4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Có những kẻ không hao lấy một giọt lệ vẫn chiếm được lòng tin của cả thiên hạ.
Có những người khóc tới mù hai mắt vẫn không kiếm nỗi một tấm chân tình."

Rồi một ngày, em sẽ có thể nhẹ lòng mà đặt quá khứ lại ở một nơi xa xăm. Chẳng còn thương, chẳng còn nhớ, chẳng còn nặng lòng vì một ai đó nữa.

-  Tại vì cậu hay onl khuya nên chính vì vậy mà lại thức đợi cậu. Để được gì?  Nhìn chấm xanh phát sáng, trong lòng rất muốn nhắn cho cậu nhưng lấy cớ gì đây? Nên cứ vậy mà nhìn nó sáng lên rồi bất chợt tắt. Cứ như vậy mỗi ngày dần trở thành thói quen. Đêm nào cũng nhìn nó phát sáng,  đọc lại những tin nhắn cũ rồi nhìn nó tắt trong vô vọng....

- " Từ lúc bắt đầu đã không còn đường lui dẫn đến sai ngày càng sai. Tình cảm này lúc đầu đã không nên có. Từ giây phút đầu tiên gặp người, không biết sao lại thấy rất đặc biệt. Nam nhân trên đời này gặp cũng không ít nhưng tại sao chỉ có người để lại ấn tượng sâu đậm chỉ qua một ánh nhìn,  đặc biệt khắc cốt ghi tâm trong lòng?  Để rồi động lòng dẫn đến tổn thương sau này?  Trời định vô duyên nhưng tại sao vẫn ngày ngày theo đuổi khi không có kết quả?  Chỉ vì một ánh mắt, một nụ cười,  những lời nói vô tình thôi hà tất phải đau lòng,  chấp niệm không thể bỏ? "

" Thứ tình cảm một chiều thật chẳng có gì tốt đẹp. Tự mở đầu rồi tự kết thúc. Yêu đến đau lòng. Yêu nhiều để rồi tự dày vò bản thân. Không cần để tâm đến mọi rào cản xung quanh, không cần quan tâm ai nghĩ gì chỉ cần biết mình cả đời không thể thiếu người. Cố chấp theo đuổi. Chấp niệm suốt ngần ấy năm rốt cuộc chỉ nhận lại sự phớt lờ của người..."

Thích ánh mặt trời, bởi vì nó rất ấm áp, ấm đến tận đáy lòng, ấm đến nỗi không biết được đau đớn là thế nào.

Tiểu Thuần dịch

"Điều khiến người ta đau khổ nhất, không phải vì anh dửng dưng bỏ mặc tôi, mà là anh dùng toàn bộ những điều tốt đẹp từng làm đối với tôi chuyển sang cho một người khác."

"Một triệu ngôn từ cũng không thể đưa anh quay lại, em biết vì em đã thử. Một triệu giọt nước mắt cũng vậy, em biết vì em đã khóc."

Giống như hoa dại, hãy học cách sinh tồn trong mọi hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, ngay cả khi người đời cho rằng bạn không thể.

Nơi này tôi có một người dưng xa lạ, suốt một đời chỉ dám gọi nhau bằng một chữ thương..

Có lúc không phải không khó chịu, chỉ là không muốn nói. Bởi vì tôi biết, lạnh nhất trên đời chính là lòng người, hèn mọn nhất trên đời chính là tình cảm.

Trong cuộc đời, có thể khiến chúng ta đau khổ, chính là bỏ lỡ, khiến chúng ta xúc động, chính là tương phùng.

Trong cuộc đời của chúng ta, luôn có một người, có thể khiến cho chúng ta cười rạng rỡ nhất, khóc đến thương tâm nhất, nhớ đến sâu sắc nhất.

💋Ngôn tình💋
                                         Trích dẫn...

1/Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước chân, chỉ cần em đi bước đầu tiên, anh sẽ đi về phía em nốt chín trăm chín mươi chín bước còn lại…”

2/Muốn khóc, không khóc được, muốn cười, không cười được. Thì ra, đau đớn đến cực điểm, chính là tê dại, là chết lặng.

3/ Muốn khóc mà không còn nước mắt, có phải là tột cùng của bi thương?

4/ “Châm ngôn nói rằng: Nhớ những gì nên nhớ, quên những gì nên quên. Nhưng chúng ta lại thường như thế này: Nhớ những điều nên quên, quên những điều nên nhớ”

5/Cuộc đời không đẩy ai vào bước đường cùng, chỉ có con người tự đẩy nhau vào ngõ cụt.

6/Luôn luôn sẽ có vài người từ từ phai nhạt khỏi cuộc sống của bạn, bạn phải học cách chấp nhận chứ không phải đau lòng.

7/Tình yêu, đôi lúc chỉ là chuyện của cá nhân, nên khi cho đi cũng đừng quá kỳ vọng sẽ nhận lại từ đối phương điều gì.

8/– Câu hỏi thật sự là, tại sao em có thể chịu đựng anh?

– Vì lúc đó em yêu anh.

9/Một mình sẽ không cô đơn, nhớ nhung một người mới thật sự cô đơn.

10/Đến lời từ biệt cuối cùng còn không có thì xác suất chúng ta quay lại càng lúc càng thấp. Lâu dần con số ấy sẽ thành âm…

11/Có những chuyện chúng ta đã biết rõ sẽ không có kết quả nhưng vẫn kiên trì chỉ bởi không cam lòng. Có những người chúng ta biết rõ là yêu nhưng vẫn phải buông tay bởi sẽ chẳng có kết cục…

Đôi khi ông trời buộc bạn phải chấm dứt một mối quan hệ nhưng cũng không có nghĩa là lấy đi tất thảy hạnh phúc của bạn. Đó là bởi vì ngay cả ông trời cũng thấy được trong mắt bạn vốn không có hạnh phúc, ngay cả ông trời cũng đau lòng, cũng thấy được kẻ kia không xứng với bạn, cho nên mới khiến bạn nhất định phải buông tay.

12/Khi con người ta cố chấp thì cần gì tới lý do?

13/Thời gian gây cho ta những nỗi đau trong lòng thì nhất định thời gian sẽ dần dần hàn gắn lại những vết thương đó.

14/Kỷ niệm là một thứ rất đáng sợ, bạn có thể dễ dàng có được nó, nhưng không dễ gì vứt bỏ nó, hơn nữa bất cứ khi nào nó cũng có thể nhắc bạn nhớ về những người, những việc mà bạn muốn quên đi.

15/Cô đơn nhất không phải là không có ai ở bên cạnh mình mà là có ai đó vừa bước ra khỏi cuộc sống của mình. Nó giống như câu nói: “Có những hòn đá cô đơn giữa dòng suối nhưng chỉ cần nước còn chảy, còn sự quan tâm chân thành đến nhau thì hòn đá sẽ không còn cô đơn…

16/ Cảm giác khó chịu nhất, đó là dù cố gắng trốn chạy đến mức nào, cũng không thể khiến bạn bằng lòng được. Cảm giác tự lừa dối mình, và bảo rằng sẽ quên, là thứ cảm giác dễ đánh lừa con người ta nhất. Nhưng đáng tiếc, một khi đã chạm vào nhau, thì mãi mãi không thể xem như chưa-từng-biết-nhau

17/Cậu còn không hiểu lòng mình hay sao?
– Làm sao mình hiểu lòng cậu được? Nếu cậu không nói, làm sao mình biết được.

18/Bởi vậy mới nói tình yêu là thứ vừa thực dụng vừa mong manh, chẳng ai có thể mãi đợi chờ trong vô vọng.

19/Có rất nhiều chuyện có thể giữ ở trong tim nhưng không thể nói ra, mà đã là chuyện không thể nói ra lời thì vĩnh viễn sẽ không quên đi được.

20/Akiyama: “Nói dối không được sao?”
Nao: “Được chứ! Nếu lời nói dối làm cho người khác cảm thấy hạnh phúc và ấm áp”

21/Ai cũng có kí ức của riêng mình. Em luôn tự hỏi tại sao ông trời lại mang đến cho em một kí ức buồn đến vậy ? Em đã từng muốn vứt bỏ kí ức của mình. Giữ nó làm cái gì khi nó chất chứa toàn đau buồn và tổn thương

Nhưng em đã không làm được vì em nhận ra rằng sau những kí ức đau buồn và tổn thương còn có những kí ức của hạnh phục. Rồi một ngày nào đó tất cả sẽ trở thành kỉ niệm và em sẽ đủ can đảm để đối mặt với những quá khứ, những kí ức đó. Những đau buồn những tổn thương ngày trước sẽ không còn làm em cảm thấy day dứt nữa. Em phải cảm ơn ông trời đã cho em những kí ức đó em sẽ giữ nó mãi bên mình vì nó là duy nhất, vì nó là đáng giá.

22/Chìm đắm mãi trong một thứ đẹp đẽ chỉ khiến người ta mất lý trí thôi

23/Hãy hỏi để rồi được trả lời, hãy thể hiện lòng mình để rồi dược đáp trả. Để biết điều gì chờ ta sau cánh cửa đầu tiên phải gõ cửa trước đã.

24/Giá như tớ có thể đọc được những dòng suy nghĩ từ cậu để biết rằng cậu nghĩ gì về tớ. Tớ ko thể chờ đợi hoài được vì càng đợi tớ lại càng cảm thấy tuyệt vọng.

25/Có những chuyện bạn biết rất rõ nhưng lại không thể nói ra. Bởi một khi đã phơi bày, chẳng ai là người vui vẻ cả…

26/ Khoảng thời gian ấy, tớ và cậu nói chuyện với nhau rất nhiều. Nhiều đến nỗi từ đó về sau chúng ta chẳng còn nói với nhau thêm một lời nào nữa.

27/ Sau khi chia tay không thể làm bạn bè, vì cả hai bên đều đã bị tổn thương, cũng không thể làm kẻ thù, bởi vì đã từng yêu thương nhau, cho nên chỉ có thể làm người xa lạ thân thuộc nhất.

Tôi yêu anh ấy, cho dù đúng hay sai chỉ cần anh ấy không buông tay, tôi cũng sẽ không buông tay. 

Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp là anh, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng không muộn một bước.

Thời gian đều đã từng phụ bạc chúng ta, giây trước chúng ta còn ôm nhau, giây sau liền thành người xa lạ. Thực ra, em vẫn luôn chờ anh ở đó, chỉ có điều anh lại quên mình từng đến nơi đây.

Thế giới rộng lớn như thế, vậy mà em lại gặp anh. Thế giới nhỏ bé như thế, vậy mà em lại đánh mất anh.
Thế giới rộng lớn là thế, nhưng em không thể quên được anh. Thế giới nhỏ bé là thế, sao em không thể gặp lại anh.

“Yêu một người, là ban cho người ấy quyền năng làm mình đau

Nhớ một người, là tự tước đi của mình niềm vui không ràng buộc

Nhưng anh yêu, em vẫn nói rằng em yêu anh đây!”

Khóc giữa dòng người, em chỉ muốn biến mình thành trong suốt, em ko còn mơ mộng, ko còn thấy đau hay rung động bởi vì em đã quyết định rồi, em quyết định rồi.

Em lặng lẽ chịu đựng, giữ ngày đã qua thật chặt, ký ức càng ngọt ngào thì càng khiến người ta tổn thương, càng cố giữ trong lòng bàn tay, thì vết dao đâm càng chằng chịt.
em ko vui vẻ thật sự , nụ cười của em chỉ mang màu sắc tự vệ…

Đừng bắt em quên anh, đừng để em sống trong niềm vui giả tạo, như chưa từng yêu anh. Em hứa với anh, em sẽ không chết. Em hứa với anh, em sẽ sống thật tốt. Ít nhất hãy để em nhớ đến anh!

Tôi đứng trên con phố này nhìn người đến người đi, mỗi phút trôi qua đều có rất nhiều người vội vã lướt qua trước mắt.
Tôi gặp vô số người xa lạ, chỉ duy nhất không có anh..

Nếu như ta không thể thay đổi được sa mạc, thì chỉ còn cách biến mình trở thành cây xương rồng mà thôi.

Hoá ra yêu một người có thể thuận trời, thuận người nhưng không thể thuận theo bản thân.

Thế giới này rộng lớn đến vô chừng, nhưng dù đi nhiều đến thế nào…, gặp nhiều người đến thế nào… Em cũng chỉ yêu một mình Anh…

“Hợp rồi tan, đời là vậy. Một sáng nào đó, một người ở lại còn người kia ra đi mà vẫn không hiểu lý do vì sao.”

“Ở nơi không ai nhìn thấy, vào lúc không ai để ý, tôi đã khóc rất thê thảm.”

'' Mãi đến sau này, em mới học được thế nào là yêu một người. Tiếc rằng anh đã rời xa. Đã tan biến giữa biển người mênh mông. Mãi đến sau này, khi những giọt lệ rơi xuống, cuối cùng em cũng hiểu ra. Có những người nếu đã bỏ lỡ thì mãi mãi sẽ không bao giờ trở lại.

Em không thấy vui, chỉ thấy lạc lõng. Thế giới ngoài kia không có thứ em tìm kiếm…

Nếu là của bạn thì sẽ là của bạn. Giữ càng chặt sẽ càng dễ mất đi. Chúng ta đều đã nỗ lực, đều đã trân trọng, trong lòng chẳng còn điều gì hối tiếc. Những việc khác, hãy giao phó cho sinh mệnh mà thôi.

Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra rằng thời gian có thể thay đổi tất cả, con tim đổi thay, tình cảm cũng thay đổi, quãng thời gian vui buồn tươi đẹp bên người đó cũng chỉ là chuyện của quá khứ mà thôi…

Thật kì lạ, cái cách một người chỉ trước đó không lâu hoàn toàn xa lạ với bạn rồi bỗng nhiên trở thành cả thế giới.

Điều khiến con người ta bẽ bàng và kinh hoàng nhất chính là sự im lặng

Yêu trong im lặng đau đớn tới không thể chịu nổi đối với tâm hồn.

Tôi thà ngồi im lặng hàng ngày trời còn hơn để những lời khắc nghiệt vang vọng trong trái tim ai đó mãi mãi!

Im lặng là vàng, nhưng đôi khi nó là tội lỗi.

_ Cuộc đời không đẩy ai vào bước đường cùng, chỉ có con người tự đẩy nhau vào ngõ cụt.
_

Trong cuộc sống con người ta đôi khi rơi vào cảm giác bị vứt bỏ, cảm giác đó khiến người ta trở tay không kịp, nó giống như bị vứt vào giữa vũ trụ bao la, không trọng lượng không phương hướng.

"Nếu trong mơ có thể thấy bóng hình em, anh tình nguyện chẳng bao giờ tỉnh dậy"

17.  "Tôi có thể nhẫn nại mà không đi tìm anh ấy, nhưng không thể không hồi đáp khi anh ấy đi tìm tôi"

5. "Yêu một người, không nhất thiết phải cần có người ấy kề bên. Đôi khi, chỉ cần biết được rằng người ấy đang sống vui ở một nơi nào đó dưới cùng bầu trời này là ta đã mãn nguyện lắm rồi"

19/ Thật ra chẳng ai sai cả, đều là duyên phận đã định, khi đến không thể trốn tránh được, lúc đi không cách nào níu giữ.

15/ Nếu đã định sẵn phải chia ly, vậy thì tôi cùng người ở hai góc trời, tự mình an yên, nơi đó trời có trong xanh, đâu còn qua trọng nữa.

16/ Chẳng ai nói một đời chỉ có thể yêu một người, cũng không ai bảo, bắt đầu lại từ đầu chính là phản bội lại quá khứ.

7.Ý nghĩa của hoa hướng dương là tình yêu thầm lặng. Cũng giống như khoảng thời gian qua anh vẫn đi bên cạnh tôi.

1 - Vì có những người ,nếu cậu đã yêu rồi thì không thể nào yêu người khác được nữa

{ Bạch Lăng Lăng - Mãi mãi là bao xa }

6 - Có một người,chỉ cần nhìn thôi cũng thấy hạnh phúc

{ Em có tin vào định mệnh - Dư Lạc Thuần }

4 - Có người chỉ liếc mắt một cái đã khắc sâu vào đáy lòng

{ Nàng phi điên của Vương Gia khát máu - VXTT }

23.Trong lòng mỗi người từng có một vết thương. Đó là nơi bầu trời từng sập xuống. Bao nhiêu năm tháng. Bao nhiêu thời gian. Không có cách nào bôi xóa. Không có cách nào lãng quên.

22. Từ im lặng đến rời xa nhau, chỉ cách có một gang tay. [Cứ bình tĩnh - Tuệ Nghi]

3.Có một loại tình yêu, không thể dừng lại, cũng không thể đến được... [Giá lại có một người như em - Lâm Phỉ Nhiên ]

Nơi đẹp nhất là nơi chúng ta chưa từng đi qua,khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian không thể quay trở lại.

1.Có những việc ngay từ đầu đã biết sẽ không có kết quả nhưng bản thân lại cứ lao vào mặc kệ tất cả. Sai cứ sai và đau vẫn cứ đau.

Nhớ nhung không nhất định phải gặp gỡ.

Yêu thích không nhất định phải bên nhau.

Bạn phải tin, mỗi một loại khoảng cách đều có ý nghĩa tồn tại của nó.

Điều khó khăn nhất của việc bước ra khỏi cuộc đời của một con người là dẫu bạn đã cố gắng bước chậm nhất có thể, người ấy cũng chưa một lần đuổi theo.

Có những nỗi buồn và niềm đau không biểu hiện trước mặt người khác, hoàn toàn không có nghĩa là nó không tồn tại.

"Bởi vì không yêu, cho nên mới có thể gây tổn thương, bởi vì không yêu, cho nên người khác đau lòng thì có liên quan gì tới họ?" - Hôn nhân bí mật, tình yêu thầm kín

14- Có chuyện gì thì phải nói ra, đừng chờ người ta tự hiểu, vì người ta không phải là bạn, không biết bạn nghĩ gì. Càng chờ sẽ càng thất vọng, đau lòng mà thôi, nhất là trong chuyện tình cảm.

2. "Một khi đã khắc cốt ghi tâm, cho dù bị phủ đầy bao nhiêu, chỉ cần con tim vẫn còn đập, cho dù thế nào cũng không thể lãng quên."

3. "Thế nào là chia tay đau đớn nhất? Là:...Không cười, không nói, không nước mắt, thậm chí không một ánh nhìn, chỉ có tiếng thở chập chùng phả vào trong không khí, cho nhau biết rằng trái tim đang đập dội lại những nhịp tái tê."

Nếu như ta không thể thay đổi được sa mạc, thì chỉ còn cách biến mình trở thành cây xương rồng mà thôi.

Trên thế giới này người đáng thương và đáng buồn nhất chính là người không chịu buông thứ không thuộc về mình.

"Em nhìn đó, biển cả cho dù có bao sâu đi nữa, bề mặt của nó vẫn luôn tĩnh lặng. Trên đời này thứ sâu hơn biển chính là lòng người. Có lúc mỉm cười, không có nghĩa là mình không đau khổ, không sợ hãi, không tuyệt vọng."

"Tôi mãi mãi không thể hiểu, trái tim của người đó được làm bằng gì mà có thể cứng rắn, băng giá đến vậy, khiến tôi không thể đoạt được, cũng không có cách nào từ bỏ..."

"Cho dù toàn bộ thế giới đều cho rằng tôi sớm nắng chiều mưa thì có làm sao? Người tôi yêu hiểu tôi là đủ rồi."

Cho dù còn vương vấn không dứt được cũng là bởi vì không cam lòng, cho nên người ta thường muốn có một lý do.

9."Có những lúc, khi bạn hỏi một điều gì đó, đối phương cứ mãi trốn tránh không trả lời, thực ra đó chính là một cách biểu đạt kín đáo với bạn rằng, câu trả lời thực sự quá tàn nhẫn." - Source: weibo. Dịch: ruadainhan

10."Có những ngày bạn chỉ muốn bỏ mặc mọi thứ ra sao thì ra, bản thân đã không còn thiết tha gì thêm nữa..." - Tumblr/su--su

Đôi khi, điều tốt nhất tôi có thể làm cho một người là lặng lẽ rời xa thế giới của người đó. - Tumblr/nachanlovesu

Ai cũng được sinh ra để phạm sai lầm, nhưng điều duy nhất quan trọng là những lỗi lầm đó sẽ không bao giờ được lặp lại.

2.Thật là đau khổ khi yêu ai đó mà ko được đền đáp lại. Nhưng điều còn đau khổ hơn là yêu ai đó mà ko đủ dũng cảm để nói ra cho người đấy biết bạn cảm thấy thế nào

# Hóa ra yêu một người có thể thuận trời, thuận người nhưng không thể thuận theo bản thân.

'Im lặng thì không có nghĩa là ngừng yêu thương. Nhưng trong yêu thương, nếu im lặng là đánh mất.''

"Đời người, thứ khó chấp nhận nhất chính là việc ta nhận ra rằng sau tất cả mọi cố gắng của bản thân vì một ai đó, một thứ gì đó, thì đến cuối cùng tất cả cũng rời bỏ ta."

''Trên đời này sẽ chẳng bao giờ tồn tại một mối quan hệ công bằng, mà ở đó cả hai người không ai phải chịu thiệt. Sẽ luôn có một người phải hi sinh, để giữ cho mối quan hệ đó được lâu bền.''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ghhvb