Bất diệt kiếm thể Q5:C159 - C176

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Quyển 5

      Chương 159

      Thu hết hung thú

                  Nhìn Lục Thanh trước mặt, bỗng nhiên Kim Linh cảm thấy thanh

                  niên trước mặt này dường như trên người có rất nhiều bí mật,

                  bản thân lão trong lúc vô tình phát hiện ra rất nhiều chuyện

                  khiến cho người ta thậm chí không thể nào tin được.

                  Lập tức Kim Linh nghiêm mặt nói:

                  - Lục huynh, tuy rằng ta không biết hiện trạng của Kiếm Thần

                  đại lục, nhưng lúc trước theo như huynh nói hiện giờ rất nhiều

                  thứ từ thời thượng cổ đã thất lạc không còn. Như vậy ta nghĩ

                  sự quý giá của Luân Hồi Kiếm Bảo này cũng đủ làm dấy lên một

                  phen tranh đoạt, chuyện này tương đương với làm tăng thọ mạng

                  lên gấp ba lần , cho dù là Tông sư Kiếm Phách cũng không thể

                  chống lại sự hấp dẫn như vậy.

                  Lục Thanh thoáng rùng mình, trong lòng hắn vốn vừa nảy sinh ra

                  một ít tính toán, nghe Kim Linh nói như vậy bên gạt bỏ. Có một

                  số chuyện cản phải cân nhắc lại cho thật kỹ. Truyện "Bất Diệt

                  Kiếm Thể " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc

                  (LuongSonBac.com)

                  - Tuy nhiên nếu Lục huynh muốn làm cho tông môn lớn mạnh, như

                  vậy Tử Hà Bảo Điện này có tác dung rất lớn.

                  Biết Lục Thanh xuất thân từ Tử Hà tông, lúc hắn vừa rèn xong

                  Tử Hà Bảo Điện. Kim Linh biết ngay dụng ý của hắn.

                  Hai mắt Lục Thanh sáng rực, hắn vừa nghe lời Kim Linh nói đã

                  hiếu ngay, nói như vậy...

                  Trong lòng Lục Thanh mơ hồ có ý tường.., ngay tức khắc. Lục

                  Thanh và Kim Linh ra khỏi bảo điện, đám hung thú vẫn để chúng

                  lại bên trong Lĩnh Vực Phong Lôi. Mặc dù trong Lĩnh Vực Phong

                  Lôi còn chưa thể sinh ra sinh mạng, nhưng nguyên khí thiên địa

                  sung túc, có thế đủ cho đám hung thú kia tiếp tục sinh sống.

                  Ngay lập tức. Lục Thanh và Kim Linh quay trở lại tầng bốn kiếm

                  mộ.

                  ở trung ương hải vực.

                  Thời gian gần đây, tiếng hung thú gầm rống vang lên mấy ngày

                  liền. uy nghiêm khổng lồ tràn lan bốn bể, khiến cho Kiếm Giả

                  bốn giới ở lại nơi đây không dám vọng động, mà dường như đều

                  bị trói buộc. Trên quần đảo bốn giới, ngoại trừ Kiếm Giả tuần

                  tra hàng ngày ra. ít có Kiếm Giả nào dám ra ngoài.

                  Giờ phút này ở trung ương hải vực, vô số hung thú tụ tập- Trên

                  mặt biển, trên không trung, đâu đâu cũng thấy bóng thú khổng

                  lồ- Nếu có Tông sư Kiếm Phách của bốn giới xuất hiện lúc này,

                  sẽ thấy nơi đây không có hung thú nào thấp hơn thất giai.

                  Có khoảng trên dưới ba trăm hung thú thất giai tụ tập. uy thế

                  hùng mạnh của chúng dẫn động phong vân, hoảnh hành ngang

                  ngược.

                  Một thân đỏ rực như lửa của Hỏa Phượng đứng ngạo nghễ giữa

                  không trung, đôi mắt đỏ sẫm pha vàng của nàng ánh lên vẻ vô

                  cùng cao quý, một cỗ khí tức vương giả trấn áp toàn bộ trung

                  ương hải vực. Đồng thời bên cạnh nàng, đám hung thú bát giai

                  do Huyền Băng Hải Long Thú cầm đầu đều lộ ra khí tức hung ác

                  hùng mạnh. Âm phong rít gào giận dữ, tuy rằng mặt biển sóng

                  gợn lăn tăn, nhưng cũng hiện ra một lớp Băng thật môn!,.

                  Truyện "Bất Diệt Kiếm Thể " được copy từ diễn đàn Lương Sơn

                  Bạc (LuongSonBac.com)

                  Bỗng nhiên Hỏa Phượng cất lên tiếng phượng gáy thánh thót vang

                  tận chân trời: - Long Vương, rốt cục ngài đã trở lại.

                  Lúc này. ở một bên không gian trung ương hải vực, hai bóng

                  người dần hiện. Lục Thanh khẽ mĩm cười với Hỏa Phượng:

                  - Đã xử lý xong, chỉ còn chờ Liệt cô nương.

                  Không hề do dự. Hỏa Phượng nói:

                  - Vậy xin Long Vương chọn lựa khoảng trăm hung thú, bất quá

                  nếu là như vậy, Long Vương cũng phải gánh vác lôi kiếp cho bọn

                  chúng.

                  Lục Thanh gật gật đầu. Ngay tức khắc. Huyền Băng Hải Long Thú

                  hóa thân thành người, đứng bên cạnh Lục Thanh bất đầu chỉ

                  điểm, nhất nhất báo ra thần thông và hệ thuộc tính của mỗi

                  hung thú, thậm chí cả huyết mạch của chúng.

                  Mà trong lúc Lục Thanh và Huyền Băng Hải Long Thú lựa chọn,

                  ánh mắt của Liệt Diễm chăm chú nhìn về phía Kim Linh.

                  - Kim Thần Mộc, không ngờ trong Man Hoang Kiếm Mộ này tới bây

                  giờ vẫn còn Kim Thần Mộc tồn Tại...

                  Kim Linh cười bình thản:

                  - Chúng ta sinh ra ở Man Hoang Kiếm Mộ, không thể đi qua các

                  tầng. Hỏa Phượng cô nương không biết tại hạ cũng là chuyện

                  bình thường.

                  Hỏa Phượng gật gật đầu:

                  - Lão đã là bằng hữu của Long Vương, vậy chúng ta sẽ không đối

                  địch. Mặc dù là khắc hệ, nhưng về sau nếu có thể luận bàn

                  thường xuyên ắt sẽ đạt được tiến bộ nhiều hơn.

                  - Không sai Ngũ Hành tương sinh tương khắc, nhưng đồng dạng

                  cũng hỗ trợ lẫn nhau, chỉ có điều cần khống chế có chừng mực

                  mà thôi.

                  Kim Linh ngừng một chút, sau đó nói tiếp:

                  Ta nghĩ Hỏa Phượng cô nương sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định

                  này. Long Vương không phải là người tầm thường.

                  - Sao. Kim Linh lão cũng nghĩ vậy ư?

                  Liệt Diễm cũng hóa thân thành người, mặt lộ vẻ tỏ mò, đồng

                  thời đưa mắt nhìn qua Lục Thanh đang lựa chọn hung thú ở xa

                  xa.

                  Kim Linh lắc lắc đầu:

                  - Có nhưng chuyện phải bằng vào chính mình phát hiện, ta nghĩ

                  sau này, dần dần Liệt cô nương sẽ thấy.

                  Lúc này Liệt Diễm cũng ừ một tiếng tỏ vẻ tán thành, đồng thời

                  ánh mắt nàng cũng lộ vẻ hơi phức tạp. Bởi vì nàng không biết

                  mình giao đảm huynh đệ tỷ muội chung sống gần ngàn năm qua cho

                  Lục Thanh, rốt cục là đúng hay sai. Tuy nhiên nếu nói theo

                  Linh Đạo, cũng hoàn toàn chính xác.^-

                  Nhưng lần này mình đã làm đúng hay sai...

                  Trong lòng vô cùng phức tạp, lần đầu tiên Hỏa Phượng phát hiện

                  ra, với tu vi Linh Đạo của nàng vẫn không cảm ứng được con

                  đường phía trước.

                  ở phía trước xa xôi, trong không gian tối đen như mực không

                  thấy trăng sao, nhưng sâu hơn nữa trong vô tận, lại có ánh sao

                  rực rỡ lóng lánh, đẹp mắt vô cùng.

                  Sau khi mất thời gian một ngày. Lục Thanh mới lựa chọn xong

                  một trăm hung thú thất giai. Mà đám hung thú thất giai này

                  theo như lời Huyền Băng nói gần như đã chiếm một nửa số hung

                  thú thất giai trong toàn tầng bốn kiếm mộ. Mỗi một hung thú

                  đều vượt trội trong thất giai, mà lúc trước chúng đã từng nghe

                  hoặc thấy thần thông của Lục Thanh, cho nên trong quá trình

                  Lục Thanh chọn lựa, cả bọn đều cố gắng biểu hiện ra sự hùng

                  mạnh của mình. Bới vì chúng biết nếu lúc này được chọn, có

                  nghĩa là từ nay về sau trên đường chúng tiến giai, sẽ giảm đi

                  được mối uy hiếp của lôi kiếp Thiên Đạo.

                  Màn đêm buông xuống, ánh sao lấp lánh trên chín tầng mây, tuy

                  rằng nơi đây là Man Hoang Kiếm Mộ, nhưng ánh sáng của thái

                  dương và trăng sao cũng tồn tại không khác bên ngoài.

                  - Long Vương, chúng ta có thể ra ngoài rồi

                  Liệt Diễm nhìn Lục Thanh trước mặt, khẽ nói đông thời giọng

                  nàng lúc này hơi run rẩy. Dù sao sống ở tầng bốn kiếm mộ đã

                  bao năm, giờ đây trở lại Kiếm Thần đại lục một lần nữa, trở

                  lại thế giới năm xưa tổ tiên bọn họ đã sinh ra, làm sao có thể

                  không khiến cho bọn họ dao động tâm thần?

                  về phần Vạn Thú Linh Kiếm Đồ, nếu đã bị Long Hoàng thu lấy, mà

                  dường như Long Hoàng lại thường xuyên ở cạnh Lục Thanh cỗ quan

                  tài bằng đồng xanh uy năng chấn động đất trời kia cũng là một

                  trong nhưng nguyên nhân mà Hỏa Phượng quyết định đi theo Lục

                  Thanh. Đi theo hắn, cũng tương đương với việc bảo vệ Vạn Thú

                  Linh Kiếm Đồ.

                  - Vậy xin đắc tội

                  Lục Thanh gật gật đầu, ngay tức khắc, hư không trước mặt lập

                  tức nứt ra một cái khe cao ngàn trượng, thần quang màu tím

                  trắng từ giữa bắn ra chiếu rọi mặt biển, lập tức sinh ra khí

                  tím vờn quanh, nhiếp động lòng người. Truyện "Bất Diệt Kiếm

                  Thể " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

                  Không hề do dự, ngoại trừ ba mươi ba hung thú bát giai bọn

                  Liệt Diễm có thể hóa thân thành người tiến vào trong đó, trăm

                  con hung thú thất giai chưa đạt tới bát giai, chỉ có thể dùng

                  thân thú tiến vào.

                  Lần này bọn Kiếm Xỉ Lôi Long vốn đang ở trong Lĩnh Vực Phong

                  Lôi của Lục Thanh, bất chợt thấy sự xuất hiện của bọn Liệt

                  Diễm, lập tức vô cùng nghi hoặc. Sau đó lại thêm trăm hung thú

                  thất giai tiến vào, lập tức khiến cho bọn chúng thất kinh. Uy

                  nghiêm của trăm hung thú thất giai, dù là Kiếm Xỉ Lôi Long

                  được Lục Thanh cho hai giọt máu cũng chỉ có thể miễn cường giữ

                  được bình tĩnh, nhưng cũng phải quỳ rạp xuống. Không cần nói

                  tới hơn năm mươi hung thú khác, rất nhiều con mất đi chiến ý

                  hoàn toàn, mềm nhũn toàn thân lăn ra đất.

                  Ngoài ra còn có ba mươi hung thú thất giai đến từ tầng ba kiếm

                  mộ, con nào con nấy cất tiếng gầm rống rung trời chuyển đất,

                  hình thành thế giằng co cùng đám hung thú đến từ tầng bốn.

                  Nhưng nguy thay, số lượng chênh lệch quá xa, huống chi cảnh

                  giới tu vi giữa hai phe không hơn kém nhau nhiều.

                  Quả nhiên sau vài lần hô hấp, đám ba mươi hung thú thất gia

                  của tầng ba bại lui, kiềm chế khí tức hung ác của mình lại.

                  Liệt Diễm hừ lạnh, nhìn qua một lượt:

                  - Xem ra Long Vương cũng không tuyển được bao nhiêu hung thú ở

                  tầng hai và tầng ba… Huyền Băng, giao bọn chúng cho ngươi dạy

                  dỗ.

                  Bất chợt dưới ánh mắt khiếp sợ của đám hung thú tầng hai và

                  tầng ba, một Long thân dài ngàn trượng hiện ra trước mặt.

                  Bên ngoài lĩnh vực, sắc mặt Lục Thanh bất chợt tái đi. Một lúc

                  thu vào nhiều hung thú hùng mạnh như vậy, dù là hắn cũng cảm

                  thấy hơi kiệt lực. Dù sao bọn hung thú bát giai như Liệt Diễm

                  sinh ra cùng thời kỳ với Man Hoàng Kiếm Mộ, trên người khó

                  tránh khỏi mang theo đại thế của tầng bốn kiếm mộ. Bọn chúng

                  tiến vào Lĩnh Vực của Lục Thanh, tự nhiên cũng mang theo tầng

                  đại thế này. Dù là ý chí Kiếm Đạo của Lục Thanh kiên cường,

                  cũng mơ hồ có cảm giác bị đại thế này trấn áp.



       2 ngày trước

            Lăng Độ Vũ

            -=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

            1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà Ngày gia nhập: 16.01.2007

            Bài viết: 128916 / Điểm: 1290

            Tâm trạng:

      Quyển 5

      Chương 160

      Kiếm trận vây bắt

      Nguồn: vip.vandan Truyện "Bất Diệt Kiếm Thể " được copy từ diễn đàn Lương

      Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

      Đả tự: dukenny - Lương Sơn Bạc

      Nội dung thu gọn

                  Lục Thanh miễn cường trấn áp Thần Đình thức hải đang dao động,

                  dưới thần niệm hùng mạnh của Thức Kiếm ba ngàn trượng trấn áp,

                  cỗ áp lực kia đã tan thành mây khói.

                  Man Hoang Kiếm Mộ có một luồng sức mạnh to lớn trấn áp, sinh

                  linh trong kiếm mộ không thể vượt khỏi tầng mình đang sống lên

                  trên một tầng hay xuống dưới một tầng, trừ phi là có Tông sư

                  Kiếm Phách từ bên ngoài tiến vào kiếm mộ, dùng Tiểu Thế Giới

                  hình thành từ Lĩnh Vực của mình chứa đựng vào trong, như vậy

                  mới có thể mang ra ngoài. Nếu không, cho dù có thần kiếm cấp

                  Bạch Linh phong ấn cũng không được, trừ phi là thần kiếm cấp

                  Tử Hoàng, dựa vào Lĩnh Vực thần kiếm mới có thể làm được.

                  Lục Thanh nhìn trung ương hải vực phía dưới một cái, sau đó

                  bước ra một bước, biên mất ngay tai chỗ.

                  Ở Tầng một Kiếm mộ.

                  Ở giữa tầng một, có một gốc cổ mộc Man Hoang cao chừng năm

                  trăm trượng, góc cổ mộc này có lẽ đã hấp thụ linh khí chừng

                  vạn năm trở lên, linh khí hệ Mộc trên đó nồng đậm vô cùng,

                  đồng thời còn có một tổ chim thật lớn nằm trên đó.

                  Đột ngột trên cổ mộc này, một tiếng chim hót uy nghiêm từ

                  không trung xa xa vang lên, nghe như ngoài mấy trăm dặm. Nhưng

                  trong nháy mắt, một bóng đen thật lớn đã bay tới trên không,

                  che lấp cổ mộc này.

                  Đó là một con chim màu vàng khổng lồ, hai cánh giang rộng dài

                  chừng trăm trượng, hình dáng giống như đại bàng bình thường,

                  chỉ có điều trên đầu còn có thêm một chiếc sừng màu trắng,

                  chiếc sừng này có hình cơn trốt xoáy, trên mặt vờn quanh từng

                  đạo Cương Phong màu trắng tinh thuần.

                  Ðây là linh thú tứ giai: Long Bằng Điêu.

                  Ngay tức khắc, một bóng màu vàng nhạt bắn nhanh ra, rơi xuống

                  trên lưng Long Bằng Điểu nọ, tiếng hót của nó còn non nót,

                  trung khí yếu ót.

                  Đó cũng là một con Long Bằng Điểu, nhưng hai cánh giang ra chỉ

                  dài mười trượng, rõ ràng là một con Long Bằng Điểu còn non.

                  Đồng thời, trong tổ chim màu vàng phía dưới, có ba tiếng chim

                  hót còn non nớt khác vang lên. Tuy rằng non nớt, nhưng trời

                  sinh một cỗ uy nghiêm tràn ngập. Uy nghiêm này là kế thừa từ

                  huyết mạch Chân Long và Kim Sí Đại Bằng thượng cổ.

                  Long Bằng Điểu hạ xuống tổ, đưa chiếc mỏ màu vàng khổng lồ ra,

                  cọ cọ lên người ba con chim non, ra vẻ trìu mến yêu thương,

                  ánh mắt lộ ra linh quang dịu dàng.

                  Ba con Long Bằng Điểu non này không bằng con khi trước, hai

                  cánh mở ra chỉ rộng chừng năm, sáu trượng, đã tiến tới nhất

                  giai đỉnh phong, mà con lúc nãy đã tiến tới nhị giai.

                  Dù là Long Bằng Điểu mẹ cũng không ngờ, con mình có thể đạt

                  tới trình độ như vậy chỉ trong một thời gian ngắn ngủi.

                  Đã trở lại rồi sao?

                  Đột ngột Long Bằng Điểu cảm thấy tổ khiếu thần hải của mình

                  rung chuyển một trận, ngay tức khắc, một cảm giác bất an sinh

                  ra trong lòng nó.

                  Trong nháy mắt, nó phóng xuất linh thức ra ngoài cơ thể, linh

                  thức hùng mạnh phút chốc bao trùm phạm vi vài dặm không gian.

                  Quả nhiên, có vài cỗ khí Phong Mang bí ấn hiện ra.

                  Long Bằng Điểu cất lên một tiếng hót đầy kinh sợ, tiếng hót

                  của nó nửa giống rồng, nửa giống đại bàng. Một cỗ khí tức

                  giống như đến từ thượng cổ Man Hoang khuếch tán ra, linh uy

                  hùng hậu dẫn động khí Cương Phong xung quanh, khiến cho từng

                  trận gió gào thét dậy lên.

                  - Tiểu tử ngươi quả nhiên không nói sai tuy rằng Long Bằng

                  Điêu này chỉ mới tứ giai, nhưng linh thức của nó hết sức hùng

                  mạnh.

                  Lúc này cách gốc có mộc kia vài dặm, giữa không trung có bốn

                  bóng người hiện ra.

                  Lại một tiếng hót giận dữ vang lên, bởi vì Long Bằng Điểu phát

                  hiện ra trong bốn người này, có ba người lúc trước đã bắt đi

                  Long Bằng Điểu con của nó. Người còn lại tuy chưa gặp qua,

                  nhưng mang lại cho Long Bằng Điểu cảm giác vô cùng nguy hiểm.

                  Cảm giác như vậy, nó từng cảm thấy qua trên người một ít linh

                  thú lục giai.

                  Kiếm Tông!

                  Gần như trong nháy mắt. Long Bằng Điểu đã phán đoán ra tu vi

                  của người kia. Tung hoành trong tầng một kiếm mộ đã nhiều năm,

                  đối với nhưng Kiếm Giả thường xuyên lui tới. Long Bằng Điểu

                  cũng biết, Kiếm Giả Kiếm Tông sánh ngang với hung thú lục

                  giai, mặc dù chưa chắc đã là đối thủ của hung thú lục giai,

                  nhưng muốn đối phó với nó hẳn không thành vấn đề.

                  Nếu đổi lại trước kia, hoặc là ở một địa phương khác, nó cũng

                  sẽ không sợ hãi. Dù sao dựa vào tốc độ của nó, cho dù không

                  phải là địch thủ, nhưng nếu nó nhất quyết muốn chạy, dù là

                  Kiếm Tông cũng không giữ được. Nhưng hiện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net