Nếu Như

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<table style="border-collapse: collapse; -webkit-border-horizontal-spacing: 0px; -webkit-border-vertical-spacing: 0px; line-height: 19px; width: 880px; font-family: Tahoma, Arial; background-color: #e6e6e6;" width="100%" border="0" cellspacing="0" cellpadding="0">

<tbody>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="right" width="100%">Thứ sáu 21/02/2014, 05:47 am</td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="left" width="100%"> <a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/index.php">Asian Labrys</a> » <a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh">Truyện Ngắn Đồng Tính</a> » Nếu Như</td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" width="100%"> </td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" width="100%">

<table style="border-collapse: collapse; -webkit-border-horizontal-spacing: 0px; -webkit-border-vertical-spacing: 0px; line-height: 19px; width: 880px;" width="100%" border="0" cellspacing="1" cellpadding="3" bgcolor="#EEEEEE">

<tbody>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:A">A</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:B">B</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:C">C</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:D">D</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:%C4%90">Đ</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:E">E</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:F">F</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:G">G</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:H">H</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:I">I</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:J">J</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:K">K</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:L">L</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:M">M</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:N">N</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:O">O</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:%C3%94">Ô</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:P">P</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:Q">Q</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:R">R</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:S">S</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:T">T</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:U">U</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:V">V</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:W">W</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:X">X</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:Y">Y</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:Z">Z</a></td>

<td style="font-family: Tahoma, Arial;" align="center" bgcolor="#FFFFFF"><a style="color: #333333; text-decoration: none;" href="http://www.asianlabrys.com/truyen/?cmd=act:Truyen|sub:TruyenNganDongTinh|alpha:0-9">0-9</a></td>

</tbody>

</table>

<table style="border-collapse: collapse; -webkit-border-horizontal-spacing: 0px; -webkit-border-vertical-spacing: 0px; line-height: 19px; width: 880px;" width="95%" border="0" cellspacing="1" cellpadding="2" align="center" bgcolor="#DDDDDD">

<tbody>

<td class="content_title" style="font-family: Tahoma, Arial; color: #ffffff; background-color: #cc85c6; font-weight: bold;" align="center" width="100%">Nếu Như  [T]</td>

<td class="content_nd" style="font-family: Tahoma, Arial; font-size: 16px; line-height: 32px; background-color: #ffffff; padding: 20px;" align="left" width="100%">Note: đây lại là một truyện đi dự thi tiếp. Bản thân Ked lại thích truyện này, vì lúc đó Ked viết không hẳn là để dự thi, mà thật sự là chủ đề của cuộc thi đó gợi cảm hứng cho Ked rất nhiều. Trong truyện này tình cảm của hai nhân vật có vẻ hơi hoang đường, nhưng mơ mộng một chút cho đời bớt xám, rite? 

Nếu như…

“Liệu có thể cả đời này chỉ yêu một người không?”

Người hỏi em câu hỏi đó, em chỉ biết mỉm cười. Làm sao em trả lời được cho Người đây? Em chỉ là một con bé 20 tuổi, chỉ mới đi hết một phần ba hoặc bốn gì đó cuộc đời và quan trọng nhất… em chưa biết yêu là gì.

“Sao lại hỏi em câu hỏi đó? Yêu rồi à?”

“Không… không có gì.”

Người vội vã quay đi, để lại em với bao nhiêu là thắc mắc và tò mò. Nhưng rồi em cũng quên mau, như em đã quên bao nhiêu thứ trong cuộc đời.

<em class="bbc">Quên rằng… ngày xưa có một đứa bé hay cùng ta chơi đùa bên con sông gần nhà, đứa bé ấy có khuôn mặt già trước tuổi, hay tỏ vẻ lạnh lùng với ta, nhưng những nụ cười hiếm hoi của nó thì ngập tràn ánh sáng. Và ta… luôn là kẻ may mắn được chiêm ngưỡng tuyệt tác của tạo hóa ấy.

Quên rằng… mỗi khi ta buồn, luôn có một bàn tay thật to và ấm áp xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn của ta, rồi nói rằng: “Mặt xụ ra một đống kìa, cười cái coi.”, hay khi ta đau, ta khóc, luôn có một bờ vai thật rộng và vững chắc cho ta tựa vào, rồi sau đó lại có tiếng cằn nhằn xen lẫn lo lắng: “Khóc ít thôi, dơ áo rồi nè.”

Quên rằng… hễ ta nói vu vơ một câu: “Thèm ăn kem quá đi.” thì chiều hôm đó trong tủ lạnh nhà ta đã có sẵn một hộp kem thật to, và luôn là vị chocolate mà ta yêu thích. Để rồi lúc ta nhìn quanh tìm kiếm thì có một cái muỗng chìa ra trước mặt ta: “Ăn đi, thấy than thở dữ quá tội nghiệp nên mua cho đó!”

Vì quên nhiều thứ như vậy, nên ta mới mất Người, phải không?

“Chị nè, hôm qua Quân nói yêu em, em có nên đồng ý không?”

Em cười thật tươi, hỏi Người, chẳng hay có một trận bão đang thổi qua trong lòng ai đó. Người cúi xuống, chăm chú nhìn tách café một hồi rồi ngẩng đầu lên, giọng lạnh lùng:

“Chuyện của cô, hỏi tôi làm gì?”

Người quay lưng đi, lần nào cũng vậy, nói chuyện với em một chút là Người lại quay lưng đi. Em lại dỗi, sao Người không tôn trọng em tí nào hết vậy.

<em class="bbc">Lần đầu tiên Người quay lưng đi, là sau khi Người hỏi ta đã từng thích một ai đó chưa. Và ta, đứa nhóc 15 tuổi ngày đó, đã vô tư trả lời Người rằng: Thích làm gì cho mệt, em thấy ở một mình sướng hơn. Cả đời này em không yêu ai đâu.

Lần thứ hai Người quay lưng đi, là lúc Người bối rối trước câu hỏi đã yêu ai chưa của ta. Có lẽ, Người không biết nói sao để ta hiểu rằng, câu trả lời cho câu hỏi đó đang đứng trước mặt Người.

Lần thứ ba Người quay lưng đi, là hôm ta thông báo việc có người yêu ta. Người phân vân giữa hai lựa chọn: đẩy ta đi xa Người để tìm hạnh phúc của mình hoặc giữ ta mãi bên Người nhưng Người lại không thể mang hạnh phúc đến cho ta.

Và lần này, Người quay lưng với ta mãi mãi, đúng không?

“Quân nói chia tay em rồi, anh ấy bảo em không yêu anh ấy.”

Đang khuấy khuấy li nước, Người giật mình, ngẩng đầu lên nhìn em. Em bối rối:

“Em… em cũng không biết mình có yêu anh ta không nữa nên… em chọn cách im lặng.”

Người nhìn em thật lâu, rồi nói:

“Vậy… có bao giờ cô nghĩ mình sẽ yêu một ai đó không?”

“Không, mà thật ra, em cũng không hiểu yêu là cảm giác thế nào nữa. Em ngốc quá hả? Hì.”

Em cười, rồi đứng dậy đi. Em thấy hơi ngộp thở trước ánh mắt chăm chú của Người. Người ngồi lại, chẳng biết mình nên vui hay nên buồn trước con bé vô tư là em đây.

<em class="bbc">Yêu… có phải là cảm giác luôn nhớ mong một người, luôn chờ đợi hình bóng của ai đó và cảm giác thế giới thật hạnh phúc khi được nhìn thấy người đó, được nghe giọng nói trầm ấm của người ta, được vô tư cười nói bên người ấy không?

Yêu… có phải là cảm giác đau tới xé lòng khi nhận rằng mình đã mất người ấy mãi mãi, và còn đau đớn hơn khi mình đã chẳng hề nhận ra tình cảm của chính mình khi còn người đó bên cạnh, là cảm giác mọi thứ xung quanh như sụp đổ khi không còn hơi ấm của người ta đâu đây không?

Yêu… có phải là cảm giác muốn khóc mà không thể khóc, muốn gào thét mà không thể gào thét, rồi khi đêm tới lại làm bạn với những giọt nước mặn đắng vì biết rằng sẽ mãi mãi không còn gặp lại người đó, sẽ mãi mãi không còn ai chìa ra bờ vai ấm áp cho mình dựa vào mỗi khi đau đớn như thế này không?

Nếu yêu là như vậy, thì ta đã biết yêu rồi Người ạ, nhưng… sao cảm giác yêu lại khiến tim ta nhói đến như vậy?

“Ngày mai em sẽ chọn áo cưới, chị đi với em không?”

Em háo hức nhìn Người, chờ đợi một lời đồng ý. Người không thèm nhìn lấy em, vẫn cắm cúi viết viết cái gì đó, em bực mình, gõ mạnh xuống bàn.

“Này, có nghe em nói gì không hả? Tui là không khí hay sao?”

“Mai tôi bận rồi, nhiều việc phải giải quyết trước khi đi, cô tự đi đi, hoặc bảo chồng chưa cưới của mình đi chung.” – vẫn loay hoay với đống giấy tờ, Người lạnh lùng nói.

Em thoáng buồn, Người sắp đi rồi, chẳng còn gặp lại Người nữa rồi. Vậy mà… tới tí kỉ niệm cuối cùng em muốn tạo cho hai chúng ta cũng không được sao. Người có xem em là bạn không vậy?

<em class="bbc">Một người bạn… liệu có chịu thức tới bốn năm giờ sáng để hoàn thành cái bánh sinh nhật cho ta, rồi sau đó đưa cho ta kèm theo lời mắng: “Lần sau đừng đòi hỏi quá đáng như vậy đó!” mặc đôi mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ, và cũng không bao giờ quên một tin nhắn: “Chúc mừng sinh nhật, tuổi mới ráng bớt con nít đi tí nha!” vào lúc 0h sáng không?

Một người bạn… liệu có chấp nhận bỏ hết mọi công việc đang làm, dù là đang nói chuyện với sếp lớn về việc thăng tiến của người ấy hay đang trong giai đoạn bận rộn nhất của một dự án tầm cỡ để chạy tới nghe những câu hỏi ngây thơ của một con bé không biết gì không?

Một người bạn… liệu có luôn nhớ tới lúc người kia phải thức khuya vì một kì thi nào đó, để rồi mất cả buổi chiều cân đo đong đếm trong siêu thị, sau đó thì tối nào cũng tạt ngang quăng cho nào là đồ ăn vặt, sữa, café với lời giải thích: “Nhà có nhiều quá, sợ bỏ uổng nên cho đó” không?

Và… sao ta không nhận ra rằng, một người bạn không thể vì người kia đi lấy chồng mà đau đớn tới mức bỏ ra nước ngoài được…?

“Em sao vậy? Dạo này anh cảm thấy em hơi bị mất tập trung?”

Tường nhìn em thật chăm chú, em cố nặn ra một nụ cười thật tươi, trả lời:

“Không có gì đâu, dạo này công việc hơi nhiều nên em mệt thôi mà.”

Dù có vẻ không tin câu trả lời của em, Tường vẫn gật đầu:

“Uh, vậy thì tốt, em ráng giữ gìn sức khỏe, công việc không phải quan trọng nhất đâu. Nhìn vợ như vầy, anh xót lắm.”

Rồi anh ấy tới gần em, hôn dịu dàng lên trán em. Nhắm mắt, cố cảm nhận sự yêu thương của người đầu ấp tay gối với mình, mà sao em không hề cảm thấy trái tim xao xuyến dù một chút?

<em class="bbc">Lần đầu tim ta đập mạnh… là lúc ta đang nằm ngắm bầu trời trong xanh thì có một đứa nhóc mặt mũi lấm lem bụi đất đi tới, cúi đầu nhìn ta như thể là sinh vật lạ: “Mày bị gì mà nằm như người chết vậy?”, lúc đó, ta nghĩ đơn giản là vì lần đầu có một khuôn mặt gần khuôn mặt của ta đến vậy.

Lần thứ hai tim ta đập mạnh… là khi có người nắm tay ta đi, vừa đi vừa càm ràm: “Mệt ghê, thân có chút xíu hà mà cứ thương tích suốt ngày là sao?”, khi ấy, ta ngây thơ nghĩ rằng mình bị trầy chân chảy máu nên tim đập mạnh để bù lượng máu đã mất ấy.

Lần thứ ba tim ta đập mạnh… là giây phút có người nhìn thẳng vào mắt ta rồi nói: “Ráng giữ gìn sức khỏe, mạnh mẽ lên, giờ cô có bị ăn hiếp tôi cũng không bảo vệ cô được.”, giây phút đó, ta hồn nhiên tin rằng nếu một người bạn nào của ta đi xa ta cũng sẽ như thế.

Tại sao ta không biết rằng, tim ta chỉ đập mạnh vì một người duy nhất thôi, không còn lí do nào khác chứ?

“Em muốn li dị.”

Tường ngạc nhiên nhìn em, nghĩ rằng đây là một lời nói đùa, anh bật cười:

“Hôm nay có phải ngày cá tháng tư đâu mà em giỡn ghê vậy?”

“Không, em muốn li dị”

Em kiên quyết, cảm giác như mọi sự chịu đựng đã tới mức giới hạn.

“Tại… tại sao? Anh đã làm sai điều gì? Em nói đi, điều gì anh cũng có thể sửa được mà.”

“Không… anh không làm sai điều gì hết, chỉ là… em không hề có tình cảm nào với anh ngoài sự tin tưởng và kính trọng như một người anh trai. Em xin lỗi.”

Rồi em bước đi, mỉm cười. Đến lúc tìm hạnh phúc cho mình rồi.

<em class="bbc">Hạnh phúc của ta… là khi được một ngồi sau lưng một người, tận hưởng cát vàng biển xanh và hơn hết là tấm lưng vững chãi của một ai đó, kẻ đang thở hồng hộc ở đằng trước nhưng vẫn cố gắng đạp thật nhanh để làm vui lòng ta.

Hạnh phúc của ta… là khi được một người nào đó cẩn thận xoa thuốc vào vết thương, cố gắng làm thật nhẹ nhàng vì sợ ta đau, mỗi lần ta nhăn mặt là lại lo lắng nhìn ta dù miệng vẫn nói cứng: “Cho đáng đời!”

Hạnh phúc của ta… là khi được tặng một tấm thiệp hand-made vào ngày sinh nhật bởi một người đang ở bờ kia của đại dương, người đang cố gắng quên ta nhưng vẫn nhớ ta rất thích được tặng quà vào ngày đặc biệt này.

Hạnh phúc của ta… là Người…

“Cháu… không nên gặp nó.”

Em ngạc nhiên nhìn người phụ nữ có khuôn mặt phúc hậu đang đứng trước mình, mẹ Người chẳng phải luôn khuyến khích em và Người thân thiết hơn ư? Bà luôn nghĩ rằng em sẽ giúp cho Người mở lòng ra hơn, hòa đồng hơn mà.

“Tại sao ạ? Cháu… đã làm gì cho chị ấy giận sao?”

“Không… chỉ là… nó… nó muốn quên cháu thôi” – bà thở dài

“Nhưng bây giờ, cháu đã nhận ra tình cảm của mình, không lẽ chị ấy vẫn không chấp nhận?”

Mẹ Người bối rối, lần đầu tiên em thấy bà bối rối như vậy. Cứ như là…

“Bác… bác đang giấu cháu điều gì phải không? Xin bác hãy nói cho cháu biết!”

“Con bác… nó… nó mất rồi cháu ạ.”

Nói đến đây, mẹ Người gục xuống, từng giọt nước mắt chảy dài. Em sững sờ, không phải em nghe lầm chứ. Tại sao?

<em class="bbc">Tại sao… khi ta nhận ra rằng cuộc đời ta không thể thiếu hình bóng Người, không thể thiếu giọng nói Người, không thể thiếu nụ cười Người…

Tại sao… khi ta nhận ra rằng ta chẳng là gì nếu không có Người bên cạnh, dìu dắt, nâng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net