Chương 25:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 25:

" Graf...anh, anh xin lỗi." Kan nói khiến Graf dừng lại một chút. Cậu nhìn anh trai thở phào nhẹ nhõm.

"Ừm, Phi Kan, em cần đi vệ sinh." Joe nói, vì anh muốn hai anh em nói chuyện riêng. Kan chỉ vào phòng tắm. Thế là Joe đứng dậy. Graf liếc nhìn Joe trước khi quay sang Kan.

"Hia, anh yêu Beam bao lâu rồi?" Graf tò mò hỏi. Bàn tay cũng làm Kan bị thương.

"Từ khi em đưa Beam về thăm nhà hồi lớp 4." Kan trả lời.

"Lúc đó, anh thích sự dễ thương của Beam, em ấy khác với những cậu bé khác. Nhưng sau một thời gian dài khi em kể cho anh nghe câu chuyện về Beam, anh ngày càng thích em ấy hơn. Sau đó, anh bắt đầu yêu em ấy rất nhiều khi em ấy lớn lên. Anh yêu em ấy? Em có biết không?" Kan thẳng thắn nói.

"Ể, vậy là lỗi của em khi kể cho anh câu chuyện của Beam phải không?" Graf nói một cách mỉa mai.

" Graf." Kan nghiêm túc gọi em trai mình. Bản thân anh cũng cảm thấy có chút tội lỗi. Kể từ hôm anh đã làm tổn thương trái tìm của em trai mình.

" Beam yêu anh?" Graf hỏi lại.

"Ừm." Kan đáp bằng cổ họng. Anh biết rằng phản ứng của chính mình có thể làm tổn thương em trai mình. Nhưng sự việc đã đến lúc đó nên Kan đành phải nói ra sự thật.

"Hừm, ừm, em cũng nhận thấy điều đó ở Beam mọi lúc. Beam thích bí mật hỏi về anh. Cậu ấy thích nhìn anh. Em đã luôn cố tự đánh lừa mình rằng Beam yêu anh nhiều như một người anh vậy." Graf đã nói lền suy nghĩ của mình .

"Em đã từng nghĩ rằng một ngày nào đó tôi sẽ khiến Beam muốn em, chỉ yêu em, nhưng điều đó thực sự dường như là không thể." Graf lặng lẽ nói.

" Xin lỗi.” Kan lại nói. Graf nhìn anh trai mình và nở một nụ cười dịu dàng.

"Không, không sao đâu. Ngay cả khi Hia không có cảm giác gì với Beam đi nữa thì cậu ấy cũng không bao giờ có thể yêu em ... ngoài ra, nếu em ở trong hoàn cảnh như Hia lúc này, em sẽ không thể làm được gì cả..." Hôm nay Joe, đã khiến Graf phải suy nghĩ nhiều.

"Hồi chiều xảy ra chuyện gì?" Graf nói.

"Được rồi, anh hiểu em, anh biết em cảm thấy thế nào. Nếu ai đó đánh anh thì anh cũng đáng bị như vậy" Kan chấp nhận.

"Graf, em không muốn nhìn ai đó gần em hơn sao?" Kan hỏi, vì anh nhận thấy rằng Joe và Graf đã ngừng tranh cãi. Graf sững người một chút trước khi tránh ánh mắt của anh trai mình, người đang nhìn cậu một cách nghi ngờ.

"Em sẽ nhìn ai đây? Em không quyến rũ như Hia Kan." Graf lẩm bẩm.

"Joe là một người tốt." Kan nói lại khiến Graf đứng hình trước khi chỉ mỉm cười.

''Anh quên gì sao? Em và anh đều là đàn ông. Và em cũng đã nghe ba nói rằng việc cả hai chúng ta cùng yêu một người đàn ông là không thể chấp nhận được. Nhưng nếu Hia có thể khiến ba chấp nhận câu chuyện của Beam. Em sẽ không muốn thất vọng đâu." Graf lặng lẽ nói.

"Nói như vậy, có phải là em đã bắt đầu mở lòng với cậu ấy không?" Kan hỏi khiến mặt Graf nóng bừng.

" Chà, em không biết phải nói gì nữa... Joe đã ngã xuống nhà vệ sinh và chết rồi sao? Cậu ấy rất ít nói, em sẽ đến gặp cậu ấy trước." Graf ngay lập tức chuyển chủ đề để đứng dậy và bước tới chỗ Joe, người đã xin lỗi tự mình đi vệ sinh một lúc trước. Kan nhẹ nhõm nhìn em trai mình, ít nhất thì anh và Graf cũng có thể nói chuyện ăn ý với nhau. Có lẽ vì bản thân Graf là người dễ hiểu chuyện.

" Ôi, sao cánh tay của mình lại đau thế này? Tên khốn đó không nhẹ tay chút nào. Hắn nhỏ hơn mình, nhưng chân thì nặng." Kan vừa lẩm bẩm vừa di chuyển và cánh tay anh đau nhức. Sau một thời gian, Joe và Graf quay lại với nhau.

"Anh tưởng hai đứa lại lẻn ra ngoài rồi cơ." Kan giả vờ chọc tức em trai mình.

"Ai sẽ chạy trốn? Chúng ta có nên đi gặp bác sĩ không?" Graf lo lắng hỏi

" Chà, điều đó thật tuyệt, cánh tay của anh cảm thấy kỳ lạ." Kan nói trước khi Graf đưa anh trai mình đi thay quần áo. Joe là tài xế của Kan đưa anh đến một bệnh viện tư nhân trong tỉnh.
.
.
.

" Chà, may mà cánh tay chỉ bị va chạm chứ không bị gãy. Hia, nói cho em biết... Anh đã đánh nhau với ai?" Graf hỏi sau khi đưa Kan đến gặp bác sĩ và nhận ra rằng cánh tay của Kan đã bị đánh đến mức anh phải bó bột và quấn vải mềm quanh cánh tay để ngăn nó cử động quá nhiều.

"Ai'Day." Kan nói trong lúc chờ nhận thuốc.

"Phi Day, chủ tiệm làm tóc nơi Beam làm việc!" Graf sửng sốt hỏi. Kan thờ ơ gật đầu.

"Đừng nói với em rằng cuộc chiến đó là về Beam nhá." Graf lại đoán. Kan lại gật đầu.

"Ô này, họ nói rằng Phi Day rất tàn bạo, anh ấy nhỏ hơn anh. Mọi người nói rằng anh ấy có rất nhiều chiến tích." Graf nói.

"Ồ, thật là lộn xộn, chúng ta về nhà thôi." Kan nói trước khi quay sang nhìn Joe, người vừa nhận thuốc của Kan.

"Joe, tối nay  qua nhà Phi ngủ đi, khuya lắm rồi." Kan nói với Joe.

"Em có thể lái xe về nhà, P'Kan. Không vấn đề gì cả." Joe trả lời.

"Đừng sợ, em đưa anh đi bệnh viện mà. Em có thể ngủ lại nhà của anh để Graf ngủ cùng em luôn." Kan cười nói.

"Này, anh nói gì vậy Hia?" Graf ngay lập tức hét lên.

''Chà, Joe đưa em về nhà và em ấy cũng đưa anh đến gặp bác sĩ. Em định để em ấy lái xe về nhà một mình vào đêm khuya sao?" Kan nói. Graf hơi cau mày.

"Được rồi Phi, em sợ Graf." Joe nói lại.

"Sợ cái gì? Về nhà ngủ đi." Graf nói khiến Joe thầm nhếch mép trước khi đưa họ trở lại nhà Kan. Graf ngủ với Joe trước TV phòng khách vì Kan chỉ có một phòng.
.
.
.

"Phi Day!" Beam ngồi chờ Day quay lại nhà Belle và hét lên vì sốc khi nhìn thấy tình trạng của Day, có vẻ như đã có chuyện gì đó xảy ra với anh.

"Chết tiệt, sao cậu lại thế này?"' Belle cũng ngạc nhiên không kém.

"Em chưa ngủ à Beam?" Day hỏi, không trả lời hai người họ.

"Beam đang đợi Phi Day... Phi Day, ngồi xuống trước đi" chàng trai nhanh chóng đỡ Day.

"Đó không phải là vấn đề lớn đâu." Day nói với một nụ cười. Belle ngây thơ nhìn Day sau khi hiểu ý.

Haizzz...

“Lại làm thế này rồi." Belle nói vì biết Day đã đi đâu.

"Tôi ổn, Phi Belle. Beam, anh có chuyện muốn nói với em." Day nói.

"Sao vậy ạ?" Beam hỏi.

''Phi sẽ đưa em đến sống cùng anh ở Chonburi. Em có muốn đến không? Nếu em thực sự muốn quên anh chàng đó thì em phải đi." Day thẳng thắn nói. Mặt Beam hơi trầm xuống khi nghe thấy điều đó.

"Và Beam sẽ nói gì với ba mẹ đây? Bên cạnh đó, Beam cũng phải học." Beam lặng lẽ nói với trái tim đập thình thịch vì bối rối.

"Anh sẽ tìm chỗ cho Beam học. Còn về phần ba mẹ Beam thì sẽ không khó xử lý như vậy đâu." Day tự tin nói vì ba mẹ Beam yêu thương và tin tưởng Day rất nhiều.

"À... nhưng... Phi Day không phiền sao?... Beam cảm thấy tồi tệ  vì đã khiến người khác đau khổ vì câu chuyện tình yêu ngớ ngẩn của Beam." chàng trai trẻ nói với giọng trầm.

"Day hãy suy nghĩ cẩn thận. Không phải vấn đề Beam rời đi hay không, chỉ cần như vậy thôi. Đó là chuyện tình cảm của một đứa trẻ thôi mà." Belle nói.

"Tình yêu trẻ con ư? Beam không còn là trẻ con nữa." Day lập luận. Belle thở dài. Cô biết rằng ngay cả khi cô phản đối Day, Day sẽ không nghe lời cô.

"Có chuyện gì vậy Beam? Em sẽ đi với anh... hay em muốn ở bên hắn ta mỗi ngày và chịu đựng mỗi ngày?" Day hỏi với giọng nghiêm khắc. Beam hơi mím môi.

" Beam.... em có thể đi với Phi Day." Beam khẽ nói.

"Nhưng Beam sẽ không đi học ở đâu khác đúng không? Beam học lớp 6 rồi, không có nhiều thứ để học nữa vì em đã hoàn thành nhiều môn rồi. Chỉ còn lại là kỳ thi cuối kỳ thôi." Beam nói, bởi vì trong một vài tháng cậu để hoàn thành việc học của mình.

"Dạo này học sinh lớp sáu khá rảnh rỗi, bởi vì bọn họ phải chuẩn bị cho đại học. Đến ngày thi, Beam có thể quay lại làm bài kiểm tra. Nếu lo lắng, em cũng có thể đến đây, Beam." Belle đáp.

"Vậy ngày mai anh sẽ đến nói chuyện với ba mẹ Beam và giáo viên ở trường, được chứ?" Day đã trả lời.

" Dạ." Beam lặng lẽ đồng ý. Day giơ tay vuốt nhẹ mái tóc cậu.

"Đúng là anh và Beam không hẳn là anh em, chúng ta cũng không có quan hệ họ hàng với nhau nhưng anh yêu Beam như một người anh em thực sự, như Night vậy. Anh muốn Beam tin tưởng anh, mọi việc anh làm đều vì Beam. Anh không muốn Beam bị tổn thương nữa, em hiểu anh chứ?" Day khẽ nói. Beam nhìn Day với đôi mắt đỏ hoe.

Cậu luôn biết ơn sự quan tâm của Day.

"Vâng, Beam sẽ tin vào Phi Day." Beam trả lời trước khi nhảy vào cái ôm của Day. Day cũng ôm lại cậu để Beam chìm vào giấc ngủ. Day cũng ngủ ở
nhà Belle.
.
.

.
Sáng hôm sau

"Nếu Day nghĩ rằng điều này tốt cho Beam, cô sẽ không phản đối. Nếu Beam muốn đi cùng con thì thằng bé có thể học được một số điều về công việc." Học một số công việc và cậu sẽ học nó vì trước đây cậu không có thời gian để học.

"Ừ, hai người không cần lo lắng. Con sẽ cho Beam đọc sách để chuẩn bị cho kỳ thi. Nếu một ngày nào đó có kỳ thi khác, tôi nhất định sẽ đưa em ấy đi thi." Day nói với giọng nghiêm túc.

"Beam, con muốn đi sao?" mẹ Beam hỏi

"Con muốn đi ạ." Beam trả lời

"Như con muốn, Beam." Ba của Beam mỉm cười nói. Ông cũng rất tin tưởng Day, ông biết chắc chắn Day sẽ chăm sóc con trai mình thật tốt.

"Mẹ, Phi Bee đâu?" Beam hỏi về chị gái của mình.

"Con bé vẫn chưa dậy. Mẹ thấy chị con thức khuya vào đêm qua. Con có muốn nói với chị con không? Mẹ sẽ đi đánh thức chị con dậy đi." Người mẹ nói.

"Không, không sao đâu ạ. Beam không muốn đi quá xa. Bằng mọi giá, con sẽ để mẹ và ba nói với Phi Bee. Beam sẽ lên lầu lấy quần áo trước." Beam nói sau khi bước đến lấy quần áo. Không mất nhiều thời gian để Beam thu dọn đồ đạc và đi xuống cầu thang với chiếc túi của mình để gặp Day.

"Đó là một chuyến đi khó khăn. Dù sao thì chúc con có một chuyến đi an toàn." Ba của Beam lại nói. Day sau đó dẫn Beam ra xe và họ lái đi.

"Mẹ ơi, con có phải đã nghe thấy tiếng xe rời khỏi nhà không?" Cô gái đã đi xuống sau khi thức dậy.

"Ồ, đó là xe của Day." người mẹ nói, Bee nhăn mặt bối rối.

"Vậy anh ấy đã làm gì ở đây?" Bee hỏi lại.

"Day đến để đưa Beam đến giúp công việc của cậu ấy ở Bangkok." người ba trả lời. Bee không thể tin vào tai mình

"CÁI GÌ! Làm thế nào ba mẹ có thể để em ấy đi và còn việc học của em ấy thì sao?" Bee ngay lập tức bị sốc.

"Việc học của Beam thì không cần lo. Nhưng Beam sẽ đi bao nhiêu ngày thì mẹ không biết, mẹ quên chưa hỏi Khun Day." mẹ quay sang ba Bee.

''Vậy tại sao ba mẹ lại để em ấy đi?" Bee hỏi lại trước khi lại chạy về phòng dưới ánh mắt ngơ ngác của ba mẹ. Bee lập tức nhấc điện thoại lên và bấm gọi.

"Trả lời đi, trả tời đi." Bee khàn giọng nói.

[ Sao vậy Bee?] Một âm thanh đáp lại vang lên.

"Phi Kan! Có chuyện rồi." Bee vội nói.

[ Có chuyện gì vậy?] Kan hỏi nhanh khi nghe thấy giọng điệu của Bee.

" Beam đi Bangkok với Phi Day. Em không biết Phi Day nói gì với ba mẹ mà họ cho phép Beam đi cùng Phi Day mà không lo cho việc học của Beam." Bee nói ngay.

[ Cái gì!! Bee, em ấy đi bao lâu và em ấy đi đâu?... Ối!] Kan hét lên hỏi. Vì đứng dậy quá nhanh và sai tư thế nên cánh tay anh bị đau.

"Có chuyện gì với Phi Kan vậy?" Bee ngạc nhiên hỏi.

[ Tối qua Ai'Day đến đánh anh một trận. Những gì anh làm với Beam có lẽ cậu ta đã biết rồi. Cậu ta chắc chắn sẽ tìm cách cướp Beam khỏi anh. Bee... Graf... Graf, Joe dậy đi, dừng lại đi ôm...dậy đi.] Giọng Kan nói với Bee sau khi mắng em trai mình.

[ Bee, thử gọi em ấy đi. Phi và Graf sẽ lao đến bắt em ấy và mang em ấy về.] Kan nói với Bee. Khi họ đồng ý, họ cúp máy. Bee vội gọi điện cho em trai nhưng điện thoại của Beam đã tắt máy.

Khi gọi cho Day thì Day không nhận cuộc gọi.
.
.
.
"Mấy đứa đi đâu?" một giọng nói hỏi khiến Kan, Graf và Joe dừng lại khi họ đi ngang qua ngôi nhà lớn để đến chiếc ô tô đậu bên ngoài ngôi nhà.

"Con đi tìm Beam." Kan nghiêm túc nói.

"Beam đã đi đâu?" Ba Kan tò mò hỏi.

"Bam tránh xa con, ba có nghe thấy không? Beam tránh xa con!!" Kan nói với giọng đau khổ và nhanh chóng tiếp tục bước đi, phớt lờ ba mình. Graf giả vờ đi theo anh.

Ba của Graf và Kan liên tục gọi các con trai mình.

"Ba, con nhất định sẽ sớm quay lại nói chuyện với na. Con xin lỗi vì hôm qua đã chạy đi không nói chuyện với ba. Nhưng bây giờ con sẽ đưa Hia Kan đi tìm Beam." Graf nói trong một giọng điệu nghiêm túc trước khi vội vã bỏ đi. Joe bày tỏ lòng biết ơn đối với ba của Graf và đã nhanh chóng chạy theo hai anh em.

"Em nên đi đầu trước, Phi Kan?" Joe hỏi vì lúc đó anh là tài xế của Kan.

"Đến cửa hàng Ai'Day trước đi." Kan sốt ruột nói.

Trong thâm tâm, anh cầu nguyện rằng Day sẽ đưa Beam trở lại cửa tiệm trước. Lần này, ngay cả khi phải chiến đấu với Day trong tình trạng hiện tại, Kan cũng sẽ đồng ý miễn là Beam không bỏ đi. Khi Joe lái xe đến cửa tiệm của Day, Kan vội vã xuống xe. Nhưng cửa tiệm vẫn chưa mở, xe của Day không đậu trước cửa tiệm và cửa tiệm bị khóa từ bên ngoài. Cho họ thấy rằng thực sự không có ai ở đó. Kan sau đó nhờ Joe đưa anh đến nhà của Belle, vì Graf biết nhà của cô ấy.

" Phi Belle, Phi Belle." Graf gọi Belle từ phía trước ngôi nhà. Belle bước ra ngoài với vẻ mặt điềm tĩnh.

" Graf, có chuyện gì vậy?" Belle hỏi trước khi nhăn mặt khi thấy Kan đứng đó. Tình trạng của Kan khiến Belle chắc chắn rằng Day đã đi đánh nhau với Kan vào đêm qua.

"Phi Belle, Beam ở đâu ạ?" Graf hỏi.

"Ai muốn biết?" Belle nhìn Kan hỏi. Điều này cho Kan biết rằng Belle có thể cũng biết về anh và Beam.

"Tôi muốn biết... Beam có ở đây không?" Kan trả lời vì anh nghĩ rằng Belle sẽ muốn Kan xuất hiện.

"Tại sao cậu muốn biết, Kan?" Belle hỏi với giọng giễu cợt.

"Tôi muốn tìm người yêu của tôi... Tôi xin chị. Làm ơn cho tôi biết Beam hiện đang ở đâu." Kan cầu xin Belle. Belle khẽ mỉm cười. Cô không thể tin rằng một người như Kan lại đến cầu xin cô như vậy.

"Người yêu? Hả, Beam không có ở đây. Nếu cậu không tin, cậu có thể vào xem, nhưng tôi sẽ nói cho cậu biết trước. Cậu sẽ không thể tìm thấy Beam đâu." Belle nói .

"Nói như vậy, có nghĩa là chị biết rồi đúng không? Beam đã đi đâu rồi?" Kan hỏi lại.

"Tôi xin lỗi, tôi không biết Beam đã đi đâu? Tôi chỉ biết rằng Beam đã biến mất. Điều đó có nghĩa là em ấy không muốn nhìn thấy mặt bất cứ ai và em ấy không muốn bất cứ ai tìm kiếm mình, ngay cả khi họ muốn tìm em ấy, cậu sẽ không thể tìm thấy em ấy đâu." Belle chế giễu, vì cô cảm thấy bực bội khi biết những điều mà Kan đã gây ra. Sau đó clp nói...

"ồ...Vậy là cậu nói Beam là người yêu của cậu. Tôi nghĩ cậu đã hiểu lầm điều gì đó. Người yêu của cậu là chị gái của Beam, không phải Beam." Belle nói một cách kiên quyết khiến Kan im lặng.

"Tôi có thể giải thích điều đó." Kan trả lời. Bây giờ Kan và Belle nói chuyện nhiều như thế nào với một hàng rào ở giữa chứ?

"Cậu không cần phải giải thích với tôi. Hãy tìm một người muốn lắng nghe b cậu giải thích ... chị xin lỗi Graf, chị thực sự không thể giúp được." Belle nói rồi ngay lập tức bước vào nhà của mình, phớt lờ ba người, những người đứng trước nhà riêng của cô.

"Chúng ta phải làm gì bây giờ Hia Kan?" Graf hỏi với giọng căng thẳng. Mặc dù cậu biết rằng Belle biết mọi thứ về Beam, nhưng Belle sẽ không dễ dàng nói ra điều đó.

"Tiếp tục lái xe đi, anh muốn tìm bọn họ, Joe có muốn về nhà trước không?" Kan trả lời trước khi hỏi Joe khi anh quan tâm đến cậu trai trẻ đang lái xe.

"Được rồi, Phi Kan. Nếu em không đi với anh thì Phi Kan sẽ để Graf làm điều đó, vì vậy em sẽ làm." Joe nói, sau đó tất cả trở lại xe. Joe đưa Kan đi theo lộ trình Bangkok. Anh cố gắng tìm xe của Day, hy vọng tìm thấy nó nhưng không thành công. Mặc dù Day đã sử dụng con đường nhập cảnh vào Bangkok, nhưng đó là sự thật. Day không đưa Beam đến Bangkok như anh đã nói với ba mẹ Beam. Day chỉ là không muốn ai biết. Day đưa Beam đến sống ở Chonburi nên anh phải nói dối rằng mình đang ở Bangkok.

Reng.... reng... reng...

Điện thoại của Kan reo lên. Bóng dáng cao lớn ngay lập tức cầm nó lên.

"Này Bee, em đã liên lạc được với Beam chưa?" Kan nhanh chóng hỏi.

[ Phi Kan, hãy đến nhà ba mẹ Bee. Bây giờ ba mẹ anh đã đến nhà Bee. Bee nghĩ tốt hơn là nên giải quyết việc này trước khi đi tìm Beam.] Bee nói với giọng điệu nhẹ nhàng. Kan sững sờ một lúc.

"Được rồi, anh đang trên đường đi." Kan nói trước khi cúp máy.

"Joe, đưa anh đến nhà Beam." Kan khẽ nói. Joe quay lại nhìn Graf trước khi đồng ý và thay đổi lộ trình, quay trở lại nhà Beam.
.
.
.
"Phi Kan!" Bee đang đi trước cửa nhà đã giật mình gọi bên kia khi nhìn thấy tình trạng của Kan, khác hẳn với những  gì cô đã thấy đêm qua. Graf đang đứng trước nhà nói chuyện với Joe về điều gì đó. Sau đó Joe lái xe của Kan đi. Graf đến gặp anh trai của mình.

"Anh làm chuyện gì mà thành ra thế này thế?" Bee hỏi trong sự hoài nghi.

"Được rồi, chúng ta cùng vào đi." Kan nói với giọng căng thẳng, sau đó Bee dẫn Kan vào trong nhà. Ánh mắt của cả  a và mẹ lập tức nhìn họ với vẻ mặt căng thẳng, nhưng có chút bất ngờ khi nhìn thấy tình trạng của Kan. Ba của Kan lúc này mới để ý rõ ràng đến con trai mình.

" Kan, sao con lại thế này?" mẹ Kan lo lắng hỏi.

"Con không sao đâu mẹ." Kan nói trước khi quay mặt về phía ba mẹ Beam, sau đó anh đến ngồi và quỳ trên sàn phòng khách trước mặt hai người họ.

"Ba, mẹ, con xin lỗi." Kan cúi đầu xin lỗi vì không thể giơ tay tỏ lòng tôn kính.

"Xin lỗi tại sao....Xin lỗi vì đã lừa dối chúng ga về việc con hẹn hò với Bee hoặc...con xin lỗi vì đã bí mật hẹn hò với hai đứa con của chúng fa cùng một lúc ư?" Ba của Beam bình tĩnh nói. Điều đó để Kan biết rằng ba mẹ Beam đã biết chuyện của Kan và Beam, nhưng có lẽ họ không biết rằng Kan cũng đã làm tổn thương Beam, nếu không ông sẽ không bình tĩnh như vậy.

"Con xin lỗi vì tất cả.... con đã sai. Con thừa nhận điều đó. Con đồng ý với tất cả mọi thứ... con thật tệ. Đừng trách Bee chuyện này. Con là người đã nhờ Bee giúp đỡ." Kan nói với giọng nghiêm túc. Mặc dù trái tim anh đang khóc, nhưng anh không thể thể hiện sự yếu đuối của mình vào lúc đó.

" Ba, mẹ đúng như Bee đã nói với mọi người. Kan rất yêu Beam. Bee đã sai khi giúp Phi Kan đến gần Beam mà không nghĩ đến ba mẹ mình và ba mẹ Kan..." Bee lền tiếng, vì cho rằng không phải chỉ là lỗi của Kan.

"Ba và con sẽ nói chuyện sau nhé Bee. Bây giờ ba không ngạc nhiên nữa, giờ ba đã hiểu lý do của Day, giờ ba biết tại sao cậu ấy lại đòi đưa Beam đi cùng." Na Beam nói khiến Kan hơi mở to mắt .

"Chú có biết không? Beam đã đi đâu rồi? Em ấy có để lại địa chỉ không? Con xin chú, con sẽ đưa Beam về." Kan lập tức cầu xin.

"Điều gì khiến Kan nghĩ rằng chúng ta sẽ nói cho Kan biết nơi ở của Beam?" Kan hơi ngạc nhiên khi ba mẹ của Beam cũng thay đổi đại từ nhân xưng trong cuộc trò chuyện.

"Ba, mẹ, con xin mẹ. Bee lo lắng quá. Beam bỏ đi mà không biết sự thật, Beam không biết rằng Bee và Kan chỉ là bạn. Bee không muốn Beam hiểu lầm." Bee nói. Graf giờ mới hiểu ra mọi chuyện.

" Cái gì, Beam không biết gì sao?!" Ba của Beam hét lên.

''Bee, con nghĩ em trai con bị tổn thương bao nhiêu vì chuyện này chứ? Beam đã tin rằng thằng bé đã ngoại tình với bạn trai của chị gái mình, con đã bao giờ nghĩ đến điều đó chưa?!!" Ba cô hét lớn khiến cô gái bật khóc.

"Hức... Bee... Con xin lỗi ba... Bee, con thực sự xin lỗi." cô bé lập tức ôm lấy eo na.

"Ba..." Kan cố cầu xin ba Beam một lần nữa.

"Không cần phải nói gì cả, từ giờ đừng đến đây nữa. Xem xét yêu cầu của cậu và cậu không cần phải tìm Beam nữa. Hơn nữa, ba và mẹ của Kan sẽ không vui nếu Kan đến đây đâu." Ba của
Beam nói, Kan lập tức quay sang nhìn ba mẹ mình.

"Mọi người, cả hai gia đình sẽ không chấp nhận Kan và Beam ở bên nhau." Ba của Kan nói. Nó như một tia sét đánh vào đầu và tim Kan khiến toàn thân anh tê liệt.

"Nhưng con và Beam đã quan hệ rồi! Con sẽ chịu trách nhiệm về Beam." Kan nói với giọng chắc nịch. Dù cho trong lòng anh đã chất chứa bao mệt mỏi.

"Cái gì!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net