Những bí ẩn chưa được giải quyết không có lời giải thích hợp lý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- u/MorGlaKil (2.8k points)

Tôi đi làm về với một hộp 12 lon đồ uống. Lúc bước lên thềm nhà thì tôi làm rơi hộp đó và mớ lon đồ uống lăn ra ngoài, vậy nên tôi phải ngừng lại và nhặt chúng bỏ lại vào hộp. Nhưng thế nào mà lại thành 13 lon. Bất kể rằng một lon không thể vừa vào trong hộp, và tất cả chúng đều sạch sẽ, không thể có chuyện 1 lon soda bị bỏ ở ngoài được. Tôi đã đếm được 13 lon khi tôi vào trong nhà. Chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.

>u/frustratedchevyowner (885 points)
ở một vũ trụ khác ông làm rơi 12 lon và chỉ tìm được 11.
____________________
- u/tcake24 (1.3k points)

Bí ẩn cá nhân: Khoảng hơn 20 năm về trước tôi có một công việc ngắn hạn bán dịch vụ gas tận cửa nhà (tôi cũng không giỏi bán chác kiểu này, đặc biệt với những thứ tôi không thực sự tin tưởng). Dù sao thì khi trời vừa nhá nhem tối, khoảng 5 giờ chiều, tôi gõ cửa một ngôi nhà và một người phụ nữ lớn tuổi ra mở cửa. Tôi tự giới thiệu:

- Chúng tôi có thể tiết kiệm cho bà $$ bằng cách đổi sang loại gas xxx, chúng ta có thể xem hoá đơn gas vừa rồi của gia đình và so sánh với giá đề xuất của bên tôi không?

Bà ấy nói với tôi:

- Ta xin lỗi cưng. Ta không sống ở đây, đây là nhà con trai ta, để ta gọi nó ra.

Sau khi đợi khoảng 5-10 phút, tôi nghĩ có lẽ họ đã quên mất tôi hoặc cố gắng tránh gặp tôi nên tôi gõ cửa lần cuối và lần này một người đàn ông trẻ tuổi hơn, khoảng 45 tuổi - tôi đoán vậy, ra mở cửa và hỏi có thể giúp gì tôi. Tôi giới thiệu lại với anh ta và anh ấy ngắt lời tôi và nói:

- Giờ không phải lúc, hôm nay chúng tôi vừa chôn cất mẹ tôi xong.

Tôi xin lỗi và nhanh chóng rời đi. Tôi tự nói với bản thân thật là một cách hay ho để gây chuyện với một anh chàng ngay trước cửa nhà như vậy nhưng tôi thực sự vẫn không hiểu được cho đến tận hôm nay.

>u/RobertAPetersen (284 points)
À ý tôi là tôi có 4 bà mẹ. Bố tôi không giỏi lắm với mấy chuyện hôn nhân.
____________________
- u/[deleted] (3.7k points)

Có lần tôi đã làm ảo thuật trước 20 người khi còn là thiếu niên. Chúng tôi đã sắp đặt và 2 người cùng tham gia.
Mánh là, tôi hỏi một ai đó trong số khán giả chọn ra một lá bài, giơ nó lên quá đầu trước đám đông, xoay phần lưng bài về phía tôi, để cho mọi người cùng nhìn thấy lá bài. Bạn tôi sẽ ở bên kia cửa sổ đằng sau đám đông cũng có thể nhìn thấy là bài, và vì mọi người đang hướng mặt ra phía trước nên không ai thấy cậu ấy cả. Sau đó cậu ấy dán lá bài từ bộ bài khác lên cửa sổ, và sau khi cậu ta làm xong, tôi sẽ ném cả bộ bài lên cửa sổ, và ta-da!!! lá bài giờ đang kẹt lại ở bên ngoài cửa sổ.
Những gì đã xảy ra không chỉ làm đám đông kinh ngạc, mà chính tôi với cộng sự ảo thuật của mình cũng vậy.
Tôi ném bộ bài đi và CHÍNH XÁC lá bài đó không chỉ kẹt lại ở mặt bên kia của cửa sổ, nó đã kẹt lại chính phía bên này cửa sổ, kế bên lá bài kia. Đầu tôi choáng váng và tôi vẫn không thể giải thích nổi. Chúng tôi coi như đó là một phần của trò ảo thuật, và không ai trong số khán giả biết kiểu ma thuật đen tối gì đã xảy ra vào hôm đó.

>u/futureFailiure (1.4k points)
Tôi nghĩ là một ảo thuật gia đã chết đang trêu đùa cậu đó.
____________________
- u/tinylottie (3.2k points)

Tôi có một bí ẩn cá nhân đây. Khi tôi về nhà từ trường đại học và trước khi kiếm được việc thì tôi đã ở nhà của bố mẹ tôi một thời gian. Do là người duy nhất ở nhà thường xuyên trong khoảng thời gian này, tôi thường là người nhận thư từ và làm những việc vặt trong nhà. Một hôm chúng tôi có một lượng lớn thư và kiệu hàng (dành cho sinh nhật của em trai tôi) và bởi vì đi lại 2 chuyến thì chỉ dành cho đám yếu đuối nên tôi cố gắng gom hết ôm vào trong nhà một lượt. Tôi cố ném đám thư lên trên bàn nhưng khoảng một nửa trong số chúng rớt xuống đất (điều này rất quan trọng). Tôi mặc kệ và ôm đám hộp lên tầng trên, bỏ vào phòng làm việc rồi đi xuống nhặt đống thư lên. Và khi tôi trở lại bàn bếp thì chẳng thấy thư từ đâu. Bối rối, tôi kiểm tra từng bàn trong nhà và cả hòm thư nữa. Chẳng có gì cả. Cuối cùng tôi quay trở lại bếp và để ý thấy một chiếc ghế ở bàn ăn bị kéo ra ngoài một chút. Tôi lôi hết nó ra và ở dưới cái gối dựa trên ghế là một chồng thư gọn ghẽ. Ngoài tôi ra thì chẳng có ai ở nhà trong vài giờ đồng hồ. Hoàn toàn bối rối cho tới tận hôm nay.

>u/KindlyKangaroo (1.7k points)
Một con ma đã ăn trộm chúng để trêu bạn nhưng lại cảm thấy hơi tệ sau khi nhận ra chúng là dành cho sinh nhật của em trai bạn. Để đền bù việc này, anh bạn ma này đã nhét chúng thật gọn ghẽ, nhưng phải ở một nơi nào đó kỳ dị để cho trò chơi khăm không hoàn toàn đổ bể.
____________________
- u/Sharkrocket777 (3.8k points)

Ở trường đại học tôi đang ngồi ăn sáng với ba người bạn. Chúng tôi đều ăn ngũ cốc và sữa. Một người bạn tên là K cũng có một ly sữa. Cậu ta ngồi đối diện tôi. Tôi nhìn cậu ấy cầm cốc sữa lên và thả vào trong lòng. Nó biến mất khỏi tầm mắt của tôi khi rơi qua bàn. Cậu ta hoàn toàn không có phản ứng gì. Chúng tôi hỏi K có ổn không. K không có ký ức gì về ly sữa. Chúng tôi tìm kiếm khu vực đó ngay lập tức và chẳng thấy sữa siếc gì hết. 3 chúng tôi vẫn còn nhớ ly sữa đó. Tới tận ngày nay K vẫn chẳng có ký ức gì về chuyện này.
____________________
- u/strawberryvolvic32 (12.9k points - x1 gold)

Tôi được cho một củ khoai tây ở trường (chẳng thể nhớ nổi tại sao) và tôi đã chơi với nó vui vẻ một cách kỳ lạ, tôi vào phòng và bắt đầu ném nó lên không trung rồi bắt nó, nhưng một lần tôi ném nó lên và nó lượn một đường không giải thích nổi ra phía sau qua đầu tôi, tôi nghe tiếng nó rơi xuống sàn, nhưng khi tôi quay lại để nhặt thì nó đã biến mất. Tôi dành 10 phút tìm khắp nơi và chẳng thấy nó ở đâu. Một năm sau khi chúng tôi chuyển nhà và tôi đang dọn hết đồ ra khỏi phòng, trông đợi mình sẽ tìm thấy một củ khoai tây thối hỏng ở đâu đó, nhưng vẫn chẳng thấy đâu cả. Tôi hỏi bố mẹ và cả chị gái xem họ có dọn dẹp giùm tôi củ khoai tây ra khỏi phòng không, chẳng ai biết gì luôn. Tôi sẽ dành phần còn lại của đời mình tự hỏi củ khoai tây chết tiệt đó đi đâu được.

>u/MagnoliaPetal (3.4k points)
Việc của nó vậy là xong. Nó đi tìm một đứa trẻ khác mà nó có thể giúp mua vui.
____________________
- u/Pastelninja (20.3k points - x1 gold)

Tôi và chồng đang ở trên chuyến tàu MAX ở Portland thì một vài thợ khai thác đá lên tàu và ngồi đối diện chúng tôi. Họ đói và mệt thấy rõ, và một trong số họ lần mò ở phía dưới mấy chỗ ngồi.

Khi chúng tôi đang nhìn thì cậu ta lôi ra một túi McDonald từ một chỗ ngồi cách cậu ta vài dãy. Túi đó đầy đồ ăn. Cậu ta bắt đầu chia burger cho những người bạn của mình, cho đến khi anh chàng cuối cùng nói:

- Không, cảm ơn nhé. Tớ không thích burger.

Sau đó cậu ta thò vào trong túi và nói:

- Được thôi. Sandwich gà này.

Và cậu ta đưa cho bạn mình món đồ ăn cuối cùng.

Cái túi chứa chính xác số đồ ăn cho từng người trong số họ, và với anh chàng không ăn burger thì có một chiếc sandwich tương ứng dành cho cậu ta. Tôi vẫn nghĩ về điều này.

>u/Cjbleything (8.9k points - x1 silver)
Tôi nghĩ cậu ấy là chúa Jesus.
____________________
- u/Anotherjacket (17.1k points)

Tôi có một chiếc kem to khổng lồ mua từ xe bán kem. Tôi cắn một miếng và nhìn phần còn lại rớt khỏi que, nhưng khi nhìn xuống đất thì chẳng thấy gì cả. Tôi vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra với kem của mình. Tôi muốn lấy lại tiền.

>u/FiddleSticks3333 (8.5k points)
Tôi đã đọc một chuyện tương tự trên Reddit. Một anh chàng đang uống cafe từ cốc của mình thì làm rơi. Chẳng nghe thấy tiếng cốc cafe đáp đất. Và chẳng bao giờ tìm lại được chiếc cốc.

Link đây: https://www.reddit.com/r/AskReddit/comments/9j1sr3/what_was_the_creepiest_or_most_paranormal_thing/e6o3zuo?utm_source=reddit-android

>>u/Iamananomoly (3.8k points)
Tôi thực sự có một trải nghiệm tương tự. Đó là ngày tôi chuyển vào KTX của mình. Tôi ở phòng đơn. Tôi vào phòng và thả hai chiếc túi lên sàn, rồi đặt chìa khoá lên ghế. Chẳng có gì trong phòng ngoại trừ giường, bàn, ghế và hai cái túi của tôi. Tôi nằm trên giường và nghe tiếng chìa khoá trượt khỏi ghế và rớt xuống sàn. Tôi ngồi dậy để nhặt nó lên nhưng nó đã biến mất. Một căn phòng bé xíu, chẳng có chỗ nào mà che khuất đi được cả. Tôi phải mua chiếc chìa khoá mới giá $125. Tôi tìm nó thêm vài tuần nữa và khi tôi chuyển khỏi căn phòng và nó hoàn toàn trống không thì tôi cũng không tìm lại được nó. Tôi thậm chí đã cậy cả cái ghế ra. Tôi đã mất đi một phần sáng suốt của mình hôm đó
____________________
Nguồn: notgoodbuttrying (53.3k points - x1 gold - x2 silvers) [Reddit]

Người dịch: Bùi Thu Vân [RDVN Group]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net