7 tỉ người anh không cần, chỉ cần em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triệu Du cùng Cù Huyền Tử là anh em thân thiết của nhau từ thời cấp ba cho đến hiện tại. Cả hai lúc nào cũng như hình với bóng, đế nỗi ai nhìn vào cũng bảo rằng họ chính là một đôi, nhưng mà chính chủ lại năm lần bảy lượt đính chính rằng cả hai chỉ là anh em.

Hôm nay Triệu Du mời bạn bè thân thiết là Cù Huyền Tử cùng Đế Miện cùng ra ngoài tụ tập trước khi anh sang nước ngoài công tác, ngồi trên bàn rượu Triệu Du hết lần này đến lần khác thay Cù Huyền Tử cản rượu, vì anh biết tửu lượng của cậu rất kém. Triệu Du ân cần nhắc nhở cậu đừng uống nhiều nếu không sẽ bị đau dạ dày, hay đại loại sẽ là anh uống thay em nhé, và đáp lại anh chính là cậu ngoan ngoãn nghe lời. Nhìn một mà tình tình tứ tứ của ' anh em ' nhà nọ Đế Miện lúc này thật không nhìn nổi nữa.

" Này này, hai người là đang yêu nhau sao? Tình tứ như vậy, còn định giấu anh em đến bao giờ nữa?"

Cù Huyền Tử liền đỏ mặt, lập tức phản bác lại hắn.

" Miện ca anh đừng nói bậy, em với Du ca thật sự chỉ là anh em thôi."

Triệu Du một bên dùng ánh mắt thâm tình nhìn cậu, lúc này cậu thật sự rất đáng yêu, anh mỉm cười ngọt ngào, sủng nịch.

Đế Miện thu tất cả biểu cảm đó của anh vào tầm mắt, hắn thật sự không muốn buông tha cho đôi    ' anh em ' này, lại nói.

" Còn chối? Chăm sóc nhau như vậy, quan tâm nhau như vậy, thật sự chỉ là anh em sao? Vậy anh với em cũng là anh em, sao em không quan tâm anh giống Triệu Du?"

Cù Huyền Tử lúc này quẫn bách, tay chân có chút luống cuống, thật không biết phản bác lại hắn như thế nào, lắp bắp thốt ra mấy chữ.

" Em...em.."

" Hửm, em thế nào, hết đường chối rồi phải không? Chậc, có gì phải che giấu chứ.."

" Đủ rồi đủ rồi, trẻ nhỏ da mặt mỏng, đừng ghẹo em ấy nữa." Triệu Du im lặng quan sát nãy giờ, nhìn thấy Cù Huyền Tử rơi vào thế bí như vậy liền nhanh chóng giải vây.

" Đế Miện, cậu bảo em ấy quan tâm cậu, vậy còn Hạo Nhiên của cậu thì làm sao? Cậu thật là đang muốn ra đường ở sao?" Triệu Du nghĩ một hồi liền thay ' bạn nhỏ nhà mình ' đáp trả lại Đế Miện.

Lần này chính Đế Miện lại rơi vào ngõ cụt rồi, chỉ còn cách mượn rượu để giải vây thôi, hắn cầm ly rượu hướng phía hai người trước mặt lên tiếng.

" Rồi rồi tôi chính là một không đấu lại hai, xem như là nãy giờ tôi nói nhảm đi ha, tự phạt một ly." Nói rồi hắn liền ngửa cổ một hơi uống cạn, xong lại tiếp tục nói.

" Nhưng mà, tôi khuyên hai người một câu thật lòng, cơ hội không đến hai lần đâu, nó đã đến với mình rồi thì cố gắng mà nắm bắt, đừng để sau này lại hối hận, được rồi được rồi, hôm nay uống nhiều rồi, trở về thôi, ngày mai cậu còn phải bay mà phải không Triệu Du, thượng lộ bình an, khi nào trở về, chúng ta lại tiếp tục uống tiếp." Dứt lời Đế Miện cũng lảo đảo đứng dậy.

" Nè cậu ổn không vậy? Hay để tôi đưa cậu về?" Triệu Du nhìn thấy hắn lảo đảo cũng liền lập tức đứng dậy đỡ hắn.

Đế Miện liền xua xua tay.

" Không sao không sao, tôi gọi Hạo Nhiên đến đón, cậu đưa A Tử về đi." Nói rồi hắn cũng lảo đảo rời đi.

Lúc này chỉ còn lại hai người, Triệu Du nhìn Cù Huyền Tử gương mặt không biết do rượu hay đâu mà đã phiếm hồng, anh liền hướng phía cậu lên tiếng.

" Lão Cù, anh đưa em về nhé?"

Cù Huyền Tử cũng ngoan ngoãn gật đầu, cả hai cùng nhau đi bộ đến chỗ để xe, trên đường đi không ai nói với ai câu nào, cho đến lúc vào xe. Triệu Du là người lên tiếng phá tan bầu không khí trước.

" Lão Cù, em không khoẻ sao? Nhìn sắc mặt em không được tốt lắm."

Cù Huyền Tử lúc này mới thoáng giật mình, quay sang phía anh mỉm cười.

" Không có, có lẽ lúc nảy có uống chút rượu nên em hơi choáng một xíu thôi, Triệu Du em không sao."

" Vậy thì tốt rồi, vậy giờ anh đưa em về."

Trên suốt quãng đường, cả hai vui vẻ trò chuyện cùng nhau rất nhiều, cho đến lúc, xe dừng trước cửa nhà Cù Huyền Tử, cậu lại như không muốn xuống xe, Triệu Du lúc này khẽ gọi cậu.

" Lão Cù?"

" Triệu Du, mai anh đi đường bình an nhé, đến nơi anh gọi cho em có được không?" Cù Huyền Tử đột nhiên xoay người sang ôm anh.

Triệu Du đứng hình mất vài giây, xong cũng phản ứng lại, tay cũng nhanh chóng choàng qua ôm lấy cậu, mỉm cười nói.

" Được, đến nơi sẽ gọi điện cho em, bây giờ ngoan, vào nhà nghỉ ngơi đi, có được không?"

Cù Huyền Tử lúc này mới lưu luyến rời khỏi vòng tay anh, nhẹ gật đầu. Bước xuống xe, trở vào nhà, Triệu Du vẫn đậu xe ở đấy đến khi cậu đã vào nhà thì anh mới rời đi.

______________

Hôm sau, sau hơn gần 8 tiếng bay, Triệu Du cũng đã đến nơi, vốn dĩ đang rất mệt nhưng mà anh cũng nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho Cù Huyền Tử.

Chuông reo chưa được bao lâu đầu dây bên kia đã có người trả lời.

" Lão Cù, anh vừa đến nơi."

" Vậy sao anh không nghỉ ngơi đi rồi hẵn gọi cho em? Anh bay lâu như vậy sẽ rất mệt đó."

" Anh không sao Lão Cù, chỉ là muốn báo với em một tiếng."

" Anh mau tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi, nếu không sẽ bệnh đó."

" Um, anh biết rồi, tạm biệt."

" Tạm biệt."

Cúp máy rồi Triệu Du cũng nhanh chóng tắm rửa, ăn uống một chút, và cuối cùng anh đã đánh một giấc dài cho đến sáng hôm sau.

_____________

Từ hôm đó đến nay đã là hơn một tuần Triệu Du cùng Cù Huyền Tử không liên lạc với nhau. Cù Huyền Tử bên này ngày nào cũng đến trường quay từ sáng sớm đến tối muộn mới về nhà. Bên đó Triệu Du cũng không khá hơn là bao, anh lao đầu vào đống tài liệu từ ngày này đến ngày khác.

Cho đến ngày thứ 10 cuối cùng cũng giải quyết xong đống công việc đó, nhìn vào đồng hồ đã không còn sớm nữa anh quyết định trở về nhà.

Không gian tĩnh mịch xung quanh căn phòng làm Triệu Du rơi vào đống suy nghĩ, nghĩ thế nào ánh lại gọi cho Cù Huyền Tử.

Cù Huyền Tử đang nằm thư thái ở nhà thấy số anh gọi cậu liền mỉm cười mà bắt máy.

" Alo, giờ này bên đó là nửa đêm mà, sao anh không ngủ gọi cho em làm gì?"

"...."

Không nghe thấy tiếng trả lời, Cù Huyền Tử lại lần nữa nói, trong giọng điệu không che giấu trêu đùa.

" Sao vậy? Nhớ em à?"

" Ừm, anh đang nhớ em, rất nhớ em."

Vốn chỉ định đùa anh một tí cho vui, lại không ngờ tới  câu trả lời của anh. Lần này người rơi vào im lặng chính là cậu, trái tim trong lồng ngực vốn đang bình thường giờ phút này lại đập nhanh đến lạ thường.

" Lão Cù, không có em bên cạnh anh cảm thấy nơi đây thật trống trải, anh không quen cút nào, Lão Cù, Đế Miện cậu ấy nói đúng, hình như em đã chiếm giữ trái tim anh mất rồi, hình như..anh thích em mất rồi."

"...."

" Lão Cù, thế giới 7 tỉ người ngoài kia anh không cần ai cả, anh chỉ cần một mình em thôi có được không?"

Cù Huyền Tử cố gắng bình tĩnh hết mức có thể, nhưng mà trái tim trong lồng ngực cậu nó đang nhảy múa rộn ràng, thật lâu sau cậu mới khó khăn lên tiếng.

" Triệu Du, anh có biết em đợi lời này của anh, đợi bao nhiêu lâu rồi không?"

" Lão Cù, em..em nói thật sao?"

Nghe anh hỏi vậy cậu lại giở giọng trêu ghẹo anh

"Nhưng mà Triệu tổng đây thật không có thành ý gì cả, tỏ tình người ta lại qua điện thoại như vậy sao?"

Triệu Du ngay lập tức trả lời.

" Chờ anh."

" Được."

Và rồi ngay trong đêm đó Triệu Du liền đặt vé máy bay trở về.

_________

Nếu bạn đang thích ai đó, thì hãy thử một lần can đảm bày tỏ với họ, biết đâu chừng họ cũng đang thích bạn thì sao?

Nào, mạnh mẽ lên đừng để bỏ lỡ nhau nhé....
___________

Hong biết đang viết cái dì nữa🤡

Đọc truyện vui vẻ

Này có thể coi là bù đắp được hong taaa?👉👈


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net