Tập 2: Tình yêu tăng tốc bất ngờ và lời cáo biệt (Phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khu K, trời không mây

[Phụ đề: Sáng sớm, các khách mời vẫn đang say ngủ...]

[Phụ đề: Ngoại trừ Sung Hanbin tiên sinh và Chương Hạo tiên sinh]

[Phụ đề: Hai người trực nhật chăm chỉ đang chuẩn bị bữa sáng cho mọi người]

[Phụ đề: Trong biệt thự được lắp đặt tổng cộng sáu mươi camera, lặng lẽ ghi lại sinh hoạt hàng ngày của các khách mời]

<7:35 Camera A3 nhà bếp tầng một>

"Đó là... muối."

Sung Hanbin kinh hoàng nhìn Chương Hạo đang cầm lọ muối định đổ vào sữa nóng, hết sức kịp thời ngăn anh lại.

Dậy quá sớm, Chương Hạo không đeo kính áp tròng, kính có gọng cũng quên luôn, từ nửa tiếng trước đã híp mắt làm bữa sáng với Sung Hanbin.

"..."

Chương Hạo nghe vậy thì càng nheo mắt chặt hơn, cúi người vươn cổ mò tới mò lui ở khu đặt gia vị.

Cho đến khi Sung Hanbin đặt hũ đường trắng vào lòng bàn tay anh.

Chương Hạo xoay người lại, mũi và khóe miệng đều bởi vì ngượng ngùng mà khẽ cong lên.

Nhìn thấy đôi mắt cười cong cong kia, Sung Hanbin không nhịn được mà tiến về phía trước, dùng lòng bàn tay vuốt tóc Chương Hạo, nhẹ nhàng phất đi những sợi tóc rơi rụng trên trán anh.

Cuối thu, tiết trời buổi sáng rất mát mẻ.

Nhưng vành tai Chương Hạo lại bắt đầu nóng lên.

<7:40 Camera A3 nhà bếp tầng một>

"Khụ khụ... xin lỗi..."

Mã Tĩnh Tường kỳ thực đã đứng một bên tận năm phút nhưng không tìm được thời cơ thích hợp. Mà cậu lại thực sự rất vội nên chỉ đành ho khan một tiếng cắt đứt hai người kia.

"Tôi có việc, lập tức phải đi ra ngoài."

Nhìn Sung Hanbin và Chương Hạo trở nên mất tự nhiên vì sự xuất hiện của mình, Mã Tĩnh Tường căng da đầu tiến lại gần "Vậy nên bây giờ tôi phải đến lấy đồ ăn sáng."

"Ồ... được."

Sung Hanbin vội vàng đưa sandwich đã chuẩn bị sẵn cho Mã Tĩnh Tường, trứng chiên rau củ và giăm bông cắt lát, màu sắc kết hợp rất đẹp mắt.

"Cần cà phê không?" Sung Hanbin hỏi.

"Muốn không đường, cảm ơn."

Nhận xong bữa sáng, Mã Tĩnh Tường nói cảm ơn lần nữa và định rời đi, nhưng đi được vài bước đã vòng về.

Cậu có hơi tò mò.

"Hai người chắc chắn không phải X đúng chứ?"

Tất nhiên, cậu biết sẽ không có ai đưa ra đáp án cho câu hỏi này.

Chẳng qua là cậu đơn phương cảm thấy giữa X sẽ không thể có loại không khí này mà thôi.

Quả nhiên, Sung Hanbin không trả lời.

Còn Chương Hạo thì thò đầu ra nhìn qua nhìn lại, nhìn đến mức Mã Tĩnh Tường chẳng hiểu ra sao.

Cho tới khi cậu thấy Sung Hanbin nắm lấy cánh tay Chương Hạo và nhẹ nhàng kéo người vào lòng, sau đó ghé vào bên tai anh thì thầm: "Là Mã Tĩnh Tường đó, bé mù."

Vừa nói, Sung Hanbin vừa cố nhịn cười.

Chương Hạo nghe xong, lập tức đứng thẳng người, nở một nụ cười siêu tiêu chuẩn và ngọt ngào.

"Ồ ồ, chào buổi sáng nha Mã Tĩnh Tường."

Mã Tĩnh Tường: "..."

<8:27 Camera A7 nhà ăn tầng một>

Nửa tiếng sau, Kim Taerae xuống lầu chuẩn bị ra ngoài.

Anh vừa đi vừa day huyệt thái dương, khi tới phòng ăn, phát hiện trong nồi cơm điện có cháo nấu sẵn, trên bàn có sandwich, cà phê và sữa.

Do khẩu vị không tốt nên anh chỉ lấy một cốc cà phê.

Lúc sắp đi thì bị Sung Hanbin gọi lại, khi ra ngoài đã cầm thêm một phần cháo được đóng gói cẩn thận.

<9:20 Camera A6 nhà ăn tầng một>

Han Yujin đeo cặp sách xuống lầu.

Đi qua nhà ăn, cậu nhìn thấy Mun Junghyun và Ollie đang ngồi đối diện nhau. Trước mặt họ bày hai đĩa đồ ăn với những thứ y hệt: bánh sandwich đã được lọc rau và sữa nóng.

Han Yujin không lấy bất cứ thứ gì, vội vàng rời đi.

<9:30 Camera A6 nhà ăn tầng một>

Kim Gyuvin mặc đồ ngủ và Lee Jeonghyeon đầu tóc bù xù một trước một sau đi xuống.

Mun Junghyun và Ollie vẫn đang ăn, Mun Junghyun ăn rất lâu, cắn kỹ nhai chậm, Ollie hình như chưa no nên đi lấy thêm một cái sandwich.

Rau trong sandwich bị cậu gắp hết ra không sót miếng nào.

Kim Gyuvin kéo ghế ngồi cạnh Ollie, không ăn gì, chỉ tự rót cho mình một tách cà phê và uống rất chậm.

Lee Jeonghyeon ngồi cạnh Mun Junghyun. Anh nhìn sandwich và cháo, cuối cùng chọn cháo rồi cắm đầu ăn.

Trên bàn ăn chỉ có tiếng nhai nhè nhẹ.

"Uống cà phê khi đói sẽ đau dạ dày."

Mun Junghyun chậm rãi nuốt thức ăn trong miệng trước khi nói.

Kim Gyuvin sững sờ một lúc, nhìn vào cốc cà phê trên tay.

Thật lâu sau, cậu đáp: "Tôi đã quen rồi."

Mun Junghyun vốn đang ngẩng đầu lên lại lặng lẽ cúi xuống.

Cắn từng miếng nhỏ, cuối cùng cũng ăn xong sandwich, Mun Junghyun hài lòng vươn vai, nhìn thấy Ollie đối diện mình lại đứng dậy làm chiếc ghế phát ra âm thanh xê dịch nho nhỏ.

"Bé con."

Ollie đột ngột dừng bước.

Cậu quay lại và phát hiện Lee Jeonghyeon vẫn luôn im lặng từ lúc xuống lầu đang gọi mình.

Lee Jeonghyeon chống tay lên đầu, cười tươi rói hỏi Ollie: "Em không phải là muốn ăn cái thứ ba đó chứ?"

Mặt Ollie lập tức đỏ bừng.

Cậu nhìn thoáng qua, thấy Mun Junghyun và Kim Gyuvin đều đang nhìn mình chằm chằm vì câu trêu ghẹo của Lee Jeonghyeon.

Vậy nên mặt cậu càng nóng rực như bị lửa đốt.

"Em... em lên lầu."

Ollie lắp bắp nói rồi bỏ chạy.

Nhìn bóng lưng Ollie, hai mắt Lee Jeonghyeon bất giác cười thành một đường cong.

Sau khi muộn màng nhận ra, anh đột nhiên nghiêm túc trở lại "Không lẽ em ấy thực sự chưa ăn no?"

Kim Gyuvin nhìn sang ghế trống bên cạnh, phát hiện một chiếc điện thoại ở trên đó.

"Em ấy quên điện thoại."

"Tôi ăn xong rồi, tôi mang lên cho em ấy."

Kim Gyuvin cầm điện thoại và sữa nóng trên bàn, quay người đi lên lầu.

Nhưng kỳ thực cậu không ăn gì, chỉ uống một tách cà phê.

Vừa vặn, Lee Jeonghyeon cũng đã ăn xong cháo, thu dọn bát đũa đi vào phòng bếp. Lúc trở ra, anh phát hiện cả nhà ăn chỉ còn thừa lại Mun Junghyun ngồi lù lù bất động.

Lee Jeonghyeon gãi gãi đầu, sải bước lên tầng.

Sau khi mọi người rời đi, Mun Junghyun mới chậm rãi gục đầu xuống bàn.

<9:47 Camera C10 hành lang tầng ba>

Nghe tiếng gõ cửa, Ollie đi ra mở.

Là Kim Gyuvin.

"Điện thoại của em." Kim Gyuvin nói.

"A..."

Ollie lúc này mới phát hiện điện thoại đã bị bỏ quên trong nhà ăn, đưa tay ra tiếp.

Kết quả là ngoài chiếc điện thoại, cậu còn nhận được thêm một cốc sữa nóng.

Ollie từng chút ngẩng đầu và nhìn thấy khuôn mặt Kim Gyuvin. Ánh mặt trời chín mười giờ sáng làm người chói mắt, trong cơn mông lung, cậu thấy Kim Gyuvin cúi đầu, mỉm cười thật dịu dàng.

Thực sự rất dịu dàng.

Kim Gyuvin không nói gì, chỉ vươn tay nhẹ nhàng xoa đầu Ollie.

<12:50 Camera A3 nhà bếp tầng một>

Thẩm Tuyền Duệ cuối cùng cũng thức dậy.

Sau khi vệ sinh cá nhân và xịt keo xịt tóc, cậu mới vui vẻ đi xuống lầu.

Thẩm Tuyền Duệ chạy thẳng vào bếp, Lee Jeonghyeon đang làm bữa trưa cho mọi người, Chương Hạo cũng ở đó.

Thẩm Tuyền Duệ mở tủ lạnh và thấy bên trong có rất nhiều rau tươi.

"Buổi sáng Hanbin và Chương Hạo đã đi mua." Lee Jeonghyeon nói.

"Ừm."

Không biết có phải do vừa mới tỉnh dậy hay không mà giọng của Thẩm Tuyền Duệ nghe hơi nghèn nghẹn.

Trong tủ lạnh còn có một ly sữa dâu mới ép.

Thẩm Tuyền Duệ chần chừ.

Nhưng chỉ vài giây sau, cậu đã cầm ly sữa dâu và rời khỏi bếp.

Trong toàn bộ quá trình, Chương Hạo không nói chuyện.

<13:10 Camera A6 nhà ăn tầng một>

Ngoại trừ Mã Tĩnh Tường, Kim Taerae và Han Yujin đã ra ngoài, mọi người đều cùng nhau ăn trưa.

<13:52 Camera A3 nhà bếp tầng một>

Sau bữa ăn, Sung Hanbin và Chương Hạo vào bếp dọn dẹp.

<14:50 Camera A1 cửa chính tầng một>

Thẩm Tuyền Duệ và Mun Junghyun ra ngoài, Thẩm Tuyền Duệ mang theo máy ảnh còn Mun Junghyun mang theo bảng vẽ.

<15:00 Camera A15 vườn hoa tầng một>

Lee Jeonghyeon ra ngoài một mình.

Không ngờ lại gặp Thẩm Tuyền Duệ và Mun Junghyun vẫn chưa rời đi. Thẩm Tuyền Duệ đang giơ máy ảnh chụp Mun Junghyun, Mun Junghyun vẫy tay, nụ cười trên mặt còn rực rỡ hơn cả hoa trong vườn.

<15:44 Camera B9 hành lang tầng hai>

Sung Hanbin nhận một cuộc gọi, vài phút sau cũng vội vàng rời khỏi biệt thự.

<16:00 Camera C14 ban công tầng ba>

Chương Hạo nằm trên ghế dựa ngoài ban công ngắm chút trời hoàng hôn còn sót lại, vốn đang đọc sách mà chầm chậm chìm vào giấc ngủ từ lúc nào không hay.

<16:30 Camera C8 hành lang tầng ba>

Kim Gyuvin lên tầng ba, đi ngang qua ban công và phát hiện chiếc chăn lông đắp trên người Chương Hạo đã trượt xuống.

Cậu suy nghĩ một chút, lặng lẽ bước tới rồi lại nhẹ nhàng đắp chăn lên cho Chương Hạo.

Kim Gyuvin đứng đó một lúc lâu, cuối cùng rời đi.

<Mãi đến 18:30 Camera C11 phòng ba người tầng ba>

Trừ lúc ăn cơm, Ollie đều đang ngủ.

[Phụ đề: Trời tối, biệt thự lại trở nên sôi động]

Đến tối, tất cả khách mời dù ra ngoài đi làm hay bận việc riêng vào ban ngày đều quay về biệt thự, mọi người quây quần chuẩn bị ăn lẩu.

Trong phòng ăn có một bàn ăn hình chữ nhật trắng tinh, ở giữa đặt hai nồi lẩu uyên ương, xung quanh là các món ăn nhẹ Tứ Xuyên. ​​Lee Jeonghyeon vẫn đang ở trong bếp chiên bánh gạo nếp nhân thịt và đường nâu cho mọi người.

Cả căn phòng ngập tràn hương thơm.

Sung Hanbin về phòng treo áo khoác rồi vội vã xuống lầu, phát hiện đã có vài người ngồi vào bàn ăn.

Chương Hạo ngồi bên trái Ollie, sắc mặt Ollie nhìn có chút kỳ quái.

Sung Hanbin đi về phía trước, nhưng tiếc là chậm một bước, Kim Gyuvin đã ngồi bên trái Chương Hạo, nghiêng người giúp Chương Hạo chỉnh lại nồi lẩu trước mặt.

Sau đó, Mun Junghyun và Thẩm Tuyền Duệ đồng thời xuất hiện, hai người họ vừa nói vừa cười với nhau.

Mun Junghyun ngồi xuống bên trái Kim Gyuvin, Thẩm Tuyền Duệ quay người đi vào bếp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net