Là tình yêu hay sự rung động nhất thời?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi - Hương là một cô gái dưới quê mới lên Sài Gòn học,nơi đô thị phồn hoa này và những người bạn học giàu có ấy khiến tôi lạc lõng và cô đơn cùng cực,họ nói tôi là người nhà quê,nghèo khó không xứng tầm để chơi với họ.Còn tôi thì cố gắng bỏ qua những lời nói đó và cứ sống cuộc đời mình.Sáng học trên lớp,chiều đi làm để trang trải cuộc sống còn tối thì dọn dẹp chỗ ở và học bài,thế đấy mỗi ngày của tôi đều vô vị và nhạt nhẽo như thế...cho đến khi tôi gặp được anh ấy - Tuấn,anh là đàn anh khóa trên và lớn hơn tôi 1 tuổi.Từ lúc gặp anh ấy,tôi cảm giác mình xứng đáng được một cuộc sống hạnh phúc và vui vẻ hơn,anh ấy rất tốt với tôi biết tôi là người hay bị đau dạ dày do bỏ bửa nên thường xuyên nhắc tôi phải ăn uống cho đầy đủ,có nhìu lần anh ấy xuống tận lớp tôi chỉ để đưa đồ ăn sáng,anh ấy hay dẫn tôi đi chơi vào cuối tuần để giảm tress và áp lực,khiến tôi vui và cười nhiều hơn lúc trước. Và rồi một ngày tôi tự hỏi "phải chăng mình đã rung động trước anh ấy?" thế nhưng nào biết anh đối với tôi chỉ là tình cảm một người anh trai dành cho đứa em gái mình.Vào một ngày cuối tuần,cũng như mấy lần trước anh hẹn tôi đi chơi...nhưng hôm nay kế bên anh lại có một cô gái rất xinh đẹp và...trông hai người thật xứng đôi... 

"Chào chị,chị là...?" - Tôi hỏi

 "À chào em chị là Thu,là bạn cùng lớp đồng thời là bạn gái của anh Tuấn " - Chị ấy đáp

 Tôi quay sang hỏi anh Tuấn với giọng có chút buồn 

 "Thế em đối với anh là gì...?" 

"Đương nhiên là đứa em gái anh thương nhất rồi,con bé này sao lại hỏi thế" - Anh ấy tươi cười nói.Lúc đấy tôi hụt hẫng và cảm giác mình là kì đà cản mũi trong cuộc đi chơi này của họ 

"À quên hôm nay em cần phải tăng ca để lấy tiền thưởng cuối tháng,thôi có gì em về trước,anh chị chơi vui nha" - Nói rồi tôi quay bước đi về

 Kể từ ngày đó,anh Tuấn và tôi cũng ít gặp nhau hơn tôi thì cũng không nghĩ ngợi gì nhiều vì tôi biết anh ấy phải lo học và còn bạn gái của anh ấy nữa...mỗi lần gặp anh ấy tôi không biết mình nên vui hay buồn,thấy anh ấy thân mật,tình cảm với Thu tôi đau lắm chứ,nên tôi luôn muốn lãng tránh không muốn gặp.Một hôm tôi xuống canteen trường vẫn bắt gặp được hình ảnh hai người họ trao nhau những hành động,những cái nắm tay ấy đã thu vào tầm mắt của tôi,tôi cố lãng tránh ánh mắt sang chỗ khác thì bắt gặp được ánh mắt anh ta - ánh mắt của một kẻ đơn phương đang nhìn về đôi tình nhân kia.

Anh ta là Huy - một người năng động hoạt bát,tôi biết đến anh ta là vì trong một lần tham gia lễ hội của trường anh ấy là người dẫn chương trình của lễ hội,anh ấy cũng không tầm thường đâu-nữ sinh trường tôi mê anh ta như điếu đổ nhưng ko đến nỗi anh ta đi đâu thì nữ sinh bu đến đó,dạo này tôi có nghe các bạn nữ lớp tối bàn tán vì gần đây anh ấy trầm hơn hẳn lúc trước,không còn vui cười lạc quan như trước...và bây giờ chắc tôi đã biết lý do vì sao rồi


Anh ta bước đến bàn tôi chào hỏi

 "Này,em cũng là đang đơn phương chàng trai kia à ?Người ta có người yêu rồi..." 

"Còn anh chẳng phải cũng đang đau lòng bởi chị Thu à?" 

"...um nhở,tại sao ta cứ đơn phương người đã có người yêu và biết là họ sẽ chẳng bao giờ yêu mình ?" - Anh ta nói với tông giọng buồn 

 Tôi trêu anh ấy "Này đừng nói sắp khóc đếm nơi đấy nhá"

 "Aiss anh sao dễ khóc thế được" - Anh ta cười đáp 

"Dạo này nghe nói anh không vui như lúc trước...đây là lí do hả?"

 "Biết rồi còn hỏi"

 "Mà này làm quen không,dù gì anh với em cũng có điểm chung ấy"

 "Um...cũng được,nhưng mà điểm chung này có hơi đau lòng à nha"

 Từ đấy tôi và anh Huy khá thân thiết với nhau,chắc là do điểm chung ấy.Sau đấy tôi thấy tôi và Huy vui hơn lúc trước thì phải,hễ gặp nhau là vui cười là chọc ghẹo,thân thiết như quen biết từ lâu,anh ta cũng đã trở lại như trước-hoạt bát,năng động.Trong lúc đang ăn cơm trưa tôi trêu "Này,anh cứ thân thiết cười nói với em như thế em sợ nữ sinh trường này lại hiểu nhầm rồi gây chuyện với em lắm đấy"

 "Ơi,lo gì gặp chuyện gì nói anh,anh giải quyết cho"

 "Nói hay quá ha,lỡ mấy nữ sinh hẹn em ra trước cổng hay chặn đường đánh em,lúc đấy anh làm gì được?Băng bó vết thương hay chở em đi bệnh viện đây?"

 "Aiss con này,cứ làm như anh đây không bảo vệ được nhóc vậy,rồi í là muốn tui theo cô 24/7 luôn chứ gì"

 "Thôi thôianh đi theo tui có mà tăng sự nguy hiểm ấy" 

"Người được Huy đây bảo vệ chắc chắn sẽ không sao đâu mà lo"

 "Thôi ai tin được anh"

 "Anh sẽ bảo vệ em một cách tốt nhất để em không có một vết thương nào trên người ,yên tâm"

 "Thôi đi anh ơi,anh mà có người yêu rồi thì đứa em này cũng sẽ bị bỏ rơi mà thôi"

 "Ẩn í là muốn anh với em làm người yêu rồi anh sẽ bảo vệ em suốt cuộc đời này luôn chứ gì" 

"Ai thèm"

 Cứ gặp nhau là tôi lại nói về vấn đề đó và đều nghe câu "anh sẽ bảo vệ em",không biết có làm được không nhưng khi nghe anh nói thế,tôi cũng cảm nhận được sự an toàn và bảo vệ không biết liệu tôi có rung động trước Huy không? Nếu vậy tình cảm tôi dành do Tuấn là gì chứ?Tình yêu hay chỉ là cảm xúc rung động nhất thời trước một người quan tâm mình như thế...,vì trước khi gặp Tuấn chỉ có người thân và ba mẹ là thương yêu và bảo vệ tôi như thế

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net