Chapter 3: Kẻ hèn nhát nhu nhược trong tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đó là một buổi chiều Chủ nhật bình thường. Taeyeon nằm dài ra trên ghế, lơ đãng lướt qua các kênh tivi khi cô kiên nhẫn chờ điện thoại mình đổ chuông, báo hiệu có tin nhắn hay cuộc gọi đến.

Quăng cái điều khiển tivi lên bàn phòng khách và cau mày nhìn chằm chằm vào điện thoại mình. Đã 3 giờ rưỡi chiều rồi và bình thường vào giờ này Jessica đã đến và ở trong nhà cô, tất bật làm gì đó trong bếp hoặc đang nằm dài trên ghế sofa, luyên thuyên đủ mọi thứ chuyện trên trời dưới biển với cô.

Taeyeon mở hộp thư và đọc tin nhắn cuối cùng mà Jessica gửi tới. Là từ một giờ sáng hôm qua.

Một tiếng càu nhàu.

Một tiếng uỵch.

Một chiếc gối bay ngang qua phòng khách và đáp xuống gần cửa ra vào.

Taeyeon đứng dậy và vò tung mái tóc của mình. Jessica có thể đang ở đâu được chứ?

Cô ấy lại đổ mình xuống ghế sofa, vùi mặt vào gối và hét toáng lên. Chuyện này thật là khó chịu. Jessica không liên lạc với cô thật khó chịu. Jessica không gọi cho cô thật khó chịu. Mùi hương của Jessica đang phai nhạt dần thật khó chịu. Hơi ấm của Jessica mất đi thật khó chịu.

Nhưng trên hết, chính vì sự hèn nhát của bản thân đã khiến cô vô cùng bực bội. Đã hai năm, hai năm chết tiệt cô đã bị giày vò trong đau khổ và gặm nhấm nỗi đau, dù biết rằng mình đã lành, được chữa lành lại, ấy vậy cô ấy vẫn tỏ ra dè chừng, cảnh giác không gần gũi với ai nữa. Vì cô không thể chịu đựng nổi sự tổn thương thêm một lần nữa.

Mất hai năm trời để cô hàn gắn lại trái tim đã vụn vỡ của mình, nhưng Taeyeon chỉ cảm thấy nó vẫn chưa đủ cứng cáp để trải qua một mối quan hệ khác.

Đó là lý do tại sao Taeyeon thu mình lại và né tránh tất cả mọi đụng chạm với Jessica. Vì cô cảm nhận được rằng mỗi khi da họ chạm vào nhau, trái tim cô lại rung lên rộn ràng.

Đó cũng là lý do tại sao cô e dè tới tất cả những lời ngọt ngào, những câu nói thổ lộ sự yêu thương mà cô dành cho Jessica. Bởi cô biết một khi những lời đó được nói ra từ miệng cô, ý nghĩa chúng kèm theo có trọng lượng hơn vốn dĩ và cô ấy quyết sẽ không để chúng lại bị uổng phí đi như lần trước.

Cứ gọi cô ấy là kẻ hèn nhát đi, nhưng tự bảo vệ chính mình chẳng có gì sai cả đúng không?

Nhưng Taeyeon không thể lý giải được tại sao cô lại cầm điện thoại lên, lần tìm trong danh bạ và gọi tới người đã ở trong tâm trí cô suốt từ lúc cô thức dậy hôm nay.

"Alô?"

Taeyeon im lặng trước câu chào dịu ngọt từ đầu dây bên kia, chìm đắm trong giọng nói mà cô nhung nhớ.

"Taeyeon?"

Giọng nói đó vẫn dịu dàng, vẫn ngọt ngào nhưng sự thận trọng đi kèm theo nó khiến Taeyeon cau mày.

"J... Jessica?"

"Ừm?"

Hai hàng lông mày của Taeyeon nhăn lại, tỏ ra bối rối vì câu trả lời hờ hững của người kia, như thể cô ấy không để ý rằng mình đã không gọi điện hay nhắn tin gì lại cho Taeyeon vậy.

"C-Cậu ở đ... Cậu đang bận à?"

"Ờm... cũng không hẳn. Có chuyện gì không?"

Taeyeon cắn môi, một cảm giác lạ lùng sôi lên trong tim cô ấy và cô biết rõ cái cảm giác này.

Là ghen.

"T-Tớ có thể tìm cậu không?"

"Giờ tớ đang ở ngoài rồi... cậu ổn đấy chứ?"

"Ở ngoài? Với ai?"

Có sự do dự trong câu trả lời của Jessica, và điều đó khiến trái tim của Taeyeon lỡ nhịp.

"Sooyeon, đi thôi nào."

Một giọng nam trầm ấm chợt vang lên, và trái tim Taeyeon như bừng lên trước âm thanh đó. Môi cô mím lại, tay nắm lại siết chặt lấy chiếc gối và cơ thể như đông cứng tại chỗ.

Trong chốc lát chỉ có khoảng lặng giữa hai đầu dây.

"Taeyeon, tớ phải đi đây. Xin lỗi." Jessica khẽ đáp lại và Taeyeon nuốt một cái đầy khó nhọc.

"O... Okay." Phải vài giây sau cô gái kia mới có thể đáp lại với giọng khàn khàn.

Và cuộc gọi kết thúc

Taeyeon ngã vật ra ghế và đưa lòng bàn tay úp lên hai mắt. Có quá nhiều điều cô ấy muốn nói, muốn hỏi nhưng những lời đó không thể bật ra khỏi miệng cô. Nhất là khi cô ấy thậm chí còn chưa từng ngỏ lời với cô gái kia. Lại càng không có quyền để chất vấn cô ấy.

Không thể, khi cô gái đó vẫn chưa thuộc về cô.

Taeyeon ghen tị và tức giận. Cô muốn biết Jessica đang làm gì và đang ở bên ai vào lúc này.

Cô muốn biết ai đang ở cạnh Jessica ngay bây giờ khi đáng lẽ người đó phải là mình. Cái ý nghĩ Jessica đang đi cùng một anh chàng, hay bất cứ một ai khác không phải là cô đang làm trái tim cô như bị lửa đốt dữ dội.

Nhưng dù thế đi nữa thì cô có thể làm gì được đây? Cô chỉ là một kẻ hèn nhát nhu nhược trong tình yêu.




TBC...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net