Chương 24 : Cướp Trên Biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau , Hứa Giai Kỳ trầm mặc ngồi trên chiếc máy bay loại hình lớn được thiết kế đặc biệt , tốc độ nhanh nhất thế giới . Hứa Giai Kỳ tuy có hơi kinh ngạc một chút nhưng nghĩ kĩ lại thì cũng không đến nỗi quá ngạc nhiên , Mộ Dung gia là gia tộc buôn bán vũ khí lâu năm , có loại vũ khí hủy diệt nào mà không có chứ . Có điều hôm nay Mộ Dung Phong điều động cả máy bay  quân dụng  tối tân chắc chắn là có việc rất quan trọng.

Hứa Giai Kỳ đưa mắt về phía khoang máy bay rộng lớn , ở đó chất đầy vũ khí cỡ lớn  . Tuy Hứa Giai Kỳ không có nhiều kiến thức về vũ khí nhưng nhìn qua cũng đủ biết đó đều là những loại  tiên tiến nhất , may ra chỉ có trong quân đội Mỹ . Nhưng dù sao đó cũng không phải là điều mà Hứa Giai Kỳ quan tâm . Cô đang ngồi trong lòng Mộ Dung Phong , cánh tay cứng như thép của hắn ôm chặt lấy cô . Đầu cô ngả vào khuôn ngực rắn chắc của hắn , tư thế vô cùng tự nhiên . Hứa Giai Kỳ tuyệt nhiên không hề có thái  độ bài xích với hành động quá sức thân mật này của hắn , dù gì cô cũng bị hắn ôm nhiều rồi nên cũng thành quen . Hứa Giai Kỳ tuy có không hiểu Mộ Dung Phong điều động nhiều người và mang theo nhiều vũ khí đến Trung Đông như vậy  để làm gì nhưng dựa vào những gì mà cô quan sát được thì phi vụ này có vẻ không đơn giản thậm chí là rất nguy hiểm . Nhưng nguy hiểm thì nguy hiểm , ở bên Mộ Dung Phong vẫn là lựa chọn tốt nhất đối với cô lúc này , mặc dù mấy lần trước suýt nữa cô  cùng hắn xuống gặp Diêm Vương uống trà nhưng cuối cùng vẫn là chưa chết , Hứa Giai Kỳ thật sự cầu nguyện lần này cũng vậy , mong rằng thượng đế vẫn sẽ mỉm cười với cô . Cô còn trẻ chưa trải hết sự đời , không muốn chết sớm như vậy 

Hứa Giai Kỳ bây giờ mới để ý Lam Hưng đang ngồi đối diện mình , anh ta hình như có không giống ngày thường , gương mặt không biểu lộ một chút cảm xúc nào  . Gương mặt căng thẳng thấy rõ , rốt cuộc là thế lực nào mà khiến cả Mộ Dung Phong và một người vốn vui vẻ như Lam Hưng lại căng thẳng đến mức này . Hứa Giai Kỳ có cảm giác mình là người ngoài cuộc , hình như ở đây chỉ có một mình cô là không hiểu chuyện gì xảy ra . Mộ Dung Phong không nói cho cô biết đang xảy ra chuyện gì , Lam Hưng cũng không nói là đến Trung Đông làm gì . Cô thực sự không đoán ra được

Cô không hiểu vấn đề thì đi ngủ thôi , sáng nay dậy có hơi sớm nên Hứa Giai Kỳ ngủ chưa đủ giấc bây giờ vẫn còn ít thời gian nên phải tranh thủ chợp mắt mới được . Chiếc máy bay trở Hứa Giai Kỳ không hổ danh là máy bay nhanh nhất thế giới tính đến thời điểm hiện tại , không đầy nửa ngày đã băng qua Đại Tây Dương , đi qua lục địa Á Âu , tiến thẳng đến Trung Đông . Qua nhiều giờ , máy bay tiếp tục xuyên qua làn mây trắng , Hứa Giai Kỳ vẫn ngủ say như chết  mặc kệ trời đất bên ngoài ,  Mộ Dung Phong cũng nhắm mắt tựa đầu vào cô . Cả hai người đều khá mệt mỏi vì lịch trình dày đặc , không có nhiều thời gian nghỉ ngơi dù đang bị thương . Chứng kiến cảnh tượng thân mật hết sức mờ ám , đám Louis đưa mắt nhìn nhau có vẻ như mối quan hệ giữa Mộ Dung Phong và Hứa Giai Kỳ ngày càng vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ . Việc Mộ Dung Phong quyết định mạo hiểm vì Hứa Giai Kỳ đã chứng minh vị trí đặc biệt của cô trong lòng hắn . Hắn đối với cô là thật lòng nếu đổi lại là trước đây Mộ Dung Phong sẽ tuyệt đối không bao giờ làm như vậy , đối với hắn lợi ích luôn được đặt lên hàng đầu còn an nguy của những người khác hắn không quan tâm , đương nhiên việc mà hắn làm luôn luôn đúng vừa có thể đạt được mục đích vừa không gây tổn hại đến ai .

Chiếc máy bay không đỗ xuống sân bay mà lại đỗ xuống một sân golf rất rộng lớn , thảm cỏ xanh mướt được cắt tỉa khá khéo . Hứa Giai Kỳ tỉnh táo trở lại rồi theo Mộ Dung Phong xuống máy bay , Lam Hưng và đám Louis cũng rảo bước theo sau . Vừa mới đi được một đoạn thì một chiếc xe Mercedes lao tới , cả đám vào trong xe xuất phát đến địa điểm tiếp theo 

Tới hải cảng New York, đoàn người xuống xe rồi lên một chiếc quân hạm . Chiếc quân hạm này là loại hình mới nhất do Mộ Dung gia sản xuất , được trang bị vũ khí và thiết kế vô cùng tiên tiến , uy lực của nó là tương đối lớn . Mấy chiếc quân hạm trước đây rõ ràng là không sánh bằng . 

Hứa Giai Kỳ trợn tròn mắt khi nhìn thấy một hàng đoàn thuyền lớn nhỏ được xếp thẳng hàng , bất giác có hơi do dự . Sao không ai nói cho cô biết là đi tàu , nói về tàu thuyền thì cô không có ấn tượng tốt đẹp mấy . Máy bay hay ô tô thậm chí là tàu sắt cô đều có thể đi được duy chỉ có tàu thuyền thì cô bó tay , chắc không ai biết là cô bị say sóng cực mạnh . Bây giờ phải đi thuyền với thời gian khá dài cô sợ mình sẽ không trụ được đến ngày mai mất 

"Giai Kỳ , cô chắc là mình ổn đấy chứ ?"Lam Hưng quan sát thấy nét mặt trắng bệch , xanh tái của Hứa Giai Kỳ từ khi bước lên thuyền liền cất giọng đầy lo lắng .

"Vậy anh nói xem nhìn tôi có chút nào gọi là ổn không ?" Hứa Giai Kỳ cảm thấy vô cùng nôn nao trong người , cô khó chịu đến mức rất muốn ói ra nhưng không thể được . Đầu óc quay cuồng , kể từ lúc đoàn thuyền xuất phát cô dường như không còn sức lực , cả người mềm nhũn chỉ ngồi chết dí ở một chỗ không đi được đâu cả . Mộ Dung Phong có chuyện quan trọng cần phải xử lý nên đã sớm rời đi , bây giờ Hứa Giai Kỳ đang ở trong phòng nghỉ để lấy lại sức

"Cô không nói với tôi là mình bị say sóng " Lam Hưng cau mày khi nhận thấy rõ dáng vẻ mệt mỏi , rũ rượi của Hứa Giai Kỳ . Chưa bao giờ anh ta trông thấy cô thiếu sức sống như bây giờ , không có một tí sức lực nào cứ như là một cái xác chết vô hồn

"Anh thậm chí còn chẳng thèm báo cho tôi biết một tiếng ,  còn dám trách ngược lại tôi ?" Hứa Giai Kỳ tức giận , bất giác than thầm . Cái tên Lam Hưng này còn dám trách cô . Không ai nói với cô là sẽ đi thuyền chỉ nói là đến Trung Đông , cô làm sao mà dự tính trước được . Nếu nói cho cô biết sớm hơn thì cô còn kịp chuẩn bị mấy liều thuốc say sóng , giờ thì hay rồi thuốc thang không có cô cảm giác mình sắp ngất đến nơi 

"Lam lão đại , lão đại chúng tôi bảo anh đến phòng thuyền trưởng ngay lập tức . Có tin mới rồi đây " Beak không biết từ đâu bước đến bộ dạng có vẻ rất gấp gáp . Lam Hưng nghe xong chỉ nhíu mày " Hứa Giai Kỳ thì sao ? " anh ta ngước nhìn Beak rồi lại nhìn xuống Hứa Giai Kỳ đang dùng tay vỗ ngực khuôn mặt nhăn nhó  , cất giọng đầy lo lắng

"Lam lão đại không phải lo , John sẽ chăm sóc cho chủ mẫu " Lam Hưng nghe xong mới cảm thấy an tâm , không còn  nhiều thời gian anh ta sải những bước dài đi cùng Beak tiến vào phòng thuyền trưởng , trước khi đi anh ta còn không quên trấn an Hứa Giai Kỳ "Cô cố chịu một chút , John sẽ đến ngay "

Beak và Lam Hưng tiến rất nhanh vào phòng thuyền trưởng . Gương mặt của Mộ Dung Phong hết sức u ám , khắp người tỏa ra luồng khí lạnh ghê người , ánh mắt chứa đầy sát khí 

"Phong , bên Lục Cảnh Đằng thế nào rồi ?"quan sát thấy nét mặt không mấy khả quan của Mộ Dung Phong , Lam Hưng lập tức lên tiếng chắc chắn đã xảy ra bất trắc gì thì thần sắc của Mộ Dung Phong mới như thế kia . Lục Cảnh Đằng không phải loại người dễ đối phó , Lam Hưng không phải đối thủ của anh ta . Sở dĩ Lam Hưng nhúng tay vào vụ này vì đã có Mộ Dung Phong chống lưng , anh ta không sợ nhưng thật không ngờ rằng tên Lục Cảnh Đằng này gian xảo hơn anh ta nghĩ . Quả nhiên không thể xem thường

"Hàng bị lấy đi rồi " Mộ Dung Phong thần sắc lạnh lùng , ngữ khí đầy mùi chết chóc

"Cái gì ?  lúc nào chứ ?  làm sao có thể ?"Lam Hưng dường như không thể tin nổi vào tai mình liền tuôn ra một tràng . Hành động nhanh như vậy sao , lô vu khí đó cần ba ngày nữa mới đến nơi , Lục Cảnh Đằng sao có thể chứ 

"Lam lão đại , xin đừng lo lắng quá . Điều này đã có trong dự tính của lão đại  " Louis lên tiếng , thật ra cũng không phải quá bất ngờ . Mộ Dung Phong sớm đã nghĩ tới điều này trước đó , phong cách làm việc của Lục Cảnh Đằng hắn là người hiểu rõ hơn ai hết  . Đi trước đối thủ một bước luôn là thượng sách nhưng áp dụng trong trường hợp này thì sai hoàn toàn rồi . Lục Cảnh Đằng hành động nhanh nhưng Mộ Dung Phong còn hành động nhanh hơn . Hắn đã sớm lập kế hoạch cho người mai phục , đoạt lại lô hàng trên đường vận chuyển 

"Lam Hưng , người tôi bảo anh chuẩn bị đã dùng được chưa ?" Mộ Dung Phong cất giọng lạnh nhạt , sát khí tỏa ra vô cùng đáng sợ . Trò chơi bây giờ mới chỉ chính thức được bắt đầu , một vụ giao tranh trên biển chuẩn bị nổ ra . Lam Hưng cũng lờ mờ đoán được ý đồ của Mộ Dung Phong liền nhếch mép mỉm cười "Đã sẵn sàng rồi , chỉ đợi lệnh của anh " quả nhiên Mộ Dung Phong chưa bao giờ làm anh ta thất vọng . Mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của hắn 

"Tốt , tuy nhiên Lục Cảnh Đằng không phải là người đơn giản . Phải hết sức đề phòng . Không được phép có một chút sơ hở " ánh mắt Mộ Dung Phong xoẹt qua một tia vô cùng lạnh lẽo ,khóe miệng cong lên tạo thành một đường cong tuyệt mỹ , đáy mắt hắn chứa đầy sự nguy hiểm khiến người khác nhìn vào bỗng cảm thấy gai người . Lam Hưng bất giác thở phào nhẹ nhõm , còn tưởng xảy ra chuyện gì lớn dựa vào thái độ tự tin của Mộ Dung Phong lúc này cầu mong sẽ không gặp bất trắc gì . 

Mộ Dung Phong và Lam Hưng đứng trong phòng thuyền trưởng , chăm chú theo dõi bọn thuộc hạ đang vận chuyển vũ khí trên màn hình lớn . Nét mặt Mộ Dung Phong trầm ngâm thấy rõ , một giây cũng không rời khỏi màn hình . Bảy con tàu không lớn lắm thuộc nhóm của Mộ Dung Phong tản ra trong chốc lát , tuy nhiên những con tàu này vẫn đảm bảo cự ly an toàn tuyệt đối , vừa có thể bảo vệ vừa có thể hỗ trợ lẫn nhau .

Lam Hưng hiểu hành động của Mộ Dung Phong , mấy con tàu  giãn cách để bảo vệ lẫn nhau , đồng thời nếu một con tàu bị bắn trúng thì vụ nổ và mảnh vụn sẽ không làm ảnh hưởng đến những con tàu khác . Đây chính là một nước cờ thông minh , có tính toán cẩn thận và là sự phối hợp vô cùng ăn ý 

"Lão đại , bọn chúng hình như đã bắt đầu nghi ngờ " Louis lên tiếng , việc trên thuyền vận chuyển của Lục gia ngày càng có nhiều người canh phòng nghiêm ngặt hơn đã chứng tỏ bọn chúng đã bắt đầu đánh hơi thấy mùi nguy hiểm 

Mộ Dung Phong không thay đổi sắc mặt khi nghe Louis thông báo , Lục Cảnh Đằng không ngốc đến nỗi không nhận ra điều bất thường . Việc thuận buồm xuôi gió là không thể xảy ra nên đề phòng cũng là chuyện chẳng đáng ngạc nhiên .Khi nào thời cơ chín mùi , hắn sẽ ra tay còn bây giờ chưa phải là lúc . 

"Tiếp tục giám sát , không được lơ là dù chỉ một giây " Mộ Dung Phong lãnh đạm, sắc mặt không thay đổi xem ra tình huống này vẫn chưa phải đáng sợ lắm  

"Vâng , lão đại " Louis gật đầu lên tiếng . Louis trước nay là người cầu toàn , cẩn thận nên Mộ Dung Phong hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của anh ta .  Mộ Dung Phong bất giác nhìn quanh ngó quất , nhận thấy sự thiếu vắng của Hứa Giai Kỳ hắn cất giọng đều đều "Hứa Giai Kỳ đâu ?" 

"Chủ mẫu đang ở trong phòng nghỉ ngơi , cô ấy bị say sóng rất nặng nên tạm thời không thể di chuyển ạ " Beak lập tức trả lời , có John đang chăm sóc cho Hứa Giai Kỳ nên anh ta cũng không quá lo lắng 

"Bảo John chăm sóc tốt cho cô ấy , đừng để cô ấy khó chịu quá " gương mặt Mộ Dung Phong hơi giãn ra  , hiện tại đang là thời điểm nhạy cảm nên hắn không thể rời khỏi phòng thuyền trưởng . Có John đang chăm sóc cho Hứa Giai Kỳ , hắn cũng có thể an tâm hơn

"Dạ " Beak cung kính truyền lệnh của Mộ Dung Phong qua máy bộ đàm sau đó lại tiếp tục công việc của mình . Ở trong phòng nghỉ ngơi , John đang dốc sức chăm sóc cho Hứa Giai Kỳ đang dở sống dở chết , cũng nhờ John cho uống vài liều thuốc say sóng nên Hứa Giai Kỳ đã tạm thời ổn định hơn một chút 

"Cô mà cũng có lúc thành ra bộ dạng này sao ?" John cất giọng trầm trầm trầm mang ý cười , hiếm  khi thấy Hứa Giai Kỳ trở nên mềm yếu như thế này . Anh ta có hơi không quen

"Anh còn nói nữa có tin tôi cắt lưỡi anh " Hứa Giai Kỳ nạt nộ , liếc xéo về phía John 

"Được rồi , tôi đùa thôi mà .Tôi tưởng  Hứa Giai Kỳ cô không sợ trời không sợ đất thế mà lại sợ đi thuyền hả ?" John cười cười khiến Hứa Giai Kỳ không biết là anh ta thật lòng hay đang nói đùa nữa 

"Tôi cũng chỉ là người bình thường thôi . Còn nữa , anh nói thiếu rồi ngoài sợ đi thuyền ra thì tôi còn sợ một thứ nữa " Hứa Giai Kỳ đứng dậy cau mày đáp

"Vậy sao ?"John cất giọng lạnh lùng tay vẫn  tiếp tục  thu dọn đống thuốc trên bàn quay người đi ra ngoài. Hứa Giai Kỳ thấy vậy liền vội lên tiếng  "Anh không muốn biết sao ?"

"Tôi không rảnh đến mức đó , nếu cô đã ổn định lại rồi thì tôi phải đi giúp lão đại . Nghỉ ngơi cho tốt đi "John ngoái đầu lại nở một nụ cười nửa miệng . Hứa Giai Kỳ nghe vậy chỉ hừ một tiếng , không muốn biết thì thôi cô cũng không có nhu cầu nói cho anh ta biết . Hứa Giai Kỳ ngồi tựa vào ghế , từ từ nhắm nghiền mắt lại . Bỗng một tràng súng nổ ra làm long trời lở đất khiến Hứa Giai Kỳ choàng mở mắt , cô đứng dậy tiến về phía bên ngoài khoang tàu  . Khung cảnh bên ngoài khiến gương mặt Hứa Giai Kỳ không giấu nổi ngạc nhiên . Mộ Dung Phong đã bắt đầu cho người hành động , khói bay nghịt trời bên trên bầu trời  là rất nhiều máy bay trực thăng , khung cảnh trên chiếc thuyền đối diện có lẽ là thuyền của Lục gia , khung cảnh vô cùng hỗn loạn . Mọi thứ diễn ra cứ như trong phim bom tấn Holywood vậy . Mộ Dung Phong làm vụ này lớn thật , Hứa Giai Kỳ chưa bao giờ tận mắt chứng kiến cảnh tranh đoạt đẫm máu như thế này trên biển bao giờ , đúng là rất kích thích 

Mộ Dung Phong quả nhiên hành động nhanh gọn chỉ chưa đầy ba mươi phút đã tiêu diệt hết đám người ở chiếc thuyền đối diện , bị đánh úp nên bọn người của Lục gia không kịp trở tay .Bùng , mặt biển đột nhiên phát tiếng nổ cực lớn . Hứa Giai Kỳ đưa mắt nhìn về nơi phát ra tiếng nổ , nó ở vị trí cách xa con tàu của Mộ Dung gia nhất nổ tung , rồi biến thành một biển lửa cháy rừng rực 

"Lão đại , chúng ta đã phong tỏa thành công đám người Lục gia "Louis thông báo qua hệ thống liên lạc , mà hình hơi rung nhẹ vừa rồi mới chỉ là lượt bắn đầu tiên 

"Tốt , xác định vị trí lô hàng . Tiêu diệt gọn gàng bọn chúng , không để lại một mống người "Mộ Dung Phong cất giọng lạnh lùng , ngữ khí không che đậy mùi máu tanh

"Dạ " Louis cung kính trả lời qua máy bộ đàm, chỉ không đầy một phút sau đó đã nghe thấy tiếng súng nổ rát tai . Thần sắc của Mộ Dung Phong lộ vẻ  tàn khốc chưa từng thấy . Cuộc đấu súng diễn ra vô cùng kịch liệt và chưa có dấu hiệu dừng lại 

"Chuẩn bị "Beak nói ngắn gọn , tay đặt lên nút bấm "Bắn " đồng thời John phát lệnh " Lượt thứ hai " tất cả các quân hạm và tàu ngầm nhả đạn về vòng vây phía trước 

"Bùng"người ở trên tàu Mộ Dung Phong không còn nghe thấy tiếng đạn nổ nữa mà chỉ thấy trên vùng biển phía xa đột nhiên xuất hoa băng tung toé lên trời , cột nước dâng cao như thác lũ . Ầm ,cột nước vẫn còn chưa rơi xuống , một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên , khói lửa bốc đầy trời . Nước kết hợp cùng lửa tạo thành một cảnh tượng độc đáo và thần bí vô cùng.Những chiếc quân hạm của đổi phương lúc này đã hoà thành một với biển lửa , những mảnh vỡ bay tung toé khắp tứ phương rồi rơi tự do xuống biển , bị đại dương nuốt chửng

"Quá đã , Phong . Chúng ta thành công rồi , quả ngư lôi này có sức công phá khủng khiếp thật đấy" qua màn hình hệ thống  Lam Hưng xuất hiện thay thế cho hình ảnh của Louis với vẻ mặt đầy hưng phấn   

"Đừng vội vui mừng , tôi không tin Lục Cảnh Đằng lại dễ dàng bị đánh bại như thế " Mộ Dung Phong không thay đổi sắc mặt , cất giọng trầm trầm . Đã ba mươi phút trôi qua , đoàn tàu của Mộ Dung Phong không gặp một chút trở ngại hay nguy hiểm nào , đây không phải phong cách làm việc Lục gia cũng không phải tác phong thường ngay vốn có của Lục Cảnh Đằng . Lục Cảnh Đằng là một phần tử nguy hiểm đến mức không thể lường trước được , thứ anh ta yêu thích nhất là hoa máu nở rộ trên đầu dao mũi nhọn , vì vậy vỏ bọc yên tĩnh cũng có thể tiềm tàng sự nguy hiểm có thể phản kích một cách bất ngờ nhất . Chút tấn công nhỏ nhặt này chẳng đáng là gì cả , thé có nghĩa đây mới chỉ là dạo đầu ?

"Có phải anh đa nghi quá không ? hàng rõ ràng đã về tay chúng ta rồi mà "Lam Hưng trầm giọng  nhìn Mộ Dung Phong , trò chơi vẫn chưa kết thúc sao chẳng lẽ vẫn còn nội hàm gì đó . Anh ta tạm thời chưa đoán ra

Bảy con tàu vừa ở trên và dưới mặt biển lao nhanh về phía trước , để lại đằng sau lưng những đốm lửa  và những mảnh vỡ từ những con tàu của Lục gia bị nổ tung . Mặt biển dần trở nên phẳng lặng . Màn hình hiển thị đột nhiên nhấp nháy , chứng tỏ tín hiệu đang có người xâm nhập . Louis là người thông thạo máy tính nhất nên nhanh chóng làm những thao tác bàn phím 

"Lão đại , đối phương yêu cầu nói chuyện " Louis kết nối với Mộ Dung Phong qua bộ đàm , đối phương chỉ xâm nhập để nói chuyện chứ không tấn công vào hệ thống

Mộ Dung Phong cất giọng lạnh lùng "Nối máy"

Louis lại gõ tạch tạch trên bàn phím , vài giây sau màn hình hiển thị nháy một cái rồi hiện lên một bóng hình quen thuộc . Là bóng hình của một người đàn ông , khuôn mặt vô cùng kiều diễm yêu mị . anh ta ngồi trên ghế sofa , một tay xoay xoay ly rượu vang một tay cầm một tẩu thuốc lá nghi ngút khói . Anh ta nở nụ cười mê hoặc hướng về phía Mộ Dung Phong " Thế nào , khởi đầu vui vẻ chứ ?"

Nhìn lên màn hình , Lam Hưng hơi nhíu mày , cuối cùng cũng lộ diện rồi . Đối thủ không đội trời chung với Mộ Dung Phong , Lục Cảnh Đằng

Mộ Dung Phong bình thản ngồi dựa vào thành ghế thuyền trưởng , hắn lạnh lùng nhìn Lục Cảnh Đằng qua màn hình "Rất kích thích nhưng thế này vẫn hơi ít"

Lục Cảnh Đằng nhếch mép cười yêu mị , thể hiện tâm trạng rất vui vẻ , gương mặt anh ta toát ra vẻ phong tình vạn chủng hiếm gặp . Anh ta lắc lắc ly rượu vang trong tay rồi ngẩng lên nhìn Mộ Dung Phong " Tôi quên mất đối thủ của tôi là Mộ Dung lão đại , mới chỉ có mấy con tàu nổ tung thôi mà làm sao có thể khiến anh thoả mãn , Hahhaha" vừa nói anh ta vừa dựa vào phía sau một cách nhàn nhã , cứ như mấy con tàu vừa bị huỷ lúc nãy chỉ là món đồ chơi , không đáng bận tâm đối với anh ta .

Mộ Dung phong vẫn dõi mắt nhìn người dáng vẻ yêu mị của Lục Cảnh Đằng , sắc mặt không hề thay đổi , ánh mắt lạnh lùng chứa đựng sự uy nghiêm tuyệt đối . Lục cảnh đằng cũng biết mộ Dung Phong không phải là người thích nhiều lời với anh ta nên liền chuyển đối tượng  đánh mắt sang Lam Hưng ở bên cạnh" Lam Hưng , đã lâu rồi không gặp . Xem ra phi vụ lần này , anh tìm được chỗ dựa vững chãi đấy nhỉ ? quan hệ tốt cũng có cái lợi không đùa được đâu"vừa nói anh ta vừa cười lớn cứ như việc Mộ Dung gia và băng đản mafia cùng hợp tác càng làm tăng giá trị của anh ta

Lam Hưng nhíu mày nhưng vẫn nở nụ cười tao nhã , thẳng thắn đáp lại" Tôi còn tưởng là ai , hoá ra là Lục lão đại của Lục gia . Lục lão đại , anh có vẻ nhàn rỗi quá nhỉ ?"

Lục cảnh đằng liền nở một nụ cười yêu mị , ánh mắt loé lên một tia sắc bén " Được rồi . Tôi cũng không rảnh để nói nhiều với hai vị , món quà tôi chuẩn bị vẫn đang chờ được bóc tem . Lô hàng lần này tôi không cần thiết nữa , chúc hai người có khoảng thời gian vui vẻ  . Còn nữa , Mộ Dung Phong mong rằng anh có thể bình an trở về nếu không thế giới này sẽ bớt đi một phần hứng thú"nói xong , Lục Cảnh Đằng cắt đứt liên lạc , màn hình liền nháy một cái.

Mộ Dung Phong lạnh lùng không lên tiếng , Lam hưng trầm ngâm "Không biết anh ta muốn giở thủ đoạn gì ?"

Bấy giờ đến lượt Louis hiển thị trên màn hình "Lão đại , mặt biển không phát hiện dấu hiệu bất thường , mọi thứ đều đang đi theo đúng quỹ đạo "

Mộ Dung Phong lãnh đạm " Các tàu hãy kiểm tra toàn bộ" , Lục Cảnh đằng không phải là người vô vị , chắc chắn anh ta không rảnh đến nỗi nối liên lạc để tán chuyện phiếm  , bên trong nhất định là có nội hàm, càng là thứ sạch sẽ , càng che dấu sẽ càng trở nên nguy hiểm. 

"Lão đại , những con tàu khác đã bị người của chúng ta chiếm lĩnh , tuy nhiên tôi phát hiện bọn chúng có mang theo rất nhiều thuốc nổ thuộc tính kim loại , tôi đoán bọn chúng đã giấu không ít thuốc nổ trên tàu của chúng ta. Không còn nhiều thời gian nữa ,  lão đại và chủ mẫu cần rời khỏi đó ngay lập tức "còn chưa kịp cắt đứt liên lạc với Louis , John đã từ đâu xuất hiện trên màn hình hệ thống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net