Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn Cố Trầm và Chu Hiểu Đình nói chuyện, có người tò mò vây lại hỏi: "Cái gì mà Phòng Sale?"

Chu Hiểu Đình nhìn thoáng qua quần chúng vây xem: "Tôi giới thiệu cho Cố Trầm một chỗ làm."

Chu Hiểu Đình là thành viên hội học sinh. Bởi vì gia đình có bối cảnh tốt, có thể tiếp xúc nhiều mối quan hệ xã hội, nhân mạch cũng tương đối rộng. Mới vừa năm nhất cô đã thành lập một clb rồi vừa làm vừa học, thường xuyên trợ giúp cho mấy bạn học có gia cảnh khó khăn tìm việc làm thêm. Chuyện này sinh viên đại học A đều biết. Nhiều người nhận ân tình của Chu Hiểu Đình. Hiện giờ Chu Hiểu Đình mới vừa học năm 2, nhưng cũng đã tích cực chuẩn bị tranh cử hội trưởng Hội Học Sinh. Nghe nói người ủng hộ rất nhiều.

"Học tỷ học tỷ, bọn em cũng muốn tìm công việc để làm ngoài giờ học, rèn luyện năng lực một chút, thuận tiện kiếm chút tiền tiêu vặt nữa." Có tân sinh tiến đến chỗ Chu Hiểu Đình, cười hì hì hỏi: "Nhưng em không muốn làm sale, có vị trí nào khác không?"

"Các cậu có thể lên web trường tìm thử, tôi có mở một topic chuyên môn, sẽ định kỳ đăng tin công việc. Các cậu có thể xem qua, nếu cảm thấy hứng thú thì đem sơ yếu lý lịch của các cậu, chủ yếu là thành tích thi đại học và sở trường đặc biệt gửi đến hòm thư cuẩ tôi." Chu Hiểu Đình kiên nhẫn chỉ điểm cho bọn họ: "Thường thì nữ sinh sẽ tương đối thích làm gia sư."

Nghe Chu Hiểu Đình nói xong, Cố Tú thò qua tiếp lời cười nói: "Chu học tỷ tốt lắm. Tôi nghe vài vị học trưởng trong đội bóng rổ nói, Chu học tỷ giới thiệu cho anh tôi làm sale chung cư, bình thường không có tuyển nam đâu, cũng không tuyển học sinh. Bọn họ giống như căn bản là không cần thực tập sinh, chỉ cần người có kinh nghiệm thôi. Bởi vì anh tôi vội vã kiếm tiền, Chu học tỷ mới cố ý giúp anh ấy tìm công việc này. Nghe nói bán được một căn thôi là có thể kiếm hai ba vạn tiền hoa hồng rồi."

"Hai ba vạn? Nhiều tiền vậy sao?" Nhóm tân sinh đang vây quanh ở bên cạnh xem náo nhiệt tức khắc kinh hô ra tiếng. Vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Chu Hiểu Đình và Cố Trầm.

"Học tỷ, chị còn có ——"

"Không còn nữa." Chu Hiểu Đình nhíu nhíu mày: "Công việc này là điều kiện trao đổi để tôi mời Cố Trầm gia nhập đội bóng rổ. Cố Trầm chơi bóng lợi hại thế nào các cậu cũng biết rồi đó. Tôi không ra điều kiện thì sợ là cậu ấy không chịu gia nhập đội bóng rổ."

Nghe Chu Hiểu Đình nói như vậy, mọi người cũng không thể phàn nàn gì nữa. Cố Trầm chơi bóng lợi hại là sự thật. Chu Hiểu Đình đã nói rõ đây là điều kiện trao đổi, bọn họ không chơi bóng rổ cũng không có bản lĩnh để gia nhập đội bóng rổ, đương nhiên cũng không có tư cách để Chu Hiểu Đình mở cửa sau.

Chu Hiểu Đình một câu đẩy lùi nhiệt huyết dâng trào của đám tân sinh viên, lại nhìn về phía Cố Tú: "Cậu cũng không cần hâm mộ anh mình. Tôi giúp cậu ấy tìm việc, không phải cũng cho cậu cơ hội sao. Người ta yết giá rõ ràng chỉ nhận gia sư 700 điểm đại học, tôi cũng cho cậu cơ hội đi phỏng vấn. Cậu chuẩn bị cho tốt, tranh thủ tín nhiệm của chủ nhà. Đừng lãng phí cơ hội tôi cho cậu."

Lời này của Chu Hiểu Đình lập tức hấp dẫn chú ý của các tân sinh viên.

"Cái gì? Cái gì? Vậy là học tỷ cũng giới thiệu công việc cho Cố Tú sao?"

"Công việc một giờ hai trăm tệ, phụ huynh học sinh yêu cầu cao cho nên trả công cũng nhiều." Chu Hiểu Đình nhàn nhạt nói: "Điều kiện cụ thể thế nào các cậu tự lên mạng tra đi. Ai phù hợp điều kiện muốn nhận việc cũng có thể chuẩn bị một chút. Lỡ như Cố Tú không đậu, các cậu còn có cơ hội."

Nghe Chu Hiểu Đình nói, mặt Cố Tú lập tức trắng bệch. Cậu có chút khẩn trương bắt siết chặt hai tay, vô cùng đáng thương nhìn Chu Hiểu Đình: "Học tỷ yên tâm, em nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt, sẽ không để chị mất mặt."

"Chỉ mong là vậy!" Chu Hiểu Đình hừ một tiếng: "Thành tích thi đại học của cậu kém hơn yêu cầu của phụ huynh học sinh nhiều. Mấy ngày nay tranh thủ thời gian soạn bài, đem tinh lực đi lo chuyện của mình trước đi."

"Yên tâm đi." Hoắc Minh Chương duỗi tay ôm lấy bả vai Cố Tú, tràn đầy tự tin giúp hắn cam đoan: "Tôi tin tưởng Cố Tú nhất định không có vấn đề. Cậu ấy vừa đáng yêu vừa ngoan ngoãn, lại còn kiên nhẫn tinh tế như vậy, chủ nhà nhất định sẽ thích."

Huấn luyện viên quân sự đã ở thổi còi, Chu Hiểu Đình không nói nữa, quay đầu nhìn về phía Cố Trầm: "Cậu cũng chuẩn bị đi, học thuộc tài liệu chung cư chỉ là bước căn bản thôi, trước khi thực tập phải thông qua một bài kiểm tra. Bên kia yêu cầu xác nhận cậu xác thật cụ bị làm một người tiêu thụ chức nghiệp tu dưỡng.thực sự muốn tu dưỡng để trở thành một nhân viên sale"

Chu Hiểu Đình hất cằm ý chỉ đống tài liệu trong ngực Cố Trầm: "Trong đó có sổ tay nhân viên, tốt nhất cậu nên xem nhiều vào. Phân khúc khách hàng mà khu chung cư mới Đại Chu Thiên Hạ hướng tới đều là những người có tiềm lực kinh tế và địa vị xã hội cao, là tầng lớp tinh anh. Nếu bởi vì cậu quan hệ không tốt làm đắc tội khách hàng. Tôi ý tứ là nói, nếu xảy ra chuyện lớn, xác nhận cậu chính là người chịu trách nhiệm, thì không phải chỉ cần vỗ vỗ mông khách hàng cho bớt giận rồi từ chức là xong việc. Nghiêm trọng mà nói thì cậu sẽ bị yêu cầu bồi thường tổn thất kinh tế công ty, gánh vác trách nhiệm pháp luật."

Nghe thấy Chu Hiểu Đình nói đến hậu quả nghiêm trọng, nhóm tân sinh vốn dĩ còn đang tức giận bất bình, thậm chí âm thầm suy đoán vì sao Chu Hiểu Đình lại xem trọng Cố Trầm, giờ cũng lập tức tỉnh táo lại. Trong đầu không tự chủ được tưởng tượng ra viễn cảnh Cố Trầm vì nghiệp vụ kém mà đắc tội khách hàng lớn, bị công ty yêu cầu bồi thường tiền, thậm chí là bị Đại Chu Thiên Hạ cáo thượng toà án.

Như có một chậu nước lạnh dội thẳng xuống đầu, các bạn học vừa mới mới dâng lên hùng tâm tráng chí lập tức bị dập tắt. Ban đầu họ còn không nhịn được ảo tưởng trong lòng, nếu đổi mình thành Cố Trầm mà bắt được công việc này, nói không chừng cũng có thể bán được mấy căn, kiếm tám vạn mười vạn tiền hoa hồng. Sau khi tốt nghiệp có thể thuận lợi gia nhập Đại Chu Thiên Hạ luôn thì càng tốt.

Giờ mới thấy thật ra không đi cũng tốt, đỡ gặp phải chuyện không cẩn thận đắc tội mấy khách hàng lớn, cuối cùng tiền không kiếm được lại còn rơi vào cảnh gà bay trứng vỡ.

Đương nhiên, cũng có người cảm thấy mình có đủ phẩm chất và thực lực, tuyệt đối sẽ không lâm vào tình trạng bi đát đến vậy. Nhưng Chu Hiểu Đình nói nghe thực sự nghiêm trọng, bọn họ cũng không đến mức không biết điều mà đứng ra.

Cố Trầm biết Chu Hiểu Đình cố ý cường điệu như vậy là đang có dụng ý khác ý của Tuý Ông không phải ở rượu. Hắn cũng không thèm để ý, gật gật đầu nói: "Tôi đã biết."

Thấy Cố Trầm không có giống nàng cho rằng như vậy đảm nhiệm nhiều việc chứng minh chính mình, Chu Hiểu Đình chớp mắt. Lại lần nữa cảm khái cậu tân sinh này không chỉ có chơi bóng giỏi, tính cách cũng là kiểu người trầm ổn.

Sau khi giờ quân sự kết thúc, Cố Trầm ôm tài liệu đi clb bóng rổ đưa tin. Cố Tú thì bị bạn học vây quanh rủ đi nhà ăn, vừa đi vừa hỏi thăm về công việc gia sư kia. Cố Tú mềm như bông thanh âm ngẫu nhiên thổi qua tới: "Mọi người yên tâm, tôi sẽ soạn bài chuẩn bị giáo án tư liệu thật tốt...... Lỡ mà không đậu tôi sẽ cũng sẽ chia sẻ cho mọi người kinh nghiệm phỏng vấn...... Các cậu ưu tú như vậy, nhất định sẽ có người thành công...... Chu học tỷ là người tốt, biết thân thế tôi không tốt cho nên mới giúp tôi thôi......"

Cố Trầm lắc đầu.

Ngày đầu tiên đi đội bóng rổ đưa tin. Nghĩ đến chuyện Cố Trầm là tân sinh, học quân sự cả ngày đã rất mệt nên trong đội cũng chưa cho Cố Trầm nhiệm vụ huấn luyện gì. Huấn luyện viên chỉ khảo sát một chút kỹ năng ném 3 điểm và kỹ năng ném ngửa người ra sau (fade away?), sau đó hoàn thành chuẩn xác thì cho Cố Trầm trở về nghỉ ngơi.

Rời khỏi clb, Cố Trầm một mình rẽ đi nhà ăn. Giờ cao điểm cơm chiều đã qua, nhà ăn cũng không dư lại nhiều đồ. Cố Trầm tùy tiện đặt một chén lẩu không thêm sốt cay và bốn phần cơm, thuận lợi thu hoạch vài ánh mắt ngó xem đồ nhà quê.

Tùy tùy tiện tiện lấp đầy bụng, Cố Trầm quay về ký túc xá, vừa vào đã thấy trên bàn sách của mình có một cái bọc cuộn trong chăn bông. Cố Tú đang vùi đầu chuẩn bị giáo án nhìn nhìn Cố Trầm, cười nói: "Em thấy anh chưa ăn tối nên đặt cơm gà cho anh. Em sợ cơm nguội không ăn được nên mới dùng chăn bông bọc lên."

Cố Trầm mở chăn, lấy cơm hộp ra. Vẫn còn ấm áp.

Cố Tú cười hì hì nói: "Nhân lúc còn nóng, anh mau ăn đi."

Cố Trầm nói: "Anh đã ăn xong rồi."

Cố Tú sửng sốt: "Sao lại vậy được? Giờ này nhà ăn đâu còn gì?"

Cố Trầm nói: "Anh ăn lẩu cay, không thêm sốt cay, với bốn phần cơm."

Cố Tú còn chưa đáp lời, Vương Miểu cùng Hạ Thiêm đã "Phốc" cười ra tiếng: "Ai ăn lẩu cay không bỏ sốt mà còn muốn thêm cơm, thật là dế nhũi."

Cố Trầm không hé răng, mang cơm gà để lên bàn Cố Tú.

Cố Tú vẻ mặt khó xử: "Vậy làm sao bây giờ? Em cũng ăn không vô nữa, vậy không phải lãng phí sao."

Hạ Thiêm âm dương quái khí nói: "Tôi đã sớm nói cậu không cần chuẩn bị cơm chiều cho hắn. Đã lớn vậy rồi chẳng lẽ còn không biết đói bụng thì tự đi nhà ăn kiếm cơm sao. Đáng tiếc cho lòng tốt của cậu, tự mình luyến tiếc không ăn cơm đùi gà mà chỉ gọi có hai món chay, người ta cũng đâu có cảm kích!"

Cố Tú cúi đầu, vẻ mặt khổ sở.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net