Chương 1. Lần gặp đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nọ, một vampire mới thành niên Thái Từ Khôn mới tập làm quen với cuộc sống mới. Bị ba mẹ đuổi đi lập nghiệp tự kiếm con mồi, vì kén chọn nên đến khi đói đến mơ màng, Thái Từ Khôn nhận định bừa một con mồi cao lớn, có vẻ là nam trưởng thành, khuôn mặt đẹp trai, dáng người ổn định.

"Hừm, chắc máu có vẻ thơm, mùi cơ thể cũng dễ ngửi lắm" - Thái Từ Khôn nghĩ, nhờ cậy màn đêm, địa điểm còn vắng vẻ, lao nhanh tới.
Hàm răng sắc bén tính cắn phập vào cổ người con trai cao lớn nọ, nhưng họ Thái thất vọng rồi, cổ không cắn được, nơi dừng chân của hàm răng ấy là môi của người nào đó.

Dòng máu ở môi, có vẻ là ngọt ngào nhất, thuần khiết nhất, khiến con người ta mê đắm, Thái Từ Khôn cũng thế, nhưng máu ở đây chỉ có một chút, chẳng đủ no bụng.

Thái Từ Khôn định rút cặp răng nanh bé nhỏ ra, nhưng người trước mắt - con mồi của cậu lại cười trầm. Cậu vampire mới thành niên chỉ nghe thấy tiếng thân thể của mình bị vác lên vai, sau đó là tiếng gió rít gào cùng những hình ảnh mờ ảo vụt qua nhanh như chớp trong tầm mắt.

Đến khi mở mắt ra, Thái Từ Khôn đã cảm thấy mình ở trên một chiếc giường, mùi máu thơm mê hoặc vẫn còn đọng lại trên đầu lưỡi, mùi vị cơ thể của con mồi cũng nồng đậm trong căn phòng.

"Thật vui, hôm nay vừa kết thúc mùa trăng, ra ngoài đi dạo đã bắt được một bé con khả ái"
"Ngươi là ai, trước khi ngươi chết, ta nói rõ cho ngươi biết, máu của ngươi rất thơm"

Thái Từ Khôn nói rồi bay thật nhanh đến, hàm răng nanh dài ra, nhắm ngay cổ của người con trai kia, phập một phát, trúng đích. Mùi vị thơm ngon cực kì, dòng máu thật thuần khiết, khiến Thái Từ Khôn chìm đắm trong sự hưởng thụ.
"Bé con khả ái, nếu là một ai khác, có lẽ đã chết ngay tức khắc rồi, nhưng vì là em, nên anh nguyện ý"

Thái Từ Khôn uống đến bụng nhỏ căng tròn, gỡ răng nanh ra khỏi cổ ai kia, khẽ nấc một tiếng no bụng, cậu quệt môi vô tình kéo dài vệt máu sang bên má trái.
"Máu rất ngon, ưm, sao ngươi chưa chết?"
"Em có biết vì sao không?"
"Không, mỗi lần con mồi cha mẹ ta đưa tới, để ta ăn no, bọn họ đều tử hết, vì sao ngươi không chết?"
"Vì anh là dòng tộc sói thuần khiết, là Vương của loài, anh không chết được, còn lâu lắm bé con à"
"Sói ư? Rõ ràng ngươi là con người"
"Bé con của anh, đã uống máu anh, nhớ kĩ, em là người của anh, và tên anh là Vương Tử Dị"
"Ta là vampire, ta uống máu con người, anh là gì mà bảo ta là của anh, ta là dòng thuần khiết hoàng gia của gia tộc vampire nổi tiếng nhất, hừ, tên ta là Thái Từ Khôn"
"Tên thật đẹp, như con người em vậy, nhớ kĩ, từ lúc thành niên lúc 5 năm trước, anh chưa từng săn mồi chưa từng ăn thịt sống và chưa từng cho ai uống máu, kể cả dòng tộc và người thân nhất của anh. Em là ngoại lệ, bé con, có lẽ anh phải bắt đầu cuộc săn mồi của mình thôi, biết anh săn gì không?"
"Anh săn gì liên quan đến ta sao, phòng đẹp đấy, bây giờ ta no rồi, ta muốn về nhà"
"Săn một cậu bé ban đêm tập kích anh, muốn cắn anh, và mùi hương của cậu bé ấy rất dễ chịu, ánh mắt thật đẹp, anh nghĩ anh đã say cả đời rồi."
"Kệ anh, máu rất ngon, sau này ta lại tìm anh uống, ta đi đây"

Thái Từ Khôn mở cửa sổ, thân ảnh nhanh chóng nhảy xuống biến mất vào khoảng đêm tối lặng. Vương Tử Dị chỉ nhìn theo, cười dịu dàng:
"Người tôi săn chính là em, Thái Từ Khôn, tiểu vampire bé nhỏ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net