phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có vài lời có nói hay không cũng đều sẽ gây tổn thương, có một số người ở lại hay không thì cũng sẽ có ngày rời đi. Nếu như tôi chấp nhận buông xuôi, không phải vì tôi thua mà là đã hiểu rõ.

{Mạc Y Phi dịch}

.Trải qua bao nhiêu việc tôi rút ra cho bản thân mình từ nay về sau khi làm việc gì đó tôi sẽ im lặng không nói, không phải tôi ích kỉ hay như thế nào mà là vì tôi phải chừa cho bản thân một đường để đi.

Có một lời chia tay đau khổ nhất chính là cả hai đều không nói ra, nhưng trong lòng cả hai đều hiểu rõ, tất cả đều đã kết thúc.

Có lẽ số phận đã cho chúng ta gặp nhau, nên hy vọng có thể cùng người tái ngộ.

“Khoảng cách xa nhất trên cõi đời này không phải tình yêu đã thành quá khứ, mà là khi quá khứ mình khắc cốt ghi tâm, trong mắt người kia, lại chỉ là một hạt cát đã bị lãng quên từ lâu…”

“Người có tội thì luôn có lý do, người vô tội chưa chắc đã trong sạch.”
— Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc

“Quên một người giống như một điều gì đó xảy ra khiến mọi kí ức về người đó đều biến mất, giống như cuộc sống lại một lần nữa bắt đầu lại.”
— Năm tháng là đoá Lưỡng Sinh hoa | Đường Thất Công Tử

“Rất nhiều lúc, chúng ta đều hay nói một người nào đó đã thay đổi, nhưng chỉ những ai hiểu rõ người ấy mới biết, dù người ấy thay đổi đi chăng nữa nhưng vẫn còn một điểm bất biến, chỉ là chúng ta có muốn tìm ra nó hay không mà thôi”
— Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu | Lục Xu

Chờ đợi là đau khổ. Quên đi cũng là đau khổ.Nhưng không biết phải làm gì giữa hai lựa chọn là một sự đau đớn còn tệ hơn cả đau khổ.

Có những yêu thương không bao giờ thuộc về người đến muộn

- Hoa Linh Lan | Gào

“Có những lúc chỉ cần kết thúc thôi cũng giống như được giải thoát, ai quan tâm có đau đớn hay không”
— Khách qua đường vội vã

“Trong cuộc đời con người, có những kiên trì, có những lưu luyến trong mắt người khác có lẽ là rất mù quáng ngoan cố không thể nào lý giải nỗi, nhưng lại quý giá lạ thường.”

Thầy giáo đưa ra bài tập là một vế đối — Trăng đáy nước là trăng trên trời, yêu cầu học sinh đối vế dưới.

Nghĩ cả trăm cách vẫn không giải được, cậu đẩy đầy tên cùng bàn, là đại diện tiêu biểu khoa Văn, chỉ chỉ đề bài trên bảng.

Tên cùng bàn nhìn đề bài xong, bất thình lình xoay người nhìn thẳng vào cậu, chậm rãi nói từng chữ: “Người trước mặt là người trong lòng.”

“Có những người, bạn không có cách nào quên được.
Có những việc, bạn không thể nào quên được.
Có những tình bạn sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Thông thường, khi kí ức càng rõ nét thì càng tàn nhẫn.
Chúng ta đã từng tưởng rằng, sau này trưởng thành sẽ được ở bên nhau.
Thực ra, trưởng thành có nghĩa là chia ly.”

{Năm tháng vội vã - Cửu Dạ Hồi}

Trái đất này thật tròn, nếu đã vô phận, tại sao số mệnh cứ se duyên.

— Tử Đằng không nở hai lần: Không còn là nữ phụ | Tentuine

“Quá khứ chỉ còn là kí ức, từ lâu nó đã không còn giống với hình ảnh trong mắt năm nào. Dù có lưu luyến cũng không nên quay đầu lại, quay đầu lại sẽ mất đi những gì tốt đẹp ban đầu và rồi sẽ chỉ thất vọng mà thôi.”
— Nghe nói anh yêu em | Thuấn Giang Khuynh Thành

Tất cả chẳng qua là 1 giấc mộng, cũng như chiếc nhẫn ấy, nhẹ nhàng rơi xuống, sau cùng chìm vào đáy
nước
Đời này kiếp này, ko ngày gặp lại

“Tình yêu vốn là thứ bất khả cầu, yêu hay không yêu, có thể yêu hay không thể yêu vốn bản thân mình không có khả năng khống chế.”

{Tích ý kéo dài | Thủy Cổ Nguyệt}

Nếu quả thật yêu thương anh, không muốn mất anh, nếu quả thật có lòng tin cùng anh nắm tay bước suốt cuộc đời này, tại sao không cho anh biết? Tại sao không giành lại anh?

- Satan lầu 5 - Kim Huyên -

“Xin em hãy nói cho anh biết chúng ta vì sao lại trở thành người dưng?Xin em hãy nói cho anh biết, có gì đau đớn hơn sự trầm lặng”
— Chẳng thể nói lời yêu, Lâm Phỉ Nhiên.
#TN

Chắc có lẽ với người lìa xa nhau là chuyện bình thường
Nhưng người có biết với ta đó là cả một trời tang thương…

Anh vĩnh viễn không thể nhìn thấy, hình ảnh một người con gái, giữa màn đêm tối đen, tĩnh lặng, ngồi ôm mình bó gối, run rẩy khóc nức nở lên rõ ràng từng tiếng một, nước mắt như mưa tuôn xuống. Vừa khóc, lại vừa tự lấy tay quệt đi, không muốn nhòa ướt, lấm lem mặt mình

“Thôi em đừng trách hoài chuyện cũ
Cũng mấy mùa đông đã qua rồi
Đến cái cây sau vườn còn khác
Huống chi là một người đã quên em.”

Tôi chưa gặp kẻ nào đáng ghét đến mức cả đời này không muốn gặp lại, vì có ghét nhau thế nào, khi gặp chỉ cần không bận tâm là được. Nhưng lại gặp được người tôi thương, thương đến cả đời này cũng không muốn gặp lại người, vì khi gặp rồi tôi sợ chẳng biết phải đối diện với tình cảm của mình như thế nào, lại không thể không bận tâm tới người. Thương thật nhiều, thương đến mức đau lòng….

…Có lẽ, người bạn hoài niệm cũng chẳng phải người kia, mà còn là chính bạn của khi đó…

Đôi lúc tôi tự hỏi chính mình, rốt cuộc thì tôi đã trông đợi điều gì, đã trông đợi điều gì để rồi phải chịu cảm giác thất vọng đến khổ sở như thế này?

Đừng hỏi tại sao em thích người, đừng hỏi tại sao lại không quên cũng như tại sao bầu trời kia xanh vời vợi mà mưa giăng đầy lòng. Chỉ bởi vì “duyên”, “duyên” mỏng biết trách ai?

11/ Thì ra anh chính là chút may mắn từng đến bên mà em muốn níu giữ lại nhất

“Ngày hôm qua, một giây phút trước, mọi thứ đều chẳng thể quay trở lại. Cuộc sống này hóa ra chỉ là một bộ phim mà chúng ta không có cách nào tua ngược.”
(Nguồn: weibo | Dịch: Hòa Hỏa)

“Thật ra, vết thương đau đớn nhất thế gian chính là vết thương không đổ máu. Cũng như trăng trên nước, nhìn thì thật trọn vẹn, yên bình nhưng mỗi khi gió thổi qua, sẽ dễ dàng lộ
ra vết rách, âm thầm đau đớn.”

Cô đơn nhất không phải là khi chỉ còn mình bạn trên thế giới này. Cô đơn nhất là khi cả thế giới ở đây, nhưng người bạn yêu thì không.

Ta chỉ mong có một người ở lại đây - đừng bao giờ lạc mất!
Nhưng rốt cục trên đời, ai rồi cũng phải đi…

“ Trong thế giới tình yêu, không hề có chuyện ai có lỗi với ai, chỉ là người này không biết trân trọng người kia mà thôi.”

• Em sợ yêu lắm rồi, vừa đau lòng vừa mệt mỏi. Sau chia tay còn phải tốn thời gian ngồi bôi xoá kỷ niệm, rồi tốn thời gian thoa thuốc cho lành vết thương, chăm sóc kỹ lưỡng đến đâu cũng để lại sẹo, mà cũng chưa hẳn sẹo đã hết đau, có những vết sẹo, cứ âm ỉ đau suốt từ năm này qua tháng nọ, đeo bám cả đời.

• CÓ NHỮNG ĐOẠN ĐƯỜNG CHỈ CÓ THỂ ĐI MỘT MÌNH…
Trưởng thành – là một từ chất chứa những thương đau.
Nó không hẳn chỉ là cái đạt được mà chắc chắn phải đánh đổi đi nhiều thứ…

• Có những người hiện diện là rất tốt, nhưng không hiện diện sẽ là tốt hơn.
Có những mối quan hệ bắt đầu là sai lầm, cố duy trì còn sai lầm hơn.

• Có quá nhiều chuyện không phải do bạn hiểu ra thì mới thấy bình thản, mà là sau khi bình thản rồi bạn mới thực sự hiểu ra.
Và cũng có nhiều chuyện, không phải là bạn không hiểu, mà là đã hiểu nhưng trong lòng không thể nào chấp nhận…

• Cuộc sống chính là như vậy, gặp chút khó khăn đã bị thương, có đau khổ thì đành nhẫn nhục chịu đựng, đời người ai mà không tổn thương, cuộc sống này ai mà không khổ. Nếu bạn không kiên cường, thì ai sẽ dũng cảm thay bạn đây?

{Mạc Y Phi dịch}

• Cô đơn nhất không phải là khi chỉ còn mình bạn trên thế giới này. Cô đơn nhất là khi cả thế giới ở đây, nhưng người bạn yêu thì không.

• Càng về lâu dài thì đối với nhiều chuyện lại càng không muốn giải thích, không phải ngại phiền phức mà là biết rõ rất nhiều việc, có giải thích cũng vậy thôi. Rất nhiều người cuối cùng đều rơi vào hoàn cảnh mỗi người một ngả, có khi cảm thấy đáng tiếc, có khi lại cảm thấy không thể nào tránh khỏi được. Trên đời này nhất định sẽ có người giống như bạn, nhưng cũng không có nhiều người hiểu được bạn.

{Mạc Y Phi dịch}

• “Sợ nhất là người mình quan tâm đột nhiên thay đổi giọng điệu, loại cảm giác ấy tựa như cả thế giới chẳng ai cần bạn nữa.”

. Mỗi lần nói chuyện, đều do tôi chủ động trước.

Chỉ có cô biết, anh không phải là người nhẫn tâm, chỉ là anh không thương cô.

Có đôi khi cần phải tận mắt nhìn thấy, bạn mới biết được thì ra mình đã thật sự hết hi vọng.

“Khi cậu bất chấp tin tưởng vào những dối trá, hoặc cậu quá khờ, hoặc cậu quá yêu.
Dù là như nào, thì cậu cũng đáng thương.”

Có lúc, cuộc sống là như thế, một bước sai, tất cả đều sai, vạn kiếp bất phục, thì không có cách nào quay đầu lại.
— Đoạt hôn 101 lần | Diệp Phi Dạ

Nói nhiều thêm một câu sợ phiền, nói ít đi một câu sợ bỏ lỡ.

“Từ bỏ chưa bao giờ là dễ dàng, nhất là với những thứ mình chưa từng có được.”

Bình yên, đơn giản là khi thấy mọi chuyện hôm nay xảy ra đúng như mỗi ngày vẫn trải qua, không xáo trộn, không bất ngờ đến tiêu cực, không có ai trở thành người cũ, không ai đột nhiên xa lạ.

Cố chấp đuổi theo một bóng hình xa tít tắp, thật sự rất mệt mỏi. Cố chấp yêu một người không bao giờ quay đầu lại nhìn mình dù chỉ một lần, thật sự rất đau đớn.

[ Written by Diễm Uyên ]

Nếu mọi chuyện không được như ý nguyện, thì hãy tin rằng ông trời nhất định có an bài khác, những cái mất đi cũng là để cho cái tốt hơn có thể đến, tin tưởng chính mình, tin tưởng thời gian sẽ không bạc đãi bạn.

[ weibo | Dịch: Jinie Lynk – Nanie’s

Trong tình yêu, chuyện quan trọng nhất vẫn là người trong cuộc phải thông suốt, còn kẻ ngoài cuộc, dù có hiểu rõ ràng đến mấy cũng chẳng giúp ích được gì.

[ Written by Nguyễn Thươn

Có những chuyện chúng ta đã biết rõ sẽ không có kết quả nhưng vẫn kiên trì chỉ bởi không cam lòng. Có những người chúng ta biết rõ là yêu nhưng vẫn phải buông tay bởi sẽ chẳng có kết cục…

{ Nếu chỉ là thoáng qua – Mai Tử Hoàng Thời Vũ }

Có một vài người giống như biển xanh, sâu không thấy đáy…

Không có tình yêu nào là vô duyên vô cớ, cũng như không có nỗi hận nào là lại đến tự nhiên.

{ Thính phong – Cảnh Hành

Thế giới này, biết được càng nhiều thì bạn càng không vui vẻ. Sự thật luôn tàn nhẫn hơn bạn tưởng tượng.

Có những nỗi buồn ta quẩn quanh trong ấy, có những kỷ niệm dù thiết tha đến vậy hay có những con người ta đắm say cách mấy, cũng phải đến ngày học cách buông tay.

Đôi khi, bạn cần lặng lẽ lùi lại, rồi tránh thật xa ra, vì bạn không thể xen vào. Chỉ để, chính bạn không phải xót xa khi loay hoay trong hạnh phúc của người khác.

Nếu mọi điều giá như đều biến thành sự thật, hẳn người ta sẽ không sinh ra từ hoang tưởng.

Yêu càng lâu, tổn thương càng lớn, chẳng bằng nói cho rõ ràng, nói hết rồi cũng có thể thoải mái mà quên đi…

Hóa ra là do mình không quan trọng, nên cố gắng mấy cũng chỉ là người dưng.

"Có những chuyện tốt nhất đừng nên làm sáng tỏ...
Bởi càng biết rõ lại càng tổn thương..."
—  cùng với Vha Anhh

“Đau buồn hay vui vẻ chỉ cách nhau bởi một ranh giới mỏng manh, chung quy, chỉ ta mới có thể tự kéo mình ra khỏi u tối mà an yên…”

"Sau khi một nỗi buồn đã trôi qua, nó sẽ không lưu lại dấu vết nào phải không?"
"Cho dù đã trôi qua nhưng có khi nó cũng có thể làm người ta hoài niệm."

• 1000 con hạc giấy - Kawabata Yasunari
• Tiểu Thuần dịch

Dần dần cảm thấy, tất cả mọi chuyện đều không thể quay lại như ngày trước cũng đều có lý do...

Tiểu Thuần dịch

Đôi lúc, chúng ta tự nguyện cho ai đó cái quyền được làm tổn thương mình.

#quynhthy

"Thiên đàng cách địa ngục bao xa?"
—"Rất xa, xa tới mức khiến người thịt nát xương tan"
...
—"Rất gần, gần đến nỗi chỉ cần một câu nói, liền khiến người rớt xuống địa ngục "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ghhvb