CHƯƠNG 7: LOẠN CUNG HUẤN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày sau buổi tuyển phi tàn bạo vô nhân đạo, các nàng Tân Quý nhân sáng sớm vừa mở mắt ra là phải ôm cặp mông sưng vù đến cung Hoàng Hậu thỉnh an, nghe ban bố các quy tắc luật lệ cơ bản, sau đó lại phải xách mông nhau đi thỉnh an Hoàng Thái Hậu rồi mới được phép về cung nghỉ ngơi.
Vy Vy thầm oán không biết lão bà Thái Hoàng Thái Hậu tổ tông mấy đời gì đó của các người có bị bệnh gì về thần kinh hay không? Đem mông của các mỹ nhân cung tần ra hành hạ làm sở thích như một thú vui tiêu khiển, còn bày ra vô số luật lệ kinh dị khác.
Thật kỳ quặc, mông là để ngồi, để nằm, sinh con đẻ cái,.. còn rất nhiều chức năng khác nữa, tại sao cứ hở một tý là bị vạch ra "ăn lươn" chứ? Thê lương, thật đúng là thê lương mà.......
Chỉ sau vài ngày, trong khi mông các nàng Quý nhân khác vẫn còn hơi sưng đỏ, nhờ phương thuốc gia truyền của Hạ Vương Phủ cộng với khí chất trời ban, mông của Vy Vy đã sớm hồi phục. Các lằn roi, vết đỏ hoàn toàn biến mất, trả lại vẻ trắng tuyết kiêu sa vốn có.
Vy Vy khó khăn lắm mới có được một đêm nằm ngủ đàng hoàng tử tế, không bị cơn đau mông hành hạ.
Mặt trời tỏa ánh sáng chói chang bắt đầu một ngày mới, nàng lười biếng cuộn tròn trong chăn, mặc cho cung nữ Linh Nhi có lay cỡ nào cũng không chịu dậy.
- Quý nhân, người mau thức dậy đi, chúng ta còn phải đến sớm thỉnh an Hoàng Hậu nương nương.
- Aiz.. cho ta ngủ một lát nữa đi mà... - Nàng ngoan cố mè nheo, lăn ra ngủ tiếp.
Đến khi Tâm Nhi mang chậu nước đi vào, nắm tấm chăn kéo ra khỏi người Vy Vy, giọng nói có chút bỡn cợt:
- Nếu người muốn mông tiếp tục nở hoa thì cứ ngủ.
Nàng nghe thế thì toang bật dậy:
- A... ta không muốn, mông là của ta, không ai được chạm vào mông ta...không muốn đâu.... Hừ!
Vy Vy cau có bước xuống giường, hai cung nữ hầu hạ nàng rửa mặt, chải tóc, thay y phục.
Sau khi quầng tới quầng lui với mấy hộp son phấn, nàng cuối cùng cũng ra được tới cửa, nàng hối hả vừa đi vừa chạy để kịp đến cung Hoàng Hậu.
Không ngờ đi được nửa đường thì bị va vào một cung nữ. Bát canh nóng trên tay cung nữ đó bất ngờ đổ hết lên người nàng, cô cung nữ vội quỳ mọp xuống van xin rối rít:
- Nô tỳ đáng chết, xin Quý nhân tha tội!
- Được rồi được rồi, đứng lên đi! Ta thật là xui xẻo mà....
Vy Vy cuống cuồng, nói rồi quay đi không thèm để ý. Nàng đành phải quay về thay y phục, áo váy đều đã bẩn hết cả rồi, nếu để tình trạng thế này đi gặp Hoàng Hậu thế nào cũng sẽ bị trị tội bất kính.
Mãi đến khi nàng đến được cửa cung của Hoàng Hậu, tất cả các Quý nhân khác đều đã thi hành xong nghi lễ thỉnh an, ai nấy đều đã yên vị vào 2 hàng ghế.
Vy Vy chậm rãi bước vào, nàng cảm nhận được một bầu không khí u ám đang bao phủ cả căn phòng. Nàng liếc mắt qua Lâm Lan, thấy tỷ tỷ nháy nháy mắt ra dấu, nàng ngơ ngẫn không hiểu chuyện gì.
Hoàng Hậu uy nghiêm ngồi ngay chính diện, phong thái quý tộc cùng dung nhan cực kỳ sắc sảo, nàng đưa ánh mắt sắt bén nhìn Vy Vy như muốn ăn tươi nuốt sống. Vy Vy vẫn giữ bình tĩnh bước ra trước quỳ xuống hành lễ.
- Thần thiếp thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, chúc Hoàng Hậu nương nương vạn phúc.
Hoàng Hậu không đầu không đuôi nhìn thẳng vào kẻ đang quỳ dưới kia, bằng giọng nhẹ nhàng nhưng không thiếu phần nham hiểm:
- Hạ Quý nhân, nói cho bổn cung, tội chậm trễ giờ giấc thỉnh an nên xử phạt như thế nào?
Vy Vy chậm rãi đáp:
- Hoàng Hậu, thần thiếp không hề cố ý đến trễ, là vì xảy ra một chút sự cố nên mới...
- Trả lời câu hỏi của bổn cung! - Hoàng Hậu đanh giọng ngắt lời, không cho nàng có cơ hội giải thích
Cái câu hỏi quái đản, chưa xét rõ đầu đuôi đã vội vàng định tội, còn không cho giải thích. Nàng uất ức trả lời ngắn gọn xúc tích, chẳng thèm để ý tình tiết lễ nghĩa.
- Ta không biết!
RẦM! - Hoàng Hậu tức giận đập bàn một cái..
- Thật to gan! Ăn nói trống không, lại còn dám không xưng hô "Thần thiếp"! ....Người đâu, tát thật mạnh cho bổn cung!

Vừa dứt lời, hai cung nữ lập tức giữ chặt 2 bên Vy Vy, Vương ma ma tuân lệnh xông tới tát 2 cái trời giáng vào mặt nàng.
Bốp! Bốp!... Ưmm..
Hai má Vy Vy liền đỏ ửng lên, đầu óc quay cuồng. Cái tát thứ 3 chuẩn bị đánh xuống thì nghe thấy tiếng Lâm Lan quỳ xuống cầu xin:
- Hoàng Hậu nương nương, xin hãy tha tội cho Hạ Quý nhân, muội ấy không hề cố ý vô lễ đâu.
- Được thôi, vậy thì ngươi chịu đòn thay cho ả. Vương ma ma!
Vương ma ma tiến tới thẳng tay tát cho Lâm Lan một cái, người ngã nhào xuống đất, Vy Vy thấy thế trừng mắt lên nhìn Hoàng Hậu:
- Người muốn gì thì cứ nhắm vào ta, không được động đến tỷ tỷ!
- Giỏi lắm, tỷ tỷ muội muội thật lắm tình thâm. Một Quý nhân nhỏ bé như ngươi mà lại dám lên mặt với bổn cung. Bổn cung nể tình ngươi vi phạm lần đầu chỉ định phạt nhẹ làm gương, không ngờ ngươi lại thái độ không cung không kính, vô phép tắt. Trong mắt ngươi vốn không hề xem bổn Hoàng Hậu ra gì...
- Hoàng Hậu nương nương, sở dĩ ta đến trễ là đều có lý do, trên đường đến đây ta bị một cung nữ vô tình đụng phải nên làm bẩn cả y phục, ta phải quay về thay lại. Người không truy không xét, không tra không hỏi đã trách phạt ta, người cuối cùng là có biết cách làm Hoàng Hậu như thế nào không? - Vy Vy không phục, cố lớn tiếng cãi lý.
Hoàng Hậu nghe thế liền quát lên giận dữ:
- Hỗn xược! Thân đã làm trái cung quy còn diện lý do để ngụy biện, quả là không biết thân biết phận. Ngươi muốn biết Hoàng Hậu phải làm như thế nào ư? Được! hôm nay bổn cung sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt. Người đâu!
- Khoan đã! - Vy Vy chợt nhận ra điều gì đó..
- Hoàng Hậu, ta không hề ngụy biện, cung nữ làm vấy nước vào ta, chính là cô ấy! - Vy Vy vừa nói vừa chỉ vào cô cung nữ đang đứng hầu sau lưng Hoàng Hậu.
Cô cung nữ đó vội bước ra quỳ xuống cung kính tâu:
- Thưa Hoàng Hậu nương nương, oan cho nô tỳ, nô tỳ sáng giờ luôn ở bên cạnh hầu hạ nương nương chưa hề bước ra khỏi cửa, không thể nào làm bẩn áo của Hạ Quý nhân được.
- Ngươi! Ngươi nói dối! Rõ ràng người ta gặp sáng nay là ngươi mà! - Vy Vy bất ngờ với lời lẻ lật lọng của cung nữ, nàng không thôi tức tối, lên tiếng phân trần.
Hoàng Hậu đắc ý nhoẻn miệng cười một cách ma mị, nàng khoan thai đứng dậy đi đến trước mặt Vy Vy, đưa bàn tay cùng móng vuốt sắc nhọn nắm chặt cằm của Vy Vy nâng lên, cả 2 mở to đôi mắt nhìn thẳng vào đối phương. Một người ánh mắt sắc lẹm, trừng trơ tráo, một người thì uất hận thề không chịu khuất phục.
Hoàng Hậu sau một hồi ngắm nghía kỹ càng, quả không hổ danh mỹ nữ tuyệt sắc nhất kinh thành, da trắng, môi hồng, mày liễu mắt xanh.. Đúng là hảo hảo tuyệt sắc nha, càng nhìn lại càng bị mê hoặc, hồ ly tinh xưa nay đều mang đúng khí chất như vậy. Muốn dùng nhan sắc thế này để lấy lòng Hoàng thượng sao? Chưa đâu, trước tiên hãy nên ngoan ngoãn phục tùng dưới chân Hoàng Hậu ta đã.
Nàng bất giác nheo mắt lại rồi lườm cho Vy Vy một cái, giọng dịu dàng:
- Vy Vy muội muội, muội không cần phải giận dỗi như vậy, có nói dối hay không thì Hoàng Hậu tỷ tỷ ta vẫn nhất quyết dạy dỗ lại muội thật đàng hoàng. Haha.. tỷ nên chúc mừng muội, muội sẽ là nữ nhân đầu tiên được nếm trãi hình phạt "Loạn cung huấn" do tỷ vừa mới sáng chế, nó sẽ dạy muội học cách cung kính đối với một Quốc Mẫu là như thế nào. .
[*Chú thích: "Loạn cung huấn" nghĩa là giáo huấn cung tần làm loạn. Hình phạt này vừa được vị Tân Hoàng Hậu kia nghĩ ra để dạy dỗ những nữ nhân ngang ngược, vô phép tắc và có ý định chống đối lại sự cai trị của nàng.. ]
Nói rồi nàng đứng dậy lớn tiếng ra lệnh:
- Vương ma ma, mau chuẩn bị!
- Người muốn làm gì? - Vy Vy sửng sốt, nghe cái giọng yểu mị đầy gian sảo kia mà sau lưng như có một luồng gió lạnh thổi qua khiến nàng dựng cả tóc gáy.
Trong lúc Vy Vy đang mãi mê lo lắng thì một chiếc ghế đẩu được khiêng vào. Chiếc ghế vuông nhỏ, cao ngang gối, đặc biệt là trên bề mặt kia có dán một tấm thảm sần sùi, gân gốc, vài sợi gân quấn nhau nhô lên mặt ghế nhìn hệt như rễ cây, có vài chỗ nhọn lên trông rất kỳ dị.
Hai cung nữ liền kéo Vy Vy dậy bắt nàng quỳ lên ghế, mỗi người dùng sức một tay giữ chặt cánh tay nàng , tay còn lại giữ ngay bã vai rồi ấn đẩy về phía trước,..
Cả người Vy Vy bây giờ bị đổ nghiêng ra trước một góc khoảng 30 độ, hai đầu gối bị dựng đứng thẳng lên, tiếp xúc trực tiếp với tấm thảm sần sùi khiến nàng đau nhứt khó chịu. Đôi mông bị nhỏm ra sau vểnh lên như mời gọi.
Tiếp theo đó, Vương ma ma dùng 1 cây kéo to, cắt toạc đi các lớp váy đang phủ trên mông Vy Vy, nội y bên trong cũng bị cắt xén đi mất, làn da mông của nàng cứ thế mà từ từ lộ trắng ra trước mặt bao nhiêu người.
Mọi người chứng kiến cảnh tượng trước mắt ai cũng đều há hốc kinh hãi. Hoàng Hậu thì gật đầu ra vẻ rất hài lòng. Vy Vy ra sức phản kháng nhưng không cách nào đấu lại nỗi sức lực của 2 cô cung nữ, càng quấy thì những làn gân nhọn càng đâm vào hai đầu gối, nàng không sao thoát khỏi cái tư thế xấu hổ này, nàng hoảng loạng la lên:
- Aa...Thả ta ra!...Các người không được đối xử với ta như vậy.. Các người không được...
- Không được thế nào? Không được ngắm mông ngươi sao? - Hoàng Hậu vừa nói vừa một tay ra sức bóp mạnh vào cánh mông bên trái, một vệt đỏ liền hiện lên.. Vy Vy gào thét:
- Hoàng Hậu! Người muốn làm gì? Mau thả ta ra, Aaa...không được chạm vào mông ta..
Hoàng Hậu cười phá lên:
- Há haha.. Nào các tỷ muội mau đến chiêm ngưỡng cặp mông nổi tiếng nhất kinh thành này đi. Hãy mở to mắt ra và nhìn cho kỹ để biết vẻ đẹp thiên phú này có bộ dạng như thế nào?.. Nhìn này, da trắng, ửng đỏ, thịt lại mềm, có phải rất tươi không? Kakaka.

Các Quý nhân trong lòng tuy nổi lên một chút sợ sệt nhưng vẫn đứng lên cùng Hoàng Hậu nhìn ngắm mông Vy Vy, cuối cùng các nàng cũng được mở mang tầm mắt.
- Hoàng Hậu, người thật biến thái! Có phải các đời Quốc Mẫu của vương quốc này đều bị bệnh hết rồi không, các người nên.... Aaa..a..
Mông bên phải nàng đột ngột bị nhéo một phát đau đớn, đầu móng tay sắt nhọn của Hoàng Hậu đang ra sức cấu vào, Hoàng Hậu vừa cấu vừa giật đuôi tóc Vy Vy, mặt nàng ngước lên đau đớn.
- Bổn cung nói cho ngươi biết, đây gọi là Quyền uy!, Quyền uy! ngươi có hiểu không? Chống đối ta sẽ có kết cục bi thảm, miệt thị ta ắt sẽ được hưởng giáo huấn. .. Người đâu, mang vào đây!
Một cung nữ mang vào một nhánh cây đay non vừa mới được hái, bỏ đi phần lá. Cây roi này kích thước không nhỏ, dài ngoằn ngoèo, trên thân còn có vài đốt gai nhọn. Hoàng Hậu cầm lên vút vút vài tiếng, ai nhìn vào cũng rùng mình khiếp sợ.
Vy Vy đang bị bắt quỳ gối chồm người trên ghế, nhìn thấy cây roi trong tay Hoàng Hậu mà mặt tái mét, cổ họng nuốt ừng ực. Cái vật thể đó, Ghê tợn, gai gốc, còn to dài thế kia, mấy cây gai đó mà được dịp xé vào da thịt thế nào cũng sẽ trầy da tróc vẩy.. Ác độc! Quá ác độc! Có phải Hoàng Hậu người ghen tỵ với nhan sắc của ta? Một lòng muốn hủy "dung mông" ta sao?
Nàng cầu mong có một thế lực phi phàm nào đó, hoặc một nhân vật hành hiệp trượng nghĩa, soái ca nam thần gì đó cũng được, mau đến giải cứu ta đi... Aaa..huhu...
Hoàng Hậu nhẹ nhàng chầm chậm lướt cây roi qua lại trên mông Vy Vy, vuốt lên, vuốt xuống khiến nàng nổi hết da gà, chưa dừng lại, Hoàng Hậu còn cố ý đưa những ngọn gai chọc chọc vào vết cấu vừa được tạo ra lúc nãy.. Rát a... Ngứa a.. mông cứ khó chịu nhấp nhỏm...
- Vy Vy ngoan, một lát nữa thôi mông của muội sẽ được tỷ vẽ lên, bảo đảm sẽ đẹp hơn gương mặt xinh xắn của muội rất nhiều.
Hoàng Hậu dùng tay xoa xoa hai bên má ửng hồng của Vy Vy, lại còn nựng nựng, nhéo nhéo. Đôi mắt long lanh của Vy Vy trừng lên nhìn nàng, uất ức, nhục nhã, tự cao, căm phẩn, thù hận..tất cả đều chứa trong đó.
Hoàng Hậu càng thích mê với vẻ mặt cam chịu khó chống trả kia. Nàng liền không kìm lòng được nữa, lùi 1 bước lấy thế và vun roi quất mạnh vào mông Vy Vy.
Vúttttt.......Chátttttt...!!
Tiếng vút rách toạt không khí rồi đáp thẳng vào đỉnh mông, một đường rướm máu trải dài từ mông trái qua mông phải, sưng tấy lên, một vết đỏ nhỏ còn trượt xuống đùi, Vy Vy oằn oại cong mông lên, cả người run lẩy bẩy. Nàng cố cắn chặt môi chịu đựng đến nỗi cũng bật máu. Sức tàn phá của cây roi này thật sự rất ghê tợn, nỗi đau thấm sâu vào đến tận não, nóng rát tột độ.
Hai cung nữ giữ chặt thân Vy Vy không cho ngã xuống, tay cũng bị khống chế không cách nào vùng vẫy, Vương ma ma còn dùng lực ấn mạnh eo nàng xuống, mông vì thế mà vểnh cao hơn.
Cả gian phòng bây giờ là những sắc mặt xanh tái mét của các Quý nhân, cung nữ khác, ai nhìn mông Vy Vy cũng thầm cảm thương cho số phận thống khổ, Lâm Lan rất muốn van xin cho nàng nhưng không dám lên tiếng. Tất cả mặc cho "trò chơi" của Hoàng Hậu tiếp diễn.
- Sao? Thế nào? Vy Vy muội muội có thấy hài lòng không? - Tay Hoàng Hậu xoa xoa lên cặp mông nóng, gian manh vỗ về cô em gái nhỏ.. Vy Vy trừng mắt tráo trợn nhìn nàng, tuyệt nhiên không thèm phát ra một câu nào
- Vy Vy ngoan, để tỷ tỷ trang điểm thêm cho muội..
Vuúttttttt........CHÁTTT....!
Lằn roi thứ 2 quất xuống, hai cánh mông Vy Vy run lên bần bật, hơi thở hổn hển không đều, nàng khó nhọc nuốt trọn cơn đau, nhưng vẫn không có tiếng nào được thốt ra, răng nàng vẫn thế cắn chặt vào nhau....
- Tiểu Vy Vy của tỷ, bây giờ muội đã biết uy lực của một vị Hoàng Hậu ta đây là như thế nào chưa? Hả?.. - Vừa nói, Hoàng Hậu vừa chà xát lên hai lằn roi, vuốt ve, vỗ vỗ lên đôi mông đang run cầm cập của Vy Vy.. - Đau không? Rát không? Tỷ tỷ xoa cho muội.
- Aaa....Ta không cần! Ta không đau, không hề rát! Nhiêu đây thì xá gì đối với mông của ta, mông trời phú thiên bẩm của ta quyết không khuất phục cây roi ác ma đó! Người mau bỏ tay khỏi mông của ta...Aa..
Hoàng Hậu hung bạo bóp mạnh cánh mông bên trái, Vy Vy rên lên nhục nhã..
- Xem ra muội muội vẫn còn chưa biết điều. Mông trời phú sao? Ha, để bổn cung xem làn da ngươi dày hay cây roi của ta cứng?
Vútttt.....CHÁTTT!!!!
Hoàng Hậu đánh tiếp một roi, xong lại dùng móng tay cấu vào da thịt Vy Vy. Vẫn không có một tiếng rên la nào.. Vy Vy giờ 2 mắt đã ngấn lệ,nàng thống thiết:
- Hoàng Hậu người có phải là não bị ung thư rồi không? Con người không biết nói lý lẻ, Nhất Quốc chi mẫu hảo hảo Hoàng Hậu tỷ tỷ người... có thể đối xử hung bạo tàn nhẫn với một cô nương mỏng manh yếu đuối...uy quyền sao? Uy lực sao?... Là trái đạo lý.. là..thần kinh thì có! người.. có giỏi thì đánh chết ta! ....
Vútttt.....CHÁTTT!!!! ..... - Đạo lý?
Vútttt...CHÁTT!!!!....... - Cho ngươi biết..
Vútttt.....CHÁTTT!!!!..... - Đây mới chính là đạo lý..!
Vútttt.....CHÁTTT!!!!....
Vútttt.....CHÁTTT!!!! ....
- Kẻ ngoan cố, cãi bướng...
.Vútttt.....CHÁTTT!!!!.........
- Lời lẻ ngông cuồng.. Vútttt.....CHÁTTT!!!!........
- Chính là kết cục này!....
Vútttt.....CHÁTTT!!!!
-Não bị ung thư?
....Vútttt.....CHÁTTT!!!! ..

- Là cái thể loại gì? Bổn cung không cần biết..
Vútttt.....CHÁTTT!!!! ....
-Bổn cung chỉ biết..... Vútttt.....CHÁTTT!!!!
Vútttt.....CHÁTTT!!!!......
- Phải hảo hảo dạy dỗ ngươi...!!!
Vútttt.....CHÁTTT!!!!.. CHÁTTT!!!! CHÁTTT!!!!....
Một loạt mưa roi rơi xuống tàn bạo, khắp mông Vy Vy chi chít bầm dập, roi chồng chất lên roi, các vệt tím đen lại, máu ứa toạt ra lĩ rĩ. Vy Vy cố sức gồng mình, răng, môi cũng bị nàng cắn gần nát, trong tiềm thức nàng hiện tại chỉ toàn đau với đau... Cái rát buốt cùng cực ở mông đã che lắp hết đầy tâm trí.
Hoàng Hậu cứ đánh, cứ giáo huấn, một chữ cũng không lọt vào tai nàng.. Cũng không còn lòng dạ nào để chửi rủa vị ác ma nữ vô nhân đạo kia..
Đánh được khoảng hơn chục roi, Hoàng Hậu thấm mệt đưa roi cho Vương ma ma:
- Tiếp tục đánh thẳng tay cho bổn cung! Đánh đến khi nào ả chịu khuất phục nhận lỗi mới thôi.
Lâm Lan nghe thế sợ hãi vừa khóc vừa khuyên bảo Vy Vy:
- Vy Vy à, muội mau nhận lỗi đi, hãy mau cầu xin Hoàng Hậu nương nương tha tội đi.
Nhưng Vy Vy nàng vẫn ngoan cố:
- Muội không sai, muội không phục.. rõ ràng là bọn họ đã bày ra hãm hại muội.... muội thà chịu nhục...quyết không nhận sai! Hảo hảo Hoàng Hậu tỷ tỷ đại nhân, người còn chiêu gì cứ mang ra xài hết đi. Haha..
- Được lắm! Thật cứng đầu, xem ra tỷ tỷ ta vẫn còn rất nhẹ tay với muội. Vương ma ma, ĐÁNH!
- Nô tỳ tuân lệnh!
Vương ma ma nhận lệnh cầm roi lên thẳng tay quất liên tục vào mông Vy Vy. Tiếng chan chát rùng rợn lại vang lên khắp phòng. Tiếng roi vun vút xé gió rồi đáp thẳng vào thân thể đang quỳ mọp trên kia, các đốt gai thi nhau bấu vào da thịt.. Nàng vẫn thế, sự tự tôn, sự quật cường, lòng uất hận đã ngăn nàng lại, khóe miệng nàng không bật nỗi một tiếng rên la. Không thể đếm nỗi nàng đã chịu mấy chục roi rồi..
- Vương ma ma!
Tiếng Hoàng Hậu bất ngờ lại đanh lên, Vương ma ma hiểu ý ra hiệu cho 2 cung nữ. Thân hình Vy Vy bị đè ngã nghiêng ra phía trước nhiều hơn, đầu muốn chuối nhuỗi xuống đất, 2 cung nữ liền dùng hết sức nắm giữ vai nàng thật chật. Tư thế này giúp phần mông dưới và đùi hiện ra rõ hơn, dễ dàng hơn cho Vương ma ma dùng hết lực quất vào..
Vútt......CHÁTTT!!!!.. Áaaaa..
Vútt......CHÁTTT!!!!.. Aaaa..ưm... Vútt......CHÁTTT!!!!.. Áa...hưc
Vútt......CHÁTTT!!!!.. Vútt......CHÁTTT!!!!.. .hix
Vútt......CHÁTTT!!!!.. ... CHÁTTT!!!!.. CHÁTTT!!!!.. Aaaaa...
Lúc này lý trí, tự tôn, tự trọng gì đó cũng không thể níu kéo được nàng. Tiếng la hét cứ vô thức phát ra, nước mắt trào ra xối xả. Làn da mỏng nhất đó của nàng, trắng nhất đó của nàng, giờ đã rách nát cả rồi. "Kinh thành tuyệt sắc mỹ mông"?? nàng không cần, nàng không cần cái danh hiệu chết tiệt ấy nữa, nàng chỉ ước ao cái mông nàng được lành lặn yên ổn, vậy là đủ lắm rồi!..
Vútt......CHÁTTT!!!!.. Vútt......CHÁTTT!!!!.. .hix
Vútt......CHÁTTT!!!!.. ...Aa CHÁTTT!!!!.. CHÁTTT!!!!.. Áaaaa...
- Dừng! - Hoàng Hậu chợt giơ tay ra hiệu, tiếng roi liền lập tức dừng lại. Vy Vy quỳ đó thút thít khóc.
- Vẫn ngoan cố sao? Chưa chịu đầu hàng à? - Hoàng Hậu nhìn Vy Vy, trong lòng tự nhiên có cái gì đó...không nỡ....
Dáng vẻ con mèo nhỏ kia, đôi mông diễm lệ kia, giờ đã rách rưới không còn chỗ nào lành lặn, tác phẩm này khiến nàng rất thích thú và hả dạ, nhưng lại nhói nhói ở đâu đó.. không biết nữa.. Đôi mông đó giờ đã bại dưới tay nàng, nhưng tại sao ý chí của con mèo đó vẫn khó lay động như vậy?
- Ta..., ta... hức hức.!. - Vy Vy lắp bắp
- Sao nào? Muội muội..
Đôi mông sưng tấy của Vy Vy đang được xoa xoa bởi bàn tay tàn độc kia, Hoàng Hậu dùng khăn lau bớt máu, rồi đắp lên một thứ nước gì đó .. rồi lại tiếp tục xoa đều khắp mông.
Nỗi nhục nhã đó lại nhắc nhở lý trí Vy Vy
- Ta... Không phục!
CHÁT! CHÁT! CHÁTTT!!!!!
.....Áaaaaa......aa....oaa... huhu.....
3 roi cực nhanh cực dứt khoát đầy uy vũ lập tức vừa được Hoàng Hậu ban tặng cho Vy Vy. Đánh xong, Hoàng Hậu còn dùng tay mạnh bạo bóp chặt 2 cánh mông nàng...
A..Đau! Đau quá, tại sao lại đau như vậy? Vy Vy gần như muốn ngất đi, nhưng có cái gì đó khiến nàng không thể ngất được, 3 lằn roi đó cứ từ từ từng chút một thấm dần, thấm dần vào trong não, trong xương, trong tủy nàng... Thuốc đó là cái gì vậy? Tại sao mông ta cứ thấm, cứ thấm, hàng ngàn còn kiến thi nhau cấu xé..a.. đau..a....
Ta muốn ngất, rất muốn! Nhưng không được. Đau cứ đau, tỉnh táo vẫn tỉnh táo, tỉnh đến nỗi thấu hết rõ ràng cùng cực cái cách nỗi đau đang đốt cháy, dằn xé mông ta như thế nào.. .
[Thì ra thứ nước lúc nãy Hoàng Hậu thoa lên mông Vy Vy chính là rượu muối (rượu hòa lẫn với muối)... Thoạt đầu khi thoa lên, rượu tuy sẽ giúp mông mát mát dễ chịu. Nhưng nếu dùng roi đánh tiếp thì các nhát roi sau sẽ trở thành loại cực hình dã man nhất. Do tác dụng của muối, chất xúc tác này sẽ tăng nỗi đau lên gấp bội lần, nỗi đau sẽ nhờ muối dẫn lối mà thấm vào da thịt. Đặc biệt rượu khi hòa lẫn với muối, sẽ giúp khai mở hết trí não, cho dù có đau đến chết đi sống lại thì sự tỉnh táo vẫn còn, không thể nào ngất đi được. Thuốc này cũng là do Hoàng Hậu vất vả nghiên cứu ra để đối phó với các loại mông bất trị]
Vy Vy giờ đã đến cùng cực không thể nào chịu nỗi nữa, sự kiên cường còn sót lại chút ít cũng đã bị muối rửa sạch đi. Nàng nước mắt đầm đìa, gào thét không ngừng, nức nỡ van xin.
- Xin Hoàng Hậu nương nương tha tội..... Ta.. Thần thiếp biết sai... Áaa... huhu..Ta.. Thần thiếp biết lỗi rồi... Hoàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net