Untitled Part 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Sensei (1), hôm nay chúng ta học gì vậy? - Tiểu My ném mình lên giường, nhanh chóng lăn đến nằm kế bên Hoàng Dương, dụi dụi đầu vào vai anh.

(1)Sensei: thầy giáo, tiếng Nhật.

Thanh niên gần ba mươi tuổi, dáng vóc sinh viên mười tám lập tức đặt Ipad xuống, trưng ra gương mặt nũng nịu của trẻ nhỏ: 

-Hôm nay không học! Dương Dương mệt quá hà! Nghỉ một bữa đi.

Hoàng Dương lật người một cái liền đẩy Tiểu My ngã xuống giường, dùng đầu mũi cọ cọ vào chóp mũi nhẵn mịn của người vợ trẻ. Đây là đặc quyền của vợ chồng son à nha!

-Hong được âu, anh hứa phổ cập tiếng Nhật cho Mymy mà! Mau làm tròn trách nhiệm đi!

Hoàng Dương thở ngắn thở dài. Anh đâu có nhu cầu phổ cập tiếng Nhật cho thiếu nữ tăng động thiếu tập trung này đâu chứ. Trước nay đều là tự cô tìm đến, ban đầu anh xem như cái cớ, cho cô cơ hội tiếp cận mình, sau thì trở thành một loại mật mã giữa hai người vậy. Dù gì thì giữa cái đất nước này thì tiếng Nhật cũng còn ít phổ biến lắm a. Những lúc giận nhau, cô chắc chắn sẽ lại lôi cái cớ "đi hỏi bài" ra để bắt chuyện với anh, đại loại "sensei à, câu này nghĩa là gì..."

Mặc dù lúc nào cô vợ nhỏ này cũng tự nói mình "có vấn đề về ngôn ngữ", "học chậm", nhưng tính cho cùng thì cũng có thể xem là học trò giỏi nhất của anh cho đến thời điểm này. Cái gọi là "giỏi", không phải là thi được bằng cấp này nọ, nhưng nàng xoay chuyển mấy con chữ đến là tài. Chỉ với vốn từ vựng ít ỏi "một ngày dạy em ba từ đi!" mà có thể diễn tả đại khái ý muốn của mình, thậm chí nếu có một cái laptop kế bên thì còn có thể cùng anh chat tiếng Nhật cả ngày. 

Nhìn cô vợ nhỏ đang làm mặt xấu, lẩm bẩm "anh mà làm thầy giáo thật thì học sinh thích anh lắm luôn", anh vờ ngơ ngác: "tại sao?"

Cô lập tức phụng phịu: "không có kiểm tra bài tập về nhà, à, nói cho đúng là không có bài tập về nhà nên không có kiểm tra bài tập về nhà!!!!!"

Hùng tâm Hoàng Dương lập tức trỗi lên, muốn trêu chọc nhóc con trước mặt một chút liền trưng ra gương mặt của thầy giáo năm mươi tám tuổi, hạ giọng thật thấp.

-Vậy hôm nay kiểm tra! 

-Ơ... - Tiểu My có hơi chột dạ. Trước nay chỉ là học chơi chơi thôi, một ngày ba từ, còn dễ hơn là trẻ mầm non. Cô chỉ là muốn kiếm chuyện chọc phá anh chồng trẻ soái ca thôi mà.

-Không thuộc là cho quỳ gối chép phạt tới sáng - Hoàng Dương ngồi dậy, dáng vẻ  như muốn đi về phía bàn làm việc. - Sẵn sàng?

-Dương - san, không phải anh nói anh mệt sao? Hay là nghỉ ngơi sớm đi ha! - Tiểu My níu tay anh lại, dụi dụi đầu vào như mèo con làm nũng.

-Dương-san? Không gọi sensei nữa sao? - Dương trêu. Nhìn thấy tiểu nha đầu trước mắt chột dạ như vậy thật kích thích. - Không học nữa? 

-Hong phải, hong phải mà! Chỉ là... chỉ là ... 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net