12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ khi Vương Nguyên thức dậy đã kà xế chiều, cậu cầm lấy di động phát hiện Thiên Tỉ vừa rồi gọi điện thoại cho mình, liền gọi lại.

Thiên Tỉ nhìn màn hình điện thoại hiển thị tên Vương Nguyên, liền bắt máy. Thiên Tỉ vì Vương Nguyên mà để một chuông báo riêng biệt, bởi vì cậu không muốn bỏ lỡ bất cứ một cuộc gọi nào của Vương Nguyên.

Thanh âm lười biếng ở bên tai Thiên Tỉ vang lên: “Alo, Tiểu Thiên Thiên cậu vừa rồi gọi điện thoại cho tớ có việc gì sao?"

Cảm giác quen thuộc lại xa lạ làm cho Thiên Tỉ nhớ lại lúc trước, Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải quay TF Teen Go có phân đoạn gọi điện thoại cho cậu. Tuy rằng chỉ là tiết mục được yêu cầu, chính là mỗi khi cùng Vương Nguyên trò chuyện Thiên Tỉ vẫn là rất vui vẻ.

Vương Nguyên xưng hô thân mật, Thiên Tỉ nghĩ Vương Nguyên một phần chấp nhận tình cảm của mình. Thiên Tỉ trả lời: “Vương Nguyên Nhi, ngày mai phải thi rồi, cố gắng đạt điểm cao, chúng ta sang năm đều là học sinh cấp.3 rồi"

“Ừm, tớ sẽ cố gắng"

Thiên Tỉ cười: “Không cần quá áp lực, ôn tập tốt một chút, không quấy rầy cậu nữa, bye bye"

“Ừm, bye " Vương Nguyên nhìn di động trong lòng rất vui vẻ.

Chính là bên kia Thiên Tỉ vừa cúp điện thoại, khuôn mặt mệt mỏi. Ha ha, vương Nguyên Nhi. Tớ không dám hỏi cậu vì sao vừa rồi là Vương Tuấn Khải nhận điện thoại, không dám hỏi Vương Tuấn Khải và tớ ai tương đối quan trọng hơn. Bởi vì sự thật chứng minh, so với tớ, Vương Tuấn Khải càng có thể cho cậu dựa vào cùng cảm giác an toàn. Ngay từ đầu tớ chính là người thừa mà thôi, không thể bước vào thế giới của hai người.

Mới vừa tắm rửa xong Vương Tuấn Khải từ phòng tắm đi ra, nhìn Vương Nguyên cười đến vẻ, liền hỏi Vương Nguyên: “Làm sao vậy, vui như vậy? Chẳng lẽ ngày mai kỳ thi lùi lại?"

Vương Nguyên liếc mắt xem thường: “Vương Tuấn Khải, có cần phải bệnh uống thuốc"

Vương Tuấn Khải không từ bỏ hỏi: “Như vậy là chuyện gì làm Nguyên Nhi của anh vui vẻ như vậy"

Nói đến đây, Vương Nguyên đột nhiên nhớ tới một việc: “Tiểu Khải, vừa rồi Thiên Tỉ gọi cho em đúng không?"

Vương Tuấn Khải gật gật đầu vẻ mặt khó chịu mà nói: “Đúng vậy, khi đó em ngủ như heo, nên không đánh thức em dạy" Vương nguyên lẩm bẩm nói, sau đó ngồi xuống cạnh Vương Nguyên lấy điện thoại chơi: “Làm sao vậy?"

“Không có gì, vừa rồi cùng Thiên Tỉ nói chuyện một chút"

Vương Tuấn Khải nghe vậy tuy không hài lòng nhưng cũng chỉ “Nga" một tiếng.

Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải ăn cơm xong lại về phòng học bài. Cơm chiều đương nhiên là Vương Tuấn Khải một mình ôm lấy mọi việc, rửa chén đương nhiên cũng là anh làm, rốt cuộc Vương Nguyên muốn vội vàng ôn tập sao.

Vương Tuấn Khải thực hưởng thụ khi ở cùng Vương Nguyên. Vương Nguyên bắt đầu học bài, Vương Tuấn Khải ngồi ở trên giường Vương Nguyên, cầm di động vẽ tranh, cái này anh vẽ từ lúc chiều đến giờ, bởi vì tay bị mỏi nên mất khá lâu mới vẽ xong. Đây là bức hình đẹp nhất mà ạn vẽ từ lúc sinh ra, là anh dốc hết tâm huyết để vẽ. Vương Tuấn Khải vui vẻ đem bức tranh tiểu Trạng Nguyên vừa vẽ phát Weibo: “@TFBOYS - Vương Nguyên Nguyên Nhi, trung khảo cố lên, vẽ không được đẹp lắm, nhưng là tâm ý của anh, cao trung chờ em!” Bức hình là tiểu Trạng Nguyên mặc đồ đỏ, giơ một cái bảng có khắc bốn chữ “Kim bảng đề danh", bên cạnh còn có chữ K.

Thiên Tỉ nhìn Weibo Vương Tuấn Khải vừa phát sau cũng phát một cái.

Thực mau, Vương Nguyên kết thúc kỳ thi. Thiên Tỉ đến Trùng Khánh trước một ngày. Cậu đương nhiên không quên lời hẹn của hai người. Bọn họ sẽ cùng đi ăn thịt nướng BBQ, tất nhiên chỉ có hai người bọn họ đi. Thiên Tỉ cố ý chọn một ngày Vương Tuấn Khải bận rộn, như vậy Vương Tuấn Khải sẽ không tới phá đám thế giới hai người của cậu và Vương Nguyên.

Vương Nguyên lúc ở Bắc Kinh vẫn luôn ồn ào muốn Thiên Tỉ dẫn mình đi ăn thịt nướng, bởi vì không có thời gian nên chưa thể đi. Vương Nguyên xem phim thần tượng Hàn Quốc ngửa mặt lên trời thở dài mà nói: “Tớ cũng được muốn ăn thịt nướng BBQ a~”

Vương Tuấn Khải liền sẽ tạt nước lạnh Vương Nguyên: “Ăn đồ nướng không tốt, hơn nữa thực dầu mỡ”.

Thiên Tỉ liền nói: “Có thời gian, chúng ta cùng đi ăn đi, mặc kệ Vương Tuấn Khải một mình ở nhà"

Vương Nguyên thực vui vẻ mà nói: “Được a” còn nghịch ngợm mà cùng Thiên Tỉ đập tay.

Khi đó nói đùa như thế nhưng lại trở thành sự thật, kỳ thật khi đó Thiên Tỉ không chán ghét Vương Tuấn Khải, nhưng bây giờ nhìn thấy anh ta liền ngứa mắt.

Buổi sáng ngày thi cuối cùng của Vương Nguyên vừa xong, Thiên Tỉ cố ý sửa soạn đẹp trai một chút, đi gặp Vương Nguyên. Không thể không nói cậu có chút khẩn trương. Rốt cuộc số lần một mình cậu cùng Vương Nguyên ra ngoài chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Sau khi chuẩn bị tốt, Thiên Tỉ đi đến nhà Vương Nguyên, là mẹ Vương mở của, Thiên Tỉ lễ phép chào hỏi mẹ Vương Nguyên: “Chào dì”

“Thiên Tỉ a, tới tìm Tiểu Nguyên sao, vào đi vào đi” mẹ Vương Nguyên lôi kéo Thiên Tỉ vào cửa. Mẹ Vương nhìn Thiên Tỉ đang tìm kiếm Vương Nguyên liền nói: “Tiểu Nguyên ở trong phòng, con đi tìm thằng bé đi, không cần để ý dì”

Thiên Tỉ lễ phép cười cười, sau đó đi đến phòng Vương Nguyên.

Thiên Tỉ gõ cửa hai cái: “Vương Nguyên Nhi, tớ là Thiên Tỉ, mở cửa”.

Đợi một lúc Thiên Tỉ nghe được Vương Nguyên kêu: “Nga, Thiên Thiên a, tớ không khóa cửa, cậu vào đi”

Thiên Tỉ mở cửa đi vào phòng Vương Nguyên, phòng có chút loạn, đi đến nơi nào cũng đều là giấy tờ, hiển nhiên còn chưa dọn phòng. Nghe thấy tiếng Vương Nguyên còn đang tắm, Thiên Tỉ tiện tay dọn dẹp vài thứ. Nghĩ thầm: Mình đã biết vì sao Vương Tuấn Khải thường chê phòng Vương Nguyên loạn, xem ra tên Vương Tuấn Khải kia thường tới nhà Vương Nguyên.

Thiên Tỉ thu dọn xong thì Vương Nguyên từ phòng tắm đi ra, nhìn phòng mình sạch sẽ đến không nhìn ra hạt bụi, liền dùng ánh mắt sùng bái nhìn Thiên Tỉ: “Oa, Tiểu Thiên Thiên, cậu lớn lên không chỉ đẹp trai, nhảy giỏi, là học bá, lại biết dọn dẹp phòng, quả thực là nam thần vạn người muốn a!” Vương Nguyên khoa trương.

Thiên Tỉ nghe Vương Nguyên khen nình như vậy, với khăn lông giúp Vương Nguyên lau tóc, vô tình mà nói: “Vậy cậu có muốn hay không?”

Quả nhiên, Thiên Tỉ nói xong câu đó, Vương Nguyên liền bắt đầu nói sang chuyện khác: “A, bị muộn rồi”.

Sau đó hoang mang rối loạn mà không biết vội vàng làm cái gì. Thiên Tỉ nhìn thấy vậy, liền cười.

Vương Nguyên chuẩn bị tốt sau đó bọn họ liền cùng đi ăn thịt nướng, lúc đầu Vương Nguyên còn cùng Thiên Tỉ nướng thịt, cuối cùng toàn bộ quá trình đều là Thiên Tỉ ở nướng, Vương Nguyên phụ trách ăn. Nhìn bộ dáng Vương Nguyên vui vẻ như vậy Thiên Tỉ liền rất thỏa mãn, nhìn người mình yêu vui vẻ không phải là rất hạnh phúc sao? Dịch Dương Thiên Tỉ, như vậy là đủ rồi... Chính là như thế nào cũng không gạt đi được hy vọng muốn cùng Vương Nguyên ở bên nhau.

Lúc Thiên Tỉ trầm tư, đột nhiên nghe tiếng Vương Nguyên kêu : “A, bỏng chết tớ rồi".

Thiên Tỉ nhìn Vương Nguyên vừa đáng yêu vừa buồn cười, liền đưa ly nước cho Vương Nguyên “Ăn từ từ, không ai tranh của cậu”.

Vương Nguyên le lưỡi muốn bớt nóng, Thiên Tỉ không tự giác mà nhìn chằm chằm đầu lưỡi hồng hồng, thật muốn hôn cậu ấy a.

Vương Nguyên nhìn Thiên Tỉ phát ngốc nhìn chằm chằm mình, quơ quơ tay: “Thiên Tỉ, Thiêng Tổng, Tiểu Thiên Thiên, Dương Dương?”

Thiên Tỉ nghe Vương Nguyên gọi phục hồi lại tinh thần: “Hả? Có chuyện gì vậy"

“Phát cái gì ngốc a, mau ăn đi” sau đó gắp thịt cho Thiên Tỉ.

Ăn đến bây giờ Vương Nguyên lần đầu tiên cho gắp thịt cho mình, Thiên Tỉ vui vẻ mà cười.

Sau khi ăn uống no đủ bọn họ còn đi dạo siêu thị một chút, Vương Nguyên mua không ít đồ ăn vặt. Thiên Tỉ mua một ít đặc sản mang về cho Nam Nam và ba mẹ.

Tối hôm đó Thiên Tỉ ở lại nhà Vương Nguyên, cùng Vương Nguyên ngủ chung giường. Việc này với Thiên Tỉ mà nói căn bản là là si tâm vọng tưởng, lại cũng thành thật. Chỉ là quan hệ kém xa suy nghĩ của Thiên Tỉ, cậu muốn cùng Vương Nguyên như đối tình nhân nằm trên giường, mà không phải là bạn bè tốt như thế này.

-------------
Bắt đầu từ chap sau là chia theo 2 hướng rồi, các thím muốn tui up song song hay up riêng KN TN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net