Câu chuyện về Tả Tinh Hữu Nhĩ 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Lưu Quan Hữu có phải plan A của Đoàn Tinh Tinh không? "

" Đúng vậy."

Đây chẳng phải là câu tỏ tình ngọt ngào hay lãng mạn, nhưng lại là câu tỏ tình mang lại cho người khác cảm giác an toàn, vững chắc. Vì sự ưu tiên của anh luôn luôn là em, suy nghĩ của anh đều là vì em, mọi việc anh làm đều là vì em.

Nói sao nhỉ.... Chuyện của anh và em bắt đầu từ một ánh nhìn, có thể ban đầu là ánh nhìn từ một phía hoặc có thể là em đã nhìn thấy anh, nhưng căn bản lúc đó em và anh chưa bắt chuyện. Trong mắt anh, em là một cậu bé nỗ lực, không muốn là dự bị của ai hết, em muốn được công nhận.  Ánh nhìn tiếp theo của em và anh đó là khi xác nhận chúng ta là đồng đội của nhau, chính xác hơn là tri kỷ của nhau.

Cùng nhau luyện tập, vui có buồn có, anh và em vẫn luôn chia sẻ mọi chuyện trong lòng, anh có lẽ là người tiếp thu được những cảm xúc của em bởi vì anh là người từng trải. Anh ngồi cả hàng giờ đồng hồ để nghe em tâm sự mặc dù trời rất lạnh, anh muốn em không được buồn khi anh quay về. Thân nhau rồi mới thấy được những điều chưa hoàn hảo về đối phương, nhưng anh lại cảm thấy những điều đó giúp anh và em hiểu nhau hơn.

Anh có thể thẳng thắn nói ra tâm tư của mình đối với mọi người nhưng lại chẳng thể nổi giận với em, chỉ có thể lẳng lặng đi chỗ khác để xả tức. Có thể anh sợ em buồn khi anh nói ra những lời lẽ không nhẹ nhàng trong lúc tức giận, sợ làm tổn thương đến em. Với một tâm hồn háu thắng đang tuổi mới lớn như em thì khó có thể xuống nước được vì vậy mà anh luôn là người dỗ em trước.

Sự ưu tiên của anh từ những việc nhỏ nhặt như việc mở cửa, xách đồ từ căn tin về cho em, cho dù em có đi sau cũng đứng lại đợi em bước vào trước. Anh bị cảm, em cũng bị cảm nhưng anh lại đặt em lên hàng đầu bằng việc đưa cho em bình nước ấm. Em cũng vì những hành động như vậy mà rung động trước anh.

Em được anh dìu dắt qua từng buổi biểu diễn, từ động tác nhảy đến biểu cảm sân khấu, anh dạy em hết mọi thứ. Việc hai người đối đầu anh mong không phải là chiến thắng em mà là muốn thấy sự trưởng thành từ em, muốn xem em dẫn dắt đồng đội như thế nào, muốn xem em trở thành một người bản lĩnh. Có lẽ đó là chiến thắng lớn nhất mà anh nhận được.

Em bảo thật may mắn, hạnh phúc khi được gặp anh trên đời này, anh thì bảo thật không uổng kiếp này gặp được em. Gặp em để biết được ưu tiên một người quan trọng nhất của mình là như thế nào, để dành sự yêu thương hàng đầu như thế nào.

' Tiểu bạch mã hay hắc long mã?'

' Tiểu bạch mã.'. Vì em là một tiểu bạch mã mang lại niềm vui đến mọi người.

' Mặt trăng hay ngôi sao?'

' Ngôi sao.' Vì anh là ngôi sao soi sáng cho em mà.

' Ma kết hay kim ngưu?'

' Kim ngưu.' có thể anh không biết về cung hoàng đạo nhưng là em thì anh nhớ.

' Đứng hay ngã?'

' Đứng.' đây là sân khấu mà anh và em cùng biểu diễn, và anh không thể quên việc em giận dữ với anh.

' Trái hay phải?'

' Phải.' Bởi vì em luôn luôn bên phải của anh mà.

'Chôn vùi trong cát hay Người thuần hóa'

' Người thuần hóa' đây là bài của em biểu diễn, anh vẫn nhớ và vẫn khắc sau trong ký ức.

Đoàn Tinh Tinh đúc kết lại những kỷ niệm ở nên Lưu Quan Hữu mà trả lời, dành trọn sự ưu tiên khi bên em. Trên thế giới có nhiều loại tình yêu, không thể biết tình cảm mà hai người là gì nhưng chắc một điều là Lưu Quan Hữu là sự ưu tiên hàng đầu của Đoàn Tinh Tinh.

" Lưu Quan Hữu có phải plan A của Đoàn Tinh Tinh không? "

" Em có thể tự trả lời mà."

" Em muốn xác định lại một lần nữa."

" Đúng vậy. Em luôn là plan A của anh."

" Anh ấy nói là đúng. Lưu Quan Hữu là plan A của Đoàn Tinh Tinh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net