Chap 14 : Ăn mừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thắng Hiền cả một ngày sốt ruột không chịu được, đợi mãi đến tối muộn Chí Long cùng Thắng Huyễn mới trở về còn mang theo một đám người hùng hổ khiến cậu không khỏi giật mình Chí Long thấy cậu đứng trước cửa liền nhanh chóng ôm người vào lòng vui vẻ xoa đầu :

"Có phải rất lo lắng không, đã nói không sao mà !"

Thấy hắn không chút thương tổn trở về lúc này Thắng Hiền mới có thể thở phào một hơi :

"Ngươi và Thắng Huyễn về muộn như vậy, không lo mới lạ !"

"Mọi chuyện rất tốt, chúng ta mau vào trong ăn thật no rồi ngủ ngon thôi ta biết chắc cả ngày nay ngươi chưa ăn gì "

Thắng Hiền rất vui vẻ nắm tay hắn vào trong được vài bước thì nhớ đến Thắng Huyễn cũng ở đó mới ngoảnh lại :

"Thắng Huyễn ngươi vào đây ăn cùng đi "

"Thật may hai người còn nhớ tới ta, nhưng ta phải về nói chuyện hôm nay với phụ thân đã bị bất ngờ như vậy hẳn sẽ mắng ta một trận "

Dứt lời hắn liền phất tay áo rời đi để lại đám binh sĩ canh gác xung quanh.

Trong bữa ăn Chí Long tường thuật chi tiết mọi chuyện cho Thắng Hiền vô cùng sống động, còn không quên miêu tả mình anh dũng khí khái như thế nào ngay cả trên mặt Thiên Ân có bao nhiêu nếp nhăn vì tức giận cũng miêu tả được. Thực chất hắn không bận tâm đám người đó lắm chỉ là muốn khoe khoang với Hiền nhi của hắn thôi.

"Ngươi đúng là rất giỏi rất khí phách, trừ việc không biết nấu ăn, da mặt dày, nói dối thì cực kì trơn tru thật không có điểm nào để chê cả "Thắng Hiền vẻ mặt châm chọc

"Ta không gạt ngươi mà, hôm nay trong yến tiệc chính là như vậy. Do phủ của ta lâu rồi không có người ở nên tốn chút thời gian tu sửa. Sau này chúng ta dọn đến đó Hiền nhi cứ việc làm hoa hoa công tử nằm ườn cả ngày, rất thích phải không ?"

"Ngươi đừng tả ta vô dụng như vậy, nghe thật ngu ngốc "

"Ta thấy không hề ngu ngốc còn đặc biệt câu nhân. " 

Nét mặt vô cùng không đứng đắn

Tưởng tượng Thắng Hiền nằm ườn trên giường sưởi nắng thỉnh thoảng cầm quạt phe phẩy, bên tay còn có trái cây tươi mát quan trọng người còn tươi hơn trái cây,hắn liền cảm thấy sôi sục.

Dự cảm được chuyện không lành Thắng Hiền gõ vào đầu hắn :

"Ngươi nghĩ đến chuyện gì vậy "

"Cái gì ta cũng không nghĩ. Mau há miệng ra nào, ăn nhiều một chút đi đường nhiều ngày lại vì lo lắng ngủ cũng không ngon cả người đều gầy đến đáng thương "

Thắng Hiền trước đây dù luôn bận rộn làm việc chạy đua với cuộc sống để có tiền theo đuổi việc học nhưng người cứ mũm mỉm, bàn tay không hề thô ráp ngón ngón tay múp míp tròn lẳng, da dẻ trắng mịn nhìn không ra là người chịu qua nhiều vất vả. Chí Long nói hắn gầy chứ thật ra cũng không mất bao nhiêu mỡ, do thiếu ngủ nên trông hơi mệt mỏi thôi.

"Ta thật không nhìn ra mình gầy chỗ nào, ngươi cũng đừng không có tiết tháo như vậy nữa. Sau này đừng có thân mật với ta trước mặt người khác "

"Hiền nhi không muốn cho ta danh phận ư, có phải đến đây liền nhìn trúng tiểu cô nương nào muốn bỏ ta có phải không ?"

Chí Long ra vẻ ủy khuất hắn thật sự là diễn đến nghiện

"Đừng có giả vờ, ngươi thừa hiểu nếu Thiên Ân biết được mối quan hệ của chúng ta sẽ lợi dụng điều này đối phó ngươi "

"Hiền nhi thật thông minh, luôn lo nghĩ cho ta"

"Ta đã nói ngươi nói dối rất thuận miệng mà "

Chí Long kéo Thắng Hiền dựa vào lồng ngực mình :

"Ta còn sợ ngươi sẽ để tâm chuyện ta che giấu ngươi, sau khi diệt trừ nguy hiểm xung quanh ta nhất định sẽ cho Hiền nhi một danh phận rõ ràng "

Thắng Hiền nghe rõ được từng nhịp đập trầm ổn trong lồng ngực hắn, cảm thấy bình tâm hẳn khi cùng nhau ra ngoài chẳng phải đã biết trước có rất nhiều chuyện phải đối mặt hay sao

'Ta không phải kẻ nhỏ mọn thiếu suy nghĩ như vậy "

Chí Long phì cười :

"Đúng ! Hiền nhi vô cùng rộng rãi là ta lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử"

Sau khi tắm xong Chí Long chỉ mặt một lớp lý y mỏng manh tiến vào phòng, Thắng Hiền đang nửa nằm nửa ngồi trên giường chuyên tâm đọc sách về y dược mà Thắng Huyễn đem tới có người vào phòng cũng không nhìn lên, khi biết cậu là đại phu hắn mang rất nhiều sách y học cho cậu nghiên cứu giết thời gian. Chí Long ngang ngạnh lấy sách ra khỏi tay Thắng Hiền vứt sang một bênh, áp người lên vách tiến sát bên mặt cậu âm điệu mê hoặc từng cỗ khí nhiệt độ nóng rực phả lên mặt hun Thắng Hiền thành quả đào chín

"Đọc nhiều sách như vậy, có thể giúp ta chữa bệnh không ?"

"Ngươi....ngươi ...muốn chữa bệnh gì ?"

"Cả người ta mỗi khi thấy đại phu đây liền khô nóng cồn cào rất khó chịu "

Thắng Hiền lấy tay che mắt hắn lại hơi dịch người ra sau nhưng chạm tới vách tường không thể lùi nữa càng bị Chí Long áp sát hơn :

"Đừng nhìn ta thì sẽ không sao nữa,mau ngồi dậy đi. Ta lấy thuốc cho ngươi "

Chí Long nhếch mép cười gỡ tay Thắng Hiền trên mắt xuống hôn nhẹ lên, rồi cắn mút lấy đầu ngón tay cậu, cảm giác ấm nóng tê dại truyền tới đại não bùng nổ ra một loạt tín hiệu.

"Không cần thuốc ta có cách hiệu quả hơn rất nhiều, lấy độc trị độc "

Chí Long từ từ trượt tay vào bên trong vuốt ve da thịt trắng mịn một bên giữ chặt Thắng Hiền nhiệt liệt hôn môi, đầu lưỡi cuốn lấy nhau rong ruổi như muốn hút hết hơi thở của đối phương. Từng đợt hôn mãnh liệt phủ xuống cổ và xương quai xanh dần dần di chuyển đến lồng ngực. Không khí nóng bỏng khơi gợi cảm xúc khao khát trong tiềm thức. Thắng Hiền hô hấp càng dồn dập hơn muốn thoát khỏi lớp quần áo vướng bận trực tiếp ma sát với thân nhiệt người đối diện khoái cảm khắc ghi sau mỗi lần hoan hợp trỗi dậy do kích tình, một tia lí trí thanh tỉnh trong cậu nhận ra nguy hiểm tiềm tàng giữa mớ khoái cảm đang bao phủ kia :

"Rất đ...au c....ũng rất mệt, ta khô...ng m...uốn "

Âm thanh hư huyễn của Thắng Hiền như châm dầu vào lửa, Chí Long cười mị hoặc nhẹ giọng an ủi :

"Lần này sẽ không đau nữa, lúc Hiền nhi mệt liền kết thúc được không ? Hôm nay vui như vậy chúng ta phải ăn mừng"

Tiểu Hiền nhi được xoa bóp thoải mái đến run rẩy, cả hai thân thể hoàn toàn trần trụi từng đợt ma sát như bắn ra tia lửa lời Chí Long như ma dược rót vào tai Thắng Hiền toàn thân cậu bị tình dục chiếm lấy hoàn toàn không kháng cự chỉ theo bản năng quấn lấy hắn.

Tuy có tiến bộ nhưng chung quy cũng vẫn rất đau, Chí Long miết nhẹ hai điểm hồng trước ngực dòng điện tê dại chạy qua khiến Thắng Hiền run rẩy, phía sau rất nhanh liền thả lỏng kinh nghiệm từ lần trước Chí Long nắm được đây là điểm mẫn cảm của Thắng Hiền. Từng cú đưa đẩy mang theo khoái cảm cuồn cuộn hất cả hai lên cao, tiếng rên rỉ thở dốc va chạm xác thịt vang vọng trong bầu không khí đặc quánh mùi tình dục.

Một đêm rất dài bị lửa tình đốt cháy qua đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net