Hãy mãi như thế này nhé! (4-cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ cái hôm ở khách sạn tại Nhật, cái hôm có trận mưa lớn và những tiếng sấm kinh hoàng

Cái khoảnh khắc lúc Dahyun bước vào phòng của cô và Momo chỉ vì lo lắng sợ cô sẽ khóc vì nghe tiếng sấm. Sana đã thật sự cảm thấy Dubu của cô ấy dễ thương biết bao. Em ấy là người biết muộn nhất về việc cô rất sợ sấm nhưng lại là người duy nhất lúc đấy có ánh mắt lo lắng cho cô. Cô cố tình kéo Dahyun lại và ôm thật chặt để nói lời cảm ơn nhưng ở đó có Momo và cô cũng thấy ngại khi nói những lời thật sự muốn nghiêm túc đó với Dahyun. Nếu giỡn giỡn thì cô có thể nói thoải mái nhưng cô rất muốn cảm ơn cô bé Dubu Dahyunie đáng yêu của mình.

Sana là người chủ động đổi chỗ với Chaeyoung chứ không phải như lời cô đã nói với Dahyun. Cô thầm nghĩ thật may vì Chaeyoung ngồi cạnh Dahyun và số ghế của mình ngồi cạnh Mina. Như vậy sẽ dễ đổi chỗ hơn rất nhiều. Cô đã nghĩ như vậy và lựa thời cơ Chaeyoung đợi chuyến bay thì Sana ngỏ ý đổi chỗ và giấu Dahyun, Chaengie lúc đầu còn hơi lưỡng lự nhưng sau đó lại đồng ý ngay. Hời quá mà...Được ngồi cạnh Mina thì phải đổi thôi.

Cô cũng cố tình ôm Minari để xem liệu ánh mắt của Dahyunie có hướng về phía mình không nhưng dường như Dahyun ngồi dưới chẳng thèm nhìn lên mà có chắc em ấy cũng chẳng phản ứng gì vì vốn dĩ em ấy có khi cũng đâu thích cô theo kiểu hơn bạn bè, chị em. Sana cố tình để muốn thử xem Dubu có hành động khó chịu hay hơi ghen hay không chứ không phải muốn làm Chae ghen đâu vì ngay khi Sana choàng tay qua ôm ngang Mina thì vài giây sau Mina hơi hạ người xuống để tựa đầu vào vai Chaeyoungie rồi 2 người còn khoác tay nhau nữa.

Cô biết Jihyo chụp Nayeon khi Nayeon ngáp trên xe trong lúc bấm điện thoại mà không để ý đến sự dìm của Jihyo. Lúc đấy, Sana đã nắm bắt cơ hội, cô cố tình nhẹ nhàng dựa đầu vào vai của Dahyun lúc Dahyun đang ngủ hơi há miệng để cô giả vờ ngủ và mong rằng Jihyo có thể chụp được tấm hình gì đó vui vui giữa hai người nhưng không ngờ Jihyo lại dùng filter và tấm hình trở nên dị hết sức. Lúc đó Sana cảm thấy rất ngại chỉ có Dahyun là cười thật to và chẳng đòi xóa 2 tấm hình đó đi như cô.

Sana cũng cố tình chuyển chỗ xuống ngồi với Dahyun vì thấy em ấy chẳng phản ứng gì với cái trò thử của mình và cô cũng cảm thấy hơi ghen tị khi cặp Michaeng đang quá thân thiết. Thôi cô chủ động xuống ngồi với Dahyun cho lẹ. Ngồi gần Dahyun thật sự khác thật, thoải mái hơn rất nhiều và vui hơn rất nhiều nữa. Trò gạ gẫm của cô thì Dahyun luôn bị dính nhiều nhất và gần như chỉ có Dahyunie mới có thể face – to – face với cô ở cự ly gần như vậy.

Quan trọng là cô cũng muốn cảm ơn Dahyun thật sớm trước khi lời cảm ơn đó bị coi là quá muộn. Vậy là cô từ từ đi sau các thành viên khác và đúng thời điểm cô cảm ơn Dahyunie. Cô muốn nói thêm nữa nhưng cô nghĩ vậy là đủ rồi.

"Chị muốn em là của chị quá Dahyun à!" – Cô muốn nói như vậy với Dahyun...Nhưng điều đó thật buồn cười. Có thể em ấy sẽ cảm thấy ngại và khó xử. Và cô thì không muốn như thế..."Nên thôi...Chúng ta cứ như các Once mong muốn. Chúng ta vẫn là 1 cặp Saida dễ thương cũng được. Chị vẫn sẽ là Sana luôn đem tình yêu của mình chia sẻ cho các thành viên khác trong nhóm nhưng sẽ dành cho em nhiều quan tâm hơn...Chị cám ơn em đã quan tâm tới chị, chị yêu em nhiều Dubu ahh~ Chúng ta hãy mãi thương yêu nhau thật nhiều như thế này nhé!"

--- The end ---

Mình để cho Saida có sự đơn phương và không thổ lộ và cứ mập mờ như vậy là vì Sana được ship với rất nhiều cặp, chị ấy chia sẻ tình yêu cho các thành viên khác cũng rất nhiều chỉ là mình thấy với Dahyun nhiều hơn thôi. Cặp Saida sẽ trong sáng hơn nếu Sana không thật sự xếp 1 cặp với Dahyun vì nếu xếp thế thì Dahyun sẽ ghen cả ngày bởi sự ham thích pôpô của Sana với các thành viên khác quá :3 Thế nên để mập mờ như vậy là được rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net