệng: "Thẩm Mộng Dao, em không biết chị đã thật sự buông hay chưa, nhưng em thật sự còn để tâm đến."


"Em muốn tìm chị hợp lại, nhưng em lại nghĩ chắc chị sẽ không muốn quay lại." Về sau giọng của Viên Nhất Kỳ càng lúc càng nhỏ đi, cũng không cùng Thẩm Mộng Dao đối diện.


Thẩm Mộng Dao nhìn chằm chằm người trước mặt nàng một lúc, giọng đều đều nói: "Viên Nhất Kỳ, em có biết chị nên nói câu gì không? Là người yêu cũ thì đã có đủ tư cách để chết đi và đừng bao giờ nói dối."

"Em biết, em xin lỗi..." Viên Nhất Kỳ định nói tiếp nhưng lại bị cắt ngang. Viên Nhất Kỳ ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Thẩm Mộng Dao, "Xem ra người cũ đã không đủ tư cách rồi... Vậy người hiện tại liền thử một chút đi..."


Cả hai nhìn nhau cùng cười nói: "Em sẽ không bao giờ buông tha cho chúng ta."


___

END.

Chúc mừng sinh nhật Dao Dao ahh ~~ 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net