Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm hôm đó Apo nhận được cuộc gọi từ Mark, đạo diễn thông báo ba ngày sau đoàn phim ra nước ngoài tham gia lễ trao giải. Bởi vì thời gian gấp rút nên Apo phải chuẩn bị rất nhiều thứ.

Mile cũng cảm thấy hạnh phúc khi công sức của Apo bỏ ra cuối cùng cũng gặt hái được thành công. Apo vẫn còn trẻ, tương lai còn dài.

Ba ngày trôi qua rất nhanh, trong ba ngày qua, Apo bận rộn không có nhiều thời gian nghỉ ngơi nên cơ thể ốm đi rõ rệt. Mile nhìn thấy Apo như thế rất đau lòng, nhưng anh cũng biết không thể ép Apo ăn nhiều trong thời gian này được, vì khi lên hình trông sẽ mập hơn bên ngoài nhiều. 

Đoàn phim đã mua vé hạng thương gia cho mọi người. Khi Apo vào đến chỗ ngồi của mình, lúc cậu định kéo miếng bịt mắt để đi ngủ thì một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.

- "Xin chào, làm ơn cho tôi đi vào, chỗ tôi ở phía trong." 

Khi Apo ngước đầu lên, Mile đang đứng ở lối đi mỉm cười với cậu.

- "Sao anh lại ở đây?" Apo hơi ngạc nhiên.

- "Được đoàn phim mới đến liên hoan phim." Vừa nói anh vừa vẫy vẫy tấm thiệp trên tay.

- "Anh nói thật? Đừng có lừa em." 

- "Đương nhiên là thật. Em đừng quên, anh là nhà đầu tư của bộ phim này."

Apo cầm tấm thiệp lên xem qua xem lại thật kỹ chỉ để xác nhận rằng Mile thật sự được mời đi tham dự với tư cách nhà đầu tư.

Mile ngồi vào chỗ liền quay sang ôm chầm lấy Apo: "Em ngủ một giấc đi, còn lâu mới tới Mỹ."

Apo nghiêng người dựa vào Mile, dường như sự lo lắng, hồi hộp nãy giờ cũng dần tan biến.

Mile cầm tay Apo rồi vỗ nhẹ nhàng từng nhịp như ru cậu ngủ. Mùi thơm thoang thoảng quen thuộc của Mile khiến Apo cảm thấy yên lòng, cậu từ từ chìm vào giấc ngủ.


Đoàn phim đến Mỹ lúc nửa đêm, mọi người ai cũng nhanh chóng đến khách sạn nhận phòng để nghỉ ngơi. Ngày mốt là buổi lễ diễn ra, mọi người chỉ có một ngày để chuẩn bị.

Phòng của Apo là phòng riêng và phòng của Mile thì ở một tầng khác. Nhưng khi đến nơi, Mile đi vào phòng Apo một cách tự nhiên như đây mới chính là phòng của mình. Hai người đã quá mệt mỏi vì một ngày dài trên máy bay nên lúc đến nơi chỉ tắm rửa rồi ôm nhau ngủ.

Ngày hôm sau, Apo đi cùng đoàn phim để chuẩn bị trang phục, chụp ảnh và sắp xếp một số việc cần thiết. Lúc xong việc trời cũng vừa tối.

Ngày tham dự sự kiện.

Mile không cần đi thảm đỏ, phía trong sân khấu đã bố trí sẵn vị trí ưu tiên cho anh. Nhưng anh muốn nhìn thấy Apo trên thảm đỏ thế là anh nhờ một người bạn giành vị trí đứng đầu trong khu vực chụp ảnh của phóng viên.

Khi Apo xuất hiện, Mile lập tức giơ máy chụp, anh không muốn bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào của cậu. Trang phục hôm nay của Apo là một bộ vest được thiết kế riêng phù hợp với thân hình cậu. Đôi vai rộng cùng đôi chân dài kết hợp với gương mặt hoàn hảo mọi góc cạnh khiến Apo trở nên nổi bật hơn bất kỳ ai.

Đôi mắt của Mile đang đắm chìm trong vẻ đẹp của Apo. Đây là người yêu của anh.

Apo nhận ra Mile trong một nhóm phóng viên. Mặc dù anh cố tình mang khẩu trang nhưng dáng người cùng khí chất nổi bật của anh vẫn không thể nào che giấu được.

Apo nhân cơ hội giao lưu với mọi người liền giơ tay chào Mile rồi mỉm cười thật tươi. Mile cũng đưa tay ra làm dấu hiệu đặc biệt chỉ hai người biết để đáp lại Apo.

Khi buổi lễ đã diễn ra hơn nửa thời gian, giải thưởng đoàn phim mong chờ cũng đã đến. Tất cả mọi người đều hồi hộp. Trên màn hình lần lượt xuất hiện các bộ phim tham gia tranh giải.

Hai MC trên sân khấu đang giới thiệu rồi bắt đầu công bố giải nhưng đầu óc Apo lúc này trống rỗng không nghe thấy được gì nữa. Mãi cho đến khi Mark quay sang ôm Apo thì cậu mới giật mình biết được bộ phim của mình đã thắng giải.

Khi cùng đạo diễn lên sân khấu nhận giải, cuối cùng Apo cũng bình tĩnh trở lại. Cậu xúc động phát biểu gửi lời cảm ơn đến tất cả mọi người.

Sau khi nhận cúp xong, thật sự có thể rời đi nhưng nhân viên đã nhắc mọi người ở lại vì trong danh sách giải thưởng vẫn còn giải cá nhân.

Nghe được điều này, cả đoàn phim ai cũng hào hứng và tò mò. Đến gần cuối, trên sân khấu MC đọc tên giải thưởng tiếp theo là giải dành cho nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Hình ảnh Apo đột nhiên xuất hiện trên màn hình cùng với một số  diễn viên khác.

"Aaaaaaaa"

Mọi người đều hét lên, Apo ngây người nhìn lên hình ảnh của mình phía trên, cậu được đề cử "Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất sao?" Đây thực sự là một bất ngờ lớn trong đêm.

- "Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất năm nay thuộc về ...... Apo Nattawin! Xin chúc mừng!"

Khi MC hô tên, Apo vẫn còn đắm chìm trong sự bất ngờ không thể tin được kia, đầu óc như lơ lừng trên mây. Apo bước lên bục nhận giải. Cậu hồi hộp tìm bóng dáng Mile ở phía dưới, chỉ khi nhìn thấy Mile cậu mới thấy tự tin.

Tâm trạng Mile cũng phấn khích không kém. Apo của anh giỏi quá! 

Mile giơ ngón cái lên làm động tác Like để cổ vũ Apo. Cậu hít thở sâu rồi bắt đầu phát biểu nhận giải. Đến khúc cuối, cậu lấy hết can cảm và nói: 

- "Cuối cùng, tôi muốn gửi một lời cảm ơn đến người quan trọng nhất đối với tôi. Anh ấy đã luôn luôn ở bên cạnh động viên và ủng hộ mọi quyết định của tôi. Nếu không có anh ấy thì có lẽ tôi cũng đã không quay lại con đường diễn xuất này!"

- "Anh ấy khiến tôi hiểu được rằng mình không phải là người kỳ lạ như mọi người nói. Anh ấy khiến tôi có đủ dũng khí hơn. Tình yêu không có sự phân biệt giới tính. Love is Love. Tôi muốn cảm ơn người yêu của tôi. Cảm ơn anh. Em yêu anh!"

Sau khi Apo nói xong, cả khán phòng vỗ tay nồng nhiệt. Mặc dù Hoa Kỳ đã chấp nhận hôn nhân đồng giới nhưng để nói ra được điều này trong một dịp quan trọng như thế, thật sự cần rất nhiều sự can đảm.

Nếu không phải suy xét đến buổi lễ, Mile đã chạy lên ôm Apo thật chặt vào lòng. Thật ra anh mới chính là người cần cảm ơn Apo.

Apo là ánh sáng mà Mile theo đuổi cả đời này. Nếu không có cậu có lẽ Mile cũng không đủ dũng cảm để thoát khỏi sự sắp đặt của số phận. 

Apo đi xuống sân khấu liền tìm đến Mile và ôm lấy anh. Mile cũng ôm chặt lấy Apo và đặt một nụ hôn lên trán cậu.

Bộ phận ánh sáng cũng không di chuyển cứ để mặc họ ôm chầm lấy nhau trong bóng tối.

- "Em yêu anh!" Apo thủ thỉ bên tai anh.

- "Anh yêu em nhiều hơn!" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net