( Joe x Graf) Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 7:

" Vết thương đã được băng bó. Chúng ta ăn trưa thôi." Graf nói xong liền đến nói với Joe và In rằng họ đang ngồi đó đợi cậu.

"Được rồi, đi nào." Joe trả lời trước khi kéo tay Graf để chỉ đạo cậu ngay lập tức. Không chú ý đến In chút nào.

''Chậm lại, đồ ngốc. Chờ cả Ai'In nữa." Graf nói, vì cậu sợ rằng bạn mình không thể theo kịp cậu và Joe. Joe quay sang nhìn cậu với một cái cau mày.

"Tại sao phải đợi cậu ấy? Cậu ấy tự đến." Joe nói. Graf ngay lập tức nhìn Joe.

"Sao mày lại nói vậy? Bỏ đi, tao sẽ đợi bạn tao." Graf lập tức hất bàn tay mà Joe đã nắm.

"Có chuyện gì vậy?" In người đã làm cả hai ngạc nhiên hỏi.

"Không, không có gì đâu. Đi ăn đi. Tao có gánh nặng." Graf nói không hài lòng với Joe sau khi chạy đến quán ăn tự phục vụ nơi những người bạn ngồi ăn.

" Graf... Graf... Tại sao mày lại tức giận?" Joe đi theo cậu và hỏi Graf bằng một giọng yếu ớt hơn.

"Tao không tức giận." Graf trả lời khô khan.

"Vậy tại sao mày lại tức giận và bỏ đi?" Joe hỏi lại.

"Tao đi lấy cơm. Mày thấy đĩa chưa?" Graf giơ chiếc đĩa trống mà cậu vừa lấy lên cho Joe xem. Joe sau đó nắm lấy tay Graf và giữ nó.

"Vậy ngồi xuống đợi đi. Tao lấy cho. Mày muốn ăn gì?" Joe hỏi lại. Graf ngây người nhìn Joe trước khi hít một hơi.

"Tao muốn một ít Panang thịt lợn với trứng luộc." Graf nói sau khi ngồi vào bàn

"Này, mày đi rửa vết thương à?" Biu, bạn của Graf hỏi.

" Ừm." Graf đáp.

"Tao không thể tin được một người như Joe lại làm bất cứ điều gì cho mày. Tao cảm thấy rất tiếc cho mày." Biu nói với một nụ cười khi cậu quay sang nhìn Joe đang phục vụ cơm Graf. Graf quay sang nhìn Joe.

"Tao không muốn tin điều đó." Graf lăng lẽ nói. Phục vụ thức ăn cùng với Ai'In. Sau một hồi hiếm hoi, In bưng một đĩa cơm và bước đến ngồi đối diện với Graf. Một lúc sau, Joe giơ đĩa của mình và của Graf.

"Mày muốn uống gì?" Joe hỏi lại.

"Đợi chút. Tao sẽ mang tới, ngồi đi." Graf nói khi thấy Joe mang cơm tới, Graf muốn đi lấy nhưng Joe đã nắm lấy vai cậu.

"Không cần, cánh tay của mày bị đau, ngồi yên." Joe nghiêm nghị nói.

"Tao không bị phế." Graf nói.

“Nhưng tao muốn làm điều đó cho mày." Joe nói ngay.

"Ha ha ha, hai người thật là quan tâm đến nhau. Tao thật ghen tị." Biu nói khiến Graf không nói nên lời.

"Mày muốn uống gì?" Joe hỏi lại.

“Coca-Cola.” Graf phải nói, vì cậu biết Joe sẽ không để cậu tự đi lấy.

"Đó là tất cả " Joe mỉm cười nói khi thấy Graf ngoan ngoãn hơn một chút

" Tao cũng đi lấy nước." In nói.

"Tự đi lấy đi." Joe nói với giọng thì thầm.

"Joe, mày định lấy đồ uống ở đâu? Lấy Ai'In nữa." Graf nói mà không cần suy nghĩ kỹ.

"Tại sao tao phải làm thế? Tốt hơn là cậu ấy nên tự lấy nó." Joe sốt ruột nói.

" Chà, vậy thì tao có thể tự mình đi lấy." Graf cãi lại, nhìn Joe với vẻ hoài nghi.

" Chà, mày là bạn trai của tao, nhưng cậu ấy không phải là..." Joe nói với giọng nặng nề, nhìn chằm chằm vào In.

"Được rồi Graf, tao sẽ tự mình đi lấy." In nói trước khi đứng dậy và bước đi. Graf nhìn Joe không tán thành.

"Đừng nhìn tao với ánh mắt đó. Mày không biết gì cả, đừng nghĩ tao không tốt." đó là tất cả những gì Joe nói trước khi đi lấy đồ uống

"Tao nghĩ tao hiểu Joe."' Biu thản nhiên nói khiến Graf lập tức quay lại.

"Mày hiểu cái gì?" Graf hỏi.

"Tao không biết, tao nghĩ cậu ấy không tin tưởng Ai'In lắm." Biu nói, vì đó là những gì cậu nghĩ.

"Mày đang nói vớ vẩn gì vậy, Biu? Ai'In là bạn của chúng ta." Graf nói, nhưng không to lắm trước khi dừng cuộc trò chuyện khi In và Joe trở lại bàn.

“Cám ơn.” Graf nói, sau đó Joe cúi đầu ăn không nói lời nào khiến Graf thường xuyên quay đầu nhìn anh, nhưng cũng không hỏi anh cái gì.

"Mày đi đâu?" Graf hỏi ngay khi Joe cầm đĩa của mình lên và đứng dậy.

"Tao no rồi. Tao sẽ đi tìm những người bạn của mình trước." Joe khẽ nói sau khi nhìn In bằng ánh mắt khắc nghiệt và bỏ đi.

"Cái quái gì thế?" Graf càu nhàu tỏ vẻ không tin, nhưng trong thâm tâm, cậu cảm thấy hơi khó chịu với biểu hiện của Joe.

Khi Graf ăn xong, cậu ngồi xuống và nói chuyện với đồng đội của mình. Nhưng ánh mắt của cậu lại hướng về phía Joe đang ngồi cách đó không xa với những người bạn của anh. Nhưng điều gì khiến Graf cảm thấy thất vọng hơn? Chà, Joe hầu như không quay lại nhìn cậu. Chính Graf đã vô tình nhìn Joe.

' Joe chết tiệt, mày nói mày thích tao, vậy tại sao mày không chú ý đến tao?' Graf thầm nghĩ trong đầu sau khi bị sốc khi nghĩ như vậy.

' Này, tại sao mình lại nghĩ về cậu ta? Thật tốt nếu cậu ta không quan tâm đến mình.' Graf đã thay đổi suy nghĩ của mình.

"Này, Joe, cậu ấy có thể chơi ghi-ta không?" Biu hỏi khiến Graf quay lại nhìn. Cậu thấy rằng Joe đang chọn một cây đàn guitar từ một người bạn. Graf không biết rằng Joe chơi guitar.

"Cậu ấy đã chơi từ khi học tiểu học." In trả lời.

"Tốt lắm." Biu nói, để lại Graf im lặng không nói gì, sau đó là phần giới thiệu của guitar acoustic vang lên cùng với giọng nói nhẹ nhàng của Joe.

♪⁠~  Hãy thử tìm những cách khác nhau, để anh ấy yêu bạn. Cố gắng mỗi ngày để cung cấp cho bạn mọi thứ bạn cần...

Giống như đi trên cây cầu mà đích đến là trái tim bạn.

Tôi vẫn nghĩ và mong được đáp lại tình yêu đó ♪⁠~

Graf quay sang nhìn Joe ngay khi nhận ra Joe đang hát gì. Joe cũng đang nhìn Graf.

♪⁠~ Mà sao dạo này mình đi bộ không được lâu nhỉ?

Mà sao nhìn đường... hình như dài hơn nhỉ?

Tôi muốn biết làm thế nào để hành động. Tôi ở bao xa, hãy nói cho tôi biết. Bao xa cho đến khi bạn yêu tôi. Có cách nào bạn có thể quan tâm?

Hãy nói với tôi rằng cuối cùng vẫn còn hy vọng ♪⁠~

Graf cảm thấy đau nhói trong lồng ngực khi nhìn thấy nỗi buồn trong mắt Joe.

♪⁠~ Tôi vẫn không bỏ cuộc, tôi chỉ cầu xin. Trong tim anh vẫn yêu em như xưa không bao giờ thay đổi.

Sẽ thật tuyệt nếu bạn cho tôi biết. Tâm trí bạn vẫn che giấu những lý do khác nhau. Tại sao tôi không đi bộ trong một thời gian dài?

Mà sao nhìn đường thấy dài hơn nhỉ? Tôi muốn biết làm thế nào để hành động. Tôi ở bao xa, hãy nói cho tôi biết. Bao xa cho đến khi bạn yêu tôi. Có cách nào mà bạn có thể quan tâm không?

Nói với tôi rằng cuối cùng nó vẫn có ý nghĩa. Tôi ở bao xa, hãy nói cho tôi biết. Bao xa cho đến khi bạn yêu tôi.
Có cách nào mà bạn có thể quan tâm không?

Hãy nói với tôi rằng cuối cùng tôi vẫn còn hy vọng ♪⁠~

Ngay khi Joe vừa hát vừa chơi guitar xong, nhữn tràng pháo tay của những người bạn thân của anh đã vang lên.

"Joe chơi guitar rất giỏi, cậu ấy cũng biết hát." giọng nói của một người bạn khác vang lên.

"Ể.... Nhưng tại sao cậu ấy lại hát bài hát đó?" Biu hét lên một tiếng. Joe chỉ cười

"Không có gì, tao chỉ thích lời bài hát thôi." Joe nói, liếc nhìn Graf. Điều này ngay lập tức khiến Graf cảm thấy có gì đó trong lòng.

"Bọn mày đang cãi nhau về cái gì vậy?" Biu thì thào.

"Không có gì... tao sẽ vào phòng. Tao cảm thấy mệt rồi." Graf nói trước khi đứng dậy.

"Mày sẽ không nói gì với Joe sao?" Biu hỏi lại

"Không, tao không cần." Graf trả lời sau khi đi thẳng vào tòa nhà. Nhóm đồng đội của Graf cũng đi theo cậu.

"Mày không đi ngủ sao Joe? Graf đã đi rồi." In đến hỏi Joe rằng anh đang ở cùng nhóm bạn của mình. Joe mở to mắt.

"Mày không cần phải lo lắng cho tao." Joe nói sau khi bỏ đi, phớt lờ In. In khẽ mím môi sau khi bước đi.
.
.

.
Graf trở về phòng, lập tức lên giường ngủ ở tầng hai.

" Graf, mày ngủ chưa?" Trong hỏi khi cậu đi về phía giường.

"Chưa, nhưng gần như vậy." Graf trả lời, nhưng không quay lại nhìn vì Graf đang quay lưng lại. In không nói gì nữa và cũng đi ngủ. Đã lâu lắm rồi Graf mới chuyển sang nhìn giường của Joe. Nhưng cậu không thấy anh trên giường. Vì vậy, cậu lại nhìn đồng hồ.

"Đã khuya rồi, còn chưa đi ngủ sao?" Graf khẽ thì thầm. Tất cả bạn bè của Joe đã trở lại. Một số người vẫn đang ngồi trong phòng nói chuyện. Graf quyết định ra khỏi giường. Cậu thấy In đã ngủ nên cố gắng không làm ồn vì không muốn đánh thức In.

"Joe đã đi đâu rồi?" Graf đến hỏi bạn của Joe.

"Cậu ấy đang làm luyện tập đằng sau tòa nhà. Đi theo cậu ấy, huấn luyện viên của bọn tao sẽ mắng cậu ấy khi thầy đến kiểm tra các phòng đấy." bạn của Joe trả lời. Graf quyết định rời khỏi phòng để đi xuống tìm Joe.

"Chết tiệt, tại sao mình phải đi cậu ta?" Graf lẩm bẩm. Có một số đèn bật sáng định kỳ. Graf tìm kiếm Joe và nhìn thấy những điểm sáng nhỏ màu đỏ nhấp nháy liên tục với làn khói trắng bốc lên.

Graf cau mày trước khi bước đến dáng người cao lớn.

"Không ai nói cho mày biết hút thuốc không tốt sao?" Graf nói khi bước tới chỗ Joe. Bóng dáng cao lớn quay lại nhìn.

" Ừm." Joe nói ngắn gọn. Graf nao núng trước vẻ mặt của Joe sau khi giật lấy điếu thuốc từ miệng Joe vàdậm xuống đất.

"Mày đang làm gì vậy Graf?" Joe bực bội hỏi.

"Là một vận động viên, mày cần phổi của mình để giúp mày thở để mày không dễ mệt mỏi. Nhưng mày đang ngồi đó phá hủy phổi của mình, màu đang làm gì vậy? Và tại sao mày không đi ngủ?" Graf nói.

“Đừng lo cho tao." Joe nói.

"Mày bị làm sao thế, Joe!" Graf ngay lập tức kéo cổ Joe. Tuy nhiên, Joe đã không đánh trả.

"Tao không sao. Đi ngủ đi. Tao sẽ bắt kịp mày sau." Joe lặng lẽ nói. Graf từ từ thả lỏng cổ Joe và. đột ngột ngồi xuống cạnh Joe.

"Chuyện gì đang xảy ra giữa mày và tao vậy?" Graf lặng lẽ hỏi.

"Mày nghĩ sao?" Joe hỏi khiến Graf nhìn quanh. Nơi hai người ngồi không sáng lắm nhưng có thể nhìn thấy khuôn mặt và ánh mắt.

"Tao đã hỏi mày một câu, Joe." Graf nói với giọng khó chịu. Graf không hiểu vấn đề của Joe là gì, anh đột nhiên có thái độ này.

''Chà, tao có thể làm gì đây? Tất cả tùy thuộc vào mày." Joe nói. Graf gần như đã quên mất Beam, bởi vì Joe lúc nào cũng nghĩ đến mọi thứ trong đầu.

"Tao và mày đang hẹn hò à?" Graf hỏi.

"Ừm." Joe trả lời.

"Vậy nếu chúng ta hẹn hò, tại sao mày lại không hài lòng? Tại sao không nói thẳng với tao? Không nói làm thế nào để tao thích mày." Graf hỏi, cảm thấy tồi tệ khi thấy Joe hành động như vậy.

"Tao chỉ mệt thôi... tao muốn làm điều gì đó cho mày mà không để người khác can dự vào câu chuyện của chúng ta. Nhưng... tao không hiểu. Tao muốn ích kỷ, nhưng lại quên mất rằng mày không nghĩ về tao. Tao chỉ cố gắng... Tao đã cố gắng và tao hiểu rằng mày sẽ không bao giờ mở lòng với tao." Joe nói thẳng. Điều này khiến Graf giữ im lặng và thở dài nhẹ.

"Mày không hiểu tại sao tao cư xử không đúng sao? Mày và tao vẫn luôn đánh nhau và đột nhiên chúng ta bắt đầu hẹn hò với một số điều kiện. Mày có thể cho tao một chút thời gian để điều chỉnh không?" Graf nói với giọng căng thẳng. Cậu cảm thấy hơi bối rối với chính mình.

"Điều chỉnh? Hừ ... mày sẽ điều chỉnh như thế nào nếu mày chỉ cho tao thời gian cắm trại? Sẽ thật tuyệt nếu tao có thể khiến mày thích tao chỉ trong vài ngày." Joe nói một cách mỉa mai.

"Đó là tất cả những gì tao yêu cầu! Và trong thời gian này, tao sẵn sàng đi bất cứ đâu với mày. Tao sẽ cho phép mày đến sau buổi diễn tập để ăn uống công bằng. Mày nghĩ tại sao tao lại sẵn sàng đến tìm mày mặc dù tao có thể đi ngủ trước, không mở miệng nói chuyện với tao làm gì chứ?" Graf lại ẩm bẩm khiến Joe sững sờ.

" Mày đang nói với tao rằng mày đang cố gắng mở lòng với tao phải không?" Joe hỏi để trấn an bản thân và không hiểu lầm những gì Graf nói, làm giảm cảm giác nóng bừng.

" Tùy mày nghĩ về nó." Graf nói khô khốc. Nhưng Joe cười toe toét sau khi nhanh chóng khép lại nụ cười khi Graf quay lại nhìn anh.

" Mày có bị Ai'In xúc phạm không?" Graf trầm ngâm hỏi. Joe khẽ thở dài.

" Về chuyện đó...có lẽ tao chỉ muốn đó là chuyện của hai chúng ta. Nhưng mày luôn đặt chuyện đó giữa hai chúng ta. Và mày cũng đang đặt cậu
ấy đứng về phía mình, hơn cả tao." Joe nói.

"Mày có phải là một đứa trẻ không thế? Đó là những gì cậu ấy cần làm để mày cảm thấy như bị xúc phạm à?" Graf nói khi biết lý do vủa Joe.

"Phải, tao là một đứa trẻ." Joe đáp, sau khi cả hai ngồi yên lặng, họ cảm thấy thoải mái sau khi trò chuyện với nhau.

"Ngủ đi. Huấn luyện viên sẽ đến gặp mày và mày sẽ bị mắng." Graf nói.

" Chúng ta đi vệ sinh trước được không?" Joe nói khi họ cùng nhau đi về phía phòng vệ sinh.

"Ối...lại đây." Graf kéo cánh tay Joe khiến Joe nhìn lên.

" Sao cơ?" Joe hỏi lại. Graf nhanh chóng đưa một ngón tay lên miệng.

"Im lặng, tao nghĩ tao đã nghe thấy điều gì đó mà tao không biết ..." Graf thì thầm với Joe và sau đó cả hai đều nghe thấy một âm thanh yếu ớt.

"Đồ ngốc, có ma đấy, chúng ta đi xem một chút đi, tao nghĩ tiếng động phát ra từ phòng chứa dụng cụ thể thao hoặc là có người lấy cắp thứ gì đó?"Graf nghiêm túc.

"Được, để xem." Joe đồng ý, sau đó cả hai từ từ trượt về phía phòng chứa dụng cụ thể thao. Âm thanh nghe được từ xa bắt đầu trở nên rõ ràng hơn và rõ ràng hơn.

"Ở đây cũng có một cái lỗ." Joe nói khi nhìn thấy một cái lỗ mà họ có thể nhìn vào phòng chứa đồ. Vì vậy, Joe nghiêng người và nhìn vào trong.

"Tại sao nghe giống như một người đang bị tra tấn thế nhỉ?"Graf khẽ gầm gừ vì cậu không nhìn vào trong phòng.

"Có chuyện gì vậy...? Hắn ta là một tên trộm à?"Graf hỏi lại Joe. Joe ngẩng đầu lên rồi từ chối.

" Ừm... Tao nghĩ tốt hơn là chúng ta nên quay lại, không có gì đâu." Joe nói, giả vờ lùi lại nhưng Graf vẫn kiên trì.

" Chờ đã, tao còn chưa nhìn thì làm sao có thể không có việc gì?"Graf nói trước khi nhìn qua cái lỗ trước khi Joe có thể ngăn cậu lại kịp thời.

Hình ảnh nhìn thấy trong ánh sáng lờ mờ khiến Graf đông cứng.

" A, a, a, a, nhanh lên!"một thanh niên rên rỉ khi thanh niên kia lắc lư phía sau. Người thanh niên vừa lên tiếng đang đứng chống tay vào chiếc bàn trong phòng và quan trọng nhất là cả hai người đều không mảnh vải che thân.

'' A...chặt quá...như mọi khi...ưm..." người kia nói khàn khàn. Graf từ từ đứng thẳng dậy.

" Ồ... không phải cậu ấy... đội trưởng đội bóng chuyền và là cậu bé chơi cầu lông từ lớp 5 phải không?"Graf lặng lẽ hỏi Joe. Đúng vậy, cậu chưa bao giờ xem phim khiêu dâm chứ đừng nói là xem trực tiếp. Và là một người đàn ông, điều đó khiến trái tim Graf rung động.

" Tốt hơn chúng ta nên đi." Joe kéo tay Graf.

Cạch!

Theo đà ngẫu hứng, anh đã khiến chân Graf đá vào một chiếc lon gần đó. Âm thanh trong phòng hơi trầm. Joe vội vàng kéo Graf ra ngoài để chạy vào phòng tắm.

" Và..." Sau khi chạy rất nhiều, Graf đã kiệt sức

" Ổn rồi." Joe nói. Cả hai vẫn im lặng dựa vào tường phòng tắm. Đột nhiên, hình ảnh họ nhìn thấy lóe lên trong tâm trí họ.

" Chết tiệt, tại sao lại là bây giờ chứ?" Joe lầm bầm trong hơi thở khi nhận ra sự bất thường của cơ thể mình.

" Có chuyện gì vậy?" Graf hỏi.

" Không có việc gì, mayg trở về trước đi, tao đi vào phòng tắm một lát." Joe nói.

" Tao sẽ đợi mày." Graf nói.

" Không cần! Mày về trước đi. Mày sắp muộn rồi đấy." Joe đẩy Graf ra khỏi người khiến Graf cảm thấy rất bất mãn.

" Tao nói sẽ chờ mày rồi, đi vào đi." Graf nói, Joe lùi ra xa một chút.

"Mày phải đi, Graf. Đi ngủ đi. Tao xin mày." Joe ngay lập tức quay lưng lại với Graf.

"Tại sao tao không thể ở lại? Hãy cho tao biết Joe." Graf cố làm cho Joe thất vọng quay sang cậu. Joe mím môi sau khi quay nhanh sang phía Graf.

Cánh tay mạnh mẽ của Graf đâm vào ngực anh sau khi môi anh nhanh chóng chạm vào khuôn miệng mềm mại của Graf mà Graf không thể ngăn anh lại.

" Ưm!"Graf cố gắng vùng vẫy trong cơn sốc. Nhưng Joe đã đẩy cơ thể Graf vào tường. Một chiếc lưỡi nóng hổi chen vào chiếc lưỡi bé nhỏ của Graf.

Graf cố gắng thoát khỏi sự ràng buộc với lưỡi của Joe nhưng càng cố gắng thoát ra cậu càng cảm thấy mình kiệt sức. Joe ngay lập tức móc lấy chiếc lưỡi nhỏ của Graf, lôi kéo cậu vào, cho đến khi Graf ngừng cử động.

"Ưm... Ô..." Graf rên rỉ yếu ớt khiến Joe phải đưa tay lên eo Graf. Graf vòng tay quanh cổ Joe, hôn đáp lại anh. Chiến thuật của Joe rất tốt, tuy nhiên, Graf đã điều chỉnh theo nhịp điệu và có thể hôn đáp lại anh mà không gặp nhiều khó khăn. Ngực Graf ngứa ran cho đến khi tay Joe luồn vào trong áo sơ mi của Graf và di chuyển lên trên để nhẹ nhàng thúc vào ngực trên của Graf.

"Ô...không, không....Joe." Graf nói với giọng run run. Graf ngạc nhiên trước giọng điệu ngọt ngào mà cậu sử dụng. Joe dừng tay khi Graf gọi anh nhưng vẫn vùi mặt vào cổ Graf.

" Graf... Tao... Nghẹt thở." Joe khàn giọng nói. Khuôn mặt của Graf đỏ bừng vì cậu hiểu ý nghĩa của những gì Joe đang nói.

'' Vậy.... Tao nên làm gì đây? Đi vệ sinh để mày có thể tự giải thoát cho mình nhé." Graf nói với giọng run run. Joe ngước mặt lên nhìn Graf với ánh mắt van ơn.

"Giúp tao với... làm ơn... Tao xin mày." Joe nói vào tai Graf khiến mặt Graf đỏ bừng. Vâng, cậu đã được giúp đỡ nhưng cậu chưa bao giờ giúp đỡ ai khác.

" Tao hứa tao sẽ không làm bất cứ điều gì khác...Graf." Joe lặng lẽ cầu xin.

"Được rồi.... Mày.... đã xin tao... Nhưng mày sẽ làm điều đó với tao trước." Graf nói. Tay Joe luồn vào trong quần Graf trước khi luồn tay vào mùi hương của Graf. Sau đó, anh dùng tay kia để Graf lấy dương vật nóng bỏng của mình. Graf nghiến răng ken két rồi mới hết xấu hổ khi bị bàn tay người kia kích thích làm tỉnh giấc.

"Ồ... chúng ta đi vệ sinh được không?" Graf hỏi khi cả hai vẫn đang đứng trước phòng tắm. Joe không ngần ngại và đưa Graf vào phòng tắm ngay lập tức và đóng cửa lại. Ánh sáng lờ mờ từ những ngọn đèn bên ngoài chiếu vào một số phía. Graf không cảm thấy xấu hổ vì không thể nhìn thấy mặt người kia. Cả hai bộ đồ ngủ được xắn lên đến mắt cá chân. Đôi bàn tay mạnh mẽ của Joe và Graf trượt xuống để nắm lấy dương vật nóng bỏng của nhau vuốt lên xuống. Joe vùi mặt vào hõm cổ Graf với hai tay di chuyển trên người Graf.

"Aaa.... Graf... Thật tuyệt..." Joe rên rỉ khi bàn tay mềm mại của Graf di chuyển nhanh chóng trên dương vật nóng bỏng của Joe. Đôi môi ấm áp của Joe áp vào chiếc cổ trắng ngần của Graf. Bản thân Graf không quan tâm nữa, bởi vì cậu cũng cảm thấy phấn khích không kém.

"Aaa...aas....Joe...a...nhanh lên nữa." Graf cầu xin, Joe vội vàng di chuyển. Cả hai cùng cử động tay. Tiếng rên rỉ của cả hai vang lên định kỳ.

"Tao không thể chịu đựng được nữa, Graf... Aaaa..." Joe rên rỉ.

"Hưm...ư...ưm...tao cũng vậy...ư...aaa." hai người lại hôn nhau. Lần này họ hôn nhau rất say đắm và nóng bỏng. Hai tay không ngừng tăng tốc cho đến khi cả hai căng cứng tiết ra thứ nước tình màu trắng đục rồi lập tức đưa tay đặt lên người đối phương.
.
.
.

Sau khi mặc quần áo và ra ngoài rửa tay, Graf không dám nhìn Joe. Giống như Joe không dám nhìn Graf, vì anh sợ Graf tức giận.

"Ừm... Tao xin lỗi." Joe khẽ nói.

"A.... Ừm... Đừng nói với ai, Joe." Graf nói với giọng trầm không kém.

"Tao sẽ không nói với bất cứ ai đâu." Joe nói, rồi khẽ tiếc nhìn Graf.

"Tao đang hạnh phúc." Joe đáp khiến Graf ngay lập tức quay sang nhìn Joe.

"Sao mày lại hạnh phúc?" Graf hỏi với khuôn mặt ửng hồng.

"Rằng mày đã đồng ý làm điều này cho tao. Tao nghĩ rằng mày sẽ lại giẫm đạp tao." Joe nói thẳng.

"Mày sẽ bị chà đạp nếu mày nói điều đó một lần nữa. Bây giờ chúng ta có thể về ngủ rồi, cả mày nữa, mày là người không muốn ngủ đấy. Mày bắt tao đi theo mày và xem cảnh... ừm... cảnh đó và sau đó...ờ... ở, làm thế đi. Đó là bởi vì mày là người duy nhất." Graf nhún vai trước sự bối rối của mình. Joe cười nhẹ.

"Được rồi, là lỗi của tao. Chúng ta đi ngủ đi. Huấn luyện viên sẽ đến bắt chúng ta mất." Joe trả lời sau khi để Graf trở về phòng. Graf bước đi thật nhanh. Joe đi theo cậu và mỉm cười. Anh không nghĩ rằng hôm nay anh sẽ may mắn đến mức được Graf làm như vậy cho.

"Ừm.... Ai... Ai'In, mày đi đâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net