Tuổi 15 - Em Mang trong mình một giấc mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


: 15 tuổi, mốc thời gian xinh đẹp này, khoảnh khắc cuối cùng của tuổi 15 này, hãy thưởng thức thật trọn vẹn, để khi thức dậy vào sáng hôm sau, có thể hài lòng đón chào những ngày tháng 16 tuổi mà không phải tiếc nuối những gì đã bỏ lỡ ở tuổi 15.

-

Tuổi 15 bắt đầu của một cấp ba nổi loạn, hãy loạn cùng nhiệt huyết và dòng máu nóng chảy trong tim. Hãy nổi loạn theo một cách có ý thức và văn minh các em nhé!

15 tuổi cuộc đời dạy em hãy sống thật với chính mình. Em đừng suốt ngày tự ví sánh mình với ai đó. Em là phiên bản duy nhất mà cuộc đời này tạo ra. Và em tin rồi sẽ có một ngày sẽ có ai đó nhận ra em đặc biệt. Chấp nhận đánh đổi mọi thứ để được nhìn thấy nụ cười thật của em.

Tuổi 15 là thời điểm ta học được thế nào là có cảm xúc với một người. Những mối tình ngây ngô, vụn dại, những nụ cười e ấp, ngượng ngùng, và những lời tỏ tình vụn về không thể nói thành câu...

Tuổi 15, em hiểu được những lỗi lầm của mình, những suy nghĩ sai lệch... nhiều lúc nó trẻ con, bồng bột. Nhưng bây giờ, em vẫn cười mỗi khi nghĩ lại 15 tuổi, mình đã từng như thế!

Tuổi 15, em vẫn là một cô bé, một cô bé thích cày phim Hàn Quốc, Trung Quốc, nhiều lúc xem thấy những đôi tình nhân tình cảm, lãng mạn và hạnh phúc nghĩ: "Ước gì mai sau mình được hạnh phúc như cô ta nhỉ?!"

Tuổi 15 dạy ta biết yêu một người, dạy ta biết quan tâm, để ý. Ở cái tuổi này ta cũng học được thế nào là giận dỗi, hờn ghen.

15 tuổi, cảm thấy mỗi ngày một sầu bi, nhớ lại một câu "Lúc nhỏ nụ cười vang vọng đều rất đỗi bình thường, cớ sao bây giờ nước mắt rơi lại bị cho là khoa trương." Nhận ra dường như thời gian trôi, lòng người cũng khác.

Chúng ta sẽ sống cho những ngày mà chúng ta sẽ không bao giờ trở lại lần thứ hai trong cuộc đời, đó là tuổi 15 với những kỷ niệm về người mà chúng ta luôn nhớ trong tim.

15 tuổi cuộc đời dạy em khi ai đó bỏ em mà đi , em nên giữ trong lòng . Em có thể đi cắt tóc để tóc cuốn đi mọi vết thương trong quá khứ . Em phải bản lĩnh hơn những gì mình đã từng

15 tuổi, biết đến một mối tình mà người ngoài cuộc nhìn vào là mặc sức ngưỡng mộ, nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu, những kẻ đang yêu là những kẻ vô cùng phiền phức.

15 tuổi, nhận ra một điều ngắn gọn nhưng quá đỗi ý nghĩa : không có nơi nào tốt hơn gia đình.

15 tuổi, lần đầu tiên vướng vào một mối nghi ngờ giữa bạn bè với nhau, vì ngờ nghệch mà không để ý, tới lúc nhận ra lại lật đật đi làm rõ, cũng đã hiểu, tin tưởng là thế nào

Một cô gái 15, tuổi đời còn quá ngắn để trải nghiệm những sóng gió cuộc đời, còn quá sớm để nếm trải mùi vị của tình yêu và đau thương. Thế nên, em hãy cứ vui đi, cứ vô tư, hồn nhiên và cháy hết mình trên chiếc ghế nhà trường nhé em.

15 tuổi cánh cổng trường cấp 3 vẫy gọi, em sẽ đi theo những khát khao cháy bỏng của mình. Em đừng quan tâm những thứ người ta giễu cợt bởi họ chẳng hiểu gì về em .

15 tuổi, mâu thuẫn với mẹ ít dần, suy nghĩ tiêu cực với bố cũng cải thiện, thấy rằng việc dạy học cho em trai rất vui, và những bữa cơm gia đình đều ăn cùng tiếng cười. Như vậy còn chưa đủ hạnh phúc hay sao?

Tuổi 15, em nhìn lại và tự nhận thấy có một số người thân mà em không sống gần nhưng đôi khi em lại thích được tự gửi tấm lòng mình và sự quan tâm của mình đến họ qua những cuộc đối thoại dù chỉ là ngắn ngủi thôi và nghĩ lại đôi khi em lại nhớ đến họ trong quá khứ. Điều này em cũng không hiểu vì sao ??? Nó vẫn đang là dấu hỏi chấm to đùng trong em!

Tuổi 15 đủ để ta nhận thức được rằng. Những người cho dù đã làm tổn thương ta nhưng chúng ta vẫn không thể ghét bỏ và không thể không tha thứ cho họ vì họ chính là những người thân bên cạnh ta.

Tuổi 15 còn quá sớm để yêu. Nhưng vẫn có thể thoải mái cho cảm xúc một chút cảm nắng hay nhớ nhung ai đó. Nhưng chúng ta vẫn kiểm soát được những rung động ấy.

15 tuổi, nhận ra giới hạn của một mối quan hệ nào đó sắp đến. Cái tôi trong lòng mỗi người sẽ quyết định xem mối quan hệ nên tiếp tục hay dừng lại. Ví như chuyện bạn bè chơi nhiều năm, một ngày đột ngột phát hiện "muộn" là đối với mình. Bạn kia hoàn toàn không tôn trọng, đối với mình, bạn kia vì không có lí do gì nên không thể dừng lại trước.

Tuổi 15 Em đừng nghĩ cứ cho đi rồi sẽ được đáp lại . Đau đấy ! Cứ dối lòng như thế làm gì , sao em không thử mạnh mẽ bước qua ?

Những cô gái 15 là những cô gái mơ mộng và đầy lãng mạn khi bước vào giai đoạn mới lớn. 15 tuổi, cô ấy ao ước có một chuyện tình như truyện cổ tích nàng công chúa lọ lem và hoàng tử. Ở cái tuổi 15, cô ấy hay tưởng tượng mình là nhân vật nữ chính trong các bộ phim ngôn tình lãng mạn. Ở cái tuổi 15, cô ấy đã thầm thương một chàng trai ngây ngô lớp kế bên. Đó là tuổi thanh xuân của cô ấy.

15 tuổi, gặp một người mang thanh xuân của mình đi luyện tập vì ước mơ của bản thân. Chứng kiến anh em đồng hành cứ người một rời xa, cũng phải nuốt nước mắt vào tiếp tục

Tuổi 15.... Em cũng đừng để bất cứ điều gì làm bòn rút tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình . Cười lên đi em Rồi sẽ có ai đó nhận ra được sự tồn tại của em giữa dòng đời bon chen vội vã. Ai đó sẽ thương em hơn chính bản thân mình. Nguyện làm tất cả chỉ để giữ được em bên cạnh trong cuộc đời họ .

15 tuổi, nhận ra một điều ngắn gọn nhưng quá đỗi ý nghĩa. Không có nơi nào tốt hơn gia đình.
Ở cái tuổi mới lớn của lớp 10, người ta phải học cách thích nghi với cuộc sống. Học cách chấp nhận những sự thật trái chiều. Và học cách thừa nhận xã hội này vô vàng những biến đổi

Lớp 10 tôi từng nghĩ: Có một thế giới rộng lớn ngoài kia. Khi chúng ta cùng nhau bước qua những năm tháng thanh xuân trên chiếc ghế nhà trường. Tôi không sợ bữa tiệc chia tay. Mà chỉ sợ sau đó chúng ta không là ai trong thế giới của ai đó...
Trong cuộc đời mỗi người, sẽ gặp rất nhiều người. Nhưng trong số đó, chỉ có một số người ở lại, gắn bó với bạn. Một số khác chỉ thoáng qua trong kỷ niệm về những năm tháng thanh xuân... Mặc dù vậy, họ vẫn có một chỗ đứng nhất định trong trái tim bạn

Khi 15 tuổi, tôi đã từng rất bốc đồng. Tôi hay cãi lời mẹ, hay tụ tập đánh nhau cùng lũ bạn.. Những năm tháng đó tôi đã sống cho cảm xúc của mình, không nghĩ ngợi. Và bây giờ nghĩ lại tôi cảm thấy "MÌNH CÓ MỘT THANH XUÂN DỮ DỘI".

Những rung động đầu đời ở tuổi 15 rất ngây ngô và vụn về. Nhưng khi lớn lên chúng ta sẽ không bao giờ có lại cảm giác ấy.

15 tuổi, nhận ra khoảng cách xa nhất không phải là khoảng cách địa lí. Cũng không phải là khoảng cách âm dương, mà là khoảng cách lòng. Từng nói rằng "Khoảng cách xa xôi của lòng người, kéo về sao cho hết."

- iu

Tôi đã biết được cảm giác lần đầu tiên yêu đơn phương một người ở cái tuổi 15. Có lẽ đó là khoảng thời gian đẹp nhất trong thời thanh xuân của tôi. Và quá sớm để tôi có đủ dũng khí nói ra với ai đó như bây giờ.

Năm 15 tuổi, tôi cảm nắng cô gái bàn bên có đôi mắt to tròn và nụ cười như tỏa nắng. Lúc đó tôi quá vụn về để nói với em. Nên đã lạc mất em kể từ lần gặp cuối cùng đó. Đó là những ngày đẹp nhất trong chuỗi ngày thanh xuân của tôi!

15 tuổi cuộc đời dạy em khi ai đó bỏ em đi. Em nên học cách chấp nhận, em phải học cách tự chữa lành vết thương. Em phải bản lĩnh hơn những gì mình đã từng...

Tuổi 15 thích sự hết mình trong những năm tháng học trò. Bởi đó là minh chứng cho những điều ngốc nghếch điên rồ mình có thể làm, nhưng điều đó không thể làm ở độ tuổi khác. Vậy thì tại sao không sống hết mình? Khi mà chúng ta chỉ có một lần sống cho tuổi học trò này. Và đó cũng chỉ có một lần trong đời.

Có một cậu bé 15 tuổi rất mạnh mẽ. Cậu ấy sống nội tâm và luôn che giấu đi những nỗi buồn vào đáy mắt. Mọi người luôn thấy cậu cười vui cùng lũ bạn. Họ luôn nghĩ đây là cậu bé may mắn, lúc nào cũng có niềm vui. Đêm về, xung quanh cậu là cả một bầu trời cô đơn

15 tuổi, tôi bắt đầu biết yêu ai đó. Tôi bắt đầu biết nhớ nhung đến một bóng hình, đôi khi lại cười một mình khi nghĩ về ánh mắt người kia. Tuổi 15, dạy tôi lần đầu tiên biết ngỏ lời yêu!

15 tuổi em tự mình đứng lên , đôi chân nhỏ bé của em có lẽ chưa vững. Em sẽ vấp ngã đấy , sẽ đau đấy. Nhưng đó chỉ là một thách thức nhẹ nhàng mà cuộc đời đặt ra để xem ai là người ở lại cùng em. Tại sao em cứ phải tự làm đau mình như vậy ? Sẽ chẳng có ai gánh nỗi đau thay em

Người ta nói tuổi 15 là độ tuổi bắt đầu lớn, cảm xúc con người cũng bắt đầu có nhiều biến đổi bất chợt. Dễ yêu, dễ giận, dễ xiu lòng. Biến đổi theo cái cách mà người ta vẫn hay bảo nhau là "Tự đa tình".

Tuổi 15 là độ tuổi đang ở thời gian đẹp nhất của con người. Độ tuổi mà người ta gọi là tuổi trăng tròn. Khi ấy bạn mới rời ghế của trường trung học cơ sở lên ghế trường trung học phổ thông.

Thời tuổi 15, đó là những ngày tháng sống bình yên đến lạ. Những ngày có cả kỷ niệm buồn vui trong hốc bàn. Những ngày chỉ có những năm tháng ấy xảy ra, mà không một lần lặp lại...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net