Nhớ nụ cười chị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Tối đó Kim Duyên cảm thấy sao mình cứ thích cái nụ cười của chị ấy vậy,Kim Duyên tự lấy lại bình tĩnh và chỉ nói là nụ cười đẹp thì sẽ dễ cho người ta thích khi gặp thôi,không sao đâu,nhưng Kim Duyên cứ trằn trọc mãi không ngủ được)
-Kim Duyên:Không sao đâu,mày chỉ thích nụ cười mà thôi có gì đâu mà nhớ quài,thôi mình cứ ngủ đi(rồi Kim Duyên cũng chìm vào giấc ngủ)
-------------------------------------------------------
*Sáng hôm sau*
-Kim Duyên:Hazzzz,đã sáng rồi(Kim Duyên đi vô toilet vscn xong,rồi cô liền đi xuống lầu)
-Ông Nguyễn:Ấy da hôm nay có cơn bão nào tới vậy ta,bữa nay làm gì thức sớm quá vậy cô tiểu thư(Ông Nguyễn ra sức chọc gẹo cô con gái của mình)
-Kim Duyên:Ba này,con thức sớm có gì đâu,chỉ là thức sớm để tận hưởng ánh nắng buổi sáng thôi mà,thôi con đi ra ngoài đây.(Kim Duyên nói xong rồi bước ra khỏi nhà để đi ngắm ánh bình minh sáng sớm)
-Ông Nguyễn:Ừ,đi đi,rồi nhớ về ăn sáng,ba cũng phải đi lên công ty rồi(Ông Nguyễn cũng đi khỏi nhà ).
-------------------------------------------------------
-Kim Duyên:Nhiều khi thức sớm cũng thích ấy nhĩ,với lại còn mát với có ánh nắng,thấy thật là thoải mái(Kim Duyên nãi giờ lo nhìn xung quanh thì chợt nhớ mình đã đi rất xa nhà)
-Kim Duyên:Ôi,nãi giờ mình đi xa tới vậy sao,à mà sẵn vậy thì mình tới nhà chị Vân luôn,sẵn coi vườn hoa ra sao(Kim Duyên tìm kiếm nha Khánh Vân mãi một hơi mới thấy)
-Kim Duyên:Đã kiếm được rồi,mình đi vô vườn hoa xem ra sao,chắc giờ này hoa có nắng chiếu vào sẽ rất đẹp,mình đi thôi(Kim Duyên đi vô vườn hoa rồi kiếm thấy bình tưới nước liền đi tưới cho các chậu hoa)
-------------------------------------------------------
(Những hành động của Kim Duyên thì Khánh Vân cũng đã thấy rồi chị cứ đứng nhìn Kim Duyên,rồi cô cười,rồi liền đi từ từ lại chỗ em nhỏ nhất để em hông nghe thấy tiếng)
-Kim Duyên:Mấy chậu hoa này dễ thương quá,mà chủ vườn hoa cũng dễ thương nữa,sáng nào chị cũng sẽ lại tưới nước cho mấy em nha(Kim Duyên nhìn các chậu hoa rồi nói,rồi cô cũng đã tưới xong cho mấy chậu hoa)
(Khánh Vân nghe vậy liền nhịn cười,rồi trong lòng cô củng thấy cô gái trước mặt củng dễ thương đấy chứ)
-Kim Duyên:Cuối cùng cũng tưới xong,thôi giờ này đi về ăn sáng thôi(rồi Kim Duyên cũng xong,lúc quay đầu lại cô một phen giật mình,và hai ngại vì chị ấy cứ nhìn mình cười và cô hơi sợ vì sợ chị ấy nghe những lời nói hồi nãy của mình,rồi cô ấm úp hỏi chị tại sao lại ở đây)
-Kim Duyên:Ủa...c..chị..tại sao chị..lại ở đây
(Khánh Vân cố nhịn cười khi thấy em ấy đỏ mặt như vậy,rồi chị cũng hỏi lại cô)
-Khánh Vân:Chị hỏi em mới đúng,tại sao em lại ở đây.
-Kim Duyên:Tại..tại vì em th..thích vườn hoa này thôi(Kim Duyên cứ ấp úng rồi lại đỏ mặt)
-Khánh Vân:Vậy thôi à,chỉ thích vườn hoa thôi sao(Khánh Vân không biết vì sao tự nhiên lại thích chọc gẹo Kim Duyên,và cô cảm thấy khi đứng gần em ấy,tim cô nó cứ đập nhanh nhưng cô không hiểu tại sao)
-Kim Duyên:Thì...thì em chỉ thích vườn hoa thôi,chứ sao,chẳng lẽ em phải thích chủ vườn hoa(Kim Duyên bị chọc nên tức,cho nên hơi nỗi giận)
-Khánh Vân:Vậy chắc hồi nãy chị nghe không rõ,nên nghe nói có cô gái nào đó thích chủ vườn hoa này(Khánh Vân cố chọc cho cô nói ra những lời hồi nãy)
-Kim Duyên:Vậy chắc chị nghe nhầm rồi đó,tui chỉ..chỉ thích hoa thôi,chứ không phải thích chị
-Khánh Vân:Em không nhận thì coi như hồi nãy tôi không nghe thấy
-Kim Duyên:Chị...chị nghe gì..chứ(Kim Duyên đang rất ngại khi nghe chị nói vậy)
-Khánh Vân:Thì em nói cái gì thì chị nghe cái đó
-Kim Duyên:Em chỉ nói..vu vơ..thôi
(Khánh Vân nghe vậy liền đẩy Kim Duyên vào một góc,rồi hơi tiến mặt gần em,rồi nói)
Khánh Vân:Em chỉ nói vu vơ thôi sao,bộ tui nói trúng tim đen em sao mà ấp úng quá vậy,mặt em làm sao mà đỏ quá vậy,nhìn dễ thương quá đi(Khánh Vân nói xong nựng má Kim Duyên,rồi đi vào nhà bỏ Kim Duyên ở lại ngơ ngác)
-Kim Duyên:Chị ấy mới làm gì mình vậy,khen mình dễ thương nữa chứ,ôi ngại chết đi được(Kim Duyên mặt cứ đỏ bừng,rồi cũng từ từ quay về nhà ăn cơm,trong lúc đang đi về nhà thì Kim Duyên nghe tiếng nói của chị)
-Khánh Vân:Có một cô gái bị người ta biết bí mật rồi kìa,sao mặt lại đỏ bừng thế(Khánh Vân cứ chọc cho Kim Duyên tức)
-Kim Duyên:Kệ em,liên...quan tới chị đâu,chị tính..chọc tức em sao(Kim Duyên tức trong lòng khi bị Khánh Vân chọc)
-Khánh Vân:Sao lại không liên quan,chẳng phải có người nói chị dễ thương sao,em bé bị chị chọc tức rồi sao(Khánh Vân sờ vào má Kim Duyên thì bị Kim Duyên cắn vào)
-Khánh Vân:Aaaaa,ây da đau,sao em lại em cắn vào tay chị.
-Kim Duyên:Em thích cắn đấy thì sao,ai cho chị gọi em là em bé(Kim Duyên trong lòng củng thấy thích,nhưng ngoài mặt thì làm giá)
-Khánh Vân:Thì em khi tức nhìn hai má em đỏ lên,nhìn giống em bé thì chị gọi là em bé thôi,em bé lại tức à,thôi thì chị dẫn đi ăn sáng nha bù lại cho em nha(Khánh Vân nói xong nắm tay Kim Duyên rồi dẫn vô nhà rồi lại bàn ăn để ăn sáng)
-Kim Duyên:Em không ăn chị ăn đi.
-Khánh Vân:Em ăn luôn đi nghe nói em chưa ăn sáng mà,không ăn thì bị đói đó,hay là giận chị rồi,thôi chị xin lỗi nha em ăn cơm đi
-Kim Duyên:Nhưng chị đừng chọc em nữa đó nha
-Khánh Vân:Ừ chị không chọc em bé nữa.
-Kim Duyên:Chị cứ gọi em bé hoài,em lớn rồi đó nha.
-Khánh Vân:Thì em dễ thương nên chị gọi là em bé thôi,ăn đi chị trở em về
-------------------------------------------------------
(Khánh Vân đang trở Kim Duyên về nhà thì chị hỏi Kim Duyên)
-Khánh Vân:Kim Duyên
-Kim Duyên:Gì chị Vân?
-Khánh Vân:Em nghĩ sao về người đồng tính.
-Kim Duyên:Em thấy bình thường,ai cũng có quyền được hạnh phúc của riêng mình,em có cũng có những người bạn là người đồng tính,em thấy họ rất dễ thương.
-Khánh Vân:Ừ vậy em đã từng thương ai chưa
-Kim Duyên:Ừ..thì em có,người đó thì biết em thích người đó nhưng em vẫn chưa được câu trả lời từ người đó
-Khánh Vân:Ai mà ăn ở có phúc đức được em thích vậy,mà người đó còn chưa trả lời.
-Kim Duyên:Người đó thì gần em lắm
-Khánh Vân:Gần em vậy sao,vậy người đó là ai nhỉ
-Kim Duyên:Th..thì người đó..là..là
-Khánh Vân:Là ai sao em cứ ấp úng thế,ngại hay sao vậy thì chị không hỏi nữa
-Kim Duyên:Thì người đó là"Chị" đó
(Khánh Vân nghe vậy liền thắng xe lại,rồi quay lại hỏi)
-Khánh Vân:Em..em nói gì
-Kim Duyên:Em nói..là em..y.."YÊU" chị
-Khánh VânChị..cũng..y"Yêu" em
-Kim Duyên:Chị nói thật chứ
-Khánh Vân:Chị nói thật,nắng rồi thôi mình đi tiếp
(Khánh Vân nắm lấy tay Kim Duyên choàng qua eo mình)
-Kim Duyên:Ch..chị
-Khánh Vân:Em choàng qua để không thôi té đó
-------------------------------------------------------
*Tới nhà Kim Duyên*
-Khánh Vân:Tới rồi em xuống đi
-Kim Duyên:Muốn ôm chị nữa
-Khánh Vân:Thôi vô nhà đi,đứng ngoài này bị thấy đó
-Kim Duyên:Vậy em vô nhà nha,về cẩn thận*Chụt*(Kim Duyên vào má cô xong rồi nhanh chân chạy vô nhà)
-Khánh Vân:Em ấy mới vừa hôn mình sao,tỉnh Khánh Vân,mày còn phải chạy về nhà nữa tỉnh đi nào(Khánh Vân rán lấy hồn lại rồi chạy về nhà)

Chap3
-------------------------------------------------------
"Yêu" luôn gòi đó,chờ tiếp các chap sau nha,nhớ vote nha cảm ơn mọi người ❤️😜
I Love You 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net