Chương 55: Sóng Ngầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ta uống là được chứ gì?
Diệp Ẩn khó chịu nói. Nàng thật sự không thích ánh mắt của Thổ Phương Tuế Tam một chút nào. Nó như đang cợt nhã nàng vậy. Đưa tay cầm lấy bình rượu sake, Diệp Ẩn đưa lên mũi ngửi ngửi.
- Đó là rượu Nihoshus đấy Tiểu Ly, sẽ không khiến ngươi say xỉn quên trời đất đâu.
Tam Lang ở đối diện phát ngôn một câu, còn trao tặng cho Diệp Ẩn ánh mắt cổ vũ.
Diệp Ẩn cũng từng tìm hiểu loại rượu này. Nihoshus là một loại rượu Sake truyền thống ở Nhật Bản. Nguyên liệu chính làm nên Sake Nihonshus là gạo, mạch nha cùng với sự tác động của một loại khuẩn có tên Koji và men rượu Sake. Từ đó, rượu Sake Nihonshu có cho mình một hương vị độc đáo. Không những vậy, có nhiều cách để uống rượu Sake Nihonshu như uống ngay trong nhiệt độ phòng, hoặc nóng, hoặc lạnh vẫn đều tuyệt vời. Tùy vào trạng thái mà rượu Sake có tên gọi khác nhau. Ví dụ như ở nhiệt độ phòng là "hiya"; trong khi còn âm ấm là "murukan"; nóng là "atsukan"; còn lạnh là "reishu". Nồng độ cồn của rượu Sake thường là 15 - 20%. Với độ cồn như thế, Diệp Ẩn thầm nghĩ chắc nàng cũng không đến mức say quá đâu nhỉ?
- Tiểu Ly, để ta uống thay ngươi.
Xung Điền Tổng Tư ngồi bên cạnh Diệp Ẩn định vươn tay giành lấy bình rượu từ tay nàng.
- Không được, Tổng Tư, Tiểu Ly ta dám chơi dám chịu.
Diệp Ẩn vừa thấy vậy, nhanh chóng ôm chặt bình rượu sake vào lòng. Kiên định nhìn Tổng Tư, sau đó quay đầu về một hướng khác, cầm bình rượu lên bắt đầu uống.
- Tiểu Ly...
Tổng Tư hoảng hốt là lên, lo lắng nhìn Diệp Ẩn.
Một lúc sau, Diệp Ẩn đã hoàn toàn uống sạch bình rượu, nàng kiêu ngạo cầm bình rượu rỗng úp ngược trên đầu mình. Đưa ánh mắt khiêu khích về phía Thổ Phương Tuế Tam.
- Tiểu Ly ngươi thật giỏi nha.
Tam Lang vui mừng vỗ tay bốp bốp khen ngợi Diệp Ẩn. Nàng cũng chẳng buồn để ý hắn. Quay sang Tổng Tư cười hì hì.

- Tiểu Ly, ngươi cảm thấy thế nào, không sao chứ?
Tổng Tư ánh mắt lộ rõ lo lắng, dồn dập hỏi hắn Diệp Ẩn. Điều này làm nàng cực kì cảm động.
- Ân, ta không sao, thực ra hương vị của rượu sake rất ngon nha.
Diệp Ẩn cấp Tổng Tư nụ cười ngọt ngào. Sau đó lại bắt đầu hồi tưởng hương vị của rượu sake. Đúng là không hổ danh "quốc tửu" của Nhật Bản. Một số người không biết khi uống và cảm thấy rượu khá nhạt nhưng không phải. Rượu sake nếu biết thưởng thức sẽ cảm thấy rất ngọt, vị thanh, không quá gắt lại rất thơm chứ không nồng như một số loại rượu khác.
- Tiểu Ly, đến lượt ngươi.
Giọng của Thổ Phương Tuế Tam vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Ẩn. Cái tên này, đúng là âm hồn không tan mà. Trong lòng âm thầm sỉ vả hắn nhưng ngoài mặt thì lại làm như không có gì. Cầm lấy que gỗ từ tay Thổ Phương Tuế Tam. Đặt và quay.
Vòng quay que gỗ liên tục xoay tròn, sau đó từ từ chậm lại, chậm lại rồi dừng hẳn. Chỉ thẳng vào Trai Đằng Nhất.
- Oa, là Trai Đằng tiên sinh.
Diệp Ẩn hào hứng reo lên, dường như nàng đã không còn nhớ đến những chuyện vừa rồi.
- Trai Đằng tiên sinh, nói thật hay mạo hiểm?
Diệp Ẩn cầm que gỗ hướng về phía Trai Đằng Nhất, ra vẻ thần bí hỏi.
- Nói thật.
Trai Đằng Nhất suy nghĩ trong giây lát, trả lời.
- Trai Đằng tiên sinh có nữ nhân mà mình yêu không nhỉ?
Diệp Ẩn đã tò mò vấn đề này từ rất lâu rồi. Trai Đằng Nhất, người lúc nào cũng mang khuôn mặt không cảm xúc, khoác lên mình chiếc áo của sự lạnh lùng. Bất đồng với Thổ Phương Tuế Tam, về phó cục trưởng ma quỷ này, dù vẻ ngoài hắn có vẻ nghiêm nghị lạnh nhạt nhưng vẫn nhìn ra được những sự sắc bén mưu kê sự ma mị trong từng ánh mắt màu đỏ thẫm, nhưng Trai Đằng Nhất lại chỉ luôn có vẻ lạnh lùng, như khuôn mẫu đúc ra, quanh năm suốt tháng, khiến người đối diện thật khó biết được cảm xúc thật sự của hắn.
- Ân, ta có.
Khoé môi khẽ cong, ánh mắt lạnh nhạt bỗng xuất hiện tia sáng len lỏi, Trai Đằng Nhất ôn nhu trả lời.
- Saito, đang nói thật đấy chứ?
Tam Lang đứng phắt lên, chỉ vào Trai Đằng Nhất, hỏi.
- Ân, nói thật.
Trai Đằng Nhất nhíu nhẹ mày, nhưng vẫn trả lời Tam Lang một cách bình thường.
- Uầy, ta nói Tam Lang ngươi thật là kì lạ nha, Trai Đằng tiên sinh cũng chỉ là một người bình thường, sao lại không có người mình thích cho được?
Diệp Ẩn rất ra dáng một người hiểu chuyện, giảng giải cho Tam Lang nghe.
- Ta...ta chỉ là có chút kích động thôi mà.
Nghe xong Diệp Ẩn giảng giải, Tam Lang quẫn bách cúi đầu, ngồi xuống.
Diệp Ẩn đưa tay đỡ trán, cái tên Tam Lang này mang bộ mặt uất ức phẫn hận đó ra chi a?
- Tiểu Ly, ngồi xuống đi.
Bên cạnh vang lên giọng nói từ tính của Trai Đằng Nhất, Diệp Ẩn ngượng ngùng đối hắn cười cười, cổ vũ hắn.
- Trai Đằng tiên sinh nha, cố gắng lên.
Trai Đằng Nhất có chút sững sờ, hắn nghĩ hoặc nhìn Diệp Ẩn, bắt gặp nụ cười hồn nhiên của nàng, bất giác hắn cũng nhẹ cong môi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net