hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu hỏi tui thích Xử Nữ vì điều gì, tui chắc chắn sẽ không trả lời. Thích làm gì có lý do chứ. Nếu đã thích cậu ấy, tui nguyện thích hết mọi ưu điểm lẫn khuyết điểm của cậu ấy kia kìa. À mà nói nhỏ tí nhá, trông cậu ấy yếu ớt quá hoặc là do tui quá mạnh mẽ. Nhưng thế cũng cực kỳ tốt, để tui là kèo trên há há.

Tụi tui tính đến nay cũng có thể xem là thân thiết. Bình thường thi cử ghé qua tui đều hỏi bài cậu ấy tất. Còn nhờ cậu ấy giảng mấy chỗ tui không hiểu nổi. Sơ đồ tư duy hay sổ tay cậu ấy ghi chép đều rất đỉnh. Nhìn vào liền có hứng học ngay luôn ý. Cho nên ở gần cậu ấy, tui tiến bộ cũng không ít lắm đâu.

Để bù đắp cũng như cảm ơn, tui thường lôi cậu ấy đi tập thể dục mỗi buổi chiều tàn. Dạo đầu cậu ấy còn trốn tui miết, hại tui cực lực đi tìm. Có mà trốn đằng trời! Tui đây bằng mọi giá phải lôi cậu ấy bằng được. Kết quả cậu ấy cũng chịu ngoan ngoãn mặc xác để tui hành hạ thân thể cậu ấy bằng những quả tập luyện giãn gân giãn cốt ối giời ơi.

Xử Nữ lạnh lùng lắm, mà cũng không hẳn. Chắc do cậu ấy trầm tính và ít nói này kia thôi, thật ra cũng tính là người ấm áp. Cơ mà để hoàn toàn bước vào thế giới của cậu ấy, tui tốn không ít công sức và thời gian. Cậu ấy chỉ toàn phớt lờ mỗi khi tui trò chuyện hoặc cả buổi chỉ có mình tui nói, còn cậu ấy ngồi nghe. Dạo đó tui nghĩ thế cũng ổn, ít ra cậu ấy không bảo tui phiền. Mặc dù cá nhân tui nếu đặt vào vị trí của cậu ấy, thấy mình phiền ớn.

Cậu ấy nhẫn nại, kiên trì và nhường nhịn. Cũng có thể là do cậu ấy thật sự không để tâm đến tui. Thời gian đó tui suýt trầm cảm vì cậu ấy chẳng chịu đáp gì. Đến lúc cậu ấy nói, tui nghẹn đến mức phát khóc. Cảm thấy trẻ con ghê gớm, nhưng tui thật sự mừng lắm luôn ý. Kiểu như mình dồn hết sức lực vào cái gì đó và nó đã đâm hoa kết trái đúng như mong muốn của mình vậy đấy.

Xử Nữ còn mắng tui dở hơi, đột dưng rưng rưng nước mắt. Trời ơi, nghe cậu ấy mắng mà tui hạnh phúc biết bao. Ừ mà có hơi lố lăng, nhưng tui thật sự vui mừng ý. Từ sau hôm đó, cậu ấy cũng mở lòng với tui nhiều hơn. Tụi tui hay trao đổi bài, cái cớ thôi. Một đứa ham thể thao như tui, việc học cực kỳ không thích. Dù học lực không tệ nhưng tui vẫn không thích. Vì cậu ấy nên tui mới chăm chỉ hơn tí tẹo.

Rồi thời gian sau tụi tui còn đi học cùng nhau nữa. Cậu ấy thức sớm hơn cả tui, vậy nên bình thường là cậu ấy đến nhà tui trước. Sáng nắng chiếu chào nhau một câu, chiều tối liền vẫy tay tạm biệt. Một ngày chỉ có thế cũng đủ làm tui cười tít mắt.

Xử Nữ thích đồ ngọt ớn, đặc biệt là chocolate. Trong cặp cậu ấy lúc nào cũng có kẹo hoặc mấy lát bánh ngọt. À không cần nói tới cặp, túi quần hoặc túi áo cậu ấy cũng có kẹo nữa cơ. Đợt lễ tình nhân ý, cậu ấy được tặng nhiều lắm. Nhìn cái ánh mắt sắp phát sáng đến nơi là tui biết cậu ấy thích dữ rồi. Thằng nào không nhận chứ cậu ấy nhận tất đó.

Hình như lúc đó tui còn tự tay làm chocolate tặng cậu ấy. Mà vị nó gớm quá nên tui quyết định đi mua. Về sau tui bắt đầu có hứng thú với việc làm bánh này kia. Miễn là thứ cậu ấy thích, tui đều có thể học thử.

Kết quả học được cả năm trời, tui vẫn chưa dám tặng cho cậu ấy ăn. Một phần vì không tự tin với tài nghệ của mình lắm. Nhưng đem cho người khác ăn thì tui có thừa sự tự tin. Đám bạn chê lên chê xuống mấy đợt mới có một lần khen ngợi.

Không lâu sau đó tui cũng quyết định tặng. Tự dưng cảm thấy nếu cứ tự ti thế này thì không giống tui thường ngày. Vậy nên tui đã lấy hết can đảm đưa ra trước mặt cậu ấy.

"Cho Xử đó!"

Cậu ấy cau mày: "Bộ Tuộc thiếu người làm chuột bạch lắm sao mà nhờ tôi thế? Có ăn được không đó?"

Tui nghe xong liền hờn dỗi, nhanh chóng thu lại nhưng bị cậu ấy tóm mất: "Lấy làm gì! Thế Xử đừng có ăn, không kẻo lại đau cả bụng đấy."

"Người ta cho, không ăn sao mà được. Công sức Tuộc làm, bỏ là phí phạm lắm. Có đau cả bụng thì tôi vẫn ăn rồi góp ý cho Tuộc tiến bộ."

Trả lời thế, bảo sao không càng ngày càng thích Xử Nữ cho được?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net