một nửa ổ bánh mì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Xin chào mọi người, tôi là Seok Matthew. 

Trước đây các bạn biết đến tôi với vai trò là quản lí kiêm trợ lí của diễn viên Han Yujin, người luôn xuất hiện bên cạnh cậu Han Yujin trong mỗi sự kiện và lịch trình quan trọng. Còn hôm nay tôi xuất hiện ở đây với một vai trò khác, để kể lại cho mọi người nghe một câu chuyện từ rất nhiều năm về trước, liên quan đến những tin tức không tốt về quá khứ của cậu diễn viên tên Han Yujin đang nổi lên dạo gần đây. 

Nhưng tôi sẽ không kể câu chuyện này dưới tư cách là quản lí cũ của cậu Han Yujin, mà là kể lại dưới tư cách là anh trai ruột của nạn nhân trong câu chuyện bạo lực học đường ở trường cũ liên quan trực tiếp đến Han Yujin và người chồng hiện tại của cậu ấy, Kim Gyuvin. Đúng vậy, cô gái xấu số trong tin đồn được lan truyền gần đây, cô gái đã nhảy từ tầng thượng của trường cấp ba xuống chọn cách tự kết liễu cuộc đời mình trước kì thi tốt nghiệp chẳng còn mấy tuần nữa chính là em gái ruột của tôi, Lee Wooyeon.

Mọi người hẳn đang có cùng một câu hỏi, vì sao tôi bảo mình và Wooyeon là anh em ruột nhưng người mang họ Seok người mang họ Lee đúng không? Chúng tôi vốn xuất thân từ một gia đình có bố mẹ làm giảng viên đại học nhưng họ không may qua đời vì tai nạn giao thông nên tôi và em gái được đưa đến trại trẻ mồ côi để nuôi dưỡng và chăm sóc. Mấy năm sau đó tôi và em gái được hai gia đình khác nhau nhận nuôi, em gái tôi được một gia đình người Hàn nhận nuôi nên cái tên Seok Jihyun được thay thế bằng cái tên Lee Wooyeon theo họ của bố mẹ nuôi, còn tôi được một gia đình Hàn kiều về nước nhận nuôi, sau đó sang định cư ở Canada nên vẫn được giữ lại họ, chỉ có thêm một cái tên tiếng anh cho dễ gọi. 

May mắn của chúng tôi là được nuôi nấng bởi những gia đình tử tế, mặc dù tôi đã cùng gia đình sang Canada còn em gái ở lại Hàn Quốc nhưng chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau bằng cách trao đổi nhật kí hàng năm vào kì nghỉ giáng sinh. Dù anh em chúng tôi sống xa nhau nhưng vẫn biết rõ về cuộc sống của nhau thông qua những trang nhật kí. Em gái tôi là người sống rất có mục tiêu và mơ ước. Con bé và tôi đã hứa hẹn với nhau khi nào em gái tôi tốt nghiệp cấp ba, nó sẽ cố gắng giành được học bổng để đi du học và đoàn tụ với nhau ở Canada. Con bé đã làm được rồi, nó đã giành được học bổng chính phủ từ một trường đại học danh giá top đầu ở Canada. Tôi còn nhớ như in cái ngày nó gọi điện thoại thông báo với tôi rằng chúng tôi sắp được gặp lại nhau, sắp được đoàn tụ với nhau sau chục năm dài xa cách vì nó đã giành được học bổng mà nó luôn mơ ước. Em gái của tôi đã nỗ lực nhường nào để chúng tôi có thể sớm gặp lại nhau chứ? 

Ngay khi tôi những tưởng mình sắp được sống những ngày hạnh phúc nhất trên đời khi có em gái bên cạnh, bố mẹ trên thiên đường có thể an lòng rồi vì anh em có thể đoàn tụ bên nhau thì cũng là lúc tôi nhận được tin dữ. Em gái tôi mất, người ta bảo vậy, nó mất do nhảy từ trên tầng thượng của trường cấp ba xuống đất, người chỉ kịp giật nẩy mấy cái dưới sân rồi ra đi tại chỗ, mắt vẫn chưa nhắm cũng không có một lời trăn trối nào để lại.  Cảnh sát và pháp y vào cuộc rồi nhưng chỉ kết luận qua loa rằng em gái tôi do sức khỏe tâm thần không ổn định nên đã chọn cách tự kết liễu đời mình. Nhưng chỉ có tôi mới biết mọi sự chẳng phải vậy, em tôi chẳng tự dưng lại chọn cách kết liễu cuộc đời mình trong khi nó còn quá nhiều hoài bão và mơ ước còn dang dở. 

Tôi vốn định im lặng không lên tiếng, tôi đã chọn im lặng quá lâu vì sợ tiền bạc và quyền lực của những người liên quan đến cái chết của em gái mình, năm đó tôi chỉ mới 20, ở nước ngoài, không quyền, không tiền, không có chỗ dựa dẫm để có thể kêu oan cho em mình. Bốn năm qua khi trở về Hàn Quốc tôi đã âm thầm điều tra, tôi đã nhẫn nhịn để chờ ngày có thể làm cho mọi chuyện sáng tỏ, nhưng dường như những người năm xưa liên quan đến cái chết của em gái tôi đều cho rằng người chết rồi thì không đáng nói, họ muốn nói sao cũng được, họ muốn vẽ chuyện gì để dắt mũi dư luận cũng chẳng sao. Em gái tôi chết rồi, chết không đối chứng, em gái tôi chết rồi họ muốn nói gì mà chả được. Nên tôi quyết định không im lặng nữa khi họ đã chạm đến giới hạn của tôi. 

Ở đây tôi vẫn còn giữ cuốn nhật kí những ngày cuối đời của em gái mình, trong nhật kí em gái tôi có ghi rất chi tiết, em gái tôi Lee Wooyeon từng cùng với Kim Gyuvin hẹn hò khi cả hai học năm cuối cấp, trong nhật kí còn có tấm ảnh chụp lúc hẹn hò cùng Kim Gyuvin, đáng tiếc là bị xé mất chỉ còn một nửa. Chính Han Yujin là người chen vào mối quan hệ của em gái tôi và Kim Gyuvin, khủng bố con bé liên tục bằng những bài đang ẩn danh và lôi kéo sự công kích của mọi người trên diễn đàn trường dẫn đến chuyện con bé bị rối loạn lo âu cuối cùng phải chọn cách tiêu cực nhất kết thúc cuộc đời của mình. Mà trước khi con bé nhảy xuống, còn có người chứng kiến được Han Yujin đã ở trên tầng thượng đó cùng em gái tôi. 

Tôi không xuất hiện trước công chúng để chỉ trích ai cả, tôi chỉ xuất hiện ở đây để đòi lại công bằng cho em gái mình "

Gyuvin đưa tay đóng màn hình máy tính, không khí cả căn phòng khách tại nhà anh lúc này vô cùng căng thẳng. Vậy là đã rõ được nguyên nhân vì sao Matthew khẳng định cái chết của em gái liên quan đến Yujin và Gyuvin

"Trong cuốn nhật kí đó rốt cuộc đã viết cái gì chứ? Mày và Lee Wooyeon từng hẹn hò thật à? "

Ricky quay sang hỏi Gyuvin, chính hắn cũng cảm thấy nghe xong có chút lung lay

" Mày quên là Lee Wooyeon có bệnh à mà lại tin những lời một người bị tâm lý đa nhân cách nói "

" Chẳng lẽ đến viết nhật kí cũng bị đa nhân cách sao? Tao cứ nghĩ đối với người tâm lý có vấn đề thì đấy phải là lúc người ta viết xuống sự thật chứ? Bác sĩ tâm lý vẫn hay khuyên vậy mà? "

" Nhưng rõ ràng những điều Matthew nói đâu hề đúng? "

Gunwook cắt ngang 

" Matthew nói rất rõ, em gái anh ấy viết trong nhật kí bản thân cùng Gyuvin hẹn hò vào năm học lớp 12, là Yujin chen ngang mối quan hệ đó giữa hai người và công kích Wooyeon trên diễn đàn trường mới khiến em gái anh bị rồi loạn lo âu. Nhưng mà sự thật câu chuyện năm đó đâu phải như thế? Lee Wooyeon không hề viết sự thật vào trong nhật kí, cô ta chỉ viết những gì cô ta tự vẽ ra mà thôi "

" Chi tiết tấm ảnh là thế nào? Anh từng cùng Lee Wooyeon chụp ảnh cùng nhau sao? "

Yujin ngồi im lặng từ nãy đến giờ mới lên tiếng quay sang hỏi Gyuvin. Anh không vội trả lời nhưng anh chắc chắn là không hề có gặp riêng đi chơi riêng cùng Lee Wooyeon lần nào chứ đừng nói là chụp cùng khung hình riêng như đang hẹn hò. 

" Ảnh chung với lớp thì có, nhưng ảnh riêng thì không hề "

" Anh khẳng định "

" Chẳng lẽ bây giờ em lại nghi ngờ anh và Lee Wooyeon có gì sao? "

Gyuvin nhìn Yujin hỏi lại, bây giờ nên tập trung giải quyết vấn đề, ngày xưa cậu cũng từng ghen tuông lồng lộn lên vì chuyện của Wooyeon rồi kia mà, còn có điều gì ngày trước chưa sáng tỏ sao?

" Đến cả người trong cuộc như chúng ta còn hoang mang tự vấn nhau thế này thì người ngoài có thể không tin chuyện này sao? "

Gunwook nói một câu xoa dịu tình hình

" Quan trọng phải đợi công bố xem quyển nhật kí đó của Wooyeon cô ta đã viết cái gì và tấm ảnh chỉ còn một nửa kia là bức ảnh như thế nào. Seok Matthew có khi cũng chỉ là vì quá tin tưởng vào những thứ em gái để lại nên mới làm nhiều chuyện như thế. Nếu công bố ra mà quyển nhật kí đó hoàn toàn là những chuyện mà em gái anh ta tự vẽ ra sai hoàn toàn so với sự thật thì chẳng phải là anh ta đã trách nhầm Yujin và Gyuvin rồi sao? "

Ricky ngẫm nghĩ một lúc nói, không cần xem xét hết hắn cũng biết Seok Matthew có thể đã trách nhầm rồi, vì tin tưởng em gái mà đánh đổi nhiều thứ như vậy, bản thân anh ta cũng không có gì để làm niềm tin ngoại trừ cuốn nhật kí và một nửa tấm ảnh còn lại. Đổi là ai ở trong trường hợp như thế cũng sẽ chọn lấy việc tin tưởng người nhà. 

" Nhưng từ nãy đến giờ, mọi người không thấy câu chuyện này rất quen sao? "

Gunwook giống như tìm ra được cái gì đó mới liền vô thức hỏi lại

" Những người ở trong câu chuyện mà em gái Matthew viết trong nhật kí bao gồm Gyuvin, Yujin và Wooyeon, vị trí đều đã thay đổi hết rồi ấy? Rõ ràng năm đó người đang cùng Gyuvin hẹn hò là Yujin, người bị đưa lên confession chỉ trích ẩn danh cũng là Yujin, người muốn chen ngang mối quan hệ này là Wooyeon nhưng những gì Matthew nói về chuyện cô ta viết trong nhật kí lại hoàn toàn ngược lại mà? "

" Mấu chốt nằm ở chỗ, Seok Matthew không tin em gái anh ta bị mắc bệnh tâm thần có vấn đề về tâm lí "

Gyuvin ngả người ra ghế

" Có thể gia đình cô ta không hề báo cho Matthew biết chuyện này, bản thân của Lee Wooyeon lại che giấu bệnh trạng rất giỏi nên anh trai cô ta mới không biết gì về tình trạng của em gái cũng như tin chuyện em gái mình bị bệnh "

" Đấy chính là khả năng cao nhất, cùng với cuốn nhật kí nên anh ta đinh ninh rằng em gái anh ta bị hai người bức đến nhảy lầu mà tự tử "

Cả bốn người lại rơi vào im lặng, không biết câu chuyện này tiếp theo nên làm gì.

Điện thoại của Gyuvin rung lên trên bàn, màn hình hiển thị là cuộc gọi của Jiwoong. 

Jiwoong ngồi ở quán rượu ven đường, Seoul càng về đêm gió thổi càng mạnh, thời tiết này uống rượu soju ăn đồ ăn lề đường vừa ấm nóng vừa cay là thích hợp nhất. Kim Jiwoong có lẽ là người có cuộc sống giản đơn nhất trong số ba anh em nhà họ Kim, Taerae và Gyuvin nửa đời không bao giờ đặt chân đến những hàng quán bình dân thế này, càng không bao giờ chịu ngồi xuống ăn những quán quen đường như thế đúng là một thiếu sót chứ Kim Jiwoong thích ăn nhất là những chỗ vừa bình dân vừa thoải mái thế này. Bố Kim nói đây chính là điểm mà Jiwoong giống người mẹ quá cố của anh nhất. 

Mẹ Kim quá cố tuy làm dâu hào môn chẳng bao lâu nhưng cũng là con gái xuất thân từ gia đình có điều kiện, ấy vậy mà đời sống của bà từ khi còn yêu đương đến khi cưới gả về nhà họ Kim cũng không có quá nhiều thay đổi, mộc mạc giản đơn tới những ngày cuối đời. So với mẹ Kim hiện tại như hai người ở hai thái cực hoàn toàn khác nhau. Có lẽ vì Taerae và Gyuvin được mẹ Kim hiện tại nuôi từ tấm bé nên so với Jiwoong sống bên mẹ được mấy năm đầu đời có sự khác biệt rõ rệt

Gyuvin ngồi xuống ghế đối diện Jiwoong, gọi thêm mấy chai rượu soju, chờ đợi anh trai lên tiếng trước. Anh biết anh trai mình gọi mình ra đây là vì chuyện gì.

" Em và Matthew bắt đầu từ khi nào? "

" Sau khi em chia tay Yujin được hai năm thì em gặp Matthew "

Jiwoong ậm ờ một tiếng trong cổ họng, lại uống tiếp một ly soju

" Mối quan hệ kéo dài nhiều năm như vậy vì sao em không công khai với gia đình? "

" Em có lí do riêng của em "

" Vậy thì vì lí do gì ngay từ đầu em không nói với anh về chuyện giữa em và Matthew? "

" Em xin lỗi anh, anh hai "

Jiwoong cười buồn, tại sao lại chọn làm tổn thương người khác rồi mới nói tiếng xin lỗi?

" Em cũng còn biết gọi anh một tiếng anh hai trong khi sự thật về mối quan hệ giữa em và người mà anh muốn cưới làm vợ kia anh lại là người cuối cùng được biết cơ đấy "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC