Chương 54: Trò Chơi Sóng Gió

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo như thứ tự quy định của trò chơi oẳn tù xì, Tam Lang là người được quay que gỗ đầu tiên.
Tam Lang hí hứng tiếp nhận que gỗ từ Diệp Ẩn, cẩn thận đặt xuống chỗ mặt đất bằng phẳng, xoay một vòng.
Que gỗ quay vài vòng từ từ dừng lại, chỉ vào.......
Phó cục trưởng ma quỷ - Thổ Phương Tuế Tam.
- Oa, ta quay trúng phó cục trưởng rồi.
Tam Lang tròn mắt hết nhìn que gỗ lại nhìn Thổ Phương Tuế Tam.
- Tam Lang, ngươi phải suy nghĩ thật kĩ xem là hỏi gì nha.
Diệp Ẩn khoái chí nói, giảo hoạt cười thích thú.
- Ân, ân.
Tam Lang gật đầu với Diệp Ẩn. Quay sang Thổ Phương Tuế Tam vẫn rất ung dung thưởng trà dường như việc đang xảy ra chẳng hề liên quan gì đến hắn cả.
- Phó cục trưởng, nói thật hay mạo hiểm.
- Nói thật.
Thổ Phương Tuế Tam ngắn gọn trả lời.

- Chậc, chẳng vui xíu nào.
Diệp Ẩn ỉu xìu bất mãn. Nàng dự tính Thổ Phương Tuế Tam sẽ chọn mạo hiểm nàng sẽ như ngư ông đắc lợi, dùng Tam Lang chỉnh Thổ Phương Tuế Tam một phen cho bỏ ghét.
- Phó cục trưởng, ngài có thích Tiểu Ly của chúng ta không?
Tam Lang bất ngờ phun ra một câu, Diệp Ẩn đang ăn điểm tâm bị câu nói của Tam Lang là cho nghẹn lại, liên tục ho sặc sụa, Tổng Tư lo lắng vỗ lưng giúp nàng nhuận khí lại còn nhanh tay cấp Diệp Ẩn đưa một ly trà. Diệp Ẩn tiếp nhận ly trà Tổng Tư đưa sang, một hơi uống cạn, nàng vuốt vuốt ngực, cũng may, không bị nghẹn chết. Diệp Ẩn quay sang liếc xéo Tam Lang, hắn hướng nàng lè lưỡi lắc đầu, một bộ dạng chuyện này không liên quan gì đến hắn cả.
- Tam Lang ngươi doạ đến Tiểu Ly.
Tổng Tư quay sang Tam Lang, không vui nói, ánh mắt dần lạnh đi.
- Tổng Tư, ta chỉ hỏi cho vui thôi mà. Cũng chỉ là một trò chơi, đó  là do Tiểu Ly nghĩ nhiều đấy thôi.
Tam Lang đánh cái rùng mình nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như thường, ung dung phản bác.
Trai Đằng Nhất nãy giờ vẫn không lên tiếng, lúc này đây âm thầm cấp Tam Lang ánh mắt cảnh cáo, kiểu như ngươi mà nói thêm chữ nào nữa thì liền không thể nói nữa suốt cuộc đời.
Tam Lang thầm than khổ, quyết định hướng về phía Thổ Phương Tuế Tam, hỏi.
- Phó cục trưởng, ngươi vẫn chưa trả lời nha.
- Ân, thích.
Một câu nói ngắn gọn, nhẹ nhàng nhưng lại như mũi tên bén nhọn đâm vào thâm tâm của những người nào đó.
Diệp Ẩn bên này hoàn toàn hoá đá, nàng khóc không ra nước mắt, cái tên phó cục trưởng ma quỷ này có cần thành thật vậy không a??
- Bây giờ nên đến lượt ta nhỉ?
Thổ Phương Tuế Tam bâng quơ hỏi một câu, hoàn toàn không để ý đến mọi người xung quanh, bắt đầu quay que gỗ. Và trớ trêu thay que gỗ lại chỉ vào Diệp Ẩn.
Diệp Ẩn tròn xoè mắt nhìn que gỗ, mặt mày ủ rũ xuống hẳn.
Tổng Tư xoa xoa mái tóc mềm mại của nàng, cho nàng một nụ cười trấn an.
- Tiểu Ly, nói thật hay mạo hiểm?
Thổ Phương Tuế Tam nhàn nhạt hỏi Diệp Ẩn, nếu nhìn kĩ có thể phát hiện ánh mắt hắn xuất hiện tia thích thú.
- Mạo hiểm.
Diệp Ẩn mau lẹ trả lời, nàng nhìn ra tia thích thú trong mắt Thổ Phương Tuế Tam, bây giờ nàng chọn cái nào thì cũng đều bị hắn chỉnh đến không chết thì bị thương.
- Ta muốn ngươi ngồi vào trong lòng ta.
Giọng của Thổ Phương Tuế Tam lúc này có chút hoà hoãn. Diệp Ẩn lại lần nữa thạch hoá, nàng muốn mua thuốc hối hận a, ngao ngao, đáng lẽ ra nàng không nên đưa ra đề nghị chơi trò chơi này. Thiên a~~~ Cái tên Thổ Phương Tuế Tam này có bị ấm đầu không? Vô duyên vô cớ đưa ra cái yêu cầu rất chi là kì quái.
- Phó cục trưởng, đừng quá đáng, Tiểu Ly là nữ nhân của ta.
Tổng Tư nhìn biểu hiện của Diệp Ẩn, khẽ cười mỉm khi nhìn thấy biểu cảm quẫn bách của Diệp Ẩn, xoa xoa mái tóc mềm mượt như vỗ về, sau đó quay sang Thổ Phương Tuế Tam, lạnh lùng khẳng định.
- Ta cũng không bắt buộc, nếu không chấp nhận làm theo yêu cầu của ta thì chỉ cần chịu hình phạt mà ta đưa ra thôi.
Thổ Phương Tuế Tam liếc nhìn Tổng Tư, tựa phi tựa tiếu khi bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo như nhìn thấy kẻ thù của Tổng Tư. A~~~ Xung Điền Tổng Tư, ngươi thật sự có thể vì Tiểu Ly mà tàn nhẫn nổi lên sát khí với chính huynh đệ từng vào sinh ra tử, quả là nực cười. Thổ Phương Tuế Tam âm trầm suy nghĩ, bỗng hắn vươn tay cầm lấy bình rượu sake gần đó, để trước mặt Diệp Ẩn.
- Không làm được thì uống hết bình sake này. Nhớ kĩ, phải sạch sẽ không còn một giọt thì mới xem là hoàn thành.
Diệp Ẩn lúc này hung hăng muốn huỷ bỏ trò chơi này, nàng thật là khổ mà. Làm theo yêu câu của hắn thì không thể mà không làm theo thì phải uống sạch bình rượu kia. Tửu lượng của nàng cực kém nha,dù trước đó nàng đã không ngừng luyện tập cùng Thanh Lưu nhưng hoàn toàn không có tác dụng, lần nào nàng cũng say bí tỉ chờ Nghê Mạn Thiên lôi xác về.
- Phó cục trưởng, Tiểu Ly không thể uống rượu.
Trai Đằng Nhất nãy giờ vẫn im lặng. Lúc này đây bỗng lên tiếng bênh vực Diệp Ẩn.
Diệp Ẩn nghe thấy thế thật sự là vô cùng cảm động. Nàng hé khuôn mặt  nhỏ nhắn đáng uỷ khuất buồn bã cực hạn lên nhìn Trái Đằng Nhất biểu đạt ánh mắt như muốn cảm ơn.
Nhưng hành động này lại như một con cún nhỏ bị bỏ rơi đang cầu nuôi dưỡng. Trai Đằng Nhất nhất thời xấu hổ lãng tránh.
- Ta không bắt buộc Tiểu Ly uống rượu. Quyết định là ở chỗ nàng ta.
Thổ Phương Tuế Tam liếc nhìn Diệp Ẩn, khoé môi khẽ nhếch, tựa cả người vào gốc anh đào to lớn phía sau lưng hắn.
💦💦💦💦💦💦💦💦💦💦💦💦💦💦💦
Dù muộn nhưng #Phyn vẫn muốn nói câu chúc mừng năm mới với mọi người. Hi vọng năm Canh Tý mọi người sẽ thật như ý nà. 😘
Mọi người đừng giận vì #phyn ra chương trễ, do tết đến xuân về lu xã bu nhiều việc gia đình quá nên không thể viết được. Mong mọi người thông cảm cho con bé và thương con bé nhiều hơn ạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net