Chương 1: Từng góc nhỏ sụp đổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những nhánh hoa kèn hồng lay nhẹ theo gió, đung đưa trước cửa sổ phòng bệnh, từng nhánh từng nhánh buông lơi, bay lãng đãng theo gió chiều cuối thu. Trong phòng bệnh, Tạ Minh Nguyệt nhìn bà mình đang thở khó nhọc bằng máy oxy với khuôn mặt mệt mỏi. Bà cô vì trèo lên cao phơi hồng khô mà bị té đến gãy xương sườn. Lúc vừa nhận được tin, Tạ Minh Nguyệt đã sốc tới mức đứng không vững, thật là không thể nào khiến người ta bớt lo lắng. 

“Cốc, cốc.” 

“Chị Minh Nguyệt, bà khỏe chưa chị? Em đem hoa bách hợp bà thích tới này còn có cơm nữa, chị ăn đi. Một tháng nay chị ốm đi quá.” 

Trợ lý của Tạ Minh Nguyệt- Gia Ân tay ôm hoa, tay cầm hộp giữ nhiệt tiến vào để lên tủ nhỏ cạnh giường bệnh rồi xoa vai Tạ Minh Nguyệt đang ngồi cạnh giường bệnh, cô đã gầy đi rất nhiều.  

Tạ Minh Nguyệt kéo ghế lại ghì Gia Ân ngồi xuống: “Bà còn yếu nhưng đã đỡ đau, đi đứng cũng tốt hơn rồi, em không cần lo lắng. Lịch trình sắp tới là gì vậy?”

“Chương trình “Tương lai có chúng ta” ấy ạ. Mùa 1 đã thành công tốt đẹp sau khi có lượng xem khủng! Độ hot của những cậu trai đẹp đó là không thể phủ nhận nên chương trình đã nhanh chóng được tài trợ và bên đài truyền hình cũng sắp xếp đẩy lịch chiếu của chương trình lên.”

Đây là một chương trình hẹn hò dành cho một cô gái đến tỏ tình với các chàng trai trong chương trình là các diễn viên, ca sĩ nổi tiếng. Vì độ đẹp trai của dàn thành viên mà chương trình vươn lên đứng đầu số lượng người xem trên đài truyền hình.  

“Nguyệt! Em đã xem tin tức trên mạng chưa?” 

Gia Ân đang phấn khích líu ríu thì quản lý của các cô xông vào phòng làm cả 2 giật mình.

“Em chưa, anh sao thế? Có chuyện gì rồi?” 

Người bình tĩnh trước mọi việc như Chu Khải Luân sẽ không mất hình tượng như thế, cả cửa cũng không gõ cho thấy đang có chuyện đáng lo ngại xảy ra khiến Tạ Minh Nguyệt và Gia Ân đều sốt sắn theo. May là bà cô không bị tỉnh giấc, nếu không sẽ lo lắng mà càu nhàu mất.

“Tổ chương trình “Tương lai có chúng ta” đăng clip hậu trường hôm em đến muộn 4 tiếng. Cái clip các chàng trai vui vẻ reo hò em tới nhưng fan không biết gì đã mắng em thiếu chuyên nghiệp, làm dáng.” 

Chu Khải Luân vừa uống ly nước của Gia Ân đưa vừa nói.

“Hơn ai hết anh biết em đã cố gắng bao nhiêu cho chương trình đầu tay này, đã tự hào vì chương trình thành công tạo tiếng vang và cũng không muốn nỗ lực của em bị mọi người quay ngược lại chỉ trích toàn những lời cay độc. Anh là quản lý của em, anh không muốn bất cứ scandal tai hại nào vây quanh em!”

Chu Khải Luân đặt tay lên vai Tạ Minh Nguyệt, ánh mắt kiên định.

“Tổ chương trình cũng không nghĩ sẽ mang lại hiệu ứng ngược nên đang hỏi ý kiến em có muốn giải thích lý do không để tránh hiểu lầm ảnh hưởng tới sự nghiệp của em và cũng như lần hợp tác sắp tới của chúng ta.” 

Anh cười trào phúng nói tiếp, đến cùng thì ai mà không muốn lợi cho mình. Nếu scandal này căng thẳng lên, fan sẽ dồn dập gửi yêu cầu đổi MC vì thương idol phải ngồi đợi. Còn tổ chương trình thì có ngàn lựa chọn cho nữ MC khác, vì chương trình của họ đang dẫn đầu doanh thu.

“Tổ chương trình muốn giải quyết thế nào ạ?”

Tạ Minh Nguyệt bình tĩnh hơn rất nhiều. Khi đặt chân vào chốn showbiz thị phi ngang dọc này cô đã học được cách bình tĩnh trước mọi chuyện. Cô chính là dùng lý trí và mạnh mẽ để bước đi. 

“Em chỉ cần chụp hình với bà em hoặc bàn tay cũng được, ghi lý do em tới trễ. Sau đó trang chủ của chương trình sẽ share bày tỏ sự đồng cảm.” 

Chu Khải Luân nói.

“Được! Quyết định vậy đi ạ! Mọi người thấy tốt là được!” 

Tạ Minh Nguyệt vừa gật đầu đồng ý vừa nắm tay bà nhìn thẩn thờ ra ô cửa sổ. Cây hoa kèn hồng rực một góc, hương hoa tỏa thơm ngát, lập đông gần tới rồi.

Màn đêm yên tĩnh, đêm đen vương vị lạnh của gió làm không gian trong bệnh viện càng hiu hắt. Ánh trăng ngoài cửa sổ sáng ngời tròn vành vạnh, Tạ Minh Nguyệt khép cửa sổ lại, ngồi dựa vào giường bệnh được kê cạnh giường bà coi. Lấy điện thoại ra xem, tổ chương trình bên kia đã chia sẻ lại bài viết của cô. Ngoài ra các chàng trai tham gia cùng cô cũng cùng chia sẻ lại bài viết kèm theo dòng trạng thái xin lỗi thay các fan vì đã trách lầm cô.

Phạm Hải Đăng thì lại đăng ảnh chụp cùng bà cô và cô trong phòng bệnh với dòng chữ “Bà cô ấy mà biết tin sẽ càu nhàu mọi người vì để Minh Nguyệt của bà chịu oan ức mất!”. Phạm Hải Đăng là người thân thiết với cô nhất trong chương trình, anh ấy dìu dắt, giúp đỡ cô như một đàn anh trong nghề. Hôm ấy sau khi quay xong, cô vội vã chạy đến bệnh viện thì Phạm Hải Đăng cũng hỏi địa chỉ rồi vào thăm bà cô, chạy đi mua sữa và đồ ăn cho mọi người, cho cô tựa vai vào ngủ khi quá mệt mỏi. Anh thật sự rất tốt, tốt tới mức trái tim sắt đá chai sạn của cô biết rung động vì một người là thế nào, làm nó mềm mại như làn nước mùa thu. 

“Ting.”

“Cô gái nhỏ, em đã làm rất tốt rồi, đừng buồn!”

Là tin nhắn do Phạm Hải Đăng gửi tới kéo Tạ Minh Nguyệt về thực tại. Nở nụ cười như ánh trăng trong đêm làm say đắm lòng người, Tạ Minh Nguyệt trả lời lại.

“Cảm ơn anh, đàn anh!” 

Phần tình cảm mới chớm nở này vẫn là chôn giấu đi, Phạm Hải Đăng coi cô như đàn em mới vào nghề mà chỉ dẫn chứ không hơn không kém, sự nghiệp của anh lại là thứ mà cô phải cố gắng cả đời cũng không thể với kịp thì có gì xứng đáng để bên anh. Như bây giờ cũng tốt, rảnh rỗi thì anh và cô gửi lời quan tâm nhau, đi quay thì có thể cười đùa vui vẻ. Cô ôm trái tim thiếu nữ yêu thích người đàn ông thành công đến rực rỡ sáng chói trong lòng, từ từ nghe tim mình từng góc nhỏ sụp đổ trước sự quan tâm của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net