Chương 212

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chuyện cổ phiếu Mộ thị bị rớt giá, vốn dĩ buổi sáng muốn cùng em nói, sau lại quên mất."     sau khi Mộ Tiêu Vân nói chuyện điện thoại xong Hạ Minh Hòa liền lên tiếng.

"Việc này không quan trọng." Mộ Tiêu Vân mỏi mệt đánh ngáp, "Công ty phát sinh loại chuyện này, 35% cổ phần nằm trong tay một thiếu niên mới 18 tuổi, nếu cổ phiếu còn có thể tăng lên thì đó chính là có vấn đề, bất quá......" Mộ Tiêu Vân dừng một chút, khóe miệng gợi lên một ý cười, "Ngày mai sẽ tăng lên."

Hạ Minh Hòa nhướng mày: "Ngày mai?"

"Đúng, ngày mai."

===================================

Mộ gia

"Hữu Thành, đi, chúng ta đi làm." Diêu Tinh Tinh nhìn Mộ Hữu Thành ngồi ở trên sô pha xem TV , có loại cảm giác hận rèn sắt không thành thép. Từ buổi sáng đến buổi chiều, bà đã nói thật lâu, nhưng người nam nhân này chính là không đi.

"Ta còn có mặt mũi đi làm?" Mộ Hữu Thành có chút tự sa ngã, kiện tụng thua, có lẽ thắng ông cũng sẽ không thống khoái, nhưng mà thua lại ở toà án bị nhi tử cùng vợ trước chỉ trích như vậy, sáng nay báo chí nói ông ngay cả cầm thú cũng không bằng, trong lòng ông có thể vui vẻ sao.

Bọn họ đều chỉ trích ông không phụ trách vợ trước cùng nhi tử, nhưng mà Mộ Hữu Thành tự hỏi, nếu ông phụ trách vợ trước cùng nhi tử thì Tinh Tinh cùng Tiêu Lâm tìm ai chịu trách nhiệm.

Ông biết không nên cùng Diêu Tinh Tinh có liên quan, nhưng chuyện tình cảm ai có thể khống chế được? Nếu Lý Ngải Thanh oán hận như vậy vì sao trước khi ly hôn không nói ra, còn có Tiêu Vân...... Đã từng là nhi tử ông yêu thương trở nên quá hoàn toàn xa lạ, Mộ Tiêu Vân không biết Lý Ngải Thanh dạy dỗ đứa con trai này thế nào, nhưng hiện tại ông đã minh bạch Tiêu Vân hận ông.

Đến công ty nhất định sẽ bị Lý Đức Quân chế giễu, lần này ông đã thua hoàn toàn. Lý Đức Quân đối với công ty có tư tâm, Mộ Tiêu Vân cùng Lý Đức Quân nếu hợp tác, Mộ Hữu Thành không biết có nên khuyên hay không.

Ông có điểm đau đầu.

"Công ty ông cứ như vậy từ bỏ sao? Đây là công ty ông vất vả có được, cho dù không thể làm chủ tịch, ông còn có 35% cổ phần, ông cùng Mộ Tiêu Vân ngang nhau."

"Không, tôi không có 35% cổ phần." Mộ Hữu Thành nhắm mắt lại, ông cảm thấy Tinh Tinh thực phiền, làm ông không có thời gian nghỉ ngơi. Ông im lặng một hồi, đứng dậy muốn đi ngủ.

"Cái gì không có 35% cổ phần, tôi không rõ." Diêu Tinh Tinh giữ chặt Mộ Hữu Thành, "Ngày hôm qua...... Ngày hôm qua Mộ Tiêu Vân giống như cũng nói qua lời như vậy, rốt cuộc đây là có ý tứ gì?"

"Tinh Tinh, tôi rất mệt."

"Vậy thì tôi không mệt sao? Mộ Hữu Thành, tôi không danh không phận theo ông 9 năm, vậy thì tôi không mệt sao? Hiện tại nhi tử  ông muốn cùng ông phân gia sản, tôi là đang giúp ông, tôi đây là đang quan tâm ông, vậy là tôi sai sai rồi sao?" Diêu Tinh Tinh nói nói, nước mắt đã chực tràn ra.

Mộ Hữu Thành vừa thấy bà khóc chỉ phải đầu hàng: "Là về vật liệu của công trình mới của chính phủ, vật liệu kia là tôi mượn Hạ Thanh Hòa."

"Hạ Thanh Hòa? Đệ đệ Hạ Thanh Hòa cùng Mộ Tiêu Vân quan hệ tốt như vậy,  Hạ Thanh Hòa khẳng định sẽ đứng ở bên Mộ Tiêu Vân."

"Lúc ấy tôi không nghĩ đến vấn đề này, mà lúc ấy Tiêu Vân...... Cũng không nghĩ tới Tiêu Vân sẽ nhẫn tâm như vậy. Tôi cùng Hạ Thanh Hòa ký hiệp ước, hắn cho tôi mượn vật liệu, ta dùng  3% cổ phần Mộ thị làm thế chấp, nếu đến kỳ trả không được thì cổ phần đó sẽ thuộc về hắn."

"3% cổ phần tương đương là 3 trăm triệu, thật tốt cho Hạ Thanh Hòa." Diêu Tinh Tinh nghe xong, giận sôi máu. "Vật liệu này có thể giá trị bao nhiêu tiền?"

"Là không đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng chúng ta mua không được." Mộ Hữu Thành nói âm thanh có chút nặng nề, "Mấy hôm trước Mộ Tiêu Vân dùng giá cả thị trường mua 3% cổ phần, cho 3 trăm triệu. Sổ tiết kiệm ở trong ngăn kéo trong, tôi biết bà ngày thường không xem cái này, bà cầm đi. Tôi thật sự mệt mỏi."

"Hữu Thành......" Diêu Tinh Tinh còn muốn nói cái gì, nhưng nhìn bóng dáng Mộ Hữu Thành, trước kia luôn cao lớn, nhưng bây giờ thật hiu quạnh. Diêu Tinh Tinh biết, có một số việc phải dựa vào chính mình. "Đại hội cổ đông ngày mai ông phải đi sao?"

"Tôi có thể không đi sao?" Mộ Hữu Thành lưu lại những lời này rồi cất bước đi.

Ngày hôm sau

Đại hội cổ đông

Cổ phiếu Mộ thị đang rớt giá, công trình của chính phủ còn chưa có bàn giao hơn nữa đầu năm còn phải giao phó vài mấy công trình nhưng chính phủ cũng chưa có thông qua, hơn nữa chủ tịch sắp đổi thành thiếu niên 18 tuổi, mà cổ phiếu này không có lập tức rớt đến điểm thấp nhất đã là trời cao chiếu cố.

"Tiêu Vân, vị này chính là?" Khi Mộ Tiêu Vân và Hạ Thanh Hòa cùng nhau xuất hiện, mọi người đều ngây ngẩn, duy nhất không cảm thấy kỳ quái đại khái cũng chỉ có Mộ Hữu Thành.

Đối với nghi vấn của Lý Đức Quân, cậu cười cười giải thích: "Tổng tài tập đoàn Hạ thị Hạ Thanh Hòa, mọi người có lẽ không cảm thấy xa lạ đúng không?"

"Đương nhiên đương nhiên, nhưng Hạ tổng tài hiện tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?" Lý Đức Quân nghi hoặc chính là điều này.

"Để tôi giải thích đi, tôi từ thủ hạ của Mộ Đổng mua 3% cổ phần Mộ thị cho nên hiện tại, tôi xuất hiện ở chỗ này với tư cách là một cổ đông của Mộ thị ".

"Cái gì?" Lời nói của Hạ Thanh Hòa nói làm mọi người nhất thời không hiểu rõ.

Mọi người đem tầm mắt nhìn Mộ Hữu Thành, không rõ Mộ Hữu Thành vì sao lại đem cổ phần bán, Mộ thị bất động sản phát sinh sự tình gì sao? Hay là bởi vì kiện tụng thua? Mọi người tuy rằng nghi hoặc nhưng lại không dám hỏi.

Sự tình của Hạ Thanh Hòa sự tình ai mà không biết? Đừng nói thành phố B, ngay cả thương nhân cả nước cũng biết đến ba chữ đại danh đỉnh đỉnh Hạ Thanh Hòa.

"Kỳ thật mọi người hẳn là cao hứng mới đúng ". Mộ Tiêu Vân lần này không có đoạt vị trí của Mộ Hữu Thành, mà là đi ngồi bên cạnh Hạ Thanh Hòa, "Cổ phần của Mộ thị chúng ta đang rớt xuống, có Hạ tổng tài gia nhập cổ phiếu tuyệt đối có thể bay lên."

"Thì ra Vân Vân để ta làm đá kê chân." Hạ Thanh Hòa trêu chọc.

"Đá kê chân như Hạ đại ca quá quý, tôi sao có thể đem lót" Mộ Tiêu Vân cũng hài hước đáp lời.

Hai người ngươi tới ta lui, ở trong mắt mọi người xem ra hai người có quan hệ cực tốt. Sự tình của Mộ Tiêu Vân chỉ sợ những người ngồi ở chỗ này đều đã rõ ràng, mà quan hệ của Mộ Tiêu Vân cùng Hạ Thanh Hòa, thông qua nhịp cầu là Hạ nhị thiếu gia, mọi người biết giờ phút này ngồi ở chỗ này là một nam nhân nguy hiểm như vậy khẳng định là tới giúp Mộ Tiêu Vân. Không muốn cùng Hạ Thanh Hòa trở thành kẻ thù, như vậy thì không thể đối đầu cùng Mộ Tiêu Vân.

"Tôi có một nghi vấn,  3% cổ phần của Hạ tổng tài là đại biểu cho tập đoàn Hạ thị sao?" Người này chỉ là tiểu cổ đông ngày thường không nói chuyện, cho dù công ty có chuyện gì hắn cũng không đoạt nổi bật, bất quá ngày thường đối với Mộ Hữu Thành là luôn tôn trọng.

Mà hiện tại lời hắn nói ra thật ra là nhắc nhở mọi người. Hạ Thanh Hòa đại diện cho Hạ thị, như vậy tuy rằng chỉ có 3% cổ phần nhưng ở trong mắt mọi người, Mộ thị liền thành một mạch với Hạ thị cũng giống như công ty con. Cứ như vậy, Mộ thị bất động sản sớm hay muộn ở trên thương trường sẽ bị xoá tên.

"Không." Hạ Thanh Hòa tất nhiên cũng hiểu ý của đối phương, "3% cổ phần này là tôi lấy danh nghĩa cá nhân mua, cùng tập đoàn Hạ thị không có quan hệ. Nói cách khác cũng chính là cá nhân tôi đầu tư kiếm tiền sinh hoạt phí thôi." 3 trăm triệu mà muốn kiếm tiền sinh hoạt phí?

"Một khi đã như vậy,  đại hội tuyển cử bắt đầu đi. Tùy nói không biết có bao nhiêu người tham dự tuyển cử, nhưng cá nhân ta tuyển Mộ Tiêu Vân." Lý Đức Quân mở miệng, "Tiêu Vân được bộ giáo dục công nhận là thiên tài, lấy sự thông minh của cậu khẳng định sẽ đem Mộ thị chúng ta phát triển càng tốt."

"Nhưng Mộ Tiêu Vân mới mười tám tuổi, vẫn là một học sinh, trường học cùng công ty hai đầu chạy, có thể được không? Lại nói đổng sự  của một công ty như thế nào có thể là một cái thiếu niên mới 18 tuổi? Cá nhân tôi vẫn chọn Mộ Đổng, công ty là Mộ Đổng một tay sáng lập, chúng ta tuy rằng đều chiếm hữu cổ phần, nhưng công ty phát triển cho tới hôm nay, không có người nào so với ngài thích hợp hơn." Có tiểu cổ đông phản đối.

"Ta nghĩ chính là ông ấy đã ngồi lâu lắm mới quên như thế nào để đam đương vị trí chủ tịch. Nói câu khó nghe , Hạ tổng tài mua trong tay ông ấy 3% cổ phần, tuy rằng chúng ta không biết nội tình, nhưng là......" Lý Đức Quân nói đến đó thì ngừng lại.

"Mọi người yên tâm, có lẽ ta mới vừa tiếp nhận không nhất định có thể làm được tốt, nhưng ta sẽ không hiểu liền hỏi, ta sẽ cùng mọi người thương lượng, sẽ không tự ý định đoạt."

"Ta cũng ủng hộ Mộ Tiêu Vân."

"Ta ủng hộ Mộ Đổng."

"Ta ủng hộ Mộ Tiêu Vân."

"Ta cũng ủng hộ Mộ Tiêu Vân."

Kết quả bỏ phiếu, Mộ Tiêu Vân lấy 62% cổ phần dẫn đầu.

"Tôi có ý tưởng này, chính là về kết cấu cấu thành công ty." Mộ Tiêu Vân mỉm cười hai mắt đảo qua mọi người, "Mộ Đổng ở vị trí này cũng ngồi mười mấy năm, xưng hô Mộ Đổng này Mộ Đổng cũng nghe mười mấy năm, hiện tại sửa cũng có chút không có nhân tình."

"Vậy ý của ngươi là?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net