Chương 5
"Cút" Liên Tinh lạnh lùng nói
Hôm nay là ngày hết hạn cấm bế , Liên Tinh quyết định đi tìm Yêu Nguyệt làm hoà
Đang suy nghĩ lát nữa gặp Yêu Nguyệt phải mở lời ra sao thì bỗng cảm thấy có một đôi nóng rực đôi mắt nhìn mình
Quay lại nhìn ,sát ý trong người Liên Tinh hiện lên
Là hắn Ngọc Lang Giang Phong người mà kiếp trước tỷ tỷ rất yêu
Là hắn người đã cướp đi sự yêu thương mà Yêu Nguyệt dành cho mình
Giang Phong a Giang phong kiếp này ta sẽ khiến ngươi phải vạn kiếp bất phục
"Cô nương xin lỗi làm phiền nhưng ta bị lạc đường cô nương có thể dẫn đường giúp ta ra chứ" Giang Phong ôn hoà nói
Liên Tinh ghét bộ dạng quân tử của Giang Phong bây giờ
Lúc trước cũng một bộ dạng này đã khiến Yêu Nguyệt lạc lối
Ý niệm vừa động Liên Tinh liền tung chưởng khiến Giang Phong bay ra xa
Tức nhiên một kẻ thương vừa mới lành cộng với một chưởng mạnh mẽ của Liên Tinh vừa đánh ra Giang Phong liền bị thương nặng
Lạnh lùng nhìn Giang Phong nằm dưới đất phun ra máu
Liên Tinh bước tới gần Giang Phong từ trên cao nhìn xuống lạnh lùng nói
" Một xú nam nhân như ngươi mà muốn bản cung chủ dẫn đường cho sao ,ngại mệnh à"
Vừa nói xong Liên Tinh liền vươn tay bóp cổ Giang Phong khiến hắn thở không được mặt nghẹn đỏ
Khi Giang Phong gần như sắp chết thì sau lưng Liên Tinh một giọng nói lạnh lùng vang lên
"Tinh nhi"
Buông Giang Phong ra Liên Tinh quay lưng lại thì thấy một thân bạch y lạnh lùng Yêu Nguyệt đang nhìn mình
Hai mắt chạm nhau Liên Tinh như dã thú biến thành cừu non
" tỷ " Liên Tinh yếu ớt kêu
Nghe Liên Tinh kêu Yêu Nguyệt tâm liền mềm hoá
Đã một tháng không gặp Liên Tinh khiến Yêu Nguyệt cảm thấy sắp hỏng
Từ ba năm trước khi Liên Tinh bị thương
Yêu Nguyệt đã quyết không thể để muội ấy bị thương lần nào nữa
Nhưng chính cô lại là người tổn thương muội ấy
Bước tới gần Liên Tinh không hề nhìn Giang Phong đang nằm ở dưới đất
Yêu Nguyệt đưa tay vuốt má Liên Tinh đôi mắt gỡ bỏ đi sự lạnh lùng chỉ còn lại sự ôn nhu yêu thương
"Đi thôi" vừa nói Yêu Nguyệt liền nắm tay Liên hướng về cung điện của mình
Đi một chút Yêu Nguyệt nhớ ra gì đó quay lại nhìn ở xa Giang Phong lạnh lùng
"Giang công tử nơi đây là cấm địa người lạ không được phép vào, lần sau người không còn mạng đâu"
Nói xong Yêu Nguyệt liền kéo Liên Tinh đi để lại phía sau một đôi mắt oán hận đang nhìn chằm chằm bóng lưng các nàng
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
"Tỷ , muội xin lỗi " Nhìn Yêu Nguyệt ngồi trước mặt Liên Tinh muốn nói rất nhiều nhưng cuối cùng chỉ lời xin lỗi
"Vậy muội biết mình đã phạm lỗi gì sao? "Yêu Nguyệt nhẹ nhàng nói
"......."Liên Tinh cuối đầu êm lặng
Thở dài nhìn đà điểu Liên Tinh Yêu Nguyệt nói
"Ta không thích kẻ khác gạt ta hay giấu giếm gì muội hiểu chứ"
Gật đầu Liên Tinh kiên định nói
"Muội sẽ không gạt hay giấu giếm điều gì với tỷ, muội hứa"
Nhẹ sờ đầu Liên Tinh Yêu Nguyệt cười
"Hôm nay là thất tịch ta sẽ dẫn muội xuống phố dạo"
Tối đó Liên Tinh được Yêu Nguyệt dẫn xuống phố đi chơi khắp nơi
Bởi vì là thất tịch nên mọi người đến tham gia rất đông chỉ một hồi Yêu Nguyệt và Liên Tinh lạc mất nhau
Cố chen qua dòng người chật ních để tìm Yêu Nguyệt nhưng tìm mãi không thấy
Sau một hồi tìm quá mệt Liên Tinh liền tới một cái đình bên hồ nghỉ ngơi
Bên trong đình có một lão giả đang ngồi trên người mặc đạo bào
Thấy Liên Tinh tới liền mở miệng nói
"Cô nương lão đạo đã trời người lâu rồi"
"Chờ ta " Liên Tinh ngồi xuống đối diện hỏi lại"
"Đúng vậy " lão đạo sĩ nói
"Ngươi chờ ta làm gì "
"Để đưa một vật " vừa nói lão đạo sĩ móc trong ngực ra một khối ngọc đưa cho Liên Tinh
"Đây là linh lung ngọc sau này nếu người quay về thế giới kia hãy cầm nó đưa lên trời vào đêm trăng sáng tháng bảy người sẽ quay về"
"Ngươi là ai" nghe lão đại sĩ nói Liên Tinh nắm chặt ngọc bội trên tay cảnh giác hỏi
"Chỉ là một người được nhờ cậy" nói xong lão đạo sĩ đi ra đình
Nhìn lão đạo sĩ biến mất trong dòng người Liên Tinh rơi vào trầm tư một hồi sao phục hồi lại thì thấy trên bàn xuất hiện tờ giấy
Phía trên giấy có vài dòng chữ Liên Tinh đọc thầm
Thấy chưa chắc đúng nghe chưa chắc thật
Đừng dùng mắt để nhìn đừng dùng tai để nghe
Hãy dùng tâm cảm nhận bởi mọi thứ sẽ làm người u mê
Vận nội công huỷ đi tờ giấy Liên Tinh đờ ra
Tại nơi khác Yêu Nguyệt đang đánh nhau kịch liệt với một nam tử đem mặt nạ
Sau một hồi đánh cả hai liền tách ra
"Yêu Nguyệt cung chủ đúng là danh bất hư truyền lần này so tài khiến tại hạ rất thâm phục"tên đeo mặt nạ nói
"Ngươi là kẻ đầu tiên có thể đánh với ta lâu như vậy" Yêu Nguyệt lạnh lùng nói
"Đó thật là vinh hạnh của tại hạ"tên đeo mặt nạ cười nói
"Xích Xà hôm nay ngươi hiện thân chỉ là muốn đánh với ta thôi sao"Yêu Nguyệt nhìn kẻ đứng trước mặt mình hỏi
"Chỉ là như vậy ,trời đã khuya rồi ta phải về , lần sau gặp" nhìn bầu trời đen ở trên Xích Xà nói xong liền bay đi
Nhìn Xích Xà phương hướng bay đi Yêu Nguyệt mày liền nhíu chặt
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net