Chap 8 : Thực Sự Yêu Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- ''  Tiểu Vi , tên anh nghe dễ thương quá . ''

- '' Dễ thương ? ''

- '' Ừ '' Cô cúi đầu cười 

Suy nghĩ một hồi , cô lại hỏi 

- '' Nè , anh đã làm hết đống bài tập đó sao ? ''

- '' Ừ ''

- '' Tiểu Vi , em gạt anh thôi , đống bài đó , bài nào em cũng biết làm . ''

- '' Anh biết . ''

- '' Vậy sao anh vẫn làm hết ? '' 

Anh dừng lại nhìn cô , ánh mắt sâu thẳm khiến người đối diện vẫn luôn không biết anh nghĩ gì 

- '' Là anh nuông chiều em . '' Anh nói tỉnh bơ , lại nắm tay cô đi tiếp

Cô không tin được , anh mà cũng biết nói mấy câu tình cảm sao , nhưng mà có ai sau khi nói vậy mà mặt không biểu cảm chứ , quả nhiên chỉ có Tiểu Vi mới làm được .

- '' Anh không sợ em lại gạt anh sao ? ''

- '' Xem ra anh vẫn còn có giá trị . ''

Cô cứng họng . Anh có ý gì đây .

- '' Tiểu Vi , đói .... đói .... đói  . Nếu không cho em ăn , bao tử em tiết ra axit sẽ bị lủng ruột đấy . Chắc anh không muốn có bạn gái ruột bị lủng đâu  nhỉ ? '' Cô vừa đi vừa nói , ánh nắng chiếu vào khiến mặt cô ửng hồng cộng thêm đôi má phún phính với cái miệng chu ra vì đói làm anh ngắm nhìn mãi  .

Thấy anh im lặng không trả lời , cô quay mặt về phía anh , thấy anh đang nhìn mình , ánh mắt vô cùng dịu dàng . Mặt cô bừng đỏ , mỗi biểu hiện của cô đều được anh thu vào tầm mắt một cách rõ ràng , từng chút một đi vào trái tim đang đập loạn của anh khiến nó bình ổn trở lại . Một cảm giác ấm áp , hạnh phúc tựa như lần đầu khi môi anh và cô chạm vào nhau lan tỏa , thôi thúc anh . Bước chân anh dừng lại , cô ngẩn ngơ nhìn anh . Trong phút chốc , bàn tay anh như có  một sức mạnh vô hình , một tay kéo cô vào lòng , tay còn lại chạm vào làn da mịn màng trên khuôn mặt cô , lại di chuyển đến bờ môi đỏ , nhẹ nhàng chạm vào  . Một cái chạm  , mặt cô nóng bừng , hai cái chạm , tim cô đập loạn nhịp , muốn đẩy anh ra , muốn chạy trốn nhưng lại không đủ sức lực . Sau đó , tay anh luồn vào tóc cô , nhẹ nhàng kéo đầu cô lại gần , đặt lên môi cô một nụ hôn . Cả người cô trong phút chốc như cứng đờ , cô dùng tay đẩy anh ra , anh lại càng giữ chặt khiến cô  không thể cựa nguậy . 

Còn ai đó đang bận tận hưởng mật ngọt , bỗng nhiên : '' ỤC .... ỤC.....ỤC ..... '' . A , thì ra là cô đã đói lắm  rồi , anh cười thầm sau đó buông cô ra , khuôn mặt tỉnh như sáo : 

- '' Em đói rồi ? '' Còn không giấu được ý cười , để lộ ra ánh mắt như vậy là đang cố tình chọc cô sao ?

- '' Ừm . '' Cô cúi mặt nhỏ giọng 

- '' Đi thôi . '' Lại nắm lấy tay cô , thích lắm sao ?

Anh đưa cô đến nơi cả hai đứa đều thích , cái nơi mà người ta đồn có ma   . Cô biết anh là đại ác ma đáng sợ hơn mấy con ma ở đây nhiều , cho nên không có gì phải sợ . Cô thấy trên cỏ có một cái khăn lớn , ở trên có rất nhiều đồ ăn, mà món nào nhìn cũng hấp dẫn , toàn là món cô thích, bao tử cô đang kêu gào : '' Đói .... đói ... đói quá , hãy cho tôi ăn đi chủ nhân xinh đẹp . '' . 

Anh dẫn cô lại đó , cô nắm tay áo anh , chỉ tay vào mấy món ngon hỏi 

- '' Tiểu Vi , cái này là của mấy cô lao công cúng cho mấy con ma ở đây ăn phải không ? Để cho nó ngoan ngoãn không phá phách nhỉ ? Nhưng mà ngon như vậy , cúng cho ma ăn thật là uổng phí . Mà hồi trước em đâu thấy có vụ này , sao năm nay trường chơi sang vậy ta ? '' 

- '' ...... ''

Cô lại thở dài than thở , sao người chết lại được đãi ngộ nhiều đến như vậy . Cô còn nhớ rõ , có lần trường họp giáo viên để khen thưởng những người có cố hiến lớn lao , là lớn lao cơ đấy mà 2 người phải uống chung 1 chai nước suối khiến cho một cô giáo lăn đùng ra xỉu giữa phòng họp với lý do là mất nước cơ thể dẫn tới suy nhược . Sau khi cô giáo đó tỉnh hỏi ra thì mới biết trường tăng tiết , cô dạy từ sáng đến trưa không kịp uống nước , trường lại gọi đi khen thưởng . Tưởng là có thể được nghỉ ngơi uống chút nước , ai ngờ trường lại chơi chiêu '' 2 người 1 chai '' , mà ngồi bên cạnh cô lại là một anh chàng , chưa gì anh ta đã tu cả chai uống hết , cô vừa mệt lại vừa sốc cho nên ngất xỉu giữa thanh thiên bạch nhật mà không kịp trăng trối . Bởi vậy mới nói sự đời quả là khó nói .

- '' Tiểu Vi , anh thương lượng với mấy con ma , nói tụi nó san sẻ cho em một nửa được không ? '' Cô chớp đôi mắt long lanh nhìn anh

- '' Ồ '' Chỉ có một chữ , sao kiệm lời dữ vậy 

- '' Rốt cuộc là anh có giúp đỡ em không ? ''

- '' Tại sao ? ''

Cô tức giận , quay lưng bỏ đi mà  không nói lời nào , anh lại vươn tay kéo cô vào lòng thủ thỉ

- '' Mèo con , ngoan , đừng giận . ''

- '' Cũng không phải mèo con của anh , quan tâm em giận hay không giận sao ? ''

Giọng anh bỗng trở nên nghiêm khắc : '' Châu Tịnh Nghi , anh cho em biết , nếu như sau này em kết hôn , chồng của em , chỉ có thể là Bạch Tiêu  Vi anh . Anh không cho phép người khác có được em , thậm chí chỉ là một ánh nhìn cũng không có cơ hội . Cho nên em đừng nghĩ đến việc thoát khỏi anh , cuộc đời em vốn đã được định sẵn là ở bên cạnh anh . ''

- '' Độc đoán . '' Cô chu  mỏ tỏ ý phản đối 

- '' Em nói gì ? '' Anh nhướn mài hỏi

- '' Em nói Bạch Tiêu Vi anh độc đoán , ngang ngược , không chịu nói lý lẽ . '' 

- '' Vậy sao ? ''

- '' Phải đấy , em sẽ không lấy người bỏ đói em ,  đặc biệt là không biết yêu thương chiều chuộng     em . '' Cô phùn má cãi lý 

- '' Anh không chiều chuộng em ? Anh bỏ đói em ? '' Anh nhìn thẳng vào mắt cô , nói chậm rãi từng từ từng chữ rồi cầm đống bài tập đưa lên trước mặt cô , sau đó chỉ vào đống thức ăn .

- '' Ý anh là sao ? '' 

- '' Mèo con , em nói thức ăn anh làm là của cô lao công cúng cho ma , anh còn có thể nói gì     sao ? ''

- '' Cái này của anh ? '' Cô chỉ vào đống thức ăn , mặt ngơ ngác

- '' Là của cô lao công đấy . '' Anh giả vờ giận dỗi 

- '' Sao anh không nói ? '' 

- '' Thì người nào đó vừa nhìn  đã nói của cô lao công , anh còn chưa kịp nói . '' Anh quay mặt sang một bên 

Cô gục mặt , trời ơi quê chết đi được , là lỗi của mình mà còn đi trách móc người khác , giờ sao   ta ? Cô để một ngón tay lên giữa trán loay hoay suy nghĩ , đó là thói quen của cô , cứ suy nghĩ là ngón tay lại tự động mò lên trán   Anh nhìn ai đó đang bối rối không biết làm sao liền thầm cười , dù sao cô cũng đói lắm rồi , bảo bối , hôm nay tha cho em vậy !

Anh định lên tiếng , cô đã mở miệng trước 

- '' Tiểu Vi , xin lỗi , em sai rồi . '' Cô cúi mặt giọng lí nhí

A , bảo bối , chịu xin lỗi rồi sao , thật là bất ngờ nha , nhưng mà dáng vẻ này của cô nhìn cưng chết mất , thật là khiến anh muốn bắt nạt thêm chút nữa . Nhưng mà bây giờ chưa phải lúc , sau này cô sẽ phải ngoan ngoãn nộp mạng cho anh ăn thịt , anh có thể chờ cô 4 năm , chờ thêm một thời gian nữa cũng chẳng sao . 

- '' Em ăn đi , sắp hết giờ rồi . ''

- '' Vâng . '' Nói rồi cô ngoan ngoãn ngồi ăn từng món một 

- '' Ngon ? ''

Cô gật đầu , lại tiếp tục ăn . Anh mỉm cười , ngắm nhìn dáng vẻ ăn ngon lành của cô . Thời gian cứ chầm chậm trôi , nơi đây chỉ có anh và cô , mọi thứ thật tĩnh lặng , anh có thể nghe thấy tiếng tim đập liên hồi của chính mình . Anh , thực sự thích cảm giác . 

Đã từ rất lâu , anh đều mơ ước đến ngày hôm nay , kể từ 8 năm về trước khi anh gặp cô lần đầu tiên , giấc mơ này đều lặp lại mỗi đêm khiến anh mong muốn cô nhiều hơn nữa . Nụ cười của cô , mái tóc dài tung bay trong gió , cả đôi bàn tay đã từng vươn ra trước mặt anh , anh chưa từng quên dù chỉ là trong giây phút ngắn ngủi . Cô vẫn như vậy , không hề thay đổi .

Bảo bối , em biết không , kể từ hôm đó , anh đã luôn chờ đợi em .

Cô ăn xong , ngước mặt lên nhìn anh , lại thấy anh nhìn mình , đã có được kinh nghiệm từ lần trước , mới đây chứ đâu xa , cô liền né tránh ánh mắt của anh  , cúi mặt không dám nhìn .

- '' Anh là cọp hay sao ? ''

- '' Sao ? ''

- '' Em sợ anh ăn thịt em ? '' Thì ra là anh biết cô cố tình né tránh 

- '' Không phải . ''

Anh thở dài , tưởng anh ngốc sao .

- '' Nghi , anh ...  đối với em .... đều là thật lòng . Em hiểu mà , phải không ? ''

- '' Hiểu gì cơ ? '' Làm ơn đi , cầu xin anh đừng nói gì hết . 

Anh nhìn sâu vào mắt cô . Ánh nắng chiếu thẳng vào người anh tạo thành một bóng lưng dài , thẳng tắp , gió thổi khiến bóng anh lay động , mờ ảo . Một cánh hoa khẽ bay giữa không trung , anh vươn tay đón lấy , bàn tay giữ chặt lấy cánh hoa , giọng nói dịu dàng .

- '' Anh thật sự rất yêu em . ''





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net