chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"OMG YÊU BÀ VÃI FIRELY ƯI"

"Tui cũng yêu bà (no homo)"

March đặt album của mình đã có chữ ký của mình xuống giường một cách thật cẩn thận trước khi tấn công Firefly bằng cái ôm mạnh tới nỗi khiến người ta muốn nhập viện vì chấn thương đa tạng. Tuy có vóc dáng nhỏ bé (so với Dan Heng và Stelle, hai người đó khá cao) nhưng nhỏ vẫn khá khỏe, và dù gì, nhỏ vẫn là cung thủ khá chuyên nghiệp.

Firefly gần như ngã ngửa ra vì cái ôm mạnh mẽ đó. Rất may là em đã kịp di chuyển chân để giữ thăng bằng khi bị March giữ chặt. Firefly thầm cảm ơn những năm tháng đã mài giũa kỹ năng phản xạ.

"Cảm ơn bà rấc nhìuuuuuuuuuu!!! Tui hứa sẽ bao bà ăn, hứa luôn đó!" March buông tay ra, đôi mắt hai màu xanh hồng của nhỏ sáng lấp lánh lên.

Bữa ăn trưa mà March bao em ăn sẽ thật tuyệt lắm đây. Em không biết liệu việc sống sót qua những trò trêu chọc của Robin có phải là điều mình muốn trải nghiệm lần nữa hay không. Với tính cách ngây thơ, và tốt bụng của nàng ấy có thể là mối đe đọa với em (vì sự khỏe mạnh của trái tim). Và Firefly không biết liệu em có thích điều đó không (em thực sự thích điều đó, cho dù có phải bản thân có phải trả giá điều gì). May mắn là Gallagher luôn cứu em khỏi vòng tay Robin khi bước vào và kêu đến giờ tan làm rồi.

Và, thậm chí đừng nhắc chuyến xe lúc về với Kafka.

Firefly đã từng làm rất nhiều chuyện trong cuộc đời em ấy, nhưng điều xấu hổ và thiếu liêm sỉ nhất chính là xin chữ ký từ một nữ thần tượng mà em hâm mộ nhất (hoàn toàn không muốn, không hề luôn).

"Tui muốn trưa nay ăn bít tết" Firefly yêu cầu.

"Thực ra thì tui không có đủ tiền" March nói.

"Tui muốn ăn bít tết"

"Có vẻ như cháu đang phiền não"

Firefly nhìn lên, bối rối bởi lời nói của Blade. Anh ấy luôn nói chuyện một cách thẳng thắn như vậy, và dù vậy, cách nói chuyện của người đàn ông lớn tuổi này luôn khiến Firefly ngạc nhiên hết lần này đến lần khác. Anh ta còn hiếm khi nhìn đến em khi sắp xếp đơn hàng để bán online.

"Phiền não sao?" Firefly lặp lại câu hỏi đó và tiếng chuông điện thoại lại reo lên. Đó là Robin, nàng idol đã nhắn tin cho em khá nhiều kể từ buổi sáng, em không bận tâm chuyện đó. Em rất thích nói chuyện cùng Robin. Vào cuối buổi làm việc cùng, nữ thần tượng đã cẩn thận viết số của mình lên bàn tay Firefly bằng bút để đảm bảo em có được chúng và cả hai sẽ không bị mất liên lạc. Robin thật sự rất muốn giữ liên lạc với Firefly vì một số lí do nào đó mà em không thể hiểu được.

"Ừ" Blade chỉ trả lời như vậy. "Dạo này cháu lơ đãng, bị lây sao Firefly?"

"Sao cơ?" Em chỉ chớp mắt nhìn anh ta, không hiểu gì. Cách nói chuyện của Blade thẳng như ruột ngựa, tới nỗi lúc nào cũng khiến người ta thấy khó hiểu. Là sao chứ, phiền não là ý gì? Và cả lơ đãng nữa?

"Có phải vì ca sĩ mà cháu đã làm việc cùng không?" Anh ấy sau đó hỏi, và ôi trời ơi, em nghĩ em biết rõ vị ca sĩ mà anh ta nhắc đến là ai.

Chính là Robin.

Đó là ý mà anh ta muốn nói.

"Gì chứ? Phiền não thì có liên quan gì đến cô Robin đâu?" Firefly hỏi lại.

Em hiểu rõ anh ta đang nói gì. Là vì nhịp đập bất thường của trái tim em khi ở cạnh Robin, cách mà em đỏ mặt, cách sắc đỏ xuất hiện trên đôi tai, và cách mà em dường như chẳng thể nói rõ ra được điều gì khi ở cạnh nàng ta. Đúng như lời Blade nói, nhưng làm sao mà người đàn ông ấy biết được? Em không bao giờ biết, Blade đúng là một người rất tinh ý, thật sự giỏi quan sát.

"...Ý chú là cháu đang yêu?" Firefly hỏi.

"Ừ" Blade gật đầu.

Mất hẳn một phút, hoặc có lẽ là lâu hơn, khoảng đâu đó sáu phút chỉ để hệ thống xử lý thông tin trong đầu em load được thông tin ấy. Bởi vì, em á? Yêu Robin ư? Ở thế giới nào vậy? Em chỉ ngưỡng mộ Robin thôi! Em chỉ là một người hâm mộ những bài hát của Robin và tình cờ thấy nàng xinh đẹp, chỉ vậy thôi! Mối quan hệ giữ fan và idol chỉ tổ gây ra mấy vụ scandal thôi. Nếu có cơ hội thì em vẫn muốn hẹn hò với Robin, nhưng đó không phải là ý chính.

Họ chỉ là bạn bè thôi, em nghĩ thế. Firefly nghĩ họ là bạn, em vẫn rất vui khi cả hai làm bạn. Robin không chỉ là một hình tượng ở trên sân khấu với giọng ca ngọt ngào nữa, nàng ấy là cô gái dịu dàng tốt bụng, và là cô gái có chút tinh nghịch khiến trái tim Firefly đập mạnh. Nhưng em vẫn không chút nghĩ về điều đó dù cho tim mình có lộn một vòng. Nàng chỉ là người mà em ngưỡng mộ, và thân thiết. Nhưng vẫn...!

Ý là, em và Robin sao?

Tuyệt đối không.

Em thích Robin sao?

Cũng không phải.

Nó chỉ đơn giản là không nên.

Nó không thể.

Kể cả Firefly có thích Robin thì đó vẫn là chuyện không thể, không nên, không đúng chút nào. Robin là cô gái xứng đáng có được cả thế giới, có một người ưu tú và tuyệt vời, chứ không phải là ai đó như Firefly. Đơn giản và nhàm chán với quá nhiều quá khứ. Robin xứng đáng với một người có đôi tay sạch sẽ chứ không phải một Firefly với nhiều năm nhuốm đầy vết máu dơ bẩn. Nàng xứng đáng với người có thể chăm lo và cho nàng bất cứ điều gì chỉ cần nàng muốn, không phải một Firefly đến việc bước ra khỏi giường cũng cần một lí do vào mỗi sáng.

"Chú nghĩ nhiều quá rồi" Firefly nói với anh ấy. "Cháu không thích cô ấy"

Blade bỗng ngưng lại khi anh đang gói những bó hoa xinh xắn. Anh quay sang nhìn Firefly, ánh mắt dịu dàng lạ thường thay vì dáng vẻ sắc lạnh mà anh luôn có. Đôi mắt màu đỏ của anh thật khác với thường ngày.

"Firefly" Anh bắt đầu nói, "Chối bỏ không phải là con đường dẫn đến hạnh phúc".

"Cháu chỉ mới gặp cô ấy! Không thể nào mà cháu có thể thích cô ấy trong khoảng thời gian ngắn như vậy được" Firefly kêu lên.

"Kafka cũng chỉ nói với Himeko một câu tại quán Astral Coffee và sau đó họ kết hôn" Blade đưa ra dẫn chứng.

"Kafka thì khác! Hơn nữa, phải mất tận ba tháng để dì ấy thực sự hẹn hò với Himeko. Và ngày nào bả cũng dành nguyên ngày để dùng mấy câu thả thính gớm ghiếc đó" Firefly phản bác lại. "Nó chỉ là- không, không thể nào được, Blade. Không được đâu. Cô ấy là idol, còn cháu chỉ là... bản thân cháu thôi."

"Cháu là chính cháu" Blade nói. "Nhưng cháu cũng rất tốt bụng. Chú không hiểu tại sao cô ấy lại không thích cháu".

Anh ta nói rằng em thật thà và dịu dàng. Nhưng anh ta cũng biết về quá khứ em. Anh ta biết về những giọt máu tanh, về những mạng sống đó, về những gì em đã phải trải qua. Thế nhưng anh ta vẫn nói em như thế.

"Chú cứ như một người cha" Firefly chỉ nói về điều này.

"Cách mà Elio và Kafka đối xử với cháu một phần ảnh hưởng đến chú" Anh nói. Người đàn ông có mái tóc xanh ombre nhìn xuống bó hoa mình làm ra, rồi quay lại nhìn Firefly. "Đến đây, chú muốn biết ý nghĩa những bông hoa này có phù hợp với mục đích của người tặng không"

"Chú có thể tự làm được mà" Firefly đáp. Vội trả lời lại tin nhắn của Robin, và sau đó tìm cớ để đi làm việc. "Chú biết ngôn ngữ hoa mà".

"Cháu vẫn rành hơn chú".

"Thôi được rồi..."

Hôm nay là ngày cuối cùng cần đến Firefly. Set lần này mang vẻ u ám và cảm giác hơi ngột ngạt. Câu lạc bộ nhạc jazz này khá ổn, có một quầy bar và sân khấu phát ra những tiếng nhạc êm tai. Firefly được yêu cầu sếp xếp những bông hoa theo màu chủ đạo là đen và đỏ, và em cũng sẽ bổ sung thêm chút màu trắng nếu cần thiết. Sunday để cho em làm điều mà em giỏi nhất, và em đã cắm thêm vài đóa hoa màu tím vào lọ để chúng thật phù hợp với bộ trang phục của Robin và màu sắc đặc trưng của nàng ấy. Em lén cắm thêm một vài đóa mẫu đơn vào. Robin có thể khó nhận ra chúng nhưng em vẫn nghĩ chúng vẫn khá tốt ấy chứ.

Kha khá staff ở quanh đó. Họ giúp em điều chỉnh lại khi em cần. Gallagher đang ngắm nghía mấy chai rượu trên kệ, họ được chủ câu lạc bộ cho phép sử dụng thoải mái kể cả quầy bar. Khi đang đợi đội make up xong việc với Robin, Gallagher pha một ít đồ uống.

"Gallagher, anh không nên lấy đạo cụ ra uống đâu"

"Nếu chúng nằm ở ngay đó thì tại sao không được uống"

Sunday cau mày với Gallagher, người chỉ đang flex kỹ năng với cái ly thủy tinh. Firefly để ý rằng người đàn ông này rất giỏi pha chế rượu, đây chắc chắn không chỉ là sở thích. Gallagher làm một ly phong cách cổ điển chỉ trong vài giây. Anh ta đẩy nó qua quầy, sau đó trang trí bằng vỏ cam và cocktail anh đào.

"Sao lại không uống thử một ly nhỉ, ngài Sunday?" Gallagher nói giọng thách thức.

Sunday nhìn anh ta chằm chằm một lúc, sau đó cầm lấy ly nước. "Chỉ một ly thôi".

Firefly cười khúc khích từ phía góc quầy. Gallagher nở nụ cười đắc thắng với Sunday khiến vị giám đốc sáng tạo phải quay đi để nhấp một ngụm.  Uống rượu trong lúc làm việc chắc chắn không phải là điều mà Firefly mong nó xảy ra. Nhưng em đoán Gallagher là con người dễ tính và Sunday cũng cần phải được thư giãn. 

"Còn nhóc thì sao, cô Firefly?" Gallagher hỏi và lau cốc bằng khăn. "Có sở thích nào không?".

"Whisky" Firefly trả lời một cách đơn giản.

Gallagher ngạc nhiên trước câu trả lời đó. Công bằng mà nói, bất cứ ai cũng sẽ ngạc nhiên vì một người trông giống Firefly lại thích thứ gì đó như rượu Whisky. Thứ gì đó cháy và nồng mùi khói và có hương vị như gỗ. Ít nhiều thì Firefly không quan tâm đến hương vị, đối với em tất cả đều như nhau. Nhưng cái vị cháy của Whisky mang lại cảm giác quen thuộc. Dù cho sự quen thuộc chính là thứ em muốn xóa khỏi ký ức mình nhất.

Thỉnh thoảng, em lại tìm đến vết cháy đó.

"Chỉ có Whisky thôi sao?" Gallagher cười lên khi đang với tay lấy chai rượu.

"Tôi thích vị cháy đó" Em trả lời, điều này thậm chí còn khiến anh ta ngạc nhiên hơn khi lông mày anh nhướn lên.

"Khá bất ngờ đấy". Gallagher cười to, đặt cốc xuống. "Tôi thích điều đó đấy, nhóc. Và đây là rượu Whisky, màn biểu diễn của tôi đã kết thúc." 

"Không có tôi có vui không, Gallagher?"

Nụ cười trên mặt Gallagher càng rộng hơn khi anh đặt chai rượu xuống bàn. Firefly quay lại từ phía quầy bar và em nghĩ hàm của mình đã rơi xuống- nó thực sự rơi xuống, bởi vì, cái quái gì vậy.

Đó là Robin.

Tất nhiên là nàng ấy phải ở đây rồi.

Nàng mặc chiếc váy dài màu đen trễ vai với 2 đường xẻ cao đến đùi, lộ ra làn da trắng mịn. Firefly bỗng thấy miệng mình trở nên khô khốc, ngang nhiên nhìn chăm chăm vào người con gái xinh đẹp này. Khác với vẻ ngoài ngây thơ, mơ mộng thường có, nàng trang điểm theo phong cách quyến rũ hơn. Có một chiếc khăn choàng lông trắng muốt quàng trên vai, quanh cánh tay được đeo lớp găng tay đen mỏng và món trang sức bằng vàng làm tôn lên sắc vàng của vầng halo.

Robin hệt như một giấc mơ.

Những âm thanh đã tai từ gót giày nàng phát ra khi đang tiến về phía quầy bar, Gallagher nhận thấy Firefly đang nhìn chằm chằm vào người của mình một cách lộ liễu và không ngại ngùng. Anh ta bật cười và lắc ly để đưa em trở về thực tại.

"Chắc là tôi sẽ giữ mớ Whisky này lại" Vừa nói vừa cười khúc khích. Anh dọn lấy chai rượu và cốc thủy tinh trước khi để chúng lại vị trí cũ, "Cô chỉ trong độ tuổi đôi mươi thôi, cô Robin".

"Hiểu rồi Gallagher" Robin mỉm cười. Anh ta dễ dàng đọc vị được nàng, vì anh chính là quản lý cơ mà. Trước khi đi ra ngoài Gallagher đã nháy mắt với Firefly đang ngồi đỏ mặt . Anh ta cứ như một ông chú luôn giúp đỡ chuyện tình cảm của người khác.

Robin ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Firefly. Nàng chống khuỷu tay lên bàn và gác cằm mình lên, nghiêng người theo một cách quyến rũ khiến tim Firefly đập thình thịch. 

Đột nhiên em cảm thấy mình ăn mặc thật xuề xòa trước sự xuất hiện của Robin. 

Em chỉ mặc áo cổ lọ không tay màu đen và chiếc sweater màu xanh xô thơm bên ngoài và quần màu nâu. Có chút xấu hổ khi ăn mặc như vậy trước mắt một người xinh đẹp đến choáng ngợp như thế. 

"Cậu đang nhìn chằm chằm đấy, Firefly" Robin nhận xét như thế và thật không công bằng chút nào. Lạy chúa trên cao, làm sao nàng có thể nói như thế trong khi nàng ta lại trông như thế? Thật quá đỗi yêu kiều, Firefly không thể không nhìn chằm chằm, "Nếu mình không biết về cậu thì có khi mình nghĩ cậu đang yêu mình đó".

Robin đúng thật là một mối đe dọa lớn.

Firefly bỗng bị sặc. Có lẽ em đang muốn uống một ngụm rượu Whisky ngay bây giờ. Vì em thực sự cần một chút tự tin chảy vào trong người nếu như muốn trải qua cuộc tương tác này trọn vẹn.

"Cậu trông, ừm, rất đẹp, Firefly quyết định nói.

Robin khẽ nâng mày lên, đôi cánh vỗ nhẹ, "Chỉ vậy thôi sao?"

Đúng là đang trêu chọc người ta mà.

"Đừng xấu tính như thế với mình chứ" Firefly phồng má.

Em ước mình có thể nói ra được những gì mình đang nghĩ. Em rất muốn bởi vì Robin trông thực thực thực sự rất tuyệt vời, giống như các vị thần đặc biệt tạo ra nàng ấy với tất cả sự yêu thương và ưu ái. Nhưng nó vẫn không thay đổi được sự thật rằng Robin đang nhìn với em như thế. Trong đôi mắt nàng le lói sự quan tâm và trìu mến khiến Firefly cảm thấy đầu gối mình yếu đi. Nó khiến trái tim em đập rộn ràng, chúa ơi, thôi xong em rồi.

"Xin lỗi mà xin lỗi mà" Robin xin lỗi như không có. "Chọc cậu rất vui, thật đáng yêu".

"Cậu cứ nói thế mãi", Firefly chỉ ra.

"Đó là sự thật mà" Robin trả lời và má Firefly đỏ bừng.

Bây giờ em đang thực sự muốn Gallagher cho em cơ hội đó. 

"Chúng ta còn mười lăm phút nữa, cô Robin" một nhân viên gọi tới. Robin quay lại gật đầu với người đó, ra dấu hiệu rằng mình đã nghe thấy và quay lại dành tiếp sự chú ý cho Firefly như thể em là điều quan trọng nhất thế giới trong mắt nàng.

"Cậu có muốn uống không?" Thay vào đó, Firefly quyết định hỏi. Em đang buộc mình rời mắt khỏi Robin, vì em đã nhìn quá lâu rồi. Ánh mắt em lướt qua hàng rượu trên kệ. Ở đó có đủ thứ rượu mạnh, rượu Whisky mà Gallagher đã để lại, rượu Vodka, rượu Bourbon và nhiều loại khác.

"Hiếm khi" Robin trả lời. "Mỗi khi uống thì mình lại thích vị ngọt hơn. Thứ gì có mùi vị trái cây để che đậy đi hương vị đắng đó, mình đặc biệt không thích cái vị đó".

"Mình cũng vậy" Firefly đồng ý. "Nói chung thì chúng đều có vị như nhau, đắng và đắng hơn".

"Nhưng cậu chỉ thích mỗi rượu Whisky thôi sao?" Robin hỏi. Và tất nhiên, nàng đã thấy Gallagher xuýt chút nữa đã đưa ly rượu cho Firefly. 

"Không phải vì hương vị đâu" Firefly giải thích. Whisky có một hương vị kinh khủng đối với em. Vị của nó chính xác là những gì mà em hình dung đến khi nghĩ đến việc uống xăng, hoàn toàn kinh khủng, nhưng mà nó cháy. Nó đốt cháy cổ họng em, nó đi xuống cơ thể và để lại một vệt cháy loang dài. Elio biết điều đó, ông ta và Blade là những người duy nhất sẵn sàng uống Whisky hoặc những thứ tương tự với em. Wolfie gọi em là đồ khùng và Kafka chỉ cười khi đang uống ly cocktail của mình.

"Mình thích vị cháy đó". Em nói.

"Cháy sao?" Robin rất tò mò. Đôi mắt nàng ánh lên sự thích thú khi nhìn Firefly, vốn không nghĩ người như Firefly lại biết uống thứ rượu như thế này. Em hiểu điều đó, Firefly biết dáng vẻ bề ngoài mình là kiểu cô gái ngọt ngào chỉ thích uống đồ ngọt và không thích rượu. Công bằng mà nói, em vẫn không thích chúng, nhưng nếu được mời uống, thì em chỉ uống duy nhất rượu mà không hề pha thêm. "Mình không nghĩ có ai đó  thích vị cháy của nó. Đa phần đều là vì hương vị và cảm giác nó mang lại".

Firefly nhún vai, "Mình cũng chả hề thích vị nó chút nào, và mình cảm thấy thật tổn thương theo một cách tệ nhất khi uống say".

"Ra là vậy", Robin khẽ nói. "Mình lại biết thêm một điều thú vị khác từ cậu rồi Firefly".

Firefly cười, "Mình chắc sau này cậu sẽ biết nhiều hơn nữa đó Robin".

Như mọi khi, buổi chụp hình vẫn diễn ra suôn sẻ. Ngay cả Sunday cũng ngạc nhiên khi bọn họ hoàn thành theo đúng tiến độ mà không có bất kì sự chậm trễ nào. Firefly đứng ngắm nhìn nàng từ phía sau hậu trường khi Robin đang tạo dáng và làm theo sự chỉ đạo. Nàng ấy thật quá đỗi xinh đẹp, Firefly thầm nghĩ. Giữa giờ giải lao, Robin luôn cố gắng tìm đến bắt chuyện với Firefly và điều này khiến em cảm thấy thật ấm áp. 

Em thật sự rất thích Robin. 

Thật không may khi hôm nay chính là ngày cuối cùng em ở trường quay. Những thứ phải làm tiếp theo là quay MV, việc mà không cần đến sự xuất hiện hay sự giúp đỡ của Firefly. Em hơi buồn khi không còn được làm chung với Robin nữa, nhưng họ đã có số của nhau và nhắn tin cho nhau nhiều lần, nên Firefly chắc rằng họ vẫn sẽ giữ liên lạc...

"Mọi thứ hoàn thành rồi" Sunday hô lên. "Cảm ơn sự mọi người đã chiếu cố mấy ngày qua, điều này sẽ không thể suôn sẻ được nếu như không có các bạn!". 

Tất cả đều đang chúc mừng cho sự thành công của họ và sau đó nhân viên bắt đầu tháo dời đạo cụ. Gallagher đi đến chỗ Firefly khi em ấy đang thu dọn lại dụng cụ làm vườn của mình để cho vào túi. Anh ta lấy ra một tờ danh thiếp và đưa nó cho em.

"Huh" Firefly chớp mắt và cầm lấy nó. "Đây là gì...?"

"Đó là quán bar của bạn tôi, Dreamjolt Hostery. Đôi khi tôi sẽ ghé tới đó và tự mình pha đồ uống" Gallagher giải thích, "Nơi đó là như một viên ngọc hiếm, tôi dám cá như vậy. Và tôi cũng thích cô nữa nhóc, lần sau nếu có thời gian, chỉ việc lượn tới đó, và tôi sẽ ở đó, và lúc không có tôi thì, người bạn bartender của tôi vẫn khá thú vị khi nói chuyện cùng đấy".

"Cảm ơn anh, Gallagher". Firefly cúi đầu lịch thiệp và Gallagher cười lên, vỗ vai Firefly. Qua những ngày làm việc nhau Gallagher giống như một người chú trong cuộc đời em ấy. Hẳn anh ta cũng có cảm giác như vậy và em cũng không ngại gặp lại người đàn ông đó lần nữa lúc ngoài giờ làm việc để uống cùng. 

"Không cần phải lịch sự như thế đâu Firefly" Gallagher vẫn giữ điệu cười, "Việc của tôi là chỉ tạo và giữ các mối quan hệ thôi, và tôi cũng sẽ ghé đến tiệm hoa nếu cần" 

"Chúng tôi mở cửa hầu hết mọi ngày chỉ trừ ngày lễ thôi, tôi thường làm việc vào buổi chiều vì có tiết học lúc sáng, nhưng anh có thể ghé đến bất cứ lúc nào nếu rảnh" Firely mỉm cười, "Tôi nghĩ anh khá hợp với sếp tôi đấy".

"Là Kafka sao". Gallagher hỏi.

"Elio" Firefly chỉnh lại, "Ông ấy cũng thích rượu mạnh nữa"  

Tiếng cười của Gallagher mang lại cảm giác rất nồng ấm và anh ta xoa đầu Firefly trước khi bước ra ngoài để giải quyết một số việc. Người tiếp theo đến tiếp cận em là Sunday, trông vẫn thật lịch thiệp và chuyên nghiệp như mọi khi.

"Chào quý cô Firefly" Sunday chào với nụ cười điềm tĩnh.

"Chào ngài Sunday" Firefly đáp lại lời chào. "Hẳn là anh đến đây để tạm biệt tôi?" 

"Cô nói như thể cô sắp ra chiến trận vậy" Sunday cười nhẹ. "Tôi muốn cảm ơn vì những công sức của cô. Tôi biết những bông hoa không hẳn là thứ quá to lớn trong những việc như thế này, nhưng chúng đã góp phần mang lại sức sống cho những thứ trong tưởng tượng của tôi. Vậy nên tôi muốn cảm ơn cô vì điều đó".

"Cảm ơn vì đã cho tôi cơ hội làm việc cùng anh, anh Sunday" Firefly đáp lại. "Thật vinh dự khi được làm những việc lớn lao như thế này".

"Tôi cảm kích cao tấm lòng này" Sunday mỉm cười. "Tôi cũng đánh giá cao những suy nghĩ của cô giúp tôi mở mang thêm. Cô rất sâu sắc so với một người vẫn còn trẻ như vậy"

"Tôi cũng từng được nói như vậy" Firefly nói. "Nếu anh muốn thuê tôi lần nữa, thì hãy liên hệ tiệm hoa".

"Tất nhiên rồi" Anh gật đầu. Sunday lấy ra một tấm danh thiếp từ túi và đưa nó cho em, "Trong trường hợp cô muốn dấn thân vào sự nghiệp trong giới giải trí".

"Sẽ không có chuyện đó đâu, nhưng tôi rất cảm kích nó, anh Sunday" Firefly đáp và Sunday chỉ bật cười nhẹ. Họ trao đổi thêm vài việc và sau đó anh ấy phải rời đi để giải quyết một số việc.

Công việc dọn dẹp còn lại được giao cho Firefly và các nhân viên khác. Em thu dọn đồ đạc và gọi điện cho Kafka, người sẽ chở cả em và Wolfie về nhà vào hôm nay. Ngay khi Firefly tạm biệt các nhân viên còn lại, thì Robin xuất hiện. Nàng ấy đã cởi bỏ bộ trang phục màu đen và tẩy đi lớp trang điểm, ăn mặc giản dị hơn, áo crop-top và và chiếc quần thể thao rộng. Nàng vẫn thật đẹp và Firefly phải buộc trái tim mình bình tĩnh (nó không hiệu quả, nhưng em muốn nghĩ là mình có cố gắng).

"Mình sẽ tiễn cậu về" Robin nói.

"Mình không thể yêu cầu như vậy với cậu" Firefly nói với nàng, tuy vậy trái tim em lại thấy ấm áp với điều đó.

Robin làm vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#honkai