NHỮNG NGÀY ĐẸP TRỜI - 03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi viết nên những dòng này, tôi đã sống được gần nửa đời người, cái ngưỡng của chuẩn bị bước sang " tứ tuần" là một người đang chống chọi với căn bệnh ung thư máu, đang từng ngày dành giật sự sống với thần chết...mái tóc tôi giờ chỉ còn le que vài sợi tóc, mà tôi cũng chả thiết nghĩ đến những thứ bên ngoài tôi từ lâu rồi.
Nhiều lúc tôi tự hỏi : " Đây có phải là cuộc sống mà năm 18 - 20 tuổi mình từng mường tượng hay không ?" Sự thật là, theo cách này hay cách khác, đúng như vậy. Nhưng trong suốt năm tháng qua, sự từng trải đã dạy tôi nhiều bài học quý giá mà đến giờ tôi chỉ ước có thể quay ngược trở lại quá khứ, gặp lại tôi của những ngày tháng khi còn 18 -20, ngây ngô, khờ dại và bồng bột, để dạy lại chính mình những điều ấy thì chặng đường tuổi trẻ của mình đã dễ dàng hơn phần nào... biết đâu đó, ít ra tôi sẽ cố gắng yêu thương những người xung quanh mình hơn, xa rời bớt những người bạn mà thật ra là " bè" nhiều hơn, hay thậm chí là những thói hư tật xấu sẽ không thấm vào người mình....biết yêu thương nhiều hơn, trân trọng những phút giây bình yên hơn, dành nhiều thời gian hơn để có thể sống thật ý nghĩa và không phải như bây giờ...ngồi trong căn phòng tối mịt cùng một nắm thuốc với 4 bức tường để viết những lời này.
Thành công và thất bại: Thành công thường không đến với tôi trước tiên, nó thường đến sau thất bại, thậm chí là sau rất nhiều lần thất bại, khi tôi biết rút ra bài học, sửa chữa và tiếp tục cố gắng. Mỗi câu chuyện thành công của một người nào đó đều bắt nguồn bằng sự nỗ lực khổng lồ. Tuy nỗi sợ thất bại luôn có trong tôi, nhưng điều quan trọng chính là bản thân mình phải biết quan sát thành công của người khác và đặt ra câu hỏi: "Tại sao họ thành công trong khi mình vẫn dậm chân tại chỗ?", "Họ thành công bằng cách nào?". Còn đối với tôi, tôi cảm thấy mình luôn thất bại, thất bại trong cuộc sống, tình yêu, công việc, gia đình và thất bại luôn cả trong việc điều trị ung thư...
Thành công rất khó đạt được nếu không có sự chăm chỉ. Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng công bằng và chưa chắc cứ trồng cây là sẽ hái được quả ngọt. Trong công việc, chắc hẳn đã có những lúc bạn tự hỏi tại sao bản thân đã làm việc rất siêng năng mà vẫn không đạt kết quả như ý hoặc kết quả đó đến rất lâu. Đôi khi, bạn cố gắng hết sức để hoàn thành một việc nào đó nhưng thành quả bạn đạt được lại chưa được nhìn nhận đúng mực.
Một điều bạn cần biết là cuộc đời này không phải là một đường thẳng, mà nó là con đường quanh co ngoằn ngoèo nhiều ngã rẽ, có khi miệt mài đi hết nửa cuộc đời rồi mới khám phá ra là mình đang đi sai hướng. Dù có trong hoàn cảnh đó cũng đừng vội bỏ cuộc vì không thành công nào đến với ta một cách dễ dàng. Hãy cứ tiếp tục kiên trì cố gắng "gieo hạt" trên mỗi bước đi, dĩ nhiên không phải "hạt mầm" nào cũng lên cây tốt, cho quả ngọt. Nhiều hạt sẽ bị chim ăn, nhiều hạt bị hỏng, nhưng sẽ luôn luôn có một ít hạt mầm nảy sinh để rồi một ngày nào đó ta sẽ được hưởng trái ngọt của hạt giống ta gieo ngày hôm nay.
Cuộc sống luôn đầy rẫy chông gai và thử thách, tuổi trẻ lại chưa đủ "cứng" để chiến thắng chúng, nhưng đừng vì thế mà trốn chạy thất bại. Mỗi lần ngã xuống là một lần đứng dậy, mỗi lần thất bại là một lần bạn "khôn" lên, đó chính là trải nghiệm, là "người thầy" mà không trường lớp nào dạy bạn được và đó là điều hiển nhiên mà tôi nghĩ ai cũng biết.

Bạn bè: Bạn bè luôn là một phần quan trọng của cuộc đời tôi. Thật may mắn khi tôi đã tìm được cho mình những người bạn tuyệt vời trong những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường và những năm đầu đi làm. Hồi đó quả thực tôi không thể đếm nổi số bạn bè mà mình có, nhưng rồi thời gian qua đi, tôi chợt nhận ra số người mình còn giữ liên lạc đến hiện tại chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Bạn có nhận ra rằng càng trưởng thành thì số lượng bạn bè mình thường liên lạc càng ít hơn xưa không?
Trường thành rồi, mỗi người lại chọn cho mình một lối đi riêng, một công việc riêng, cuộc sống riêng nên thật khó để giữ liên lạc. Ắt hẳn bạn đã từng thân thiết với một người nào đó, tưởng chừng không thể thiếu nhau và có thể duy trì mối quan hệ ấy mãi mãi, nhưng rồi bỗng dưng cả hai xa cách dần, bắt đầu ít trò chuyện, ít dần số lần gặp mặt và rồi cắt đứt liên lạc mặc dù không hề xảy ra xích mích gì.
Bạn có biết không, trong những lúc túng quẫn, hay thậm chí là tôi không còn ngân sách để có thể tiếp tục hoá, xạ trị thì những người mà tôi đã và đang gọi là " bạn bè" họ không thèm nghe điện thoại từ tôi, thậm chí là những tin nhắn họ xem nhưng không một hồi âm...vì họ biết rằng tôi gọi và nhắn tin chỉ để xin sự giúp đỡ từ họ...và từ đó tôi không thể liên lạc được với bất cứ người " bạn" nào nữa.
Đó chính là một phần của cuộc sống mà bạn phải chấp nhận và tiếp tục chờ đón những mối quan hệ mới đến với mình. Tuy nhiên, nếu may mắn sở hữu những người bạn vẫn luôn bên bạn sau bao thăng trầm, hãy trân trọng họ mỗi ngày.
Bất kể bạn làm gì cũng sẽ có người không hài lòng về bạn, thậm chí thất vọng, và thường đó lại là những người bạn thương yêu nhất. Con người ai cũng có lúc mắc sai lầm, có thể là một lời nói dối, thất hứa, quên điều gì đó quan trọng hay vô tình làm tổn thương người khác... Nhưng những lỗi sai ấy mới chính là cơ hội để ta trưởng thành và hoàn thiện bản thân hơn.
Trong nhiều trường hợp, bạn hoàn toàn có quyền làm người khác thất vọng, đó là khi từ chối đi trên con đường mà người khác vạch sẵn cho mình. Nếu việc chọn lựa điều mà bản thân bạn tin là đúng khiến người khác thất vọng thì cũng đừng do dự, bạn không thể làm hài lòng tất cả mọi người và cuối cùng chỉ có bạn sống cuộc đời của mình mà thôi.
Chúc bạn và tôi một ngày an yên...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net