Chương 31-32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một con linh dương sừng xoắn đủ để lấp đầy bụng 5 con liệp báo trưởng thành. Điều kiện tiên quyết là không có mấy tên cướp ngày tới chia phần.

Con linh dương chết chưa được lâu, đã có kên kên xoay quanh tụ lại trên không, bọn chó rừng theo sau liệp báo cách đó không xa nóng lòng muốn xông lên, tiếng kêu thê lương truyền đi rất xa, chó rừng không phải đối thủ của liệp báo, nhưng tiếng kêu của bọn chúng đưa tới vài tên khó đối phó, tỷ như linh cẩu.

Tới đầu tiên là 3 con linh cẩu. Là những gương mặt mới xuất hiện ở lãnh địa của Parson và Angelo, trên người bọn chúng có hoặc nhiều hoặc ít miệng vết thương, thoạt nhìn hơi gầy yếu, điều này cho thấy cuộc sống những ngày qua của chúng không tốt gì mấy.

Cuộc sống trên thảo nguyên phải cạnh tranh khốc liệt với sư tử, cho nên bọn chúng khá thê thảm.

La Kiều chưa từng gặp, anh em Parson cũng thế, lần đầu tiên thấy mặt 3 tên kia. Song phương đối mặt, đều hết sức cẩn thận.

Cả ba con linh cẩu này đến từ đàn của Dâng So trước kia. Từ sau khi Dâng So chết, đàn linh cẩu tan đàn xẻ nghé, hơn 39 con linh cẩu chia thành 5 thế lực, được 5 con linh cẩu cái có địa vị cao dẫn đầu, con nào cũng tranh làm thủ lĩnh, không ai nhường ai, sự việc chưa ngã ngũ thì bị đàn sư tử tập kích giết chết rất nhiều thành viên, là do đàn của Oroz làm.

Khi đang bị vây khốn, vài con nhân cơ hội bỏ trốn khỏi lãnh địa của Oroz, tạm thời bảo vệ tánh mạng. Những con linh cẩu mất đi lãnh địa chỉ có thể lang thang trên thảo nguyên. Phải luôn đề phòng sư tử, vì bất cứ con sư tử nào cũng tìm cách giết chết linh cẩu. Ngoài sư tử, còn có những đàn linh cẩu ích kỷ khác, một khi đi vào lãnh địa của bọn chúng, chờ đợi kẻ xâm nhập là tử vong đáng sợ.

Mấy đồng bạn của ba con linh cẩu này đi vào lãnh địa sư đàn Hawes, còn bọn họ thì tiến thẳng vào lãnh địa của anh em Parson. Đúng là hay không bằng hên, đàn sư tử Hawes đang gặp phiền toái, nên không rảnh chú ý tới mấy vị khách không mời, còn trên lãnh địa của hai anh em liệp báo thì không có sư tử và linh cẩu, điều này khiến 3 kẻ lang thanh tưởng mình có số hưởng, vừa ngửi được mùi máu tươi truyền trong không khí, liền háo hức chạy tới chỗ La Kiều giết con linh dương.

Chỉ có 3 con liệp báo trưởng thành nha!

Nhóm linh cẩu buông đề phòng mấy ngày nay xuống, cả ba xếp hàng ngang cạnh nhau, cúi đầu, nhe răng, bày ra bộ dạng uy hiếp từ từ tiến gần liệp báo và con mồi, tiếng rít bén nhọn khiến người người chán ghét.

Ba đứa ngây thơ cho rằng bản thân vẫn oai phong như ngày xưa, không làm mà hưởng, thật nực cười.

Ba ngày nay con trai mình chưa có gì nhét vào bụng, nên La Kiều không định từ bỏ con mồi, cho dù phải đối đầu với 3 con linh cẩu! Nếu là ngày xưa, hắn sẽ mang bọn nhỏ chạy trốn, nhưng hiện tại, con hắn cần phải ăn thịt tươi, cho nên La ba ba không tiếc mạo hiểm bản thân sẽ bị thương, chắn trước mặt linh cẩu.

La Kiều cúi đầu, bộ lông sau cổ dựng lên, gầm gừ giơ móng vuốt, cào mạnh xuống đất, ý đồ cảnh báo, chớ có tới gần!

Đây không phải lần đầu tiên La Sâm và La Thụy đối mặt với loại tình huống này, hai đứa không thể lãng phí thời gian quý báu ba ba tranh thủ cho, hai thằng ku con chả thèm để ý bọn linh cẩu, liều mạng cắn nuốt, ăn được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Tất nhiên không có chuyện Parson cùng Angelo để mặc La Kiều đối kháng với kẻ địch, hai con liệp báo giống đực hình thể và sức mạnh đều trội hơn, đi đến bên cạnh La Kiều, bày ra tư thế uy hiếp cảnh cáo bọn xâm nhập, chỗ này là lãnh địa của tụi tao, tốt nhất nên an phận lại đi!

Nhóm linh cẩu hơi do dự, nhưng sức hấp dẫn của thức ăn quá lớn, cả bọn đều bị lòng tham che mờ lý trí, xung đột là chuyện không thể tránh.

Từ xưa đến nay, sự ăn ý giữa Parson và Angelo không hề có đối thủ, cả hai chọn hai con cái chính giữa và bên phải, để con đực bên trái lại cho La Kiều.

Hiển nhiên La Kiều chẳng nói thêm lời dư thừa, vốn không am hiểu cách lấy thân báo chiến đấu, hắn liền biến thành hình người, tùy tay nắm lên nhánh cỏ cứng, đánh về phía con linh cẩu đực đang thấp giọng khiêu chiến.

Anh em Parson nghĩ La Kiều chỉ tính đuổi nó đi, nhưng chính chủ có ý khác nga, hắn muốn giết chết tên khốn này!

Con này so với Dâng Lợi lúc trước bị La Kiều giết thì nhỏ hơn một vòng, bằng vào tốc độ và kinh nghiệm, La Kiều lách ra phía sau đối thủ, một cước đá vào mông, thừa dịp nó chưa kịp phản ứng, hai đầu gối kẹp mạnh hai bên sườn, hai tay nhanh chóng quấn lên cổ nó! Con linh cẩu giãy dụa mãnh liệt, thiếu chút nữa cắn trúng cánh tay La Kiều, hắn nhanh nhẹn tránh thoát, hai tay càng thêm dùng sức, nhánh cỏ cứng như dây thép, gần như cắt đứt cổ con linh cẩu!

Hai anh em liệp báo và hai con linh cẩu cái còn lại đồng thời trừng lớn hai mắt, chẳng ngờ con liệp báo yếu nhất chỉ trong vài phút đã có thể giết chết một con linh cẩu?!

Có thể đã nhận ra phương thức chiến đấu của La Kiều dùng rất tốt, cả hai anh em liền làm theo, cùng là những động tác ban nãy, nhưng Parson và Angelo thực hiện có lực sát thương lớn hơn. Con linh cẩu dưới tay Parson chưa kịp giãy dụa đã chết, còn Angelo thì hơi mất chút thời gian, nhưng vẫn thuận lợi giải quyết đối thủ.

Ba con liệp báo xử gọn ba con linh cẩu trong vòng chưa đầy 10 phút, thật không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là anh em Parson cũng chưa từng nhẹ nhàng giết chết linh cẩu như thế.

Có thể là do trước đây, linh cẩu chưa từng thấy qua cách chiến đấu như vậy nên nhất thời lúng túng. Nhưng cả ba không bận tâm quá trình, chỉ coi trọng kết quả, linh cẩu chết, con mồi còn đó, vậy là đủ.

Lần đầu tiên La Kiều nhìn thấy hình dạng con người của anh em bọn họ, Angelo giống Parson, đều là tóc vàng, mắt hổ phách, ánh mắt sắc bén, nhưng khi thấy gương mặt hắn, La Kiều liền hiểu tại sao tên kia luôn duy trì hình dạng liệp báo, dựa theo cách nói của người hiện đại, hắn có một gương mặt bấy bì non xèo!

Đối với một kẻ ăn thịt tôn sùng sức mạnh mà nói, từ đó hết mức bôi bác mà.

Thấy La Kiều nhìn mình không chớp mắt, Angelo liền biến trở về hình dạng liệp báo! Kinh nghiệm đau thương lúc trước đi tán gái như ùa về, mỗi khi biến thành dạng người khoe mẽ với các nàng, 10 lần thì hết cả 10, các nàng ấy sau khi nhìn thấy đều ngoảnh đít bỏ đi, chỉ vứt lại đúng một câu, ta không có sở thích luyến đồng!

Có nàng còn ác hơn, trực tiếp nói với Angelo: "Anh em cùng mẹ sinh ra mà sao ngươi và Parson khác biệt lớn đến như vậy hả?"

Mà kể ra cũng hay, Angelo sống đến từng tuổi này mà tâm lý phản nghịch với anh trai còn chưa sinh ra, thật là một điều khó hiểu.

Dứt điểm bọn linh cẩu xong, nhóm liệp báo tiếp tục bữa ăn, chó rừng thấy màn vừa rồi liền quay đầu cách xa nơi đó mấy trăm thước, kên kên lập tức bu quanh xác ba con linh cẩu. Bọn chúng trời sinh là loài ăn xác thối, là những công nhân vệ sinh trên thảo nguyên, linh cẩu hay linh dương trong mắt kên kên chả khác gì nhau.

Sau khi cả bọn ăn no, con linh dương sừng xoắn còn lại rất nhiều, La Kiều dẫn hai thằng nhóc ăn đến độ cái bụng tròn xoe rời đi, tính tìm một chỗ râm mát nghỉ ngơi, thuận tiện dẫn bọn nhỏ vừa chè chén quá độ đi tiêu thực.

Hắn biết Parson và Angelo đi theo phía sau, đây là địa bàn của người ta, muốn đi đâu thì sao La Kiều quản được. Chẳng lẽ đến nhà người tá túc còn nói với chủ nhà rằng: "Ta muốn đi dạo, các ngươi đừng có theo."

Trung tâm lãnh địa có rất nhiều lùm cây, ngày đầu tiên La ba ba và hai con trai tới đây, Parson liền nói cho hắn biết tê giác sống ở chỗ đó nên đừng tới.

"Mấy tên to xác này có ý thức lãnh địa rất mạnh, tính tình lại thối, bọn họ sẽ đột nhiên lao từ trong lùm cây ra công kích ngươi. Nhất là tê giác mẹ dẫn con nhỏ theo, càng phải tránh xa."

Cuối cùng, La Kiều dẫn hai con tới lùm cây cách đó mấy trăm thước, tìm một bóng cây cổ thụ, nằm xuống nghỉ ngơi.

La Sâm và La Thụy ăn no liền thích đùa giỡn, hai anh em rượt đuổi nhau xung quanh La Kiều, ngẫu nhiên còn trèo lên cây, bị ba ba kêu xuống, thì chuyển thành ôm đầu và chân trước La Kiều mà giỡn liên tục.

La Kiều rất kiên nhẫn với hai thằng ku nhà mình, Parson nằm nghiêng nhìn một hồi, đột nhiên nói: "Nếu ngươi có thể sinh cho ta vài đứa, bọn nhỏ khi lớn sẽ trở thành những liệp báo ưu tú nhất."

Nani?!

"Tiếc cái ngươi lại là giống đực, chậc, tiếc quá."

A, ngại quá, ta là giống đực! A phi, vì cái lông gì hắn phải áy náy chứ hả?!

"Nhưng giao phối hoàn toàn không thành vấn đề, đúng không?"

Parson vừa nói, vừa đứng lên đi tới trước mặt La Kiều, giơ chân đẩy La Kiều ngửa ra một bên, dẫm lên người hắn, cúi đầu nói: "Trực tiếp làm hay muốn ta dựa theo cách truyền thống tới cầu yêu hả?"

Hai nhóc con muốn chạy lại bên người La Kiều, liền bị Angelo dẫm cái đuôi, không thoát được.

La Kiều ngớ người, không, không phải hắn đã chia con mồi cho Parson và Angelo rồi sao, vì cái lông gì mà vị huynh đài này còn muốn làm cái chuyện kia hả? Hay là, ăn no ấm cật hả trời?

Làm như thế là không có nghĩa khí à nha!

"Ta đã đem con mồi phân cho các ngươi rồi..."

"Đúng vậy a, cho nên ta mới biết ngươi thích ta nhiều đến thế."

"A?"

"Nếu không thích, sao ngươi chia con mồi cho ta chứ?" Parson thấy La Kiều bắt đầu giãy dụa, liền biến thành hình người, quỳ trên mặt đất, trực tiếp dùng một tay đè hai chân trước, tay kia nắm phần da lông sau cổ hắn, gương mặt tuấn tú tươi cười, cúi đầu liếm cái mũi La Kiều, "Với lại, ngươi đã đi theo ta tới lãnh địa của ta, tất cả ở đây, đều thuộc về ta, hiểu chưa?"

Đây là cái logic báo đạo gì thế hả?!

"Chính vì thế ngươi mới kêu tới đây đó hả?"

"Đúng vậy a."

Parson không chút che giấu chủ ý, làm La Kiều cảm thấy có một dòng máu nóng dồn lên não, suýt chút nữa không kềm được. Thì ra, hắn bị một con liệp báo lừa sao?!

Ai cũng nói liệp báo tính tình thẳng thắng không phải sao? Ở đâu mọc ra một con biến dị phúc hắc vậy hả?

"Ba ba, ngươi buông ba ba ta ra!"

La Sâm và La Thụy lớn tiếng kêu, ngặt nỗi tụi nó không giãy khỏi móng vuốt Angelo được, còn bị cái tên "Lớn đầu mà như trẻ con" vò thành quả cầu, gẩy tới gẩy lui chơi đùa.

La Kiều nhìn mà tức ói máu, mịa nó! Đè ông mày còn chưa đủ, đến con của ông mà cũng không buông tha, đúng là khinh báo quá đáng mà!

Ngay tại thời điểm báo sinh* của La Kiều gặp phải nguy cơ lớn nhất, Parson đột ngột ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn về lùm cây cách đó không xa, lỗ tai nghe được âm thanh thở phì phò, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện bên cạnh lùm cây, La Kiều nhanh chóng quay đầu nhìn, thị lực siêu cấp của liệp báo giúp hắn nhìn thấy rõ cái bóng đen kia.[Thay vì người là nhân sinh, thì em ấy là báo sinh.]

Tê giác?!

*********

Cúc hoa La Kiều cường hơn cả tiểu cường. Lần nào cũng hút chết. Mà ta biết người có hoàn cảnh na ná em ấy nhoa, hắc hắc hắc

Chương 32

Trước mắt La Kiều là một con tê giác toàn thân đen nhánh, cái đầu nhỏ hơn tê giác trắng, nhưng với thể trọng gần 2 tấn thì đối với liệp báo, nó chính là một con quái cỡ bự đó. Một con tê giác con mới sinh không lâu đứng kế bên được mẹ bảo vệ chặt chẽ. Con mẹ nhìn có vẻ khẩn trương vô cùng, không ngừng thở phì phì, hình như đang phòng bị cái gì đó.

Anh em Parson và Angelo quá quen mặt mấy người hàng xóm này, cả hai đều biết, khi tê giác đang nuôi con rất ít khi ra khỏi những lùm cây trên lãnh địa, thật bất thường khi con này đột nhiên xuất hiện ở đây.

Cho đến khi một con tê giác khác xuất hiện, nhóm liệp báo mới vỡ lẽ.

Con mới đến cũng là con của con mẹ, nhưng khi con mẹ sinh và nuôi đứa sau thì sẽ đuổi đứa lớn đi, cho dù đã trưởng thành hay chưa. Con tê giác kia chưa trưởng thành hoàn toàn, rất quyến luyến mẹ mình, nên cứ bồi hồi quanh quẩn không chịu rời đi, nên bị bà mẹ coi là uy hiếp cho đứa con mới sinh, nếu tình hình cứ thế phát triển, xung đột là chuyện không thể tránh khỏi.

Nhóm liệp báo phải lập tức rời đi, nếu cứ tiếp tục ở chỗ này, rắc rối sẽ dây vào người, bà mẹ nóng ruột không hề biết nói lý lẽ, một khi cho rằng ngươi nguy hiểm sẽ lập tức tấn công ngay.

Angelo thả La Sâm và La Thụy ra, hắn cùng Parson khẩn trương rời đi cơn bão do 3 con tê giác tạo thành, nếu không nhanh chân, có thể cả 2 con sẽ lao tới tấn công bọn họ. Hai nhóc con chạy về bên người La Kiều, đây là lần đầu tiên bọn nhỏ nhìn thấy tê giác, có hình thể cường tráng cùng cái sừng dài dọa người trên đầu, nên bị dọa sợ, khi được ba ba bảo hộ phía sau, cả hai liền bị điều mới lạ thu hút.

La Thụy đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm ba con tê giác, một lát sau, đột nhiên ngẩng đầu nói với La Kiều: "Ba ba, thiệt nhiều thịt..."

La Kiều bị những lời này dọa sợ tới mức suýt quỳ rạp trên mặt đất, quay đầu nhìn La Sâm, thấy rõ ràng tên nhóc này cũng đồng ý với lời em trai. Hắc tuyến mọc đầy trên đầu La Kiều, con trai thân yêu, mấy đứa vừa mới ăn no mà?

Chẳng lẽ phương thức giáo dục của hắn có vấn đề thật sao, đến tê giác còn nghía tới, chuyện này nghịch thiên lắm lắm a...

Parson lẫn Angelo cũng nghe thấy lời La Thụy nói, cả hai đồng loạt nhìn La Kiều, vị này làm cách nào có thể nuôi ra được thằng con như thế vậy? Mà, hắn nuôi là liệp báo thiệt hả? Không phải loại biến dị nào đó chứ?

Có chỗ nào giống liệp báo a, rõ ràng là hai con mèo tham ăn...

La Kiều yên lặng quay đầu, tránh tầm mắt cả hai, lặng lẽ rơi nam nhi lệ, nuôi con người ta thành như vậy, La Kiều chỉ đành thành tâm xin lỗi bà mẹ liệp báo đã khuất.

Sau khi đàn voi rời đi, đàn sư tử Oroz trải qua những ngày bình thản, các bà mẹ vẫn như trước suốt ngày bận rộn vì đàn con, hùng sư thường xuyên bị đuổi ra khỏi nhà trên danh nghĩa tuần tra lãnh địa, đến lúc ăn cơm mới đúng giờ trở về.

So với bên đó, thì bầy sư tử Hawes đang lâm vào phiền toái.

Từ sau khi Oroz và các bà vợ giết chết hai hùng sư và một mẫu sư của đàn, những mẫu sư còn lại liền mang 3 sư tử con về nới trung tâm lãnh địa, rời xa vùng biên giới để tránh bị trả thù và những kẻ nhân cơ hội đục nước béo cò khác. Nhưng tin tức sư đàn Hawes không có hùng sư vẫn lan truyền nhanh chóng.

Ngẫm lại xem, 7 mẫu sư trẻ tuổi mỹ mạo cường tráng, cùng một khối lãnh địa vô chủ, có nghĩa là gì?

Cho dù là con sư tử ngốc đến độ đầu toàn hơi nước đều đã nước miếng tung bay, hai mắt tỏa sáng, món hời béo bở đó, các anh em!

Căn cứ quy tắc, có lợi mà không chiếm chính là thằng não tàn, bắt đầu có số lượng lớn các hùng sư lưu lạc xuất hiện xung quanh lãnh địa của đán sư tử Hawes, còn có những đàn xung quanh định nhân cơ hội cháy nhà hôi của nhằm mở rộng lãnh thổ, lại thêm những mẫu sư bị đuổi ra khỏi đàn có âm mưu hất cẳng chủ nhà nhào vô chiếm đất.

Trong lúc nhất thời, đàn sư tử Hawes lâm vào tình trạng bốn bề thọ địch. Khó xử ở chỗ, trong đàn có 3 sư tử con, một khi những hùng sư khác phát hiện sẽ lập tức giết tất cả. Các bà mẹ sao đành lòng bỏ rơi con mình, không còn cách nào, mẫu sư có địa vị cao nhất - Tổ Oa và em gái Toa Oa mang 3 đứa nhỏ tạm thời trốn vào sâu trong khu rừng mọc gần một dòng sông khô cạn ở phần trung tâm lãnh địa, trong khoảng thời gian này, các nàng cố gắng tránh chạm mặt với các sư tử khác. Các mẫu sư đều hiểu, trong đàn không thể thiếu hùng sư, nên phải có mẫu sư lưu lại.

Có 5 mẫu sư lưu lại, 2 trong số đó là loại tiến hóa, còn lại là loại nguyên thủy, tất cả đều có quan hệ huyết thống, nên có sự nhất trí trong chuyện lựa chọn đấng lang quân tương lai, phải cường tráng, dũng cảm, thiện chiến, quan trọng nhất là năng lực sinh sản phải mạnh![Bỗng dưng muốn cười, há há há]

Về phần loại tiến hóa hay nguyên thủy thì không thành vấn đề. Đương nhiên, loại tiến hóa tốt hơn, Oroz chính là cái ví dụ sống động. Tuy rằng mấy mẫu sư trong đàn của Hawes từng nghĩ đến việc quyến rũ Oroz tới đàn của mình, nhưng từ trước đến nay Oroz đều cùng một chỗ với mấy bà vợ, khiến các nàng khó xuống tay, huống hồ đám mẫu sư Valentina khó nhằn lắm. Vì thế các mẫu sư trong đàn Hawes đành lấy lui làm tiến, chọn chồng trong nhóm các hùng sư lưu lạc, ít ra phải có hàng tốt lẫn trong đó chứ?

Trong nhóm các lãng tử lang thang tính nhào vô hôi của, có 2 hùng sư La Kiều biết, đó là Filet và Herault.

Không biết nên nói 2 tên đó hên hay xui đây, bọn họ không gặp được 5 mẫu sư, mà vô tình gặp Tổ Oa và Toa Oa dẫn con đi vào rừng ẩn thân.

Filet và Herault đã trưởng thành rất nhiều, tông mao rậm rạp hơn, nhưng chỉ liếc mắt một cái, các nàng liền nhìn ra bọn họ còn chưa phát dục hoàn thiện, ngoại trừ cái đầu lớn một chút và là loại tiến hóa, thì chả còn tác dụng khác.

Toa Oa giấu kín 3 sư tử con vào bụi cây, mình thì che trước đó, thấp giọng rít gào với Filet và Herault, cảnh cáo chớ có bén mảng tới gần. Tổ Oa nhảy ra, giơ vuốt đe dọa, cho dù hai tên trẻ trâu này tới vì mục đích gì thì chị em bà đều không có hứng thú! Tốt nhất nên lập tức rời đi!

Tiếng gầm gừ của Toa Oa đưa tới hai mẫu sư loại tiến hóa, vừa lúc hai nàng ở gần đó, nhìn thấy Tổ Oa giằng co với hai anh em kia, lắc lắc cái đuôi, khinh miệt nói: "Lông mọc còn chưa mọc hết còn bày đặt đến xem náo nhiệt. Các bà muốn tìm đàn ông đích thực, chứ không phải bọn choai choai!"

Tin về đàn sư tử Hawes truyền tới tai Oroz, tuy mặt ngoài sư vương có vẻ chẳng để tâm, nhưng ngẫu nhiên hỏi Valentina có nên nhân cơ hội lần này khuếch trương lãnh địa không?

"Khuếch trương lãnh địa?" Valentina còn chưa nói xong, Hoắc Na đi tới, ngẩng đầu nhìn ông chồng quý mến, "Anh yêu, anh định khuếch trương lãnh địa, hay là mở rộng hậu cung, cưu mang những mẫu sư đáng thương của sư đàn Hawes, tỷ như Tổ Oa xinh đẹp nào đó hử?"

Được rồi, hình tượng lăng nhăng đã gắn sâu gắn chặt với Oroz trong lòng các bà vợ, đúng là các nàng từng có suy nghĩ khuếch trương lãnh địa, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc để chồng mình đi thông đồng với mấy ả trong đàn Hawes!

Valentina rút chân trước bị sư tử con đùa giỡn, lơ đãng vươn ra móng vuốt sắc bén, quay đầu mị hí mắt nhìn Oroz.

Vì thế, sư vương kiêu ngạo đành, cúi đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net