16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có mất đi mới thấy trân trọng.
Có nỗ lực mới dành được hạnh phúc.

"Phải tuyệt vọng đến nhường nào mới chính tay hủy hoại tất cả những thứ mình đã tạo ra chứ."

"Nỗi đau khổ của người khác, giống như 1 hồ nước nhỏ. Nhìn thấy, biết đó, mà chẳng rõ nông sâu. Người ở trong ấy, chịu dày vò thế nào, vốn dĩ chẳng ai biết được..."

"Đừng đem đời mình so với ai đó, đời mỗi người mỗi khác. Bầu trời trong mắt mỗi người mang một màu xanh khác nhau... Nước mắt của mỗi người, nếu chưa nếm thử, sao biết ai mặn ngọt hơn ai?"

Khi tôi ngồi lại, tôi mới nhận ra rằng thì ra mình rất cô đơn, lúc nào cũng chỉ một mình, lặng lẽ đi qua thời gian.

Kiên trì là gì?
Đó chính là một ngày, rồi lại một ngày, bạn nói với bản thân, hãy kiên trì thêm một ngày nữa.

9.Lúc trước ấy, vui thì khoe, buồn thì kể, đau lòng thì than thở... Cái gì cũng nói ra được. Còn bây giờ lười nói, lười tâm sự, lười chia sẻ, chỉ có siêng suy nghĩ mà thôi.

Đừng để một ngày bạn rơi vào hoàn cảnh giống họ mới biết được những điều bạn từng làm đáng ghét đến mức nào.

23.Trong lòng mỗi người từng có một vết thương. Đó là nơi bầu trời từng sập xuống. Bao nhiêu năm tháng. Bao nhiêu thời gian. Không có cách nào bôi xóa. Không có cách nào lãng quên.

11. Mình không thương mình thì chẳng ai thương mình đâu. Đừng mãi chỉ nghĩ đến nỗi khổ của người khác mà không hiểu rằng bản thân cũng không cần phải chịu những nỗi đau tương tự. [Cốt cách phụ nữ - Huyền Trang Bất Hối]

9.Làm đúng trăm lần không ai thấy, làm sai một lần thôi thì ai cũng có thể chà đạp bạn. Đó là sự hiển nhiên rồi thế nên mỉm cười chấp nhận thôi. [ Hamlet Trương ]

3.Từ khóc lóc vì ghen ghét đến tươi cười vì ước ao, thời gian để lại vết tích gì trên người tôi, chỉ có tôi là rõ nhất. [Ai hiểu được lòng em - Lục Xu ]

23.Không có gì là mãi mãi, cũng chẳng có gì sẽ dài lâu. Chỉ cần tìm một cái cớ, bất cứ ai cũng có thể rời đi.

Vẫn không từ bỏ được, tiếp tục thích thôi.

Lòng người ấy mà, thường không chết vì chuyện gì to tát, mà chút thất vọng tích tụ hết lần này đến lần khác, lại trở thành vết thương chí mạng.

Ngày biết cậu thương người khác, trời đổ mưa nặng hạt...

Chuyện ngu ngốc nhất trên đời đó là, bạn cho rằng người ta rất quan tâm đến bạn, kỳ thực trong lòng họ, bạn chẳng là cái thá gì.

17.Tôi luôn tự an ủi mình bằng câu nói quen thuộc "Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi". Nhưng trong lòng tôi thực sự cũng không biết rằng tới khi nào mới là thời điểm "sẽ ổn" đó...

14.Càng về lớn, tôi càng phải học cách đừng bao giờ kì vọng và chờ đợi ở người khác quá nhiều. Cái gì cũng phải tự thân tự lực, vì người quan tâm mình chắc chắn đã không để mình chờ đợi lâu đến như vậy.

Không phải tớ đang đợi cậu, mà là tớ không có cách nào thích người khác.

1.Có những việc ngay từ đầu đã biết sẽ không có kết quả nhưng bản thân lại cứ lao vào mặc kệ tất cả. Sai cứ sai và đau vẫn cứ đau.

Yêu đơn phương, ngày nào cũng yêu, ngày nào cũng thất tình.

Có người nói, chúng ta không thể lựa chọn vận mệnh, thứ duy nhất chúng ta có thể lựa chọn là phải đối mặt thế nào khi đứng trước vận mệnh mà thôi.

Nếu như có thể quên, hãy quên tất cả.
Nếu như có thể thương, hãy thương trọn vẹn cuộc đời!

1.Đôi khi, không phải là không hiểu, chỉ là không muốn hiểu. Đôi khi, không phải là không biết, chỉ là không muốn nói ra. Và có đôi khi không phải không rõ, chỉ là không biết phải làm như thế nào. Kết quả là tôi thường giữ im lặng.

14. Chúng ta không sai, chỉ là không đúng lúc. ( Ai hiểu được lòng em - Lục Xu )

5. Có những mối quan hệ quả thật rất bế tắc. Muốn vứt bỏ, không đành lòng. Muốn tiến lên, không có khả năng. Muốn duy trì như hiện tại, không thể đối mặt.

2.Cảm giác sợ hãi nhất không phải họ bỏ đi, mà mọi thứ rơi vào im lặng. Họ không nói, tôi không nói. Rồi không ai tồn tại trong cuộc đời ai nữa mà không ai hiểu lý do là gì. Đó là đau lòng nhất!

Rốt cuộc chỉ còn cách trông đợi vào thời gian sẽ làm phai nhạt mọi thứ. Sau cùng thì tuổi trẻ cũng đã trôi qua, nhưng có những điều lại không thể lãng quên

# Khi bị cả thế giới này bỏ rơi , chỉ còn cách là bản thân phải tự kiên cường .

# "Ở đời nhiều khi người ta bị tổn thương nặng nề bởi một câu nói, có lúc chúng ta đau lòng không phải bởi câu nói đó quá tàn nhẫn, mà bởi không thể chấp nhận."

# ''Người đời thường tỏ ra tức giận khi chân tướng bị bại lộ để che đậy nỗi xấu hổ trong lòng.''

- Có những thành phố, dù đẹp thế nào, cô chẳng qua cũng chỉ là người qua đường. Có những người, dù lưu luyến bao nhiêu, cô vẫn mãi là người ngoài cuộc.

- Trên đời này không có đoạn tình yêu nào không đầy thương tích cả.

- Người khác có kiên trì mới có hy vọng, còn tôi nhìn thấy hy vọng rồi mới kiên trì. Cuộc đời tôi là một đường thẳng không được phép xóa đi vẽ lại.

- Có những lúc khắc ghi một chuyện không phải vì nó khó quên mà là luôn phải tự nhắc nhở bản thân về những lỗi lầm mình mắc phải.

1. Trong tình yêu, sai lầm lớn nhất chính là bỏ lỡ. May mắn nhất chính là người bạn thích cũng thích bạn. Người ấy thích bạn, bạn không cần lấy lòng. Người ấy không thích bạn, bạn cố lấy lòng cũng vô ích.

Giữa người với người đáng sợ nhất chính là : Họ không tin vào những gì mà họ nhìn thấy, mà họ lại tin vào những lời từ miệng của kẻ khác nói về tôi.

Đến lúc biết được quá nhiều sự thật, nhận ra được quá nhiều thứ giả tạo phủ phàng, thì cũng là lúc không còn cảm thấy nhói lòng hay đau thương nữa.

Bản thân càng lúc càng im lặng, càng lúc càng chẳng muốn nói.

Chuyện tàn nhẫn nhất trên đời, chỉ sợ chính là từng có được, sau lại mất đi.

Nếu bạn không mạnh mẽ, ai sẽ thương bạn đây?

Con người, một khi đã đoạn đành dứt bỏ điều quan trọng nhất, thì có nghĩa là, họ đã quen với mất mát và đau thương.

Thực ra thi thoảng nên học cách mắt nhắm mắt mở, đừng tìm hiểu, cũng đừng biết quá nhiều. Biết nhiều chỉ thêm thất vọng.

Con người có rất nhiều bộ mặt, quan trọng người ta trưng ra bộ mặt nào với bạn. Không biết là không có tội, cho dù bị lừa dối cũng chỉ do mình từng quá tin tưởng mà thôi.

5.Chỉ khi bạn đã thấy được bản thân đã thay đổi ra sao. Thì mới hiểu, mình từng bị tổn thương nhường nào.

3.Con người chúng ta nên tập hiểu có những thứ không phải là mất đi, mà là không còn nữa. "Mất đi" thì còn hy vọng tìm thấy. "Không còn nữa" vĩnh viễn mãi vẫn là không còn nữa.

Tôi chưa bao giờ thấy ai mạnh mẽ mà cuộc sống của họ lại dễ dàng cả.

Có khi, giả vờ hạnh phúc còn dễ dàng hơn việc phải giải thích nỗi buồn.

Không phải nói là lưu luyến trong lòng thì không thể hạnh phúc sao?

Đợi lâu như vậy, nhớ lâu như vậy, cuối cùng vẫn là nhẹ nhàng buông tay.

Có những nỗi buồn và niềm đau không biểu hiện trước mặt người khác, hoàn toàn không có nghĩa là nó không tồn tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ghhvb