Chương 30: Anh Yêu Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Triết Hạn ngả người dựa vào tường thở dốc, y được thỏa mãn rồi nhưng Cung Tuấn thì chưa. Hắn nâng người Trương Triết Hạn dậy đặt xuống đất, cả người úp sấp chống tay trên bàn, Cung Tuấn dùng tay nâng một chân của y đặt lên ghế, tay lần mò lên xoa nắn nhũ hoa của y, tiểu Cung vừa được phóng thích nay đã tỉnh dậy, lập tức bị chủ nhân đỉnh vào mật đạo còn đang co bóp của người kia.

Trương Triết Hạn bị đánh úp không kịp phản ứng chân liền nhũn ra, há miệng bật lên tiếng rên. Cung Tuấn vươn móng vuốt giữ lấy eo mềm của Trương Triết Hạn giúp y cố định vị trí đồng thời giúp y giữ thăng bằng. Vị trí từ sau thúc đến làm hai cơ thể va chạm sát sao với nhau, cự vật Cung Tuấn cũng theo đó tiến vào trong.

Trương Triết Hạn mụ mị đầu óc đưa đẩy người theo từng cú nhấp của Cung Tuấn. Cung Tuấn miết nhẹ rồi rời khỏi ngực y, di chuyển đến khóe miệng. Ngón trỏ của hắn vươn vào, không bị ngăn cản một đường tiếng đến vờn lấy lưỡi y mà chơi đùa, đầu lưỡi ẩm ướt dây dưa cùng ngón tay linh động của Cung Tuấn, một dòng nước bọt không kịp nuốt trào ra khóe miệng tạo nên hình ảnh dâm mỹ. Vì Cung Tuấn không nhìn thấy, nếu không thì Trương Triết Hạn chết chắc.

Cung Tuấn dùng hai tay tách cặp đào nộn thịt của Trương Triết Hạn, thúc mạnh vào tạo nên tiếng nước 'nhép nhép', Trương Triết Hạn hai mắt khép hờ bị bao phủ một tầng mây dày đặc, miệng nhỏ bên dưới nuốt trọn lấy cự vật to lớn nóng rực vào trong, hai cánh mông còn bị người kia xoa nắn nhào nặn tạo cảm giác kích thích đến khó diễn tả bằng lời.

Trương Triết Hạn thần hồn điên đảo cong người giúp Cung Tuấn thuận lợi hơn khi ra vào. Cung Tuấn tối mắt, nhóc con này bị chơi đến nhũn cả người nhưng vẫn còn sức quyến rũ hắn, là chưa được ăn no sao?

Oan cho Trương Triết Hạn, y chỉ muốn cựa quậy người để tránh thoát cặp móng vuốt đang bấu chặt lấy mông y nên vô tình đẩy mông ra sau cùng lúc Cung Tuấn đang thúc vào thôi, hoàn toàn không có ý câu dẫn con sói kia.

Cung Tuấn nắm eo Trương Triết Hạn liên tiếp thúc mạnh vào sau, tay còn lại vươn ra trước giúp Trương Triết Hạn giải tỏa, bàn tay to lớn với những ngón tay thon dài trêu đùa trên đỉnh quy đầu của y, cả bàn tay nóng bỏng vươn ra bao lấy hoàn bộ vật kia, động tác lên xuống với lực đạo vừa phải làm cả người y bùng nổ.

Kích thích liên tục ập đến như cơn sóng lớn đánh tan nát ý trí của y, Cung Tuấn hôn cắn, liếm lộng trên lưng y, răng cũng cà nhẹ vào khiến y nổi lên một trận run rẩy, phía sau hậu huyệt liên tục tiếp nhận những đợt xâm chiếm mãnh liệt chạm đến điểm nhạy cảm của y vô số lần, bên cái eo nhạy cảm cũng bị Cung Tuấn nắm lấy, càng khiến y bùng nổ hơn là Cung Tuấn chăm sóc cho cậu bé của y quá mức kích tình, hai túi ngọc cũng thỉnh thoảng bị chạm vờn đến. Trương Triết Hạn nhắm mắt cố gắng muốn tìm lại lý trí nhưng thất bại.

"Ahh... đừng, đừng tuốt nữa.."

"Muốn ra rồi sao?"

"Ưm..ah~~... nóng... khó chịu..."

"Em muốn sao bé cưng?"

"Chậm... chậm chút".

Cung Tuấn vậy mà thật sự thả chậm tốc độ, chậm rì rì không chịu chuyển động tiếp.

Cả người Trương Triết Hạn đang sắp đạt đến cao trào liền bị hoãn lại, cả người y khó chịu như có hàng ngàn hàng vạn con kiến bò lên đó.

"Động... anh mau động...ưm".

"Là bé cưng muốn anh chậm, giờ lại bắt anh động".

"Khó... khó chịu... anh động... em muốn...".

"Bé cưng muốn gì? Nói anh nghe".

"Muốn anh... muốn ông xã... muốn được anh thao".

Cả người Trương Triết Hạn khó chịu bắt đầu nói năng mơ hồ.

"Muốn anh như tiếp nào?".

"Đâm... vào nhanh... em chịu... không nổi".

Thấy Cung Tuấn chậm chạp không chịu động, Trương Triết Hạn dùng hết sức nâng người ta khỏi cự vật của Cung Tuấn, xoay người đẩy hẳn ngồi lên ghế. Cung Tuấn khóe môi mỉm cười, hắn muốn xem tiểu dâm đãng này sẽ làm gì hắn.

Trương Triết Hạn thấy Cung Tuấn ngồi vững vàng trên ghế, y quỳ gối bước lên chỗ trống bên đùi Cung Tuấn, hít sâu một hơi ngồi xuống, cả cự vật to lớn của Cung Tuấn ngay lập tức chui trọn vào hậu huyệt của Trương Triết Hạn.

"Ahh~~~".

Trương Triết Hạn ghì lấy tóc hắn, nhẹ nâng người lên rồi lại ngồi xuống. Trán Cung Tuấn hiện rõ gân xanh, Trương Triết Hạn làm ra hành động kích thích như vậy khiến hắn mém nữa không kìm được cảm xúc đã bắn ra rồi. Dựa đầu vào thành ghế nhìn cảm xúc thỏa mãn của Trương Triết Hạn khi cắn nuốt dương vật của mình, Cung Tuấn hôn lên cần cổ trắng ngần đó, day dạy nhẹ vài cái.

'Tiểu yêu tinh, ai dạy em điều này?"

"Ahh~... em... muốn... ngứa... ông xã..."

"Tiểu dâm đãng, muốn được thao tới vậy sao?"

Trương Triết Hạn gật gật đầu, cắn nhẹ môi thở dốc.

"Em nóng... anh... mau động''.

"Không phải em đang tự mình làm sao?"

Trương Triết Hạn mở mắt rơm rớm nước mắt, ủy khuất cùng đê mê nhìn Cung Tuấn.

"Ông xã... em mỏi chân".

Cung Tuấn phì cười, kéo đầu Trương Triết Hạn xuống trao cho y nụ hôn ướt át, hai tay không chịu yên phận nâng đỡ cánh mông của y, dùng lực ở tay nâng lên hạ xuống để cự vật của hắn tiếp xúc sâu hơn với miệng nhỏ của tiểu dâm đãng. Ngậm ra nuốt vào, Cung Tuấn càng thao lại càng không muốn dừng lại, cơ thể này của Trương Triết Hạn quá hoàn mỹ, chỉ đứng gần đã khiến hắn tâm tình bất ổn, huống hồ gì bây giờ người còn đang ở trong lòng hắn kêu gào đòi ăn, Cung Tuấn làm sao nỡ để y đói được.

Lưỡi hắn vươn ra cuốn lấy đầu ngực đỏ hồng cứng rắn của y, miết miết, cắn liếm làm cả người Trương Triết Hạn cong lên, ngực cũng theo đó mạnh mẽ dán sát vào miệng sói đói, Trương Triết Hạn ngồi mạnh xuống khiến cự vật của hắn có chất xúc tác đâm thẳng vào cách thịt mềm đỉnh thẳng đến điểm nhạy cảm.

"Đừng... đừng liếm nữa... ah".

Cung Tuấn không những không nghe mà còn hút mạnh một cái. Một tay đánh lên mông y, một tay véo lên cánh mông còn lại, động tác nâng đỡ nhanh hơn vài phần. Trương Triết Hạn rên rỉ rồi bắn lên bụng Cung Tuấn, Cung Tuấn cũng đạt tới cao trào bắn ra cũng lúc với y, cả người Trương Triết Hạn kiệt sức đổ gục xuống vai hắn thở hổn hển.

Cung Tuấn vòng tay đỡ mông Trương Triết Hạn đứng lên bế y về giường. Trương Triết Hạn ôm chặt lấy cổ Cung Tuấn không chịu buông, giọng nói vì rên rỉ nức nở mà trở nên khản đặc.

"Em mệt... không... không dám chọc anh nữa... lần sau không chọc anh nữa".

"Vậy sao?"

"Ừm... không dám nữa".

"Em thỏa mãn rồi, nhưng anh thì chưa, đành ủy khuất em một chút nữa".

Trương Triết Hạn nhe răng cắn lên môi Cung Tuấn một cái nhẹ.

Cung Tuấn ngay lập tức nâng chân y lên đặt trên vai, tiểu Cung Tuấn đã thức dậy từ lúc vào cũng tràn đầy tinh thần chiến đấu lập tức phá tan vòng vây xông vào hang ổ. Trương Triết Hạn chỉ biết nắm lấy ga giường, hai mắt chìm trong dục vọng, âm thanh rên rỉ trong phòng vừa tắt chưa được bao lâu lại bắt đầu vang vọng.

Cung Tuấn không để Trương Triết Hạn chịu ấm ức, ra sức thỏa mãn cho y, mật động được lấp đầy liền tăng nhanh động tác, nhấp vào nhả ra không buông tha. Trương Triết Hạn nức nở chảy nước mắt lắc lắc đầu, nhưng động tác không những chậm lại mà còn ngày một tăng nhanh hơn.

Trương Triết Hạn mệt lả người bị Cung Tuấn dằn vặt hết lần này đến lần khác. Âm thanh rên rỉ thanh nhã cũng từ từ chuyển sang khàn khàn, nức nở cầu xin tha.

"Ông xã... tha... tha em... em không dám... dám chọc anh nữa".

"Ừm, muốn tha sao?"

"Hức... muốn... hức..."

"Muốn gì?"

"Em... chịu không nổi.... sướng... ah~".

Trương Triết Hạn nói năng mơ hồ bị Cung Tuấn cắt chữ lấy nghĩa.

"Sẽ làm em sướng mà".

"Không... hức... hức"

Cung Tuấn lau nước mắt cho y, cúi người xuống hôn lên khóe mắt đang có dấu hiệu sưng lên, động tác dưới thân cũng ra vào không giảm. Không biết qua bao lâu, Trương Triết Hạn kiệt sức chìm vào giấc ngủ, Cung Tuấn mới đẩy nhanh động tác nhấp vài cái cuối cùng rồi thỏa mãn phóng thích bản thân.

Ôm lấy Trương Triết Hạn vào nhà tắm tẩy rửa sạch sẽ rồi đặt y nằm ngay ngắn trên giường, tìm lọ thuốc mỡ giúp y bôi thuốc lên vị trí phía sau đang sưng đỏ lên, sau đó đắp chăn cho y. Chính mình đi lau dọn chiến tích của cuộc cuồng hoan vừa rồi, sau đó cầm lấy quần áo đi vào tắm rửa.

Khi bước ra, chỉnh lại góc chăn cho Trương Triết Hạn ngủ được ngon hơn, hắn bước ra ngoài qua phòng bên cạnh, bấm số gọi cho Trần Dịch.

"Cậu cũng biết vợ tôi bị đánh, xử lý bọn họ đi. Còn Trình gia giờ cũng không liên quan đến em ấy nữa, gọi luật sư tới lấy lại tài sản của em ấy đi, đuổi bọn người đó ra ngoài. Căn nhà đó giao lại cho em ấy muốn làm gì thì làm".

"Không phải cậu nói để Trương Triết Hạn tự xử lý sao?"

"Không cần, tôi thay em ấy dọn dẹp, bọn họ cố tình gây chuyện, dám động đến người của tôi? Họ không xứng".

"Tôi biết tôi biết, vợ cậu là nhất".

"Ừ, giải quyết đi, tôi không muốn bất cudw ai có ý định không tốt xuất hiện gần vợ tôi".

"Còn Trương gia?"

"Trương gia sao? Họ không cần em ấy, tôi cần. Để xem nếu công ty thất bại, vợ đẹp con ngoan còn bên cạnh ông ta không?"

"Tôi hiểu ý cậu rồi".

"Gọn gàng một chút, đừng để em ấy biết được".

"Tên cuồng vợ như cậu trước nay sao tôi lại không biết nhỉ, một câu vợ tôi hai câu cũng vợ tôi".

"Đợi cậu có vợ sẽ biết".

"Chết tiệt".

Cung Tuấn cúp máy, mỉm cười đi qua phòng Trương Triết Hạn, nhìn chiếc đầu nhỏ ửng hồng đang cuộc tròn chăn bông chẹp miệng ngủ say giấc thì cả người cũng trở nên ôn hòa hơn. Nhóc con ngọt ngào kia là tất cả hạnh phúc của hắn, là người Cung Tuấn nâng niu đặt trên đầu quả tim mà sủng y.

Đám người kia làm sao xứng tính kế đến y. Cung Tuấn quyết dọn dẹp sạch sẽ những kẻ ngáng đường, những kẻ có dã tâm, có ý đồ xấu muốn tiếp cận đến y, hắn loại bỏ tất cả. Hắn sẽ để Trương Triết Hạn bước đi trên con đường tốt đẹp nhất, sạch đẹp nhất, hít thở bầu không khí trong lành nhất. Bảo vật của cả đời hắn, ai cũng không thể cướp đi được, kể cả chính bản thân y. Cả đời này Cung Tuấn bắt được rồi, quyết không buông tay.

Cung Tuấn ngồi xuống bên cạnh Trương Triết Hạn, cúi đầu hôn lên môi y, nhẹ giọng thủ thỉ.

"Trương Triết Hạn, anh yêu em".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net