7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều 16h30, cổng trường đã đầy các bậc ba mẹ tới đón con. Mấy ngày nắng nóng liên tục cuối cùng cũng dịu bớt, nắng ấm khiến tâm tình con người cũng tốt hơn, mọi người cũng đều đã quen mặt nhau, cùng nhau ngồi tám chuyện gia đình.

Trường học này là một nửa nội trú một nửa ngoại trú, học sinh có thể tự mình lựa chọn, do cách nội thành cũng khá xa, cho nên vẫn có nhiều học sinh lựa chọn ở lại trường. Một tuần một lần, học sinh nội trú có thể ra ngoài chơi, lúc này có rất nhiều ba mẹ học sinh đến đưa đồ hoặc đón con về nhà.

Hôm nay các bà mẹ có chút lạ thường, đều ngồi ở một bên khe khẽ nói nhỏ, thuận tiện không ngừng đánh giá một người đang đứng cạnh bồn hoa.

Tóc ngắn có vẻ thực tinh gọn gàng, mặc một chiếc áo màu xanh dương bên ngoài khoác áo khoác màu xám, vóc dáng không quá cao, mắt to chớp chớp vừa nhìn di động vừa ngó cửa ra vào, khẽ nhíu mày, cả người giống một cây xanh nho nhỏ.

“Tiểu tử lớn lên thật đẹp trai a” đại thẩm cười phi thường hiền lành, “Tới đón con sao?”

Không đón người thì cậu tới đây để làm gì, Vương Nguyên đối với cách bắt chuyện vụng về kia thật không biết phải nói gì, nhưng vẫn giữ lịch sự mỉm cười trả lời, “Phải.”

Vương Nguyên tươi cười hoàn toàn hạ gục các vị đại thẩm, mấy người đứng xa xa cũng nhanh chóng tụ lại đây, đem Vương Nguyên chặt chẽ bao vây ở bên trong.

“Con cậu học lớp mấy a?”

Cậu nhìn rất giống đã có con sao? Vương Nguyên thầm than, “Không phải con của cháu…”

“Cậu nhìn cũng không lớn tuổi, năm nay bao lớn?” Nói còn chưa dứt lời đã bị cắt đứt.

“22”

Nhóm các vị đại thẩm cảm thấy có chút không đúng, “22? Kia hẳn là……”

“Cháu tới đón… đón em trai.” Vương Nguyên nghĩ nghĩ rồi nói.

“A ~” nhóm các dì gật gật đầu, cực kỳ tự nhiên đổi đề tài, “Thế tiểu tử cháu đã có bạn gái chưa?”
Có khả năng sẽ chia tay, Vương Nguyên cười khổ một chút vẫn gật gật đầu, “Có.”

Đại thẩm vẻ mặt tiếc hận.

Vương Nguyên bị vây kín mít, sợ không đón được người, đành phải cười nịnh nọt ra vẻ xin lỗi, bất đắc dĩ vài lần đều bị giữ ở lại.

Lúc sắp hít thở không thông cuối cùng cũng nghe thấy tiếng chuông tan học vang lên.

Theo đám đông trào ra nhóm các dì rốt cuộc sôi nổi tản ra tìm con của mình, Vương Nguyên mở to mắt nhìn bốn phía, rốt cuộc nhìn thấy một thiếu niên đeo balo thật lớn đi ra.

Cho dù giữa cả trăm người mặc áo giống nhau thì thiếu niên kia vẫn vô cùng khác biệt, chưa từng kích động cùng bạn học chạy loạn, còn cùng bác bảo vệ lễ phép chào hỏi.

Ngũ quan đã khá rõ nét, không ít nữ sinh cùng cậu ta bắt chuyện, xô xô đẩy đẩy vài lần đụng trúng người cậu ta, thiếu niên có chút ngượng ngùng. Xung quanh có không ít người chen chúc đi qua, cậu ta trầm mặc lách qua, đem đám nữ sinh tách ở một bên.

Căn bản không cần lại xác nhận ảnh chụp, kia một thân khí chất có chút rụt rè lại mang theo ngạo mạn chẳng khác gì anh trai của mình.

Vương Nguyên cười hướng thiếu niên vẫy vẫy tay, “Dịch Nam! Bên này ~”

Bị làm gián đoạn cuọc nói chuyện nữ sinh rất bất mãn quay đầu lại trừng mắt với Vương Nguyên, lại nhìn thấy diện mạo đối phương trong nháy mắt biến thành em gái dễ thương ngoan hiền.

Gen nhà họ Dịch là sao a!!! Trước là vị ca ca cao lãnh kia đã đẹp trai tới quá mực rồi, hiện tại lại thêm một đệ đệ như thế này, không phải quá may mắn rồi sao.

“Anh là ?" Dịch Nam nhíu mày, nhìn vẻ mặt sáng lạn của Vương Nguyên.

“Xin chào anh là Vương Nguyên, anh là…” Vương Nguyên ở trong lòng xắp xếp một chút ngôn ngữ, "...Bạn của anh trai em, anh ta hôm nay có việc, kêu anh tới đón em ha ha ha.”

Dịch Nam đánh giá Vương Nguyên một chút, lấy điện thoại ra gõ vài cái, gọi một cuộc điện thoại.

Thanh âm rất nhỏ, chỉ có thể nghe được mấy chữ vụn vặt, “Là tìm người tới sao?” "Khoảng 1m78, lớn lên… Cũng không tệ lắm” “Rất trắng”, Dịch Nam ừm ừm vài tiếng, mặt vô biểu tình bĩu môi rồi cúp điện thoại, ngoắc ngoắc tay, “Vương Nguyên đúng không? Đi thôi.”

“Dịch Nam cậu phải về nhà sao?” Các nữ sinh lưu luyến không rời cùng thiếu niên phất phất tay.

"Gặp lại sau.” Thiếu niên gật gật đầu, kéo lấy tay áo Vương Nguyên, “Anh cẩn thận một chút, người rất đông.”

TMD, tôi lớn như vậy còn cần cậu phải chiếu cố là cái quỷ gì a, Vương Nguyên vẻ mặt đầy hắc tuyến bị thiếu niên rõ ràng lùn hơn mình một cái đầu lôi ra khỏi đám đông.

"Này này em nhìn mấy nữ sinh kia đi, nhân khí không thấp nha~” Vương Nguyên chọc Dịch Nam, “Anh cảm thấy người đứng ở giữa kia là ổn nhất, em cảm thấy sao?”

“Con gái không phải đều giống nhau sao, phiền muốn chết!” Quả nhiên lúc nói chuyện vẫn rất trẻ con a, nhớ tới mình trước kia cũng cảm thấy vậy, Vương Nguyên hết sức vui mừng, tiếp tục nhiều chuyện, “Vậy em không thích con gái?”.

“Anh quản làm gì.” Biểu tình ghét bỏ muốn nói anh thật giống anh trai tôi.

“Anh trai em kêu anh quan sát xem có phải em yêu sớm hay không.”

"Anh ấy?” Thiếu niên nhướng mày nở nụ cười, "Anh ấy nên tự lo cho mình trước thì hơn, chuyện yêu đương tất cả là con số 0.”

“Sao??? Anh trai em lớn lên đẹp trai vậy cơ mà?”

“Thực tế anh ấy mối tình đầu còn chưa có.”

“Cái này là thà không có còn hơn chọn bừa, trẻ con như em thì biết cái gì.”

Dịch Nam đột nhiên nhìn chằm chằm vào mắt Vương Nguyên, sau đó nhoẻn miệng cười.

Vương Nguyên rùng mình, “Em cười cái gì?”

“Em phát hiện……” Dịch Nam kéo dài âm điệu, ý vị sâu xa có chút đắc ý, “Anh thực cùng anh trai em nói chuyện sao?”

“Hả…… Vô nghĩa, bằng không sao có thể gọi là bạn bè!” Vương Nguyên phát hiện mình cư nhiên bị một học sinh sơ trung chất vấn, sự thật này làm cậu phi thường thất bại, quả nhiên tính cách là do di truyền!

Một cái đánh rơi xuống đầu Dịch Nam, "Người lớn không hỏi thì em đừng có nói cái gì!”

Dịch Nam lại lần nữa ghét bỏ nhìn Vương Nguyên một cái, "Anh trai em đâu? Anh ấy bạn chuyện gì?”

“Có buổi tiệc xã giao." Bất quá cụ thể là gì Vương Nguyên tỏ vẻ chính mình cũng không rõ lắm, buổi trưa cậu qua đưa cơm Dịch Dương Thiên Tỉ liền cười nịnh nọt, còn đem món ngon trong nhà cho cậu ăn, Vương Nguyên tay trái tay phải cầm đầy đồ ăn vặt, trong miệng còn nhét đến muốn tràn ra ngoài, Dịch tổng liền nói.

“Vương Nguyên Nhi, cậu có thể giúp tôi đi đón một đứa nhóc không?”

Vương Nguyên miếng chocolate trong miệng còn chưa kịp nuốt xuống, thiếu chút nữa bị nghẹn liếc mắt xem thường, “Anh có con rồi sao?!!!”

“Tôi cùng cậu sinh ra a!” Dịch tổng rống, “Có đầu óc không? Là em trai tôi.”

“Em trai? Em trai anh bao nhiêu tuổi.”

“12.”

"Vậy còn cần đón? Lúc tôi học tiểu học đã tự mình về nhà!”

Dịch tổng có chút lo lắng, “Bình thường em ấy đều tự về, hôm nay tôi không yên tâm, gần ở trường học có chút rắc rối.”

“Rồi rồi,” Vương Nguyên gật gật đầu, “Vậy sao anh không đi, dù sao tôi cũng thấy anh cả ngày nhàn rỗi.”

“Hôm nay tôi có chút việc, hơn nữa…… Nam Nam có lẽ không muốn tôi đi đón” Dịch tổng khẽ thở dài.

Vừa dứt lời Vương Nguyên liền cảm thấy Dịch tổng có chút lạ, tuy rằng không biểu hiện ra ngoài, nhưng trong ánh mắt anh ta, hình như có chút bi thương?

"Lúc tôi mới nhậm chức, công ty luôn có người không phục, không đối phó được tôi, cho nên bọn họ…… Bọn họ công kích Nam Nam, mắng em ấy, sai bạn học của em ấy bắt nạt em ấy. Mà tôi không hề biết, suốt mấy tháng Nam Nam đều ở không ngừng bị xa lánh, về nhà em ấy cũng không nói, cho tới khi tôi lén kiểm tra bài vở của em ấy mới phát hiện ra.

Sách vở tràn ngập những chữ “Đi tìm chết đi” “Cút”, rất khó nghe, tôi cũng không biết em ấy làm sao chịu đựng hết, khi đó em ấy mới học tiểu học, khẳng định rất sợ hãi, nhưng khi tôi hỏi có phải có người bắt nạt em ấy không, em ấy nói “Không liên quan đến anh, em không sợ”.

Sau này Nam Nam chuyển trường, không ai biết tôi là anh trai em ấy, lên cấp hai em ấy khăng khăng đòi ở lại trường, tôi đi thăm vài lần, em ấy đều nhàn nhạt, kêu tôi mau đi về đi.”

Vương Nguyên không biết nên an ủi Dịch Dương Thiên Tỉ thế nào, chỉ có thể vỗ vỗ ngực, “Tin ở tôi”

“Em muốn ăn gì không? Anh đi mua” Nhìn Dịch Nam vẫn luôn cúi đầu nghịch điện thoại, Vương Nguyên ý đồ khơi mào đề tài.

“Không cần”, Dịch Nam lắc đầu, “Con gái mới thích ăn đồ ăn vặt.”

A…… Cậu rất thích ăn đồ ăn vặt a…… Vương Nguyên thầm nghĩ.

Bên kia Dịch tổng còn ở trên bàn tiệc cùng người nâng ly, đối phương nhiệt tình làm anh có chút chống đỡ không được.

Di động vang lên một tiếng nhỏ, định không để ý nhưng nhìn thấy hai chữ “Nam nam” Dịch tổng liền ngừng lại xem.

“Ca ca uống ít thôi, dạ dày anh không tốt…… Em ở nhà chờ anh.”

Rốt cuộc mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net