Từng là tiểu thư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên tác phẩm : Từng là tiểu thư.

* Author (tác giả): Tiểu Mink Mink

* Category (thể loại): teen fiction

* Rating (đánh giá truyện theo độ tuổi):13+

* Status (tình trạng truyện: on-going hoặc finished): on oing

* Warning (cảnh báo về nội dung truyện): ........??!

* Casting (phần giới thiệu nhân vật):

Trương Tử Hạ 17t từng là tiểu thư giàu có. Tính tình đanh đá, kiêu ngạo, không có bạn bè, người thân.

Vương Hàn Phong 17t là đại thiếu gia của tập đoàn buôn bán bất động sản lớn nhất thế giới. Tính tình đào hoa, thay bồ như thay áo (tg: ta ghét)

..4 năm trước....

- Các ông đến đây làm gì. Các ông đã hại chết mẹ tôi. Mau cút đi.....

-Con nhãi. Bố mẹ mày nợ tiền tao chưa trả lại còn bày đặt trò tự tử. Bọn mày tưởng chết là hết nợ sao. 

- Aaaaa! Các ông mau cút ra khỏi đây nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát.

-Mày tưởng cảnh sát có thể giúp được mày sao. Tao nói cho mày biết bây giờ đây không còn là nhà của mày nữa nên người cút khỏi đây là mày mới đúng.

......Một con bé 13t bị chủ nợ đuổi ra khỏi nhà phải làm thế nào để có thể sống giữa dòng đời nhiều cạm bẫy........

Từ bé đến lớn Tử Hạ sống trong nhung lụa nên tính tình vô cùng kiêu căng đáng ghét, coi thường mọi người. Nhưng chính cái tính đanh đá đó lại giúp cho Tử Hạ có thể an toàn trong cái thế giới đen tối của xã hội- cái thế giới không dành cho những kẻ yếu đuối.

..Hiện tại...

-Lớp chúng ta có bạn mới mọi người làm quen với nhau đi - bà giáo chỉ giới thiệu qua loa vài câu rồi phắn ngay vì bà biết học sinh mới kia chẳng phải là con ông nọ bà kia nên không phải lo đắc tội ai..

Bà giáo vừa đi khỏi cũng là lúc Tử Hạ bước vào lớp. Cả lớp bỗng trở nên ồn ào hẳn.

- Ế bạn gì ơi xinh thế. Bạn tên gì cho mình làm quen- nam sinh 1

- Bạn xinh nhưng mà kiêu thế- nam sinh 2

- Xấu như ma mà bọn con trai kia khen xinh- nữ sinh 1

- Hạng đấy chỉ đáng xách dép cho tao- nữ sinh 2

Nó mặc kệ những lời bàn tán phía dưới, thản nhiên gới thiệu:

- Mình tên Tử Hạ rất vui được làm quen.

Nó nói rồi đi thẳng đến cuối lớp. Từ bé đến giờ nó luôn ngồi cuối lớp đơn giản vì đó là sở thích của nó. Nó đi đến giữa lớp thì bỗng có một chiếc chân chìa ra ngáng trước mặt nó. Nó hừ nhẹ, chiêu này đã quá xưa. Nó cất cao giọng mỉa mai:

- Bạn gì ơi trông mặt bạn xinh thế mà chân lại bị khoèo. Tiếc nhỉ- Nó nói rồi chép miệng ra vẻ tiếc thương.

- Mày vừa nói ai khoèo hả con kia.

- Ủa thế không phải à. Tại tớ thấy bạn tự nhiên thò chân ra ngoài lại cứ tưởng chân bạn bị làm sao- Nó vừa dứt lời cả lớp đã rộ lên trận cười.

Nói rồi nó đi thẳng để lại những ánh mắt tóe lửa đằng sau. Muốn chơi với nó ư, còn chưa đủ trình đâu, nó là ai chứ. Tất cả những việc nó làm đều đã được thu vào tầm mắt một người và ngay sau đó là một nụ cười thích thú.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net