Nhiệm vụ bất khả thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Củ Lạc đã hoàn thành xuất sắc điệp vụ hoa hoét cùng tôi, nhưng trong lúc ấy, có một "điệp vụ" khác anh í đã làm đổ bể. Hai đứa đang đứng khoanh tay ngắm nghía sản phẩm của mình, rất chi ư là đắc ý, thì Củ Lạc bỗng giật mình.

- Thôi chết. Mấy giờ rồi em? (Chúng tôi mải mê hoa hoét đến quên cả giờ giấc)

- Sao anh?

- Anh phải đi thay đồ!

- Ý. Chờ em. Đằng nào em cũng chả phải thay!

- Aiza, không như em nghĩ đâu! Thực ra anh thích cái bộ dạng này hơn bộ dạng "dịu dàng".

- Ối giời. Sao lại có dịu dàng gì ở đây? Với kiểu đầu này, style "boy dễ thương" này hợp với anh hơn chứ!

- Aiza, nhưng anh có một cái "blind date". Không như em nghĩ đâu. – Củ Lạc xua xua tay khi thấy tôi chuẩn bị thét lên "Cái gì?".

– Đúng là anh có hẹn với một đứa anh chưa từng gặp ngoài đời, nhưng lý do chỉ vì trên forum ấy anh với nó chat chit cực kỳ hợp cạ và nó năn nỉ ỉ ôi ì èo anh xuất hiện cùng nó chỉ để... làm cho "đối tượng" của nó tức điên. Ừ thì anh biết chuyện này cũng hơi điên nhưng mà anh thích chơi với nó nên... Ôi chúa ơi...!

Củ Lạc tuôn một tràng rồi đột ngột dừng khựng.

- Chỗ này địa chỉ là gì vây? Anh bảo nó là hôm nay anh ở phố này nhưng không rõ số bao nhiêu, nó bảo ok nhắn lại, nó sẽ qua đón. Và nó mặc áo kẻ ca rô màu xanh da trời...

Tôi nhìn trân trân theo hướng Củ Lạc đang nhìn và thấy... một người đanh khoác áo ca rô kẻ xanh da trời...

- Tỉnh ngủ? – Củ Lạc gọi.

Người kia đứng hình, từ từ quay về nơi phát ra hai tiếng ấy – tức là chỗ tôi và Củ Lạc đang đứng. Người đó nuốt nước bọt, và mãi mới thốt lên:

- Cậu là mơ ngủ đấy ư?

- Và cũng là anh Củ Lạc dễ thương, hay ho mà tớ chưa kịp giới thiệu cới cậu, Kính ạ! – Tôi thêm vào.

Rầm. Sàn nhà rung lên vì một bóng áo kẻ ca rô đổ xuống.Tôi với Củ Lạc trợn mắt nhìn nhau trân trối. Cỡ 5 giây sau chúng tối sẽ cùng vỡ òa trong trận cười bất tận. nhưng mới giây thứ 4... Bố... từ đâu hiện ra.

- Củ Lạc, cháu tên thật là gì?

- Dạ... Hằng ạ.

- A. Aiza... Cháu... là con gái hả?

- Dạ... vâng ạ.

- ... Cháu với Kem đứa nào hơn tuổi? Hay bằng tuổi nhau?

- Dạ... Cháu kém hai tuổi ạ.

"Thôi toi rồi!". Tôi thầm nghĩ.
Đến đây thì, bài giảng về giới tính (bao gồm cả giới tính thứ ba và thứ tư) mà tôi đã (lên mặt) chỉ cho Bố phát huy tác dụng. Chính xác là cái đoạn "les hoặc gay có thể không phải từ lúc sinh ra đã thế, mà do hoàn cảnh sống xô đẩy". Và cũng trớ trêu thay, tôi đã không thắc mắc vì sao con Bông lại gọi Củ Lạc là anh và rồi dẫn đến nỗi tôi cũng quen mồm gọi theo, dù không đứa nào có tí ti vấn đề gì về giới tính cả!

- Thật là lộn xộn – Bố mắng xối xả - Hai đứa con gái mà anh anh em em là sao hả? Có biết là "les hoặc gay có thể không phải từ lúc sinh ra đã thế, mà do hoàn cảnh sống xô đẩy" không? Không được xưng hô như thế nữa! Từ nay đứa nào nhiều tuổi hơn là chị, kém tuổi hơn là em, rõ chưa?

Tôi với Củ Lạc lại trợn mắt nhìn nhau.
Rầm. Rầm.
Sàn nhà rung lên, thêm hai lần nữa.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hht