Chương 66 : Gây chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

" Trả đây.....đó không phải đồ mấy người nên lấy." Tình Minh âm trầm nói, bàn tay xiết chặt, đôi mắt đỏ ngầu muốn phun lửa.

" Mấy người nói gì thế ? Bọn ta có lấy gì đâu, bọn vu khống này." Tiếng người của người đàn ông kia vang lên thu hút mọi người, bốn năm kẻ đi đằng sau hắn cũng cười to lên cái khác người đi đường cũng mau chóng tụ tập đến nhìn xem.

Con người, một loại sinh vật có sở thích độc nhất đó là thích hóng chuyện a.

" Mấy người-" Lưu Minh tức giận muốn xông lên, thế nhưng lại bị một thanh âm từ dưới vọng lên làm cho dừng lại.

" Đã xảy ra chuyện gì ?" cô bước lên hỏi, tiểu Hắc đang nằm đó cũng ngẩn đầu lên, đám người kia cũng dừng lại, vừa nãy còn tưởng thú nhồi bông đâu....

" Đại tỷ, bọn họ đến mua hàng nhưng lại mua quỵt, không muốn trả tiền!!!" Lưu Minh tức giận kêu lên.

" Tình Minh ?" cô quay sang hắn hỏi, Tình Minh tâm tình rõ ràng bình tĩnh lại hơn, dù rằng ánh mắt vẫn tràn đầy phẫn hận thế nhưng đã có thể kìm lại.

" Bọn họ lấy 10 cây súng lục, 20 cái vòng bảo hộ, 30 băng đạn, 10 hộp thuốc hạ sốt, 10 kháng viên, 10 kháng sinh, 7 thanh đao." Tình Minh bắt đầu báo cáo.

" Gì chứ ? Bọn ta có lấy cái gì đâu ? Trên tay có cầm cái gì đâu này." tên đứng đầu cười nói, đám đàn em của hắn hùa theo.

" Ở đây có Mộc Linh theo dõi, nó sẽ biết." hướng tay lên góc tường ngoắt ngoắt, lập tức từ đó quay ra một quả cầu một mắt.

Dù rằng đã thuê nhân viên, đã có hợp đồng quản lý, thế nhưng dù sao cô cũng không thể nào an tâm bởi vì không biết bọn họ sẽ giải quyết vấn đề thế nào được.

Mộc Linh này cô làm ra chính là để do thám, quay rồi phát lại, chỉ có hai công dụng thế nhưng trong tình hình này đúng là hữu ích.

" Xin mời các người trả lai đồ hay trả tiền cho những món các người mua." hình chiếu phát ra từ Mộc Linh để mọi người nhìn rõ, rõ ràng đám người đó cũng ngậm miệng lại nhưng không có ý lấy ra.

" Tôi lặp lại, trả tiền hoặc trả đồ." đưa mắt nhìn tiểu Hắc, nó hiểu ý vòng ra đằng sau chặn đường lui của bọn chúng, để chúng cách ra với người đứng xem náo nhiệt mà gầm gừ.

" Mẹ kiếp tao không trả thì sao-" tiểu đầu xỏ có vẻ vẫn chưa biết sợ, thế nhưng khi cô vừa búng tay một cái, đám súng đang nằm trên giá khác bỗng nhiên chuyển động, đồng loạt nắm vào bọn họ.

Là đồ của cô, cô có quyền kiểm soát, đây là điểm đặc biệt khi năng lực được nâng cấp.

" Mấy người có một dị năng giả năng lực không gian tốt đó." cầm trên tay Mộc Linh mà xoay xoay, đám Sở Dương từ dưới đi lên thì dừng lại, không biết đây là cái gì tình cảnh.

" Rất tiếc là tôi không có dị năng không gian, phải biết....cao cấp dị năng không gian có quyền cưỡng ép tước đoạt đồ vật của dị năng giả không gian khác đâu." buồn phiền nhìn bọn họ, cô làm ra vẻ khó xử nói.

" Hủy đi một nhân tài cũng tiếc lắm. Thế nhưng mà các người đã bỏ qua hai lần cảnh cáo rồi. Lần thứ ba....làm thật thôi nhỉ ?" nhìn đến một gã ốm yếu xanh xao như ma bệnh mà nhấc môi cười, đột nhiên cả người hắn run rẩy, sau đó đột nhiên nổ tung.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, khi kẻ ốm yếu ma bệnh kia nổ tung, máu thịt bắt tứ tung, có vài người khi hoàn hồn lại thì không nhịn được qua một bên ói ra.

" Người ta nói....không ăn được thì đạp đổ. Bên trong luôn là nơi yếu mềm nhất. Bị ba đợt bom xung kích từ bên trong....chắc không dễ chịu gì đâu nhỉ ?" Lơ lửng giữ đống bầy nhầy đó mấy quả cầu, là 17 cái vòng bảo hộ bảo vệ cho đám đồ vật bên trong.

Kích nổ chính là vòng bảo hộ. Đó là chế độ cuối cùng của nó, khi xử dụng hết 100 lượt chịu đựng công kích, nó sẽ hóa thành sóng xung kích đánh ra xung quanh, việc này có thể giết tất cả những IL ở gần tạo đường thoát cho người dùng.

Đáng lẽ ra nó cũng không tổn hại đến con người đâu, thế nhưng ba cái đồng loạt phát nổ thì lại là chuyện khác nha.

Súng đạn của tiệm, vũ khí và dược phẩm vẫn hoàn hảo. Còn có cả.....đồ ăn và đồ lặt vặt khác nữa.

" Tiếc rằng không thể đàm phán bình thường được. Đồ ăn và ba cái mạng để lại đây xem như tiền bồi thường vụ gây rối. Đám còn lại có thể cút đi rồi a." bắn bỏ thêm hai kẻ trong đó nữa, cô lại cười nói. " The Black Cat House không tiếp kẻ gây rối, Tình Minh, đi liệt bọn họ vào sổ đen đi, lần sau đến không bán cho họ. Người nào qua lại với bọn....cũng không bán"

Cô là như thế đó tuyệt tình, liền chỉ cần đắc tội cô, cô muốn cả căn cứ đều tẩy chay bọn họ. Cái gì đó khách hàng cô không cần, liền ở nơi này chủ tiệm là thượng đế chứ không phải khách hàng. Cô vui liền bán, cô buồn không cần đến nếu không tự biết hậu quả.

Tiểu Hắc nhe răng, tên cầm đầu run rẩy, đám người gây rối cứ thế bị tiểu Hắc cắn rồi ném ra ngoài.

" Lục Sinh, Vahe, dọn dẹp đống bầy nhầy đi, sẽ làm chướng mắt khách hàng đó. Tình Minh.....điều chỉnh tâm tình lại, đi tiếp đại tá Sở Dương đi." vỗ vỗ vai Tình Minh, cô nhỏ giọng nói.

Lần đầu nhìn đến Tình Minh ngay từ đầu cô đã biết hắn không bình thường. Dù rằng cùng tuổi cùng Lục Sinh nhưng rõ ràng hắn có cái gì đó trầm tĩnh và từng trãi hơn Lục Sinh. Ánh mắt Tình Minh nhìn đám người vừa nãy như nhìn cừu địch, thế nên cô mới tha mạng cho chúng.

Để chúng quay lại, để Tình Minh tự ra tay, cô chỉ muốn người làm việc hết mình, còn Tình Minh bây giờ vẫn không được vậy. Ý nghĩ của hắn luôn đặt đi đâu đó, làm việc vẫn chưa hết mình như như những người khác.

" Xin lỗi đã làm mọi người thấy cảnh không hay, The Black Cat House luôn chào đón mọi người, chỉ cần không gây rối, mọi người luôn được hoan nghênh." quay lại cười nói với những người ở ngoài kia, cô để Lưu Minh bắt đầu đi sắp xếp lại đám đồ vật vừa được 'lấy lại' kia.

Khủng bố.....đó là ấn tượng đầu tiên của tất cả mọi người về The Black Cat House, cửa hàng vũ khí mới mở ở khu giao dịch này.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net